Chương 107: Cố Sự.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 107: Cố Sự.

Bảo Lâm ngồi trong phòng thu âm, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc suy nghĩ những lời Minh nói.


Lúc này là 8h tối, trong phòng thu âm không có chút ánh đèn, cái thứ ánh sáng duy nhất có lẽ chỉ là màn hình điện thoại.


Bảo Lâm thích cái sự yên lặng này cũng thích cái bóng tối này, đồng thời trong không gian yên tĩnh này cũng chỉ được phép có một thanh âm – đó là thanh âm từng ngón tay của Bảo Lâm gõ vào bàn tạo thành nhịp điệu.


Tư duy của Bảo Lâm lúc này mới có thể hoạt động tối đa.


Bảo Lâm đang suy tư lời Minh nói, suy tư CD cuẩ Minh.


Tiền cũng đã sớm chuyển, 3 bài hát 600K.


Bùa Yêu vẫn chưa làm xong nhưng Bảo Lâm cũng không có quá nhiều suy tính, trực tiếp coi như kết toán giao dịch này bởi Bảo Lâm thật ra thích nhất cũng là bài hát Bùa Yêu kia.


Việc làm EDM cho nó có Minh ở một bên – hai anh em cùng cố gắng, cùng đưa ra ý kiến vậy là được rồi.


Vấn đề hiện tại là cốt truyện, là chủ đề của CD.


Người Đàn Bà Hóa Đá thật ra có nhiều phiển bản, phiên bản được dùng nhiều nhất là phiên bản của Tô Thị.


Phiên bản này, là phiên bản Bức Tường muốn dùng, Minh muốn dùng mà anh Lâm cũng muốn dùng.


Tính đại chúng cực cao.


Chuyện nàng Tô Thị ai cũng sẽ hiểu nhưng quan trọng là nàng Tô Thị trong câu chuyện này là 100% chính diện.


Bùa Yêu lại thiên hướng chơi 'ngải' như vậy ai hạ 'ngải' ai?.


Tất nhiên là nữ chính hạ bùa chú nam chính tức là nàng Tô Thị hạ bùa người chồng Tô Văn.


Nếu dựa theo tình tiết này, thực sự không ổn bởi mối tình trở thành gượng ép, Tô Văn hóa ra lại là người bị kéo vào việc này, Tô Thị thành người có lỗi, như vậy có được không?.


Anh Lâm cảm thấy không ổn, bôi đen Tô Thị, tẩy trắng Tô Văn?.


Ngay cả trong nguyên tác, muốn nói toàn bộ lỗi ném cho Tô Văn... cũng không đúng nhưng bảo Tô Văn không có lỗi?, không thể.


Về phần Tô Thị là 100% tinh khiết, thiên chân vô tà, từ đầu đến cuối đều chịu bi kịch.


Nếu lấy Bùa Yêu làm cốt truyện, chẳng nhẽ còn muốn Tô Thị hạ bùa Tô Văn, sau đó mới làm Tô Văn yêu say đắm Tô Thị?, sau đó Tô Văn lại phát hiện ra vết sẹo quái ác kia rồi bỏ đi?.


Hay là để Tô Văn phát hiện ra mình bị hạ bùa mà bỏ đi?.


Câu chuyện nhất định phải biến tấu hơn nữa biến tấu như nào hai anh em vẫn đang suy nghĩ chỉ có điều Minh nguyên bản cũng đã nói – Tô Thị không thể là người hạ ngải.


Vậy ai là người hạ?, đáp án hiện ra trong đầu Bảo Lâm, chỉ có thể là thế lực thứ ba, phù thủy chẳng hạn.


Đơn giản đi học Nàng Tiên Cá là được, cái gì xấu ném lên đầu phù thủy, không cần lo lắng.


Nếu để phù thủy hay nói theo cách dân dã là 'bà đồng' tới hứng 'nồi' thì dễ tiếp nhận hơn nhiều, nàng Tô Thị vẫn không có lỗi.


Ánh mắt Bảo Lâm hơi sáng lên, lại có một loại quy hoạch, mở ra cốt truyện.


_ _ _ _ __ _


Tô Văn sau khi ném đá em Tô Thị thì sợ hãi biệt xứ mà đi.


Chàng không biết vượt qua bao nhiêu núi bao nhiêu đèo, đến khi mệt quá dừng lại thì gặp được Sơn Thần.


Sơn Thần dạy Tô Văn võ nghệ, nhiều năm sau Tô Văn thành tài xuống núi, ra nhập quân đội đối kháng ngoại xâm.


Trong quá trình đối kháng ngoại xâm, Tô Văn dựa vào một thân võ nghệ lập ra công lao hãn mã, Tô Văn cảm thấy nên trở về nhà một chuyến.


Về lại thôn làng, Tô Văn chém chết một đầu xà tinh, cứu lấy thôn làng... cứu nàng Tô Thị.


Anh hùng cứu mỹ nhân, Tô Thị cảm mến Tô Văn nhưng Tô Văn cũng không có quá nhiều tình cảm với Tô Thị dù sao cũng là mới gặp nhau, chỉ cảm thán Tô Thị xinh đẹp mà thôi.


Sau đó đến phen bà đồng xuất hiện, con xà tinh kia hóa ra là mụ bà đồng biến thân, bà đồng bị Tô Văn chém đứt nửa người, khó khăn lắm chạy về đến trong hang núi.


Bà đồng không địch lại Tô Văn nhưng mà một lòng muốn báo thù liền hạ bùa yêu với Tô Văn cùng Tô Thị.


Mụ là bà đồng, sống hàng trăm năm tất nhiên biết cái gì đó, cái này không lạ.


Sau đó bi kịch sinh ra, cố sự tiếp tục dựa theo nguyên bản kế hoạch tiến hành.


Tô Văn bỏ đi.


Tô Thị tìm chồng, đợi chồng.


Mụ bà đồng thấy Tô Văn lâu không trở về liền muốn cắn nuốt Tô Thị, chỉ cần cắn nuốt Tô Thị thì mụ sẽ có được sắc đẹp của nàng, việc này mụ thèm khát đã lâu.


Ai biết được rằng Sơn Thần xuất thủ, giết chết mụ đồng tác oai tác quái sau đó Sơn Thần đứng ra nói với Tô Thị.


Sơn Thần nói với Tô Thị – Tô Văn ra chiến trường bảo vệ đất nước, khi nào binh biến qua đi... sẽ trở về mẹ con nàng.


Tô Thị từ đó ôm con ngày ngày lên núi hướng về phía chiến trường, chờ đợi tình lang trở về.


Về phần Tô Văn, chàng chiến tử nơi xa trường, lấy cái chết bảo vệ bở cõi, để bản thân hóa thành bất hủ, lấy sinh mạng đánh lui ngoại xâm, bảo vệ bờ cõi ngàn năm yên bình.


Chàng quay lưng lại với... Tô Thị, hướng ánh mắt về giặc ngoại xâm, ngạo nghễ mà cô độc.


Cái chết của chàng Tô Văn hóa thành bất tử, thành lời ca tụng của thế nhân ngàn năm sau.


Mà cái sự chung thủy của nàng Tô Thị cũng cảm động trời đất, cảm động Sơn Thần, để Sơn Thần làm đạp pháp đưa Tô Thị trường tồn với thời gian, vĩnh hằng nơi thiên địa.


Hòn Vọng Phu vì thế mà sinh, làm minh chứng cho tình yêu chung thủy của nàng Tô Thị với chàng Tô Văn.


Cố sự đến đây... hoàn mỹ.


Trong bóng tối, anh Lâm không khỏi vỗ mạnh tay một cái, anh Lâm biết CD có thể bắt đầu chế tác được rồi.


600K kia... đáng giá, phi thường đáng giá.


Thậm chí CD này còn có thể tiếp tục làm.


Ví dụ như chàng Tô Văn thay vì chết trận nơi sa trường nếu như đổi thành không chết thì sao?.


Lại như Phù Đổng Thiên Vương đánh tan quân địch rồi phóng ngựa về trời thì sao?.


Tô Văn không dám trở về gặp Tô Thị, đạp lên thiên môn mà thành thần thành thánh nhưng Tô Văn nào biết nàng Tô Thị ôm con đã trở thành Hòn Vọng Phu?.


Hòn Vọng Phu sừng sững nơi đó, trường tồn cùng thiên địa để minh chứng cho tình yêu của nàng với Tô Văn.


Trên trời một ngày, dưới đất trăm năm.


Tô Văn trong đại điển sắc phong thần linh, vui quên đất trời, lấy cái niềm vui này một mực che dấu cố sự trong lòng, cố gắng quên đi một mối tình.


Chàng Tô Văn sống trong cái ảo tưởng của chính mình nhưng chàng Tô Văn làm sao mà ngờ được có một ngày, từ trên chín tầng trời chàng lại thấy được Hòn Vọng Phu đây?.


Sau đó thần linh Tô Văn sẽ làm gì?.


Tô Văn cứu Tô Thị?, khép lại một đoạn thiên niên bi tình sử.


Bảo Lâm thật sự nghĩ cực xa, càng nghĩ mắt càng sáng.


Sony không am hiểu làm phim nhưng không có nghĩa Đại Nam không ai am hiểu làm phim, càng không có ý nghĩa Bảo Lâm không quen ai am hiểu làm phim.


Trung Quốc có Trầm Hương cứu mẹ, vì cái gì Đại Nam không có Tô Văn cứu Tô Thị?.


Về phần quan hệ huyết mạch giữa hai người?, Bảo Lâm trực tiếp ha ha không quan tâm.


Đều là thần thoại, theo thuyết mà nói Lạc Long Quân – Âu Cơ sinh trăm trứng, trăm trứng đồng bào hóa lại không phải anh em?.


Còn nếu muốn nói lịch sử, thời Trần không phải cũng vậy?, chẳng nhẽ còn dám lật sử nói láo, nói không được?.


Bảo Lâm thừa hiểu sẽ không ai có thể nhảy ra ném đá cố sự này mà có nhảy ra ném đá cũng không thể làm cho nó chịu tổn hại.


CD1 của Lam Linh đã xác định.

CD2 nếu theo cốt truyện kia thì rất khó nhưng không phải không thể làm mà cho dù không làm đi chăng nữa thì có thể trực tiếp quay sang làm film.


Tuyệt đối... không sai.