Chương 32: Bá tước Vylian(2)

The Wild Darkness Survival

Chương 32: Bá tước Vylian(2)

Chương 32: Bá tước Vylian(2)


"Câu biết sao bá tước yêu cầu nhiều linh dược tới như vậy chứ?", Kim Hanji hỏi, Alex chỉ biết lắc đầu, dùng để tẩm bổ thân thể?

"Theo như tôi đoán cô ta có vẻ sắp nâng Aura của mình tới trung cấp! Mà cậu biết về Aura chứ?", Alex định gật đầu nhưng lại lắc, hắn không hiểu rõ nhiều về Aura chỉ đại khái có thể hiểu được là nó rất có lợi, còn có lợi như thế nào Alex hoàn toàn không biết.

"Aura cùng với mana hầu như cùng là một loại năng lượng, khác biệt với các pháp sư chứa Mana ở tim thì Aura được chứa trong có thể, Aura có thể mang lại cho người sử dụng những khả năng phi phàm như cường hóa thể chất cùng giác quan, lên tới trung cấp có thể tạo thành lá chắn bảo vệ ở bên ngoài, ngoài ra Aura có thể bám vào vũ khí nhằm gia tăng uy lực nhưng cũng theo đó là độ bền giảm xuống một lượng lớn, vũ khí kém chất lượng có thể không chịu được mà vỡ tan kèm theo nguy hiểm!"

"Ra là vậy! Thế còn cao hơn thì sao?", Alex vuốt cằm suy tư hỏi, Kim Hanji chỉ nhún vai nói:

"Đa phần người khác đều dừng lại ở sơ cấp và trung cấp, cao hơn thì ít người có thể đạt tới!"

Hai người vừa bước đi trước khuân viên vừa nói truyện phiếm, mắt thấy cánh cổng trước mắt càng gần hai người không tự chủ được tốc độ càng nhanh hơn một phần.

"Chào!", Kim Hanji giơ tay làm đọng tác chào rồi tách ra nhanh chóng rời đi, nhìn theo chiếc áo choàng tung bay Alex cũng quay người rời đi.

Nhưng chưa đi được mấy bước, đằng sau bỗng có giọng nói gọi lại:

"Cậu Alex chớ vội đi! Bá tước có chuyện riêng muốn gặp cậu!"

Alex nghi hoặc dừng, đầu hơi nhìn về phía sau, chỉ thấy ông quản gia đã nhanh chóng bước tới bên cạnh hắn làm ra động tác mời.

"Không Phải chúng ta đã hết việc với nhau rồi hay sao?", Alex do dự hỏi một câu, chỉ thấy quản gia nói một tiếng:

"Bá tước cho mời cậu nhất định là có việc quan trọng mời theo tôi!", Alex nhíu mày một cái, nhưng nhìn xung quanh đám Kỵ sĩ ánh mắt lườm lườm hắn run lên một cái cũng nhanh chóng bước theo.

Vừa bước đi hắn vừa hỏi: "Chuyện quan trọng của bá tước là gì mà lại tìm tới kẻ lữ khách không danh tiếng như tôi, tôi chả có thứ gì mà bá tước của các vị cần cả?"

"Tôi cũng chỉ nhận được lệnh của ngài bá tước mong cậu thông cảm!"

Alex cũng đành yên lặng bước theo, rất nhanh đường đi của hai người hoa cỏ xuất hiện ngày càng dày đặc, đưa mắt nhìn ra bên ngoài có thể thấy được nơi này là một vườn hoa, xa xa còn có một mái hiên được làm bằng gạch trắng, bên trong bày biện sẵn một bàn trà cùng một cô gái đang ngồi cạnh đó.

Thấy có người tới cô gái nhanh chóng ra lệnh cho người hầu lui đi, bây giờ chỉ còn lại hai người, nhìn Alex mỉm cười cô gái nói:

"Mời ngồi!"

Alex cũng đành ngồi xuống, hướng đối phương nói:

"Rất vinh hạnh được ngài bá tước chiêu đãi tiệc trà như thế này, còn chưa giới thiệu tôi tên Alex là một lữ khách, không biết bá tước cho gặp là vì có việc gì?"

"Không cần gấp gáp, ta tên là Vylian, cậu có thể gọi ta tùy ý!", Nữ bá tước chỉ mỉm cười nói.

"Vậy được bá tước Vylian!", Alex không dám vô lễ chỉ cẩn trong trả lời.

"Ta cho mời cậu tới đây cũng không có việc gì to tát chỉ vì cảm ơn về số linh dược cậu cung cấp và cũng vì một chuyện!", Nữ bá tước nhấp môi một ngụm trà chậm rãi nói.

"Cậu dạo gần đây cũng nghe thấy tin tức trong thành có người bị giết chết rồi chứ? Kể từ khi ta cai quản nơi này!"

"Cũng có nghe một hai!", Alex trong lòng phát lạnh trả lời một câu,

Vị nữ bá tước mắt đẹp khẽ đảo ánh mắt lạnh lùng nói:

"Là tác phẩm của cậu đúng chứ?"

Alex giật nảy mình, vội nói:

"Ai? Cái gì? Giết ba người á? À... Không không không! Tôi mấy ngày nay đều ở bên ngoài nơi này làm gì có chuyện tôi ra tay giết người?"

"Còn chối?", Bá tước Vylian như biến thành người khác một dạng tỏa ra khí thể khiến Alex run rẩy, nhiệt độ xung quanh như nhanh chóng hạ xuống, trên bàn tách trà nó dường như cũng có dấu hiệu kết băng.

Nuốt một ngụm nước miếng, Alex run giọng nói:

"Mấy người đó là tôi giết! Nhưng bọn khốn đó muốn giết tôi trước!", Vừa thú nhận xong câu này khí lạnh xung quanh bỗng chốc tán đi Alex mới thở phào nhẹ nhõm.

"Xét thấy cậu cũng là tình thế bắt buộc tội chết có thể tha, nhưng không thể không chịu phạt, đi theo tôi!", Nữ bá tước đứng dậy bước đi, thấy vậy Alex cũng đi theo.

Hai người dừng chân trước tại một thao trường, xung quanh liên tục có những tiếng binh lính hô hét huấn luyện, thấy hai người tới một gã đàn ông khoảng 20 tuổi mang ánh mắt cuống nhiệt bước tới.

"Bá tước ngài tới nơi này là?"

"Nếu cậu có thể đánh thắng Richar cậu có thể rời đi, truyện này coi như không có gì!", Vylian hướng Alex và người kỵ sĩ tên Richar nói.

Vứt lại Alex tại thao trường bá tước rời đi chỉ để lại một câu:

"Đừng giết chết đấy!"

Nghe được câu này ánh mắt của Richar càng thân lửa nóng, hắn đã nghĩ rằng tên trước mặt này đã làm gì đó không thiện với bá tước của hắn, Richar chỉ cười lạnh tiến lên vỗ tay vào vai Alex ghé sát vào nói.

"Mày nên biết thân biết phận mà tránh xa bá tước ra thằng ăn xin!", Bước qua người Alex gã Richar bình thản như không, nhưng Alex lại khác đồng tử hắn co rụt lại.

Phụp Phụp!

Ngực, eo hông, sau gáy cùng hai chân bỗng xuất hiện từng viết lõm sâu khiến da thịt như bị xoắn lại, chẳng biết từ khi nào tên Richar đã ra tay, tốc độ hắn nhanh tới mức Alex không thấy gì, máu tươi từ hốc mắt lỗ tai, lỗ mũi bắt đầu rỉ ra.

Khục!

Ho ra một ngụm máu, ngã rầm xuống mặt đất, tầm mắt tối sầm, chỉ nghe thấy tiếng nói:

"Vứt hắn ra ngoài đi!"

Chỉ thấy hai người tới khiêng lên hắn việc còn lại Alex không biết bởi lúc này xung quanh chỉ có một mảng tối đen.

"Cái đm!", Alex gắng đau ngồi bật dậy, chỉ thấy thân thể bị bó lại bởi nhiều băng gạc, đặc biệt là phần đầu, cả người hắn bây giờ đâu khác gì cái xác ướp.

"Chú mày lại nghịch ngu ở chỗ nào thế?", một giọng nói quen thuộc truyền vào, chỉ thấy Viham bước tới ánh mắt thất vọng nhìn Alex.

Đá đá lưỡi vài cái cảm giác trống rống không có cái gì chặn lại, Alex kêu:

"Gẫy mất mấy chiếc răng rồi!"

"Gãy gần 5 chiếc không chết là may rồi, gãy xương chân cùng xương sườn! May mà chú mày mạng lớn mới không chết ở ngoài dã ngoại!"

"Nằm nghỉ đi không phải ngày một ngày hai có thể hồi phục đâu?" Viham thiện tâm nói.

"Trong Balo có sau ngàng xu vàng!", Nghe thấy câu này hai mắt Viham tỏa sáng vội lấy ra một túi tiến khách sáo nói:

"Nếu chú em đã có lòng thì anh đây cung xin nhận!", nói rồi trơ trẽn cất vào trong túi đồ của mình, Viham càng nhìn Alex càng cảm thấy hắn là mình cái này người anh em chí cốt, hắn phải thật tốt đối đãi.

[Điểm thành tựu: 0]

"Holy craf!" Mắt nhìn trống trơn điểm thành tựu Alex chỉ thở dài cái này trừng phạt cũng quá đáng rồi, bỗng trong lòng lại bùng lên một cỗ lửa giận, ánh mắt đỏ ngầu nắm chặt bàn tay khiến cho máu tươi lại rĩ ra.

"Khốn kiếp", Hít một hơi thật sâu bình phục lại tâm tình hắn bây giờ cũng không có lực cùng người ta đánh một trận còn nói gì đến thanh toán nợ nần, trong lòng khao khát sức mạnh lại mãnh liệt hơn.

Mấy ngày sau nhờ có thể chất tốt Alex cũng nhanh chóng bình phục, bây giờ hắn miễn cưỡng có thể bước đi nhưng xương vỡ vẫn chưa lành lại được.

Cộng thêm việc mất mấy cái răng để cho hắn cảm thấy không quen thậm chí còn hơi cảm thấy mất thăng bằng cho cơ thể, đặc biệt vẫn là khó nhai.

Bỏ một miếng thịt vào trong miệng đẩy qua đẩy lại mãi mới nuốt xuống được, Alex thầm thở dài, ngồi đơ ra trên giường.

Lúc này Viham tiến tới nói:

"Hồi phục cũng tốt rồi bây giờ là lúc chuẩn bị tiếp thu Aura! Nhưng trước hết tự mình kiếm đủ mấy thứ này đi ku!"

Viham ném cho hắn một tờ giấy da, bên trên có viết mấy loại nguyên liệu yêu cầu, Alex đậu đen rau muống một hồi:

"Mấy loại? Cái này chỉ một nửa đã cần tới hầu hết cơ thể của những con quái trong khu rừng này rồi! Con cái gì quả của cây Rugits, cái gì hoa ánh trăng, cái gì nấm ảo giác, lại còn đòi linh chi cùng nhân sâm, thêm chút muối? Huynh đệ ngươi định làm canh thuốc bắc à?"

Mặc dù khó hiểu nhưng Alex cũng đành chịu hắn vội vàng cất tấm da đi, chờ đợi thêm mấy ngày nữa thân thể hoàn toàn hồi phục mới đi tìm kiếm.

Nháy mắt cũng đã qua một tuần, Alex lúc này đang ác chiến với một con nhện gỗ, xung quanh cây cối cùng đá tảng đều chi chít những vết va đập cùng trầy xước.

Vung búa xương đánh bay một cái chân, Alex thuận thế đạp mạnh vào cái chân nhện trên lấy đà bật người lên cao, bổ mạnh đầu búa xuống chính giữa thân nhện.

Nhưng con nhện dù có chết cũng muốn kéo hắn theo cùng mặc kệ đau đớn bẻ ngược cái chân đâm mạnh lên kẻ đang đứng trên đầu nó, Alex thấy vậy cũng mặc kệ tiếp tục đập mạnh đầu búa vào thân thể nó.

Phập!

Móng chận nhọn đâm xuyên lớp áo giáp nhưng khi chạm vào da của Alex nó bị chặn lại không xuyên vào được quá sâu.

[Da cứng cáp level 5]

Vung búa một đường bán nguyệt, lưỡi búa va vào cẳng chân của con nhện trực tiếp bị đánh nát, vụn gỗ văng khắp nơi.

[Thành thạo vũ khí cùn level 5]

Thân thể to lớn ngã mạnh xuống đất, Akex tiến lại gần đầu con nhện, lấy ra dao làm việc tỉ mỉ đào qua từng lớp gỗ, móc xuống của nó tám con mặt, gọi là mắt nhưng cảm giác giống như một loại quả thân hình tròn trịa đen bóng còn tỏa ra mùi hương ngòn ngọt.

"Nguyên liệu thu cũng đủ rồi chỉ thiếu thêm nhờn Slime cung rễ cây Sabi thôi!", vuốt cằm Alex nói.

"Có lẽ phải chờ tới ngày mai! Mấy ngày nay xui xeo tới mức giết hàng loạt quái vật cũng không có cổ ngữ!". Alex trán trường tự lưng vào các xác đã không khác gì một thân cây gỗ của con nhện.