Chương 27: Kẻ Hồi Quy Kim Hanji(2)
"Không! Không đời nào kẻ mạnh mẽ như ngài ấy bị một tên ti tiện như mày đánh bại!"
Tôi thật ghét đám Orc này chúng quả thật là cái lũ đầu đất chỉ biết lao vào đối thủ mà không suy tính gì cả, có vẻ chúng vẫn chưa chấp nhận được sự thật rằng con trùm đã bị tôi giết chết nhỉ!
Không sao tôi cũng thích bọn này bởi chúng thường tích trữ một số lượng không nhỏ những phiến đá có khắc cổ ngữ, không mất thêm thời gian tôi lợi dụng kỹ năng [Bật Tốc], nhẹ nhàng bật lên tường thành của chúng.
"Nhìn cái chỗ này xem! Hoài niệm thật đấy!", ở đời trước tôi bị lũ Orc bắt về nơi này và buộc phải chiến đấu với bọn chúng trên chiến trường này, vì vậy tôi rõ ràng hơn bất cứ ai về điểm yếu của nơi này, tôi sẽ không nói nó là góc tường phía bắc.
Bên dưới là một mỏ khí tự nhiên lớn, chỉ cần đào sâu thêm 10`đến 20 mét nữa, rồi thêm một mồi lửa, nhưng tôi không định dùng cách này, tôi còn phải kiếm cổ ngữ nữa, nếu nơi này bị nổ tung thì còn cái nịt!
"Xông lên các chiến binh! Kẻ nào lấy được thủ cấp của tên kia sẽ được tế ti trọng thưởng!", một gã to xác xanh lè hét lớn, trên người tên này chi chít những đồ đằng được khắc trên da.
Tung người giữa không trung, tôi nhảy thẳng vào đám quái vật, hất lên áo choàng một ngọn lửa nóng rực nhanh chóng lan ra xung quanh bán kính 20 mét.
[Vật Phẩm: Áo choàng của lửa
Cấp: Độc nhất
Độ bền: 99/100
Buff: Kháng lửa: Kháng 50% sát thương từ lửa
Ngọn lửa đáng sợ: Gây cháy cho phạm vi xung quanh, tỉ lệ xảy ra khi bị công kích 20%
Tăng sát thương của lửa: 10%]
Tôi cũng không nghĩ tới thu hoạch của tôi sau khi ha con Boss dưới tán tính số hai lại là thứ này, một món cổ vật, với nói tôi sẽ mạnh lên không ít, nhìn sức tàn phá khủng khiếp của nó mà xem, xung quanh tôi hầu hết đám Orc đều bị thêu cháy!
"Một nhân loại làm sao có sức mạnh khủng khiếp tới như vậy?"
"Kết thúc rồi tế ti Orc, chủ nhân các ngươi tôn thờ vốn dĩ đã chết dưới lưỡi kiếm này!", tôi xuất hiện ngay sau lưng lão.
Phụp!
Một nhát chuẩn xác, thanh kiếm của tôi xuyên qua ngực lão tế ti, thân thể cao lớn và xanh lè đó gục xuống.
[Bạn hấp thu một cổ tự trí tuệ tăng lên 0.5]
[Bạn hấp thu cổ tự str tăng lên 1.4]
[Bạn hấp thụ một cổ tự agi tăng lên 2.3]
Xung quanh tôi chỉ còn lại một đống cho tàn cùng những cái xác Orc mất đầu cùng tay chân bị đốt khét lẹt, bây giờ có lẽ nên dùng tới nó, tôi lấy ra một tinh chất phép thuật cùng thanh kiếm mới của mình.
[Vật Phẩm: Tinh chất phép thuật con người
Tác dụng: dưới một vài điều kiện đặc biệt sẽ thêm vào trang bị một ròng thuộc tính ngẫu nhiên]
[Vật phẩm: Kiếm bạc
Cấp: Magic
Độ bén: 59~75.4
Độ bền: 78/100
Buff: Lưỡi kiếm sắc bén: Tăng thêm 6% sát thương]
"Đầu tiên đem tinh chất phép thuật ngâm vào trong máu!", nhì tinh chất nhanh chóng hấp thu số máu vương vãi trên mặt đất, mãi cho tới khi nó dừng lại tôi mới bắt đầu bước tiếp theo, rất đơn giản là đem nó chạm vào trên thân kiếm.
[Vật Phẩm: Kiếm bạc
Cấp: Hiếm
Độ bén: 35.3~82.1
Độ bền: 100/100
Buff: Lưỡi kiếm sắc bén: Tăng 6% sát thương
Hấp thụ sinh lực: Xác xuất xảy ra 17%, chuyển hóa 64% sát thương đối phương nhận phải thành sinh lực]
Mặc dù xác xuất của nó không cao nhưng như vậy là cũng đủ dùng, tinh chất phép thuật chính là thứ tôi cần ở hang của dơi hút máu, nó có xác xuất cao cho tôi ròng hấp thụ sinh lực, đúng lần này quả thật may mắn với tôi.
Tiếp theo tôi sẽ nghỉ ngơi một đoạn thời gian sau khi phục hồi lại tàn tích này, tôi tới nơi này cũng được một tháng rồi, có lẽ người đó cung xuất hiện, nếu muốn tăng tỉ lệ sử dụng của hấp thụ sinh lực vậy tôi phải nhờ tới cậu ta!
Thuận tiện thì tôi cung đi vơ vét chỗ này đằng nào để không cũng phí!
[Bạn thu được xu yêu tinh x1000]
[Bạn thu được thịt khô x100]
[Bạn thu được x10 linh sâm]
[Bạn thu được x44 linh chi đỏ]
[Bạn thu được x11 nấm ma]
[Bạn thu được...]
[Bạn thu được...]
Tôi cũng không ngờ cái đám này lại nhiều đồ tới như vậy, "Có lẽ nên tới thành Myrat thôi!"
Tiến vào khu vực không gian bất ổn định, chớp mắt thân thể tôi đã xuất hiện ở nơi khác, thành Myrat vẫn không có gì thay đổi.
"Anh là người mới à? Sống ở nơi bên kia thật không dễ dàng mà!", Một thanh niên nhìn vô cùng lịch thiệp tiến về chỗ tôi chào hỏi, thôi thì bây giờ có lẽ cũng mất thời gian để tìm người đó nên cứ thong thả vậy.
"Chào anh tôi đúng là mới tới nơi này! Không biết anh có thể hướng dẫn cho tôi chứ?"
"Rất sẵn lòng! Tôi là Lee Geon người Hàn Quốc! Cái này đưa cho cậu!", anh ta đặt vào tay tôi, tôi không khách sáo nhận lấy, mỉm cười đáp lại:
"Tôi tên Hanji cũng là người Hàn Quốc!"
"Anh có vẻ cũng khát rồi nước này là nước sạch anh cứ tự nhiên uống!", anh ta trông có vẻ sốt sắng khi tôi vẫn không đụng tới chai nước, thế rồi tôi cũng mở nắp chai uống vào một ngụm.
"Tốt vậy tôi sẽ dẫn anh đi tham quan nơi này! Nhớ kỹ theo sát chân tôi", anh ta bước đi đằng trước tôi bước theo phía sau, đi được chốc lát anh ta liền ghé vào một con hẻm, Lee Geon quay ra về phía tôi định nói gì đó.
Phụt!
Tôi nhổ thẳng đống nước vừa uống trong miệng vào mặt tên khốn kiếp đấy, hắn ta dính một chút nước vẻ mặt có vẻ hoảng sợ, thân thể dường như tê liệt ngã xuống, lau bên mép còn đọng nước tôi lắc lắc cái chai nói:
"Trong này là chất độc gây tê liệt mạnh trích xuất từ gốc cây kỳ nham, kết hợp với nước dãi của Groll, da xâu xanh, cùng da Goblin! Chất này không màu không mùi không vị chúng mày thường dùng nó để bẫy người mới hòng đoạt hết trang bị cũng như điểm thành tựu! Tao nói đúng chứ?"
Ánh mắt của gã dường như rất bất ngờ đấy, nếu cơ thể không bị tê liệt tôi dám cá là hắn sẽ nói: "làm sao mà mày biết!", Lột trên người gã xuống mấy đồ có giá trị, tôi để mặc xác tên đó nắm đấy, không phải là tôi hạ lòng từ bi tha cho thằng khốn đấy, mà ở nơi này giết người sẽ bị hệ thống phạt tùy theo mức độ!
Bước chân vào quán rượu quen thuộc, đẩy của vào tôi tiến ngay tới chỗ bàn trước quầy, đặt mông ngồi xuống, hô lớn nói:
"Hamer cho tôi một ly rượu mạnh!", Tôi bỗng chột dạ khi nói lên như vậy vì theo lẽ tôi là lần đầu tiên vào nơi này, nhưng dường như Hamer không để ý, anh ta rót vào ly thủy tinh thứ đồ uống màu xanh lam rồi đưa cho tôi.
Chưa uống ngay tôi đặt qua một bên nhìn anh ta hỏi, anh có thấy một thanh niên cao cờ này, có mái tóc màu đen cùng mắt nâu chứ?", vừa nói tôi vừa làm ra động tác tay để mô tả chiều cao, nhưng có vẻ anh ta cũng không biết.
Uống vội một cốc tôi rời đi ngay chỗ đó, đang lang thang ở quảng trường dường ngư tôi va phải ai đó, đưa mắt nhìn lại hóa ra là cái gã bị tôi đánh thuốc lúc đầu, mặt gã nhiều thêm một đống gân xanh thì phải?
"Mày may giao ra tất cả đồ cho tao!"
Gã nắm cổ áo tôi há miệng quát thẳng vào mặt, tôi chỉ không muốn phiền phức gạt tay hắn ra, nhưng gã vẫn hùng hổ lao tới, tôi biết loại người này không dạy cho một bài học là không chịu yên thân, thế là tôi rút kiếm xin nhẹ một cánh tay của hắn.
Vừa tra kiếm vào vỏ tôi lại bắt gặp người mà tôi muốn tìm kiếm, tôi vội bước tới chỗ cậu ta nói:
"Cậu không Phiền khi chúng ta nói chuyện một chút chứ?"
"Tsk! Đám binh lính này là chó hay sao mà đánh hơi được nhanh vậy! Chúng ta có thể tới nơi khác để nói chuyện! Tại đây không thích hợp!"