Chương 10: Boss!
Chương 10: Boss!
Máu tươi chảy thành một hàng từ cánh tay, chầm chậm nhỏ đầy trên sàn, Alex ôm lấy bả vai, ánh mắt cẩn thận nhìn về đống xương trước mặt, bỗng đống xương chợt hơi run run, như muốn lần nữa hợp lại.
Hắn chợt biến sắc, dù đã lăn từ bên trên cầu thang xuống, hắn như vậy cũng không ít, kinh nghiệm có đủ nhưng cũng không tránh được trên người bầm tím, mắt thấy con Skeleton lần nữa chuẩn bị hợp lại, Alex vội lao tới, giơ chân đá mạnh vào phần hộp sọ, đầu lâu vang đi như quả bóng đập mạnh vào vách tường vỡ tan.
Hài cốt lúc này rung lắc kịch liệt thế rồi cũng im bặt đi, chỉ thấy bên trên đống xương cốt một quả cầu màu trắng yên lặng trôi nổi ở bên trên, thấy vậy Alex hơi tò mò, cầm lấy cán rìu đưa vào phía quang cầu.
[Bạn thu được: X2 Băng Gạc, Mảnh xương X1]
- Đánh quái rớt đồ!
Alex thốt lên một tiếng kinh ngạc, không phải trong game không có chuyện đánh quái rớt đồ nhưng tỉ lệ này thật thấp đến đáng thương, đồ nhặt được cũng không mấy hữu dụng, nhưng có kẻ vận khí tốt trên kênh thế giới khoe khoang đánh quái nhặt được cổ vật, ban đầu hắn nghĩ kẻ này thổi phồng, nhưng bây giờ Alex liền nổi lên chút ghen tị.
Trang bị trong The Wild Darkness có thể phân theo: Thường, Magic, Hiếm, Độc nhất, Anh hùng, Huyền thoại.
Cổ vật là cách nói chung cho trang bị từ bậc [Độc nhất] trở đi, khác biệt tuyệt đối đó chính là cổ vật có thể không ngừng mạnh lên dựa vào không ngừng chế tạo, dung nhập tài liệu, ví dụ bên trong trang bị thường mang các dòng cường hóa như:
[Rìu đá +1] với [Rìu đá] thì chỉ số, độ bền của cái đầu tiên sẽ nhỉnh hơn so với cái đằng sau, nhưng trang bị không phải cổ vật muốn tăng lên level cường hóa khó càng thêm khó, khi còn ở thế giới bên kia bên trong group game hắn thấy không ít người tăng cấp cường hóa cổ vật lên 1000+ one hit one kill, đến cả những sinh vật mạnh nhất cũng không chịu được một đòn.
Trên hết bậc cường hóa đến đây còn chưa phải cực hạn, dựa theo giả thuyết lên đến, dưới tài nguyên đầy đủ có thể nâng cường hóa đến vô hạn, nhưng không phải không có rủi ro, level cường hóa càng cao càng có tỉ lệ thất bại cao, nhẹ thì giữ nguyên level ban đầu, nặng thì lùi cấp.
Nếu hắn có cổ vật từ đầu vậy đâu cần phải như này chật vật? Càng không ngờ tới là giết quái nhặt đồ như vậy bên ngoài hiện thực cũng xuất hiện quả là bất khả tư nghị.
Đau buốt trên bả vai chợt kéo hắn về hiện thực, vội lấy ra bắng gạc, bó lại vết thương, xé bỏ trên ngực nát bét giáp cỏ, để trần phần trên cơ thể, băng gạc độ dài khoảng 60 cm, vừa vặn quấn một vòng quang ngực Alex.
Ngực hắn lúc này cũng quấn kín một màu vải trắng chỉ là phần vài lại có hơi ẩm đỏ, máu tươi không ngừng nhuộm đỏ phần băng trước ngực.
[Vết thương của bạn đã nứt toác do chiến đấu, bạn dính Debuff chảy máu level1]
[HP: 50/141.5]
[HP: 48.9/141.5]
[HP: 47.3/141.5]
[HP: 44.7/141.5]
Alex vội biến sắc, gỡ ra băng gạc trên ngực, chỉ thấy vết thương chẳng nhưng không ngừng chảy máu ngược lại còn chảy ròng ròng chỉ chớp mắt đã nhuộm đỏ cánh tay hắn, hắn lúc này đầu óc choáng váng, loạng choạng ngồi phệt xuống tựa lưng vào tường đá.
Sắc mặt tái nhợt, cắn chặt răng Alex phải nhanh chóng sử lý vết thương bằng không nếu để nhiễm trùng hắn còn phải gánh chịu thêm nhiều debuff khác, tay chân run run lấy ra dụng cụ nhanh chóng nhóm lửa, trạng thái ngày càng tệ hơn, Alex ho sặc một cái.
[HP: 20.9/141.5]
Giữa căn phòng tăm tối lạnh lẽo bị một đống lửa làm cho sáng rực lên, bốn phía tường đá mọc đầu rêu cùng mùi ẩm mốc hòa trộn với đất và máu, Alex hấp hối thở dốc, lấy trong túi cỏ ra một nắm tro tàn, mím chặt môi, đưa nắm tay trát lớp tro nguội lên vết thương, cảm giác đau rát như hàng chục con kiếm lửa đang cắn vào miệng vết thương làm hắn mặt càng tái nhợt.
Rút ra trong đống lửa một cây củi còn đang cháy rực, nhắm chặt mắt, dúi khúc củi còn đỏ hồng vào vết thương trên bả vai.
Xèo Xèo!
- Uhh! Fukkk!
Mùi thịt cháy khét, lan tỏa khắp căn phòng, cả người Alxe đầu mồ hôi, dưới ánh lửa nhìn qua vô cùng bóng loáng, hàm răng nghiến sâu vào môi khiến khóe miệng rỉ ra một đường máu.
[Kháng lửa của bạn đã tăng: 0.1]
Vết thương cũng khép miệng lại Alex tựa lưng vào tưởng không ngừng thở dốc, lấy băng gạc nhuốm máu lại quấn lên một lần, mắt nhìn trên thân toàn sẹo hắn chỉ biết cười khổ, lên tiếng nói:
- Sẹo là nam nhân thành tựu!
[Anh hùng: Alex
Class: Man Tộc
Lv: 5
Hp: 130.4/141.5
Mp: 40/90
Thể lực: 65/100
Thành tựu: 7
Trạng thái: mệt mỏi
Skill: Thành thạo Vũ khí cùn (lv1): Bị động, Bản Năng Sinh Tồn: Bị động
Nội tại: Vũ khí man tộc, Bản năng man tộc, Huyết mạch man tộc
skillpoin: 4
Agi: 10
Str: 12
Int: 9
Sức bền: 13
may mắn: 10
Kháng:
All magic: 0
Bạo kích: 2.2
Lửa: 0.1
Băng: 0
Độc: 0
Điện: 0
Bống tối: 4
Thần thánh: 0
Debuff: 3.3]
- Tsk! Thêm cả hiệu ứng đề kháng rồi?
Tặc lưỡi một cái, Alex lấy ra chút đồ ăn, một bên hâm nóng một bên vừa kiểm tra thông tin đổi mới.
- Đồ ăn chua hết rồi!
Cố nuốt lấy một miếng thịt nướng, Alex sắc mặt khó coi như vừa nuốt phải con ruồi, gật gù nhìn lại chỉ số của mình, so với lúc trước tới nơi này mạnh hơn một chút.
Thêm những chỉ số mới là đề kháng, nghĩ đã rõ ráng ám chỉ phòng thủ của hắn với các nguyên tố cùng phép thuật, về phần bạo kích giống như là kháng sát thương chí mạng, hay mũi tên các vật tấn công từ xa.
Vuốt vuốt cái bụng, Alex định đánh lấy một giấc trước khi bước vào phòng Boss, nhắm mắt lại hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
-----------------------
[HP của bạn đã hồi phục sau giấc ngủ]
Nhìn Hp cùng thể lực đã đầy căng Alex gật nhẹ đầu, thu dọn đồ đạc, bước vào phòng Boss, nhìn trên tay còn lại đúng một cây đuốc hắn chỉ biết thở dài, vội châm lên cuối cùng một cây đuốc, xốc lên thinh thần, hít sâu đi thẳng về phía hành lang trước mặt.
Phía cuối hành lang yên lặng chờ hắn lại thêm một cánh mới cửa thép, nhìn lại dường như nó không có thìa khóa, bên trên tấm cửa còn khắc họa một vài hình ảnh nhưng quá tối Alex nhìn sao cũng không rõ.
Trong lòng hắn lúc này thập phần lo lắng, tim đập liên hồi, khóe mắt còn hơi giật giật, thế rồi không nghĩ nhiều hắn mở banh cánh cửa thép ra, một luồn gió mát từ bên trong thổi qua, mang theo không ít bụi đất, hắn một tay che mắt, chậm rãi bước vào.
Rầm!
Cửa thép đóng sầm lại, bóng đêm vô tận như nuốt trọn Alex vào bên trong, hắn không thấy gì ngoài vị trí của mình được ánh đuốc chiếu sáng, từng ngụm từng ngụm hít thở sâu alex dần bình tĩnh lại chằm chằm nhìn vào sâu bên trong căn phòng.
- Anh hùng cuối cùng ngươi cũng tới!
Âm thanh khàn khàn chói tai nhưng vô cùng có lực vang vọng khắp căn phòng, vừa nghe được âm thanh này tim Alex không khỏi đập rộn liên hồi đồng tử trong chớp mắt co rụt lại, giọng hắn hơi run run lẩm bẩm:
- Không... không phải Bàn Thạch Kỵ Sĩ không thể nói ư?
Ánh mắt đã dần quen với bóng tối Alex chợt nhìn vào sâu bên trong, một bóng người cao lớn chậm rãi từ tư thế sếp bằng đứng dậy, cả ngươi hắn khôi ngô, vóc người cao lớn.
Răng rắc! Răng rắc!
Đối thương chỉ vừa vươn mình một cái, từ bên trong thân thể từng cái bóng như xé rách da thịt mà lòi ra, Alex chỉ thấy được một đạo bóng đen, những bóng đen nháy mắt bao phủ lấy đối phương, chỉ vài giây ngắn ngủi trước mặt Alex không còn là cái bóng cao lớn mà thay vào đó là một bộ khôi giáp kỵ sĩ thời trung cổ nặng nề.