Chương 7: Chuẩn bị (2)
Chương 7: Chuẩn bị (2)
Ngồi dậy, Alex tiến về gốc cây thông, nhặt lên một cái bát, gọi lại bát nhưng thực chất chỉ là đất sét được hắn nặn lõm xuống rồi nung lên.
Bên trong cái bát là một chất lỏng có màu hổ phách, dạng dịch sên sệt còn thoang thoảng có mùi thơm ngòn ngọt, đây là nhựa thông, không rõ có phải thế giới khác biệt hay không nhưng thứ nhựa này vô cùng bén lửa và cực kỳ dính có thể dùng để chế tạo keo dính.
Cầm lên cây rìu đá quay lưng rời đi, hắn không nhanh không chậm quay trở lại chỗ chú ẩn, nhanh chóng nhóm lên một đống lửa, rồi đặt bát nhựa cây bên cạnh đống lửa.
Alex cũng không nghỉ tay một chút, chẳng biết từ đâu lôi ra một bó bụi cây cùng vài cành cây nhỏ, ngồi cạnh đống lửa tựa lưng vào hòn đá bên cạnh, một tay thì lựa những miếng cỏ khô buộc chặt vào đầu những cành cây, cuối cùng thì nhúng chúng vào trong đống nhựa thông đang sôi sùng sục.
[Mở khóa công thức chế tạo đuốc]
Alex ngẩn người một chút, trong đầu hắn dường như nhiều thêm một thứ gì đó, vội vàng lấy thêm nguyên liệu chế tạo một bó đuốc nữa, lần này chế tạo để cho hắn âm thầm ngạc nhiên, thời gian hoàn thành một cây đước so với trước còn phải nhanh gấp đôi, ẩn ẩn giống như đã từng chế tạo qua cả trăm lần.
Bó đuốc lần này cơ hồ chất lượng phải cao hơn không ít, thời gian cháy cũng phải kéo dài hơn một phần tư, mỉm cười gật đầu tở ve hài lòng hắn liền cắm bó đuốc qua một bên chờ keo dính khô đi.
Nhìn số lượng keo thông trong bát còn lại gần phân nửa, hắn sờ sờ cằm trầm ngâm một hồi, thế rồi lại lấy ra thêm vài bó cỏ khô, lại lấy ra một cành nhỏ, dài thẳng vội đem đặt ở trước ngực đo đạc một hồi cuối cùng mới đặt cành cây xuống mặt đất, lựa chọn một nơi bằng phẳng vội vạch lên từng đường một.
Tiếp đó lại lấy ra cỏ khô đặt lên trên, dùng dao cắt bỏ từng phần thừa, lấy ra một khúc gỗ đặt lên cố định, cuối cùng thì dùng nhựa thông phết lên nhằm cố định từng sợi rơm lại, chờ lớp keo khô lại lật sang mặt còn lại phết lên.
Một lúc sau khi cả hai mặt đều khô đi hắn mới đem thành phẩm ướm vào trước ngực, dù còn có hơi lệch chút nhưng để che phần ngực là không có vấn đề.
Lại chạy loanh quanh một hồi kiếm về chút dây leo cùng bó cây bụi, hắn lại tiếp tục đè một lớp cot khô lên phiến rơm, làm thành hai mảnh một trước một sau, từng lớp từng lớp rơm rạ đè lên nhau, cho tới khi nhựa cây không thừa lại bao nhiêu hắn mới dừng lại.
Gõ gõ nhẹ lên thân giáp cảm giác chưa thực sự cứng rắn, hắn vội dùng dây leo ghép hai mảnh giáp lại với nhau tạo nên một cái giáp ngực, kỳ lạ là hắn không xem được thông tin của trang bị này, có lẽ nó không thực sự là trang bị chính quy nên không được thừa nhận.
Vội vàng đem giáp ngực mặc vào, cầm lấy đầu dây leo, siết thật chặt hai mảnh giáp vào thân thể cuối cùng buộc chúng lại vậy là bây giờ hắn có giáp rồi cũng coi như là có chút bảo vệ.
Giáp ngực dường như không được bền, có chút ọp ẹp, nhưng bù lại vô cùng nhẹ không ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển, Alex thấy chưa vừa ý nhưng hắn cũng chỉ thì thầm:
- Có còn hơn không!
Lúc này sắc trời cũng chuyển hồng, trên trời còn một vài sinh vật như chim, dơi đang chậm rãi di chuyển, thở dài một hơi hắn nằm trên mặt đất.
- Lúc này lại có chút nhớ nhà.
Thì thầm một câu, sắc trời cũng dần chuyển đen, cả ngày chuẩn bị cũng để hắn mệt lả, tiện tay bỏ thêm cành khô vào đống lửa bước lại bên tảng đá, lách người chui xuống cái rãnh bên dưới, đem bụi cây che lấp toàn bộ thân thể, hắn liền muốn ngủ.
Nhưng dưới bụng lại truyền đến một cơn réo, hắn không để ý nhiều nhịn một đêm cũng hông có chết được, mấy ngày nay alex mỗi ngày chỉ ăn một bữa vào lúc giữa trưa, nói là bữa nhưng thực ra chỉ có miếng thịt chuột nướng.
Chớp mắt cũng đã là sáng ngày hôm sau, một đêm này hắn cũng không ngủ yên, xung quanh luôn truyền đến tiếng dã thú gầm thét, cùng những âm thanh lạ, alex không dám thả lỏng ngủ sâu, một tay vẫn nắm chặt cây rìu, cũng may không có chuyện gì xảy ra.
Ngồi bên hồ nước ngáp một tiếng, hắn vội vùi đầu vào trong dòng nước mát lạnh, Alex dân thanh tỉnh, hớp lấy một ngụm nước lớn, rồi ngoi lên, một tay vuốt ngược mái tóc cho nước trên đầu vơi bớt, lắc lắc đầu nói:
- Lại một ngày dài!
Vỗ vỗ cái bụng, nhìn lại chỗ thức ăn mình có hắn chỉ cười khổ:
- Sắp hỏng rồi! cũng không còn lại bao nhiêu cũng chỉ đủ một hai bữa nữa!
Hôm nay hắn vẫn chưa thể xuống Dungeon được vì còn nhiều thứ phải chuẩn bị, đầu tiên hắn quyết định chạy đi săn.
Nấp mình trong bụi cỏ Alex chờ sẵn con mồi, con mồi của hắn là một con thỏ trắng nhìn vô cùng đáng yêu thuần khiết, Alex chỉ mĩm cười thầm nói trong lòng hôm nay có lộc ăn rồi.
Sưu sưu!
Trong tay hắn ném ra hai con dao đá về phía con thỏ, nhưng nó rất nhanh trí vội nhảy lên tránh thoát được.
Phầm Phập!
Cả hai luỡi dao đề cắm vào mặt đất, nhưng hắn không chút thất vọng từng trong bụi cây lao ra, đương lúc thỏ nhỏ vừa bật lên trên cao, không có vật bám trụ, hắn vung mạnh cây rìu.
Whoosh!
- Gyehh!
Máu tơi ấm nóng văng tứ tung, trên tay hắn lúc này nhặt lên một con thỏ, bộ lông trắng lúc này không ít chỗ thấm máu tươi đỏ ngòm, hắn cũng không dám phung phí trên thân con thỏ huyết dịch vội lấy ra cái bát hứng vào.
Không lâu sau hắn cũng mang về thêm mấy cái xác chuột, chỗ này đồ ăn cũng miễn cưỡng để hắn sinh tồn vài ngày trong Dungeon, bình thường hắn được biết trong Dungeon ban đầu sẽ không hình thành mê cung, cũng chỉ có vài phòng đơn giản, quái cũng không quá mạnh.
Nhưng ai biết sẽ phát sinh thêm biến cố gì, bởi vậy hắn mới chuẩn bị thêm một chút đồ ăn, còn vì sao mất công đi săn mấy cái này sinh vật nhỏ mà không phải báo hay heo rừng hoặc sói thì, một là hắn không tự tin tháng được đám này, thứ hai dù có thắng hắn cũng sẽ bị thương nặng, man tộc thì sức bền cao, hồi phục tốt nhưng khó tránh khỏi nhiễm trùng hay uốn ván, và cũng mất thời gian nữa.
Vì sao phải nhanh chóng đánh Dungeon khôi phục tàn tích? Cũng bởi Dark lord sẽ ngồi yên mà chờ anh hùng tới giết sao? Nếu giống như trong game vậy chờ đến khi Dark Lord khôi phục được hoàn toàn sức mạnh việc hạ gục hắn độ khó cũng phải tăng lên mấy tầng lầu.
Ăn xong bát tiết, Alex hít sâu một hơi, những ngày này hắn cũng không ngồi không, ẩn ẩn cảm giác khí lực tăng lên nhờ việc thăng cấp cùng chặt cây hắn lại thâm chút tự tin với thực lực của mình.
Whoosh!
Vung mạnh cây rìu bây giờ cũng nhẹ nhàng hơn không phải chật vật như trước nữa, mỉm cười một tiếng vui sướng khi thấy mình mạnh lên quả là cảm giác gây nghiện, nhưng rất nhanh hắn trấn định lại bây giờ hắn đến cả cái rắm cũng không bằng mới ổn định vung rìu mà đã thấy lợi hại rồi?
Alex chạy một vòng kênh thế giới cùng khu vực nhắm kiếm thêm thông tin về Dungeon, mỗi nơi Dungeon lại không đồng nhất nhưng hắn thấy được không ít người nói Boss không quá mạnh.
Biết địch biết ta trăm trận trăm tháng, hắn vội lượn một vòng xung quanh Dungeon đôi lúc có ngó vào trong nhưng bên trong chỉ là một mảng tối đen như mực.
Hắn lại kiếm một mớ dây leo chế thành một cái giỏ đựng đồ, lấy than của những đống lửa dùng đá mài nhỏ nhét vào dày hơn nửa cái giỏ, đồ ăn đều được nướng chín cẩn thận bọc lại bằng lá cây cũng cho vào, không quên mang theo một bó đuốc.
Đêm nay hắn dựng trại trước lối vào Dungeon, ngồi tựa lưng bào vách tường liếc nhìn bầu trời đầy sao, cảnh tuy đẹp nhưng hắn lại có chút thất lạc.
Lắc lắc đầu chìm vào giấc ngủ, sáng mai Alex định bắt đầu xoát Dungeon