Chương 100: Việc Cuối Ngày.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 100: Việc Cuối Ngày.

Trang web nhạc trực tuyến vẫn là một khái niệm mơ hồ vào thời đại này.


Cho dù Minh giải thích tận tình với mấy ông anh cũng rất khó bởi có những thứ không phải chỉ lý thuyết xuông cùng miệng lưỡi là được.


Người Việt Nam cũng không ý thức được quá rõ ràng điểm này bởi vì thị trường âm nhạc của Việt Nam quá bé, sự khác biệt giữ 'Online' cùng 'Offline' không quá rõ ràng.


Ví như một ca sĩ Việt Nam sẽ có chu kỳ như sau, cứ ba tháng đến nửa năm sẽ ra một sản phẩm âm nhạc, tất nhiên không phải Album mà là bài hát.


Sau đó dùng bài hát này để kiếm cơm, để một lần nữa trở nên 'hot', bắt đầu đi sự kiện, đi show truyền hình, đi biểu diễn trên khắp Việt Nam.


Đến khi có càng nhiều bài hot, danh tiếng càng lớn thì mới nghĩ mởi Live Show riêng cho mình, mời thêm bạn bè trong nghề, nếu Live Show thành công cũng đồng nghĩa với việc mở ra một hành trình mới, coi như 'fan âm nhạc' nguyện ý bỏ tiền vì mình, đến lúc đó các ca sĩ sẽ bắt đầu làm Album.


Album của Việt Nam không có tính chất kiếm tiền, thật sự quên cái ý nghĩa này đi, sản xuất Album gần như là một sự công nhận, sự công nhận trong làng giải trí, nó mang giá trị lưu giữ.


Một ca sĩ có thể ở trong giới 10 năm – 20 năm, trong thời gian đó ai chẳng muốn tranh thủ để lại chút dấu ấn của chính mình?.


Minh sống ở Việt Nam đủ lâu, đủ lâu để biết chẳng có bảng xếp hạng Album nào ở Việt Nam cả, có bản xếp hạng lượt 'like', lượt 'view' thậm chí là lượt 'shere' nhưng không có bảng xếp hạng xem ai bán được nhiều Album nhất, Album nào hot nhất.


Cả năm có khi cả thị trường âm nhạc mới có vài Album xuất hiện, vậy xếp hạng như thế nào?.


Con đường bán Album của Việt Nam về cơ bản là chết bởi vậy thị trường online cùng offline mới không mang quá nhiều khác biệt.


Nhìn sang các nước khác, đặc biệt là Âu – Mỹ, mỗi năm đều có bảng xếp hạng Album âm nhạc, mỗi tháng đều phải có cả chục Album lao ra thị trường, bán cả triệu Album, cả triệu đĩa nhạc là quá bình thường.


Chỉ có như vậy mới thể hiện được hết sức mạnh của con đường offline cũng bởi vậy con đường online mới càng khó đi.


Hên là Minh đang ở Đại Nam, tuy thị trường âm nhạc Đại Nam hơn khá xa Việt Nam nhưng cũng chưa đến mức như Âu – Mỹ thậm chí là Cao Ly – Nhật Bản hay Trung Quốc thì thị trường âm nhạc Đại Nam vẫn còn 'non' bởi vậy quan niệm âm nhạc 'online' – âm nhạc trực tuyến vẫn còn rất mơ hồ chứ chưa đến mức chịu sự thù địch.


Mơ hồ tức là không biết, không rõ ràng, còn cần tìm hiểu.


Thù địch... thì đã rất khác.


Nếu Minh sống lại ở Mỹ, đánh chết hắn cũng không nhảy vào cái hố này, Google còn né như né tà thì mấy ai dám nhẩy?.


Hiện tại mấy ông anh của Minh cũng bị vây trong sự mơ hồ này.


Người rõ ràng nhất ở đây có lẽ là anh Đạt nhưng ngay cả anh Đạt cũng không coi việc nghe nhạc trực tuyến là uy hiếp – dù sao nghe nhạc trực tuyến có thể kiếm tiền sao?.


Anh Đạt không cho rằng là vậy, có rất rất nhiều người cũng không cho là vậy.


Quan trọng là The Mountain không thiếu tiền, không quá quan tâm đến tiền.


Nếu đã như vậy, chính Đạt cảm thấy hợp tác với một trang web nghe nhạc trực tuyến không sai.


Nói sao nhỉ, Album có thể không cần bán nhưng danh tiếng – độ lan tải thì The Mountain cần, nếu như vậy anh Đạt hiểu sức lan truyền của thứ gọi là 'mp3'.


Có anh Đạt ra nói vài câu, mọi việc trở nên dễ hiểu hơn nhiều.


Tất cả quy thành – không kiếm tiền nhưng nhanh nổi tiếng.


Sau đó The Mountain đồng ý trở thành đại diện cho Mp3.Lotus.


Ở đây cũng phải nói thêm một điểm là The Mountain cùng Sony có hợp đồng không quá mức chặt chẽ, độ tự do cực kỳ cực kỳ lớn vì vậy mới có thể không nghĩ nhiều mà hợp tác với Minh, đổi lại gặp Doãn Hà... người ta căn bản không muốn nói, trực tiếp 'quay xe'.


_ _ __ _ _ _


Minh trở về nhà đã là khá muộn, gần 9h30 hắn mới về đến nhà, tất nhiên hôm nay Minh khá tràn đầy sức sống chứ chẳng phải mệt gần chết như mọi ngày.


Hôm nay, hắn không có quá nhiều việc để làm nhưng làm việc gì cũng thành công, trong tài khoản của Minh hiện tại còn có thêm 150K của mấy ông anh chuyển đến – cực kỳ nhanh gọn.


150K kia đến cực kỳ đúng lúc bởi gần như toàn bộ 550K kia Minh đều có chỗ dùng, nếu Minh tiếp tục dùng khoản tiền kia thậm chí nhiều việc hắn muốn làm đều sẽ trễ nải.


Hiện tại thì tốt rồi, Minh lại có tiền, lại có một khoản kha khá để chi tiêu.


Vì hôm nay khá là nhẹ nhàng, Minh lên phòng cũng không nằm vật ra giường như mọi khi mà hiếm thấy hắn ngồi vào bàn, bắt đầu soạn sách vở.


Ngày mai, hắn quyết định đi học dù gì Minh hiện tại cũng có cái nhìn hơi hơi khác trong việc học hành.


Soạn sách vở xong thì Minh mới để ý ngày mai có tiết sinh hoạt.


"Tiết sinh hoạt?, không biết ngày mai có trả điểm thi không nhỉ? ".


Nghĩ đến điểm thi, Minh hơi nhếch miệng sau đó nhắn một cái tin.


"Này, có gan lập giao kèo với mình không? ".


Cái tin này là... gửi cho Hương.


Giờ này Hương đang làm gì?, nàng tất nhiên cũng chưa ngủ, như một học sinh chăm ngoan ngồi làm bài tập về nhà.


Nói Hương là học sinh chăm chỉ thì cũng không đúng nhưng ít nhất nửa năm nay Hương quyết tâm làm một học sinh chăm chỉ.


Đang ngồi làm bài tập về nhà, Hương thấy điện thoại mình rung lên, nàng vừa nhìn vào màn hình thấy tin nhắn Minh gửi thì cũng hơi bất ngờ sau đó rất nhanh nhấc điện thoại lên.


Đọc đường dòng tin nhắn của Minh, Hương nhẹ cười.


"Giao kèo gì, cậu phải nói trước chứ? ".

"Mà Hương nghe Dương nói hai hôm nay Minh ốm?, hiện tại Minh sao rồi? ".


Nàng viết dòng thứ nhất rất nhanh nhưng dòng thứ hai thì nàng bần thần một chút, xóa đi viết lại vài lần rồi mới gửi cho Minh.


Thật ra bạn bè quan tâm sức khỏe của nhau là quá bình thường nhưng mà thời gian nghỉ học của Minh bất thường.


Thứ ba... hai người còn ở với nhau sau đó xảy ra một số chuyện.


Kết quả thứ tư cùng thứ năm Minh ốm không đến trường?.


Về mặt thời gian... Hương thủy chung cảm thấy không đúng thậm chí có cả lo lắng.


Minh nhận được tin nhắn của nàng, khóe miệng hắn cong lên.


Crush lo lắng cho mình chẳng nhẽ không vui?, tất nhiên là vui chứ.


"Hai đứa thi xem ai điểm thi đầu năm cao hơn không?, đứa nào thấp hơn thì phải khao đứa kia ăn sáng 1 tuần? ".


Minh nhắn tin lại nhưng cũng chỉ dừng lại ở vế thứ nhất, hắn không có ý định trả lời vế thứ hai của nàng.


Hương nhận được tin nhắn của Minh, đôi lông mày nhẹ nhíu, nàng luôn cảm thấy... thi kiểu gì mình cũng thiệt.


Nhưng mà hiện tại nàng nên làm gì, từ chối?.


Hương cảm thấy nhận lời thì có cái gì đó sao sao còn từ chối thì nàng không đành lòng.


Quan trọng là nàng cảm thấy... hôm thứ ba đó mình có lỗi sau đó biết Minh nghỉ học hai ngày trong đầu nàng lại bắt đầu nghĩ linh tinh.


Hôm thứ ba nàng nhận lời đi chơi với Minh, nàng cũng không muốn kết quả thành ra như thế bởi dù sao xuất phát điểm là vì Hương thật sự muốn cảm ơn Minh vì việc của Vic chứ nàng thật sự không hề nghĩ xa hơn.


Rốt cuộc Hương nhẹ cắn môi rồi trả lời tin nhắn.


"Đồ ăn sáng người thắng có được chọn không thế Minh? ".


"Đương nhiên, người thắng thoải mái chọn đồ ăn, mai là thứ 6 thì chắc cũng có điểm đó, cuối giờ học đi so điểm, Hương chịu không? ".


"Thế nếu Hương chọn đồ ăn đắt một chút cũng là vì Minh thua trước đấy nhé ".


"Yên tâm, Minh thắng chắc, lúc đó Hương cũng cẩn thận đấy ".


Hai người nhắn tin qua lại, việc này liền định xong.


Sau đó?, tất nhiên là khách sáo vài câu, chúc nhau ngủ ngon.


Minh ngồi trên bàn, một bên vừa tiếp tục viết nhạc, một bên cứ thế nhắn tin cho chúng bạn.


Nhắn cho Thanh, nhắn cho Tùng, nhắn chọ cả chị Linh.


Mãi đến hơn 11h đêm hắn mới đi tắm qua một cái, đánh răng rửa mặt sau đó leo lên giường.


Nằm trên giường, Minh cũng không ngủ... hắn tương đối phản kháng việc ngủ bởi vì hắn nghĩ đến những kỷ niệm không tốt đẹp lắm trong Không Gian Hệ Thống.


Đáng tiếc có những cái không tránh được, khi kim đồng hồ điểm vào số 12 cũng là lúc... một quá trình hành xác mới lại bắt đầu.


Minh... thật sự thảm.