Chương 48: Thời đại mới (1)

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 48: Thời đại mới (1)

Dia Laha không hổ là một trong Ngũ Quỷ - những kẻ nuốt trăm ngàn nhân mạng, uống triệu dòng máu, sức khôi phục kinh hãi thế tục.

Nguyễn Thế Bình đồng dạng nhìn về Nhị Quỷ Dia Laha, mắt thấy tình cảnh này, ánh mắt hắn yên tĩnh cực kì.

Hết thảy đều không có nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

Nhị Quỷ Dia Laha căn bản không có bị thương nặng, một kích vừa rồi tuy thanh thế to lớn, nhưng kết quả thực tế nhưng phi thường nhỏ bé, nhiều lắm là đánh đau Nhị Quỷ Dia Laha trong lúc y đột nhiên không kịp chuẩn bị mà thôi.

Dù sao lúc đó, Nguyễn Thế Bình cũng không có sử dụng bất kỳ chiêu thức nào lợi hại, hắn vung lên tới nắm đấm, cũng chỉ là đơn thuần dùng lực lượng không tên tăng lên sức mạnh.

Một phần ba lượng lực lượng không tên trong Khí Hải tăng phúc, sức mạnh nắm đấm của Nguyễn Thế Bình cũng đủ đánh sập núi lớn, Nhị Quỷ Dia Laha là vạn vạn không theo kịp. Nhưng với sức phòng ngự của thân thể của Nhị Quỷ Dia Laha, chưa kể các chiêu thức phòng ngự tăng cường, nó đã như một khối sắt thép cứng rắn. Sắt thép bị đánh bay ra ngoài, rớt xuống đất, bản thân là không việc gì.

Lực lượng không tên tuôn trào, từ tay trái dồn về thanh đao Nguyễn Thế Bình đang cầm. Bỗng nhiên Nguyễn Thế Bình vung đao lên, từ thanh đao của hắn bay ra một tia sáng. Nó phảng phất là một thanh phi đao, cắt phá trời cao, lưu lại một màu vàng rực rỡ, đâm về phía ngọn núi của căn cứ Siêu Sayda.

Nhị Quỷ Dia Laha lạnh lùng rên lên một tiếng, ác ý trong mắt chợt hiện, sát ý nồng nặc không trải qua bất kỳ che giấu, giống như sóng lớn mãnh liệt tràn ngập.

Nhị Quỷ Dia Laha lâm vào bị động, Nguyễn Thế Bình vừa tiến công, y đã bị nắm mũi dẫn đi, cái cảm giác này thực sự là rất khó chịu.

Y không còn đứng ở vị trí ban đầu, nên Nguyễn Thế Bình hoàn toàn chiếm cứ chủ động, mục tiêu của hắn khóa chặt căn cứ Siêu Sayda. Hiển nhiên hắn muốn phá vỡ thế cuộc, tụ tập cùng Phạm Quang Nhật.

Nhị Quỷ Dia Laha vừa rồi bị một quyền của Nguyễn Thế Bình đánh bay ra ngoài, rất mất thể diện, lần này y không lại làm chuyện vô ích. Sự thực bày ở trước mắt, lựa chọn đánh cận chiến với Nguyễn Thế Bình là không phù hợp, y sẽ chỉ có bị thiệt lớn.

Ma chiêu Lưu Huỳnh Sơn!

Ầm ầm!

Một dòng khí đen cấp tốc nhưng tụ thành một tòa núi lớn. Trên tòa núi, từng ngọn lửa nhỏ màu xám, mang theo hương vị lưu huỳnh từ Địa Ngục lan tràn ra bên ngoài.

Núi lớn màu đen bọc lại ba trăm mét của bầu trời, tầng tầng đè xuống.

Lúc này, Nguyễn Thế Bình ngay ở chân núi. Hắn ngửa đầu liếc mắt một cái, nhận ra núi lớn trấn áp hướng về hắn, giống như thiên địa đều bị đảo điên, trong lúc nhất thời không thể tránh khỏi.

Song Nguyễn Thế Bình cũng không có ý định tránh né.

Nguyễn Thế Bình mở miệng hút vào một hơi, kí hiệu YY nhỏ như hạt vừng mơ hồ xuất hiện toàn thân. Sau đó hắn ngẩng đầu, thấp giọng hét một tiếng:

- Sát!

Ầm!!

Lưu Huỳnh Sơn bị một tiếng hét của Nguyễn Thế Bình làm cho nổ tung.

Vô số dòng khí đen và vàng như con ruồi không đầu, bay tán loạn ra khắp nơi. Trong nháy mắt, nơi đây liền hình thành gió bão, điên cuồng quét về khắp chiến trường.

Ma chiêu bị phá, song Nhị Quỷ Dia Laha cũng không tỏ vẻ gì, y lại sử dụng khác một chiêu.

Ma chiêu Phi Diệp Kiếm Ma Khí!

Y giương hai bàn tay ra, bỗng nhiên phất về phía trước.

Vô số khí đen từ trong hai tay của y dồn dập bay ra, kéo thành từng đạo kiếm khí đen tuyền nhỏ như chiếc lá, chém về phía Nguyễn Thế Bình.

Chỉ mấy hơi thở, kiếm khí màu đen đã lên tới hàng chục, tiếp cận hàng trăm. Chúng giống những thanh kiếm Địa Ngục, mang theo những gợn sóng khiến đầu óc người ta trở nên hoảng loạn, lo sợ.

Một đám kiếm khí điên cuồng lao về phía Nguyễn Thế Bình, che ngợp một vùng trời.

Mỗi một đạo kiếm khí đều sắc bén như đao, mặc dù là sắt thép thì cũng bị chém thành bã vụn.

Đối mặt một chiêu này, Nguyễn Thế Bình không dám sơ ý.

Kí hiệu YY trong đôi mắt hắn thoáng chốc xuất hiện, hai mắt hắn trở nên sáng rực rỡ. Trong một giây, ngay trong tầm mắt hắn, vô số đao khí nhỏ bé lít nha lít nhít xuất hiện trước mặt hắn, lập lòe ánh vàng.

Sau một hơi thở, Nguyễn Thế Bình xuất ra chiêu thức đã chuẩn bị.

Xèo xèo xèo...

Hơn trăm tiếng chạm liên miên không dứt vang lên, trên trăm đao khí bắn ra, dồn dập đánh vào kiếm khí của Nhị Quỷ Dia Laha.

Hai chiêu thức quần công hung hãn va chạm, đa số đều triệt tiêu lẫn nhau, vỡ ra và biến mất, chỉ còn dư lại một số ít bắn về phía Nhị Quỷ Dia Laha và Nguyễn Thế Bình.

Nhưng dù là bên nào, đối mặt với những công kích vụn vặt như vậy, mí mắt hai người đều không nháy mắt một hồi.

Nguyễn Thế Bình phất tay phải lên, một vòng sáng vàng kim xuất hiện trước mặt hắn, chặn lại những kiếm khí màu đen lẻ tẻ đánh về phía hắn.

Ngay sau đó, Nguyễn Thế Bình chém một đao về phía Nhị Quỷ Dia Laha, đồng thời bay về phía đỉnh núi.

Vẻ mặt Nhị Quỷ Dia Laha chợt biến, nghĩ thầm: "Gay go!", y vội vàng đẩy tới một chưởng đánh chệch ánh đao về phía trái. Đồng thời, y xuất một chiêu Tỵ Thân Phi.

Nguyễn Thế Bình nhìn xuống đỉnh núi, cười lạnh, giơ đao lên, định đánh về phía dưới.

Đột nhiên khí đen lóe lên, Nguyễn Thế Bình bị đẩy lui hơn trăm mét.

Trong lúc Nguyễn Thế Bình có chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Nhị Quỷ Dia Laha đã xuất hiện trước mặt hắn.

- Có ta ở đây, ngươi há có thể làm được gì.

Nhị Quỷ Dia Laha gào thét một tiếng, đứng trên đỉnh núi, đối mặt Nguyễn Thế Bình.

Ầm!

Nguyễn Thế Bình cùng Nhị Quỷ Dia Laha mạnh mẽ đụng nhau một cái, Nhị Quỷ Dia Laha lần thứ hai bay ngược về phía sau. Nguyễn Thế Bình cũng bay ngược hơn ba mươi mét.

Vụ nổ từ việc hai người họ đụng nhau khuấy lên mấy chục cái gió lốc, nhấc lên không biết bao nhiêu dòng khí cuồn cuộn ngất trời.

Nhị Quỷ Dia Laha cùng Nguyễn Thế Bình lại lần nữa ra chiêu giao thủ, đánh cho gió lốc nổ tung, tiếng vang điếc tai.

Bởi vì cận chiến, Nhị Quỷ Dia Laha không ngừng lùi lại, hai người dần tiến về đỉnh núi.

Ma chiêu Quỷ Hồn Tường!

Bị ép sát, Nhị Quỷ Dia Laha bất đắc dĩ hét lớn một tiếng, giương hai tay ra, một vách tường khí đen mang đầy khuôn mặt quỷ chắn trước mặt Nguyễn Thế Bình.

Ánh mắt Nguyễn Thế Bình trở nên ác liệt, hắn khom người, súc thế. Lực lượng không tên mượn từ Trái Đất dồn dập lao về chuôi đao. Hai hơi thở sau, Nguyễn Thế Bình chém ra một đao.

Ánh vàng vắt ngang bầu trời, như sao chổi mang theo đuôi lửa, bay về phía trước.

Ầm ầm!

Không khí xung quanh năm mươi mét đều bị đẩy ra, một cái ánh đao vàng kim đập vào Quỷ Hồn Tường của Nhị Quỷ Dia Laha.

Đứng sau bức tường oan hồn, Nhị Quỷ Dia Laha ngẩng đầu, tung ra từng chưởng. Theo từng chưởng của hắn, từng dòng khí đen gia nhập Quỷ Hồn Tường, làm cho Quỷ Hồn Tường càng thêm vững chắc.

Nhìn thấy như vậy, ánh mắt Nguyễn Thế Bình lóe lên, kí hiệu YY trong đôi mắt bay ra, nhập vào chuôi đao hắn đang cầm.

Thanh đao kêu lên một tiếng "minh", hào quang chiếu rọi tứ phương.

Nguyễn Thế Bình lại khom người, hai tay cầm đao nghiêng về phía sau súc thế, rồi chém ra, rồi súc thế, rồi chém ra...

Nhị Quỷ Dia Laha cũng không dám coi thường, hai mắt y bỗng trở nên đỏ chót, dòng khí đen từ trên người y càng thêm đậm đặc. Lúc này, hai tay y như tàn ảnh, không ngừng tung chưởng cung cấp khí đen cho Quỷ Hồn Tường.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng nổ như sấm chớp không ngừng vang lên.

Cả Nguyễn Thế Bình cùng Nhị Quỷ Dia Laha đều trở nên nghiêm túc, từng người phát lực, cả hai nhất thời rơi vào giằng co.

"Cơ hội tốt!" - Gặp được tình cảnh này, ở bên sau núi, Tam Quỷ Dia Sama lập tức ý thức được cơ hội xuất thủ của mình rốt cuộc đã tới.

Mới vừa quyết đấu, gã căn bản không tìm được thời cơ nhúng tay, chỉ có thể đứng sau quan chiến.

Giờ khắc này, cơ hội vừa đến, gã lập tức vứt ra một cây quạt màu đỏ tươi.

Lúc đầu cây quạt màu đỏ tươi chỉ to bằng đầu ngón tay, nhưng khi bay đến không trung, nó lớn lên theo gió. Chờ khi bay tới đỉnh đầu Nguyễn Thế Bình, nó đã to như chiếc xe tải.

Xoạt, xoạt, xoạt.

Từng đạo thương khí đỏ ngòm từ cây quạt phóng ra, như mưa xối xả, xối lên đầu Nguyễn Thế Bình.

Đỉnh đẩu Nguyễn Thế Bình bỗng nhiên hiện ra một thanh đao vàng kim rất nhỏ. Vừa xuất hiện nó lập nghiêng đao súc thế, chém ngược lên bầu trời.

Leng keng, leng keng...

Ánh đao từ cây đao nhỏ như cầu vồng, đánh nát từng đạo thương khí, chém vào cây quạt màu đỏ, tạo ra những đốm lửa đỏ, vàng xen lẫn.

Chỉ mấy hơi thở, cây quạt màu đỏ bị chém hơn chục lần, từ từ trở thành nhạt, cuối cùng tiêu tan.

Mà thanh đao vàng kim kia chống đỡ xong lần này, bề ngoài hiện ra từng tia từng tia vết rạn nứt, nhưng cả thân nó vẫn cứ bình yên vô sự.

- Đao hồn?!

Tam Quỷ Sama kinh dị lên tiếng, lập tức nhận ra.

Gã dù sao cũng chém giết không biết bao nhiêu lần trong thế giới tiên ma, cho nên tự nhiên biết rõ sự tồn lại của đao hồn.

"Đao hồn của ngươi bất quá là sơ đoạn, coi như có thể ngăn năm lần tiến công của ta, có thể ngăn ta tám, chín lần sao?" - Tam Quỷ Dia Sama cười gằn một tiếng, một lần nữa điên cuồng tấn công Nguyễn Thế Bình.

Lại một cái quạt màu đỏ ngòm đón gió bay lên.

Ầm ầm!

Đao hồn lại trảm vào quạt đỏ. Vết rạn trên đao hồn càng lúc càng nhiều.

Nguyễn Thế Bình cũng ý thức được điểm này, hai kí hiệu YY trên chuôi đao hắn đang cầm bay về hai mắt, hắn quyết định tạm dừng công kích Quỷ Hồn Tường.

Nhị Quỷ Dia Laha vẫn đang duy trì Quỷ Hồn Tường, trong lúc nhất thời khó có thể ra tay, để Nguyễn Thế Bình thong dong bứt ra.

"Tam Quỷ Dia Sama, đệ làm rất tốt." – Trong lòng Nhị Quỷ Dia Laha tán thưởng một câu.

Mới vừa giằng co, Nhị Quỷ Dia Laha rơi vào hạ phong, quỷ hồn và khí đen trong Quỷ Hồn Tường đã bị chém nổ hết một nửa.

May mà có Tam Quỷ Dia Sama quấy rầy, làm cho Nguyễn Thế Bình chủ động thu tay lại.

Nguyễn Thế Bình cấp tốc suy tư.

Thủ đoạn của hắn vô cùng phong phú, nhưng hắn không phải vô địch, trước mắt hắn đang phải một đối hai, có trời mới biết còn có kẻ nào đang núp ở phía sau chờ cơ hội nữa không.

Chỉ cần hắn sơ ý, hắn chết ở đây cũng là chuyện bình thường.

"Đã như vậy, ta liền thay đổi sách lược." - Nguyễn Thế Bình quyết đoán.