Chương 4: Đi Săn Hoặc Bị Săn

The Wild Darkness Survival

Chương 4: Đi Săn Hoặc Bị Săn

Chương 4: Đi Săn Hoặc Bị Săn

Chương 4: Đi Săn Hoặc Bị Săn

Alex ngồi bên đống lửa, vừa đưa tay đặt lên trên trán như đang suy nghĩ điều gì, hắn tới nơi này cũng một tuần có thừa, lúc này hắn liền có chút nhớ nhà, đôi mắt vô định ngắm nhìn bầu trời đầy sao trong long hắn lại kiên định thêm vài phần, hắn muốn nhanh chóng trở về, nhanh chóng đánh bại Dark Lord rồi thoát khỏi thế giới này.

Mở ra bảng trạng thái, liếc nhìn một chút hắn hơi có vẻ trầm ngâm:

[Anh hùng số 22088040
Class: Man Tộc
Lv: 4 (25/400)
Hp: 125.6/140
Mp: 90/95
Thể lực: 100/100
Thành tựu: 4
Danh hiệu: Đồ tể diệt chuột (nhấp vào để xem chi tiết)
Trạng thái: mệt mỏi
Skill: Thành thạo Vũ khí cùn (lv1), Bản năng sinh tồn (bị động)
Nội tại: Vũ khí man tộc, Bản năng man tộc, Huyết mạch man tộc
skillpoin: 3
Agi: 10
Str: 12
Int: 9
Sức bền: 13
may mắn: 10
Trạng bị: Rìu đá, Dao đá]

Alex ngạc nhiên một hồi nói:

- Từ khi nào mà?

Hắn vội vàng nhấn vào xem chi tiết:

[Đồ tể diệt chuột: khi bạn giết chết liên tục 10 con chuột tinh anh danh hiệu này sẽ được trao cho bạn
Buff: Tăng 5% sát thương lên quái vật họ chuột, khí thế của bạn sẽ kiến chúng suy yếu 3%]

[Bản năng sinh tồn: Sức sống của bạn thật tuyệt vời
Buff: Hp tăng 2%, kháng bệnh tật được biên độ nhỏ tăng thêm
Cấp bậc: Thường]

Đống lại bảng thông số, Alex xoa xoa cái cằm, về skill [Bản năng sinh tồn] hắn liền rõ ràng, theo như một vài người trên kênh thế giới nói chỉ cần sống được một số ngày nhất định liền sở hữu kỹ năng này, nhưng còn về danh hiệu [Đồ tể diệt chuột] hắn liền chưa nghe bao giờ.

Suy tư một hồi cuối cùng hắn đưa ra một kết luận rằng những khu vực khác số lượng người chơi ít cũng hai ba chục người mà hắn nơi này chỉ có một người dễ dàng cho việc săn quái cũng như số lượng quái vật là có hạn nó không hồi sinh như trong game, muốn bãi quái hồi phục lại mười ngày nữa tháng là không thể nào.

Có một việc khiến cho Alex suy nghĩ mấy ngày nay rằng những người chơi khác thương không ai sống một mình như hắn mọi khu vực đều có vô cùng nhiều người chơi nhưng hắn cái này lại một thân một mình, người ta tổ đội gồm nhiều class hỗ trợ cho nhau so với sinh tồn một mình thuận lợi hơn nhiều lắm.

Ví dụ như class thợ rèn liền chỉ cần lấy nguyên liệu được thu thập sẵn chế thành trang bị tốt cho đồng đội tiếp tục đi săn, chiến binh liền có thể làm tank kéo quái, xạ thủ, phù thủy có thể đứng dằng sau hỗ trợ.

Nói tới đây hắn lại ước bản thân thuộc Class nhà sư chứ không phải man tộc, hơn một năm chơi game để hắn thấy được Nhà Sư là một class vô cùng mạnh chẳng những phòng thủ, hp, sát thương đều vô cùng cao, lực bộc phát cũng không kém có thể nói class này sinh ra để đánh solo, nhược điểm của class này là không thể dùng vũ khí chỉ có thể sử dụng nắm đấm.....

Thời gian nhanh chóng trôi chẳng mấy chốc đã là sáng ngày hôm sau, Alex hắn vội bật người dậy, dập tắt đống lửa rồi nhanh chóng rời đi, ngày hôm này hắn quyết định sẽ đi tìm dungeon, nắm chặt cây rìu đá, bước đi từng bước chậm rãi.

Chẳng mấy chốc thời gian cũng đã tới buổi trưa, Alex vẫn chưa tìm thấy được vị trí của Tàn Tích Không Xác Định, đương lúc chán nản bỗng hắn có cảm giác bất an, bỗng lúc này một cái bóng từ sau lưng vụt tới, Alex vội lách người tránh thoát công kích, chân hắn loạng choạng mất đà may nắn dựa được vào một gốc cây.

Cái bóng tấn công thất bại, nó lao thẳng tới phía trước, rơi xuống đất bỗng dừng lại, nó là một sinh vật giống con báo, toàn thân đốm vàng đen, thân thể to lớn nhưng nhìn qua vô cùng uyển chuyển, con báo gầm lên một tiếng rồi lại hướng Alex triển khai công kích, nó hóa thánh một tàn ảnh nhắm tới Alex cái đầu.

Móng vuốt sắc bén va mạnh vào lưỡi rìu, Alex may mắn chặn lại được công kích nhưng sức mặt hắn vặn vẹo hển nhiên dù chặn lại được công kích nhưng hắn cũng không mấy dễ chịu, thế rồi hắn dùng lực định hất ra khỏi móng vuốt của con báo, lùi lại phía sau vài bước đưa lưng về phía gốc cây.

Con báo lần nữa tiến hành công kích, tiếp tục hóa thành một đạo tàn ảnh lao tới chỗ Alex đứng, hắn không thấy rõ hướng con báo tấn công nhưng theo bản năng chợt cúi người xuống.

Phốc! Crắck!

Chẳng biết từ bao giờ lợi trảo của đối phương bỗng lướt qua đầu hắn, cứng rắn đập mạnh vào thân cây chỉ thấy lợi trảo thế như chẻ tre nhẹ nhõm tạo ra một vết cắt xâu trên gốc cây, Alex giật mình không thôi

Mắt thấy công kích của mình lại trượt, con báo bỗng thay đổi quỹ đạo của đòn đánh vội vàng xoay móng vuột bổ xuống, thấy vậy Alex bật người sang một bên hòng tránh thoát nhưng tốc độ của hắn liền chậm hơn dối phương nhiều lắm.

Phập!

Trên lưng hắn bỗng xuất hiện một vết cào kéo dài dọc phần vai, máu tơi chứ như vật rỉ ra thấm đẫm phần lưng, Alex rên lên một tiếng đau đớn, may mắn là sau khi quỹ đạo tấn công bị thay đổi lực đạo cũng phải tiêu đi không ít bằng không hắn không chỉ đơn giản là bị thương như vậy.

Cắn chặt răng, Alex vột bật vài bước lui lại hòng giữ khoảng cách, hai bên mặt đối mặt, trên lưng cơn đau ngày một rõ ràng khiến Alex không kìm được cảm xúc hắn hét lớn, tay nắm chặt cây rìu lao tới, hai tay siết chặt bổ xuống lưỡi rìu.

Sưu Sưu..

Lười rìu xé gió mà hướng đầu con báo bổ xuống, nhưng nó ỷ vào tốc độ liền nhẹ nhõm tránh thoát, còn không quên tặng cho Alex thêm một đòn ngang vai, máu tươi như nước phun ra, vết thương vô cùng sâu cơ hồ có thể thấy cả xương trắng.

Cố nén nỗi đau, hắn nghiến răng ken két, đôi mắt chằm chằm nhìn lấy con báo, nó tiến sát gần Alex đặt chân đè lên ngực hắn gim chặt xuống mặt đất, mặt đất mát lạnh giờ trở nên có phần ấm nóng do đã nhuộm máu của Alex.

Con báo một mặt đắc chí, mở to cái miệng đỏ như chậu máu, chuẩn bị cắn chặt lấy cổ của Alex.

Bỗng.

Sưu!

Một vật lướt qua hình vòng cung, ghim mạnh vào mắt đối phương, máu tươi bắn ra tung tóe, con báo đau đớn gầm lên, nhanh chóng nhảy bật ra sau, một con mắt của nó bị cây dao đá cắm chặt vào, từ hốc mắt máu tươi không ngừng chảy xuống.

Alex thấy vậy chỉ lạnh lùng, vớ lấy cầy rìu, nghiến chặt răng, bật người lên cao hắn dùng hết sức bình sinh bổ ra một rìu.

Phập!

Đầu con báo bị bổ ra làm hai, máu tươi văng lên thân thể Alex, một ít thì bắn lên miệng, một mùi tanh tưởi cứ thế bốc lên, nhổ ra trong miệng một búng máu, hắn vừa xoa xoa cái cổ vừa nói:

- Vị thật tởm!

Thở dài một hơi liếc nhìn thanh máu còn lại gần một nửa hắn không khỏi lắc lắc đầu:

- Còn quá yếu ài!

Không dừng chân lại lâu hắn nhanh chóng rời đi nơi này, bởi máu tươi có thể dấn thêm một vài loại dã thú nguy hiểm, nhặt lên cây rìu cùng dao đá nhanh chóng lủi mất vào trong bụi cây.

Hắn muốn nhanh chóng tìm được một hồ nước để rửa sạch huyết dịch trên người, nhưng mới chỉ được nửa đường thì hắn bỗng chốc dừng lại, khóm người nhẹ nhàng nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

Rầm!

Cả người hắn như diều đứt dây văng ra xa rồi đập mạnh xuống đất còn kéo lê đi một đoạn, đầu óc Alex choáng váng, thân thể đau đớn, yết hàu hắn có chút ngòn ngọt.

Khục!

Hắn chợt ho ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch liếc nhìn xung quanh, bỗng chốc đồng tử của hắn co rụt lại.