Chương 98: Tâm Hồn Của Đá
Rap Việt xuất hiện ở Đại Nam còn sớm hơn Việt Nam nhiều, khoảng những năm 98-99 đã xuất hiện nhạc Rap về phần ai mang nhạc Rap vào Đại Nam thì Minh cũng không để ý lắm – hắn không có thời gian để ý.
Vấn đề ở đây là Rap Việt hiện tại đang chịu kiềm chế rất lớn, kiềm chế bởi luật bản quyền, nếu Rap Việt đã gắn với chữ 'Under' thì Rap Việt hiện tại còn dưới cả 'Under'.
Không nói đâu xa chỉ riêng việc sử dụng Beat bản quyền đăng trên forum đã là vi phạm pháp luật, nếu một mực gắn với chữ 'Under' thì không sao nhưng nếu muốn tiến lên một bước... cũng chẳng khác gì làm lại từ đầu thậm chí làm lại từ con số âm.
Rap Việt hiện tại càng như thú vui tự phát, tất nhiên về bản chất thì Rap cũng là thú vui tự phát được còn việc để nó phát triển, để nó lan tỏa và có sức ảnh hưởng như Việt Nam thôi thì đã là một con đường rất dài rồi chứ đừng nói đến Mỹ.
_ _ _ _ _
Việc buổi sáng coi như kết thúc, đến chiều thật ra Minh cũng không có quá nhiều việc, việc chỉ dành cho chị Linh.
Đầu tiên Minh cùng chị Linh lại đến Cục Sở Hữu Trí Tuệ, hắn lại xin bản quyền, tất nhiên là âm nhạc.
Sau đó chị Linh đưa Minh về biệt thự tại Xuân Diệu, Linh lấy con xe Sh của Minh bắt đầu đi đăng ký đồng thời còn phải hoàn tất hợp đồng thuê văn phòng, còn phải liên lạc với Ly thậm chí soạn một phần văn bản tuyển dụng nhân viên, thật sự rất bận.
Nhìn chị Linh tất bật như vậy, chính Minh cũng có chút xấu hổ, hắn cảm giác... nên tăng lương cho nàng.
Thật ra mà nói hiếm hoi lắm thì Minh mới được một buổi chiều rảnh, lần này là rảnh thật, mấy ngày sau đại khái cũng sẽ rảnh.
Hán hoàn toàn có thể coi như hết bận dù sao tài chính của Minh cũng chỉ đủ làm Mp3.Lotus hoặc cùng lắm thêm Trada.Lotus chứ chẳng thể ôm thêm thứ gì khác mà nếu chỉ có thể tập trung làm hai trang web trên thì có hối thúc cũng chẳng được, ngay như việc thuê văn phòng thì sớm nhất thứ hai tuần sau mới có thể bắt đầu công việc – không gấp được – muốn gấp cũng chẳng được.
Lại nói về vấn đề tài chính, Minh lần này chơi khá lớn, có chút 'vung tay quá trán' vì cái văn phòng 200m2 kia hắn bỏ ra không ít.
Kiếp trước thật ra Minh khá 'mù' vụ này, hắn chưa đi thuê văn phòng bao giờ, đất thì có mấy mảnh, nhà mấy cái, chung cư cũng vài căn nhưng đúng chưa từng thuê phòng làm việc.
Hiện tại cái giá thuê văn phòng ở Cao Ốc Kim Ngưu là 3 đồng / 1 m2 / 1 ngày.
Tính ra thì một ngày Minh cần giao nộp 600 đồng, 1 tháng là 18k đồng, 1 năm là hơn 200k.
Hợp đồng cũng đã ký, là hợp đồng cho thuê một năm, có quyền hạn gia hạn thêm một năm.
Tính cả đồ dùng dụng cụ thì Minh sẽ bỏ ra khoảng 250k tiền 'cơ sở vật chất'.
Nếu tính thêm tiền lương cho nhân viên một năm thì sao?, cứ lấy 4k/1 người thì chỉ 20 người một năm cũng đã lấy của Minh gần 1 triệu.
Minh biết, mình rất thiếu tiền, cũng may tiền lương thì không ai đi đòi trước cả năm cả như vậy thì nó vẫn chưa là gánh nặng với Minh.
Việc quan trọng hiện tại vẫn là làm nhạc, ít nhất cũng phải cầm được số tiền 600k kia.
Trở về biệt thự Xuân Diệu, lúc này đám anh Cương thật ra cũng đang ở đây.
Hiện tại nhóm The Mountain đang cực kỳ cố gắng, mỗi tuần đều có 3 ngày ở tại Studio luyện thanh, dù sao năm sau cũng đi thi Sao Mai rồi, coi như cố gắng nốt một năm.
Hôm nay đúng là ngày nhóm đang luyện thanh, luyện có chút 'hăng '.
Tất nhiên bốn người có thể duy trì trạng thái này bao lâu thì Minh cũng không thể nói trước.
Minh vừa vào phòng khách thì đã thấy cả bốn ông anh Cương – Trung – Thành – Đạt ngồi đó.
Bốn người hiện tại rõ ràng đang tranh cãi một vấn đề nào đó.
Nói là tranh cãi thật ra cũng không đúng, nói là thảo luận thì chính xác hơn.
Thấy Minh bước vào, mọi người lập tức nhìn hắn sau đó anh Đạt phá lên cười.
"A, thằng em đến rồi, mau mau lại đây ngồi ".
Minh tất nhiên cũng ngồi xuống, có Minh đến thì không khí cũng bớt 'gay gắt' đi một chút dù sao nói gì thí nói Minh cũng là đàn em của mấy ông anh lại là người ngoài.
Mấy ông anh có giận dỗi nhau thì cũng sẽ giữ mặt mũi với đàn em.
"Minh này, mày đến đúng lúc lắm, bọn anh cũng đang nghĩ đến mày ".
"Bọn anh đang bàn phong cách âm nhạc của nhóm, mày là một thành viên trong nhóm, có cao kiến gì không em? ".
Anh Đạt mời Minh ngồi xuống thì đến lượt anh Cương thân thiện lên tiếng.
Nói ra cũng buồn cười, The Mountain cũng chưa có phong cách âm nhạc của cả nhóm.
Ừ thì The Mountain là một ban nhạc Rock nhưng không phải ban nhạc Rock nào cũng giống nhau, ban nhạc vẫn phải có gam màu riêng của chính mình.
Tài năng của Minh thì cũng bắt đầu được mấy ông anh công nhận, bốn người đang nhìn Minh, đang muốn biết 'cao kiến' của thằng em thiên tài này.
Minh nhìn mấy ông anh, trong lòng cũng bắt đầu tính toán.
Nói sao nhỉ?, Minh thiếu tiền vì vậy Minh muốn dùng thủ đoạn Marketing không cần quá nhiều tiền.
Làm sao để không dùng tiền?, đấy là dùng những nguồn lực có sẵn và chỉ mình hắn có.
Giới Under trong Rap Việt là thứ nhất, giới nhạc Rock và cụ thể mấy ông anh này là thứ hai.
Trên lý thuyết mấy ông anh này ký hợp đồng với Sony nhưng mà hợp đồng cũng chia nhiều loại hợp đồng.
Bọn họ chỉ là hợp tác với Sony chứ không chịu trách nhiệm với Sony tức là chỉ cần lấy danh nghĩa ca sĩ Sony đi tuyên truyền là được, trong trường hợp không làm ảnh hưởng đến uy tín cùng lợi ích của Sony thì cũng không ai đi quản về phần Sony thì cấp cho nhóm một chút xíu tài nguyên chẳng hạn.
Cái bản hợp đồng này không có tính kết nối mà mấy ông anh của Minh thì cũng không cần.
Bọn họ ký hợp đồng một là vì 'chuyên nghiệp' một chút, hai là vì ai cũng biết Sony Đại Nam với gia đình Đạt quan hệ ra sao, ba là vì sau khi ký hợp đồng xong thì anh Bảo Lâm có thể danh chính ngôn thuận tới giúp mọi người một chút.
Nhóm 'phú nhị đại' này không quan tâm tiền bạc, thật sự không quá thiếu tiền, cần chỉ là cần sự công nhận, cần sự nổi tiếng, cần cái danh.
Nếu The Mountain nổi tiếng, đạt được địa vị của Bức Tường những năm 'sinh viên' thì sao?.
Nếu Minh có thể mang The Mountain gắn liền với Mp3.Lotus thì sao?.
Thì khi đó Mp3.Lotus chắc chắn 'hỏa'.
Hiện tại giới ca sĩ không mấy người nguyện ý gắn mình với một trang web nghe nhạc trực tuyến cả, ca sĩ nào chẳng mong fan của mình đi mua đĩa nhạc?, đi xem show biểu diễn?, người ta đổ hết vào nghe nhạc trực tuyến thì ai mua đĩa nữa?.
Cái suy nghĩ này rất nhiều năm sau sẽ thay đổi nhưng hiện tại nó vẫn tồn tại hơn nữa rất rất nhiều người tán đồng.
Bởi vậy Minh cần chứng minh một chút, chứng minh cho các ca sĩ ngoài kia thấy sức mạnh tuyên truyền của âm nhạc trực tuyến.
Lấy ai đi chứng minh?, tất nhiên là nhóm The Mountain.
Ban nhạc sẽ trở thành mặt bài của Mp3.Lotus còn Lotus sẽ trở thành bình đài, bình đài đưa nhóm đi thật xa thật xa, nổi tiếng khắp cả Đại Nam này.
"Thế này đi, trong đầu em cũng có một bản nhạc Rock, em viết trước cho mọi người, mọi người xem thích hợp không? ".
"Sau đó em cùng mọi người luyện tập một chút... đến chủ nhật anh em đi diễn? ".
Bốn người nghe vậy không khỏi kinh ngạc nhìn Minh.
"Lại có bài hát?, biểu diễn trước một lần bọn anh nghe thử? ".
Đây là giọng anh Đạt.
"Đi diễn?, đi diễn ở đâu? ".
Đây là giọng anh Thành.
Minh cười cười, không vội đáp anh Đạt mà đáp anh Thành.
"Thật ra muốn biết phong cách thích hợp hay không, nhìn bản thân chỉ là một phần thôi, còn nhìn cả khán giả nữa ".
"Em tính cuối tuần này dẫn cả nhóm lên Bách Khoa biểu diễn, tất nhiên chỉ 1 bài mới là đủ rồi, về phần nhà trước có cho phép không thì để em lo, mọi người cứ tin em là được ".
Nói đến Bách Khoa thật ra cũng thú vị, anh Trung cùng anh Thành đều là sinh viên Bách Khoa chỉ là đã tốt nghiệp nhiều năm mà thôi.
Về phần bài hát, Minh đã nghĩ kĩ, giờ là lúc mang thứ âm nhạ của Bức Tường đến với khán giản, đến với những sinh viên Bách Khoa.
Bài hát: Tâm Hồn Của Đá.
_ _ _ _ _
P/s: Sau chương này có thể bắt đầu 'skip' thời gian rồi, cũng không cần viết kỹ từng ngày từng ngày nữa.
Tin vui là sắp đến Boa rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii