Chương 50: Thời đại mới (3)

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 50: Thời đại mới (3)

Cách cửa vào căn cứ Siêu Sayda hơn một cây số.

Bành, bành, bành...

Hoàng Trọng Quần đi đến chính giữa hồ nhỏ, đứng ở trong bùn, tìm kiếm khắp nơi.

Rất nhanh, một cái hang đá rộng chừng một mét xuất hiện trong tầm mắt hắn. Trong hang đá đen kịt, từng dòng nước đen tuyền tuôn ra.

- Chính là chỗ này!

Hoàng Trọng Quần sải bước đi tới, hai tay nắm lấy hai bên hang đá, dùng sức xé ra.

Bành!!

Hai khối đá tảng cứng rắn vô cùng bị hắn đẩy qua hai bên.

Trên hai mu bàn tay của hắn, hai kí hiệu YY sáng nhấp nháy, một luồng lửa xanh bao quanh thân hắn, đốt cháy dòng nước đen tuyền.

Lúc này hai kí hiệu YY trên tay hắn bỗng dưng sáng rực, năm ngón tay của hắn như lưỡi dao nhọn sắc bén, cắm mạnh vào những khối đá lớn, móc chúng ra.

- Đá nơi này rất cứng. Bất quá không có chuyện gì, chúng không ảnh hưởng mấy đến ta.

Từng khối, từng khối đá lớn bị hắn móc ra không ngừng. Không lâu sau, cả người hắn đã chui xuống dưới. Dòng nước chảy ngược trở về, nhưng rất nhanh liền bị ngọn lửa quanh cơ thể hắn đốt cháy.

Liên tục đào bới, từ một cái hang cạn, nơi đây dần trở thành một cái con đường sâu hun hút.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác, Hoàng Trọng Quần đã đào được một khoảng mấy trăm mét, toàn bộ đều là một đường thẳng tắp.

Lại đi về phía trước thêm năm mươi mét, rốt cuộc dòng nước trước mặt Hoàng Trọng Quần dần dần trở nên trong suốt, cũng dần ấm áp lên.

Hoàng Trọng Quần tiếp tục đào, càng ngày hắn càng cảm thấy dòng nước bắt đầu nóng lên.

Trong đường hầm đen kịt, trên người hắn dấy lên ánh xanh nhàn nhạt, chiếu sáng cảnh vật xung quanh. Hai tay hắn thay phiên đào móc đá tảng, mở rộng con đường trong hang đá. Dòng nước bên trong bị hắn khuấy lên, nó tràn đầy bùn đen và các mảnh đá nhỏ, đục ngầu đến mức không nhìn thấy rõ.

Hoàng Trọng Quần vừa đào vừa dò đường, phán đoán phương hướng.

"Nhiệt độ của nơi này đã tiếp cận 100 độ C, càng đi tới chỉ sợ sẽ càng nóng hơn." - Hắn có chút do dự, nhiệt độ cao hơn trăm độ, lực lượng không tên trải rộng toàn thân của hắn có thể gánh vác, hắn hoàn toàn không sợ. Chỉ là càng đi sâu vào, nếu nhiệt độ càng cao hơn nữa, lực lượng không tên sẽ không thể gánh vác nổi.

Chần chờ một lúc, hắn quyết định đi tiếp.

Khi đã quyết định, Hoàng Trọng Quần tiếp tục tăng thêm tốc độ, tiến về phía trước.

Nhiệt độ của nước mỗi lúc một cao, nhưng áp lực từ nước cũng dần dần bắt đầu giảm bớt. Bỗng nhiên Hoàng Trọng Quần dừng lại, hắn nghiêng đầu nhìn vách đá bên phải.

Trên vách đá đen sì, một nửa cánh tay trắng bệch lộ ra.

Hai mắt Hoàng Trọng Quần nhíu lại, hắn nhích tới gần.

Cánh tay chỉ là một đoạn không hoàn chỉnh, bị đá tảng đè lên, là do lúc nãy hắn đào mạnh nên nó mới lộ ra.

Hắn đưa tay, nhẹ nhàng sờ cánh tay kia, nhận ra nó rất thô ráp, cứng rắn, lạnh lẽo.

Ở trong một dòng nước nóng như thế, cánh tay kia thế mà vẫn còn lạnh.

"Tiếp tục." - Hắn vứt cánh tay đó đi, tiếp tục tiến lên phía trước.

Chừng mười phút sau, dòng nước trong hang đá đã giảm bớt, con đường phía trước càng dễ đi hơn.

Hai bên vách đá phía trước có màu hồng nhạt, giống như bị bàn ủi chạm vào.

Soạt.

Tảng đá trước mặt Hoàng Trọng Quần bị hắn xô rớt, con đường cuối cùng cũng đã đến điểm cuối.

Điểm cuối hang đá là một căn phòng rộng.

Căn phòng cao hơn mười mét, không rõ rộng bao nhiêu. Những nơi lọt vào tầm mắt của Hoàng Trọng Quân đều là sương mù màu xám, cùng với bốn mặt tường màu vàng.

Xa xa, ở một góc căn phòng có một cây trụ đang chuyển động chậm rãi, phát ra màu vàng chói lọi.

Hoàng Trọng Quần chậm rãi đi ra khỏi cửa hang, một bước lại một bước giẫm lên trên mặt đất màu vàng.

Rất nhanh, một pho tượng mà toàn thân đều là màu vàng kim chiếu vào trong mắt hắn.

Đó là một pho tượng bị sương mù màu xám che đi, thân nó cao gần tám mét, cả thân thể giống như được chế tạo từ vàng ròng.

Hoàng Trọng Quần nhíu nhíu mày, nhẹ nhàng dùng mũi chân điểm một cái, phóng về phía bức tượng vàng ròng với tốc độ cao.

Hoàng Trọng Quần vượt qua khoảng cách trăm mét trong vài giây, hắn đi tới bên cạnh bức tượng vàng ròng, nhìn chăm chú.

Lông mày Hoàng Trọng Quần nhíu chặt. Vài cái hô hấp sau, hắn bỏ qua cái bức tượng mà bên trong không có một chút sinh mệnh này, bắt đầu quan sát xung quanh.

Do sương mù xám khá dày, Hoàng Trọng Quần không hề nhìn thấy phần cuối của căn phòng, hắn chỉ có cảm giác nơi đây giống như một cái thế giới ngầm.

Trên mặt đất là những phiến đá vuông vức, bóng loáng, có vài tia màu vàng. Nhiệt độ không khí nơi đây cũng nóng đến kinh người, cả căn phòng rất khô ráo và oi bức.

Bỗng nhiên, mặt đất dưới chân Hoàng Trọng Quần đều rơi xuống phía dưới. Trong lúc hắn không kịp làm ra hành động gì, hắn cũng rơi xuống theo.

Cùng những khối đá vuông rơi xuống, Hoàng Trọng Quần nhận ra vị trí lúc trước của hắn là ở ngay phía trên.

Ngay giờ phút này, trước mặt hắn đột ngột xuất hiện một con trâu đứng thẳng như con người, trên đầu có hai chiếc sừng như sừng hươu, chỉ có điều đôi sừng này lại có màu đen.

Mắt Hoàng Trọng Quần hơi nheo lại, hắn lộn một vòng, rơi trên phía đối diện con trâu.

Bấy giờ con trâu cao tới ba mươi mét dường như từ trong ngủ mê tỉnh dậy.

Nó rên rỉ một tiếng trầm thấp, bộ lông trên cơ thể - như từng chiếc kim to, bắt đầu lung lay.

- A...

Thanh âm to lớn mà nặng nề khuấy động nơi này. Miệng con trâu phun ra một lượng lớn không khí màu đen, đồng thời đôi mắt khổng lồ màu đỏ sậm mang theo ký hiệu quỷ dị chậm rãi mở ra.

Hoàng Trọng Quần lui về sau mấy bước, một chân giẫm lên tảng đá lớn, ngửa đầu nhìn về con trâu khổng lồ trước mặt.

- Ngươi là ai?

Con trâu chầm chậm lên tiếng.

- Từ trên người ngươi, ta ngửi thấy mùi vị thơm ngon. Món ăn mới?

- Món ăn?

Hoàng Trọng Quần nhanh chóng hiểu được thân phận đối phương.

Hắn hơi hơi cúi đầu xuống, khóe miệng nở nụ cười, hai hàm răng trắng phát ra sự lạnh lẽo và tàn nhẫn.

- Từ rất lâu đã muốn tự mình lãnh giáo thực lực Tam Tiên một chút. Đáng tiếc là một đời trước ta không cùng cấp độ với các ngươi.

- Ồ?

Vẻ mặt con trâu sừng hươu toát ra nét kinh ngạc.

- Ngươi vừa nói ngươi muốn khiêu chiến ta?

- Khiêu chiến?

Hoàng Trọng Quần ngẩng đầu, ánh mắt hắn càng thêm sắc bén.

- Ta chỉ là muốn giết ngươi mà thôi.

Vô Cực Hỏa Thân!

Vô số ngọn lửa màu xanh trên thân thể Hoàng Trọng Quần nổ tung, quấn quanh trên người hắn, thân thể hắn cấp tốc bành trướng, trong nháy mắt đã cao hơn hai mét.

Đá tảng dưới chân hắn ầm ầm nổ tung, vô vàn đá vụn bay tán loạn khắp nơi.

Trong một giây sau đó, hắn đã xuất hiện ở trước mặt con trâu khổng lồ.

- Chết!

Hai tay hắn từ trên cao chém xuống đầu con trâu.

- Chỉ là đồ ăn!

Con trâu sừng hươu nổi giận, gầm lên một tiếng, hai tay nhanh như chớp xuất hiện ở trước người, đánh trả Hoàng Trọng Quần.

Oanh!

Bành!

Tay phải Hoàng Trọng Quần cùng song chưởng của con trâu khổng lồ không có trực tiếp va chạm, nhưng lại phát ra tiếng vang to, cả hai bị đẩy ra sau cùng lúc.

Hỏa Luyện!

Ánh xanh trên toàn cơ thể Hoàng Trọng Quần lóe lên, đột nhiên một ngọn lửa màu tím xuất hiện trước người hắn rồi nổ tung. Từng tia lửa nhỏ bé bị dẫn dắt bởi những kí hiệu YY cực nhỏ, hóa thành một cái xiềng xích màu tím, lao về phía đối phương.

Mắt phải con trâu sừng hươu sáng lên một ánh đỏ, một con chim ưng đen từ trong mắt nó bay ra, hùng hổ nhào về phía Hoàng Trọng Quần.

Gào!

Chim ưng đen càng bay càng lớn, hai cánh từ nửa mét đã rộng thành sáu mét trong chớp mắt, hầu như hoàn toàn che khuất tầm mắt của Hoàng Trọng Quần.

Vài giây sau, xiềng xích màu tím và con ưng màu đen đụng nhau, cả hai đồng thời nổ tung, vô số lửa tím và lửa đen văng tung tóe hai bên.

- Côn trùng, đi chết đi!

Con trâu khổng lồ lui về phía sau vài bước, vung tới một trảo.

Nhưng ở giữa vụ nổ tím, đen, một cái thân ảnh màu xanh nháy mắt lướt qua.

Xoẹt!

Thân ảnh màu xanh tránh khỏi trảo của con trâu, đưa tay vạch một cái, khiến bàn tay của con trâu xuất hiện một cái vết thương.

Tiên Ảnh Lâm Thế!

Con trâu khổng lồ gầm thét, vết thương trên cánh tay toát ra một đám khí đen. Đám khí đen này giống như vật sống, nhào tới muốn nuốt sống kẻ địch.

Cùng lúc, tất cả khí xám ở nơi đây đều hóa thành vật sống, nhanh chóng bay về phía Hoàng Trọng Quần.

Bốn phương tám hướng đều là những bóng mờ màu xám.

Hai tay Hoàng Trọng Quần hạ xuống, kí hiệu YY nổi lên mu bàn tay, lực lượng không tên tuôn ra, ngưng tụ thành một thanh đao lớn màu tím đen.

Tê tê tê!

Từng cái kí hiệu YY vườn quanh trên lưỡi đao.

Hoàng Trọng Quần quyết định không tránh không né, phóng thẳng về chính diện đôi sừng của con trâu khổng lồ.

Ánh đao lóe lên.

Cạch!

Sau một tiếng vang giòn, cả người con trâu bị chém ra một cái vết thương khổng lồ.

Trong vết thương, da thịt màu đỏ sậm ngọ nguậy, nhanh chóng bay về phía Hoàng Trọng Quần, định cuốn hắn vào trong đó.

Bành!

Bành! Bành! Bành!

Đúng lúc này, từng ngọn lửa màu tím đen đột nhiên xuất hiện trên vết thương của con trâu, đồng loạt nổ tung. Những tia lửa nhỏ bé từ vụ nổ cấp tốc lan tràn khắp người con trâu sừng hươu.

- A!

Con trâu đau đớn gào lên, bóng mờ xung quanh bỗng nhiên đứng yên, mất đi linh tính.

Hoàng Trọng Quần nhẹ nhàng rơi lên trên một tảng đá lớn. Hắn ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía con trâu sừng hươu đang đau đớn kêu gào.

Ban đầu hắn còn định vận dụng toàn lực, muốn cùng cái tên rất mạnh trước mặt chém giết một phen. Nhưng ngọn lửa tím đen vừa ra, chỉ vừa bám lên thân thể con trâu, nó đã điên cuồng lan tràn và thiêu đốt.

- Đây là lửa gì?

Lúc này cả người con trâu đều bị lửa đốt, nó lăn lộn bốn phía, muốn dùng vách đá nhấp nhô dập tắt lửa tím đen. Đáng tiếc nó vẫn không làm nên chuyện gì.

Rất nhanh, theo thời gian trôi qua, cả người con trâu bắt đầu hoà tan. Từng tảng máu thịt cháy rụi rơi xuống, từng khối xương cốt hóa thành một dạng chất lỏng như dung nham, chảy về chỗ lõm trên mặt đất.

Không qua mười phút, vậy mà thân hình đồ sộ của con trâu khổng lồ bị hòa tan hoàn toàn.