Chương 653: Tưởng Hân Cùng Tân Cương.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 653: Tưởng Hân Cùng Tân Cương.

Chương 653: Tưởng Hân Cùng Tân Cương.


Hoàng Tú Trương là ngưu nhân, ít nhất hiện tại Minh tin tưởng vào năng lực của con người này.

Hắn cũng sẽ không cầu bản thân thật sự có một nhân vật như Jobs đến vì hắn gây dựng sự nghiệp, điều này hoàn toàn không thực tế.

Steve Jobs chắc chắn sẽ không chịu cúi đầu làm việc cho ai, nhân vật như hắn ai có thể quan được?, ai lại có thể vỗ ngực tự tin mình xuất sắc hơn Jobs để mà đè ép người đàn ông này?.

Cho nên với Minh mà nói, có Hoàng Tú Trương là đủ rồi.

Minh phát hiện ra Hoàng Tú Trương có chút vấn đề về tâm lý, tuy hắn chưa thể làm rõ ràng, tuy hắn chưa thể hiểu mọi chuyện ra sao nhưng từ cuộc nói chuyện với Hoàng Tú Trương, Minh lại càng có thêm ý nghĩa của mình.

Bất kể thân phận của Minh ở Đại Nam cao ra sao, Hoàng Tú Trương đều có thể bình tĩnh nói chuyện của hắn, kính nể có lẽ có nhưng xa xa không đến mức tự ti như ban đầu cho nên trong mắt Minh, Hoàng Tú Trương không hợp với Trung Quốc.

Hắn cũng đoán ra được Hoàng Tú Trương ban đầu là nhạy cảm với thân phận của hắn dù sao hắn trẻ như vậy.

Có quá nhiều người sẽ tận khả năng coi trọng thân phận của Minh thậm chí vô ý thức mà coi Minh xuất thân thế gia đại tộc, đây không phải lần một lần hai Minh trải qua việc này mà hắn cảm thấy Hoàng Tú Trương cũng có suy nghĩ này.


Vậy vấn đề của Hoàng Tú Trương là gì?, hắn có xích mích với con em thế gia Trung Quốc?, hay lại là tâm lý thù giàu dẫn đến tự ti?.

Bất kể ra sao, chỉ cần mang Hoàng Tú Trương rời khỏi Trung Quốc là được, đến Mỹ cùng Minh chẳng hạn.

Minh đang chuẩn bị mua lại Android, hiện tại có Hoàng Tú Trương tới không phải càng thêm đúng dịp?.

Người như Hoàng Tú Trương không thích hợp ở lại Trung Quốc, Trung Quốc sẽ hạn chế hắn bởi cái quốc gia này quá nhiều đường ngang ngõ tắt, quá nhiều vấn dề cong cong lượn lượn, quá nhiều quy tắc cần để ý hơn nữa ở Trung Quốc coi trọng ‘đức’ hơn là ‘năng lực’.

Ở Mỹ thì khác, đây là đất nước thuần tuý hơn Trung Quốc nhiều lắm, chỉ cần có tiền, chỉ cần có năng lực vậy nước Mỹ chính là ‘đất nước tự do’, một đất nước như vậy mới càng thích hợp với Hoàng Tú Trương.

Cũng khác với Jobs, Jobs quá cao, cao đến mức Minh không với nổi nhưng Hoàng Tú Trương thì khác, hắn tự tin có thể chế ngự con người này dù sao theo những gì Minh biết về Minh, Hoàng Tú Trương cực kỳ điệu thấp, cực kỳ làm cho người ta an tâm.

Meizu của hắn đến mấy chục năm sau vẫn tồn tại nhưng vẫn một mực bình bình đạm đam, không thể nói đại thành công nhưng cũng sẽ không thể coi là thất bại.

Bằng vào Meizu M8, rất nhiều người sẽ nghĩ Hoàng Tú Trương khởi đầu quá tốt rồi nhưng trên thực tế bài của hắn khi đó rất xấu.

Đầu tiên, giai đoạn năm 2007 cùng thời kỳ với Meizu M8 chính là Iphone mà khi đó chính phủ Trung Quốc cũng chưa hạn chế Iphone, đừng nói năm 2007 cho dù nhiều năm sau Iphone vẫn làm mưa làm gió tại Trung Quốc.

Gần như cùng một thời kỳ lấy cứng đọ cứng với Apple, đây chính là độ khó địa ngục.

Meizu M8 tuy có thời gian xuất hiện còn sớm hơn Iphone nhưng Meizu M8 cũng không có cách nào so sánh với Iphone về mọi mặt.

Nếu không có Iphone có lẽ Meizu M8 có thể trở thành chiếc điện thoại của thời đại mới nhưng ai bảo Iphone tồn tại?.

Mà cái nồi này hiển nhiên không phải vì Hoàng Tú Trương bất tài, hắn một thân một mình lèo lái con thuyền Meizu, có thể đuổi kịp thời gian ra thị trường với Iphone đã là phi thường kinh khủng, hắn lấy cái gì đọ tính năng với một sản phẩm mà cả tập đoàn Apple dốc hết công sức?.

Lại sau đó, Meizu im lặng phát triển 20 năm, tuy không xuất sắc nhưng một mực vẫn tồn tại, đây không phải điểm trừ mà là điểm sáng, cực kỳ sáng.

Phải biết khi đó trong quốc nội Meizu phải đối mặt với Huawei, Xiaomi cùng Oppo, đối mặt với 3 con quái vật này, Meizu chưa bị ép đến mức phải bán lại công ty đã là tốt lắm rồi huống chi đối thủ của Meizu không chỉ như thế?.

Ngoài ra còn có Apple, Samsung, Lenovo, LG thậm chí cả ViVo?.

Có thể một mực đứng trong top 10 thương hiệu điện thoại của Trung Quốc thật sự đã rất mạnh rồi.

Hoàng Tú Trương là người có sáng kiến, có cái nhìn, có thể hiểu rõ thời thế nhưng đồng thời cũng là một người quản lý có thể yên bề hậu phương.

Tìm được một người như Hoàng Tú Trương xác thực rất khó bởi những người có đại cách cục, có tầm nhìn đi trước thời đại thật ra đều không an phận, sẽ không chấp nhận bỏ phí nhiều năm thanh xuân chỉ để giữ vững gia nghiệp.

Tiêu biểu nhất có thể kể đến Mark xoăn cùng Elon Musk, hai người này có ngày nào chịu yên tĩnh?, có ngày nào không làm ra đại động tác?.

Hành động của bọn họ có thể tốt, có thể xấu nhưng rất hiển nhiên sẽ thường xuyên mang tới biến động mà Minh thì cũng không thích sự biến động này.

Hắn biết trước tương lai, hắn biết con đường nào nên đi, con đường nào không nên đi, hắn không cần những nhân vật như Jobs, như Mark hay như Elon Musk mà cần những người có thể chấp hành mệnh lệnh của hắn đồng thời có thể vì hắn thủ vững công ty, gió mặc gió, mưa mặc mưa.

Một người như Hoàng Tú Trương tồn tại thật sự rất mâu thuẫn, hắn như tồn tại hai thái cực hoàn toàn không giống nhau trong một bản thể vậy nhưng càng là như thế, người này mới càng đáng để Minh đi đào móc.

_ _ _ _ _ _ _


Ngô giám đốc của BYD có thể bằng một cuộc điện thoại khiến Hoàng Tú Trương hớt ha hớt hải từ Thẩm Quyến tới Bắc Kinh.

Trùng hợp là hôm nay có một minh vì chuyện tương tự hớt ha hớt hải từ Hà Nam Tĩnh bay tới Bắc Kinh.

Vị minh tinh này gọi là Tưởng Hân hơn nữa nhiệt độ của Tưởng Hân hiện tại thực sự rất cao,nàng còn xa mới lên được vị trí Hoa Đán nhưng cũng có thể coi như đỉnh lưu hàng thật giá thật ở Trung Quốc hiện tại, tất nhiên đấy là nếu Trung Quốc hiện tại có khái niệm đỉnh lưu.


Tưởng Hân hiện tại rất bận dù sao đỉnh lưu như nàng không thể không có dự án.

Sau Thiên Long Bát Bộ quá thành công, đoàn đội của Tưởng Hân đương nhiên hướng đến phim cổ trang thậm chí Tưởng Hân cũng từng cố gắng tranh một vị trí trong Thần Điêu Hiệp Lữ.

Như đã nói cái niên đại này cho dù phải tranh đến vỡ đầu, đám minh tinh Trung Quốc cũng sẽ cố gắng tham gia dự án phim chuyển thể của Quỳnh Dao cùng Kim Dung.

Ai chẳng muốn một bộ phim hồng khắp Trung Quốc, ai chẳng muốn làm một Triệu Vy, Lâm Tâm Như hay Châu Tấn thứ hai?.

Đoàn đội của Tưởng Hân vì chuyện này thật sự rất cố gắng hơn nữa phải biết Tưởng Hân diễn Mộc Uyển Thanh quá oanh động, Mộc Uyển Thanh của nàng còn lấn át cả nữ chính Vương Ngữ Yên.

Chỉ cần có thể tranh thủ đến vai nữ chính trong Thần Điêu Hiệp Lữ thậm chí cho dù là nữ số 2, biết đâu Tưởng Hân lại có thể trở thành Châu Tấn thứ hai?.

Đáng tiếc, có Lưu Diệc Phi trong vai Tiểu Long Nữ, đoàn đội của Tưởng Hân cố gắng bao nhiêu đi nữa cũng là công cốc.

Tư bản sau lưng Lưu Diệc Phi nhìn thấy Tưởng Hân đoạt ánh sáng một lần làm sao còn có thể để nàng đoạt lần nữa?.

Thần Điêu Hiệp Lữ chỉ có thể để Tiểu Long Nữ - Lưu Diệc Phi toả sáng, ngoài Lưu Diệc Phi ra không cho phép bất cứ nữ minh tinh nào tranh đoạt ánh sáng của nàng.

Thất bại toàn diện trong việc lấy vai diễn trong Thần Điêu Hiệp Lữ, Tưởng Hân rốt cuộc lựa chọn lùi lại một bước,tham gia vào dự án ‘Thần Thám Địch Nhân Kiệt’.

Hiện tại trọng tâm hình tượng của Tưởng Hân vẫn cứ là mỹ nữ cổ trang mà ‘Thần Thám Địch Nhân Kiệt’ hiển nhiên là một lựa chọn không tệ.

Thần Thám Địch Nhân Kiệt thậm chí quay chụp xuyên suốt Tết Nguyên Đán để các diễn viên duy trì thân thể cũng như trạng thái quay chụp.

Gấp là như thế nhưng không hiểu thế nào,một cuộc điện thoại vẫn có thể kéo Tưởng Hân từ trong đoàn làm phim chạy tới Bắc Kinh bởi người gọi điện cho đoàn làm phim là Phó Bộ Trưởng Bộ Văn Hoá – Tào Triêm.


Tào Triêm đích thân gọi Tưởng Hân đến Bắc Kinh, ai dám nói không?.

Đến tận khi ngồi tại văn phòng tiếp khách của Bộ Văn Hoá, Tưởng Hân vẫn chưa bình tĩnh nổi, trong lòng nàng nghĩ tới rất nhiều chuyện, nàng thực sự có rất nhiều lo lắng.

Không hiểu thấu từ đoàn kịch bị mời lên bộ văn hoá uống trà chỉ sợ nữ minh tinh nào cũng lo lắng, đáng sợ nhất là Tưởng Hân cố gắng dùng quan hệ của mình dò hỏi nhưng vẫn cứ không hỏi ra được cái gì, sự việc quá đột nhiên, căn bản không ai báo trước cho nàng.

Đừng nói là nàng, cả đoàn làm phim đều lo sốt vó.

Nàng hiện tại ngồi một mình trong phòng tiếp khách trống trải, cũng không ai nói cho nàng biết vì sao mình có mặt ở đây, càng không ai chỉ dạy nàng phải làm gì, sự chờ đợi này càng kéo dài, nàng càng sợ.

Cũng may sự chờ đợi này của Tưởng Hân không kéo dài quá lâu, sau khoảng hơn 30 phút rốt cuộc cũng có người đến gặp nàng, đây là một người đàn ông trung niên tướng mạo thường thường có điều bất kể đối phương nhìn bình thường thế nào thì Tưởng Hân y nguyên vẫn tương đối khẩn trương.

Nên biết nàng năm nay còn nhỏ tuổi hơn Băng Băng, nàng mới 21 tuổi.

"Tưởng tiểu thư, ta là Triệu Gia Đạt ".

Người đàn ông trung niên rất nhanh mở miệng chào hỏi Tưởng Hân mà Tưởng Hân cũng vội đứng lên, cúi đầu với đối phương.

"Triệu tiền bối tốt ".

Tưởng Hân nói ra câu này, trong lòng nàng xác thực cũng nhẹ được một chút.


Ban đầu nàng còn tưởng Tào bộ trưởng tự mình đi tìm nàng, cũng may người tới không phải Tào bộ trưởng.

Tưởng Hân thật sự không hiểu sự việc phải lớn đến mức nào thì mới có nhân vật cấp bộ trưởng đến gặp nàng?.

Triệu Gia Đạt khẽ cười gật đầu rồi ra dấu cho Tưởng Hân ngồi xuống, hắn cũng không vòng vo dù sao hắn hiện tại cũng rất bận.

"Tưởng tiểu thư cứ gọi ta là Triệu trưởng phòng là được, nghe ‘tiền bối’ hơi già ".

Khẽ cười một tiếng, cũng không giới thiệu thêm về bản thân, không để Tưởng Hân có quá nhiều thời gian phản ứng, Triệu Gia Đạt nói.

"Tưởng tiểu thư, ngươi lớn lên ở Tân Cương đúng chứ? ".

Tưởng Hân nghe vậy lập tức gật đầu, nàng là người Tân Cương, điểm này không ít người trong ngành nghề biết.


"Dạ vâng, Triệu trưởng phòng, ta là người Tân Cương có điều rất sớm đã theo gia đình chuyển đến Hà Nam tỉnh ".

Triệu Gia Đạt gật đầu, thông tin này hắn đương nhiên biết chẳng qua chỉ là màn dạo đầu mà thôi.

"Tưởng tiểu thư, chuyện là thế này, bộ văn hoá cùng bộ du lịch quốc gia đầu năm nay quyết định càng thêm chú ý với nghệ thuật văn hoá Tân Cương ".

"Không gạt Tưởng tiểu thư, quốc gia cũng đã đưa ý kiến với Unesco muốn tổ chức này đưa Mukam vào danh sách di sản văn hoá phi vật thể ".

"Quốc gia muốn đưa nghệ thuật vắn hoá Tân Cương tới cho càng nhiều người biết, càng nhiều người quốc nội thậm chí ngoại quốc biết tới nghệ thuật văn hoá Tân Cương, để càng nhiều người hiểu thêm về Tân Cương ".

"Bởi nguyên do này, chúng ta quyết định một phương án, muốn để vài cô bé có tư chất từ Học Viện Nghệ Thuật Tân Cương ra nước ngoài học tập cũng như biểu diễn, tìm cơ hội đưa văn hoá Tân Cương nở rộ ở ngoại quốc, ta rất tin tưởng văn hoá cùng nghệ thuật Tân Cương sẽ được càng nhiều người đón nhận ".

"Việc này cũng rất cần Tưởng tiểu thư đến hợp tác, không biết Tưởng tiểu thư có thời gian rảnh hay không? ".

Triệu Gia Đạt nói rất bình tĩnh, cũng không có ý ép buộc Tưởng Hân nhưng mà Tưởng Hân có dám nói không hay không?.

Tưởng Hân là nhất tỷ Tân Cương, nàng đáng lẽ ra có thể đi rất xa nhưng rất nhiều người nói Tưởng Hân ‘EQ’ thấp, nàng căn bản không rõ cách đối nhân xử thế, nàng làm phật lòng rất nhiều người trong giới tuy nhiên đây không có nghĩa là nàng thật sự ngốc, nàng đương nhiên nghe ra ý tứ của Triệu trưởng phòng.

Ý tứ rất đơn giản, bộ văn hoá cùng bộ du lịch cộng đồng có kế hoạch nào đó để rồi yêu cầu nàng phối hợp chấp hành, nàng cũng không thể nói không rảnh, nàng cũng không muốn biết sau khi nói xong thì chuyện gì sẽ ập tới.


"Triệu trưởng phòng, Tưởng Hân là người Tân Cương, có cơ hội phát triển quê hương mình, Tưởng Hân vui vẻ còn không được, cho dù có bận đi chăng nữa cũng nhất định sắp xếp công việc, chỉ cần Triệu trưởng phòng ngươi nói, Tưởng Hân nhất định sẽ hết sức đi phối hợp ".

Nghe được câu này của Tưởng Hân, Triệu Gia Đạt mới gật đầu có điều trong lòng hắn có chút gì đó là lạ.

Hắn ở trong bộ văn hoá không tính đại nhân vật nhưng tuyệt đối không phải tiểu nhân vật, ở đất Bắc Kinh này trên đầu hắn có rất nhiều người nhưng ném đến địa phương khác thì cũng khác rồi.


Điều làm Triệu Gia Đạt cảm thấy lạ là cái dự án này trước đây chính hắn cũng không nghe thấy, toàn bộ văn hoá cũng chưa từng bàn chuyện này.

Cho dù đây có là dự án bí mật đi chăng nữa, trước thời điểm công bố cũng phải tổ chức cuộc họp mới phải nào có chuyện cứ như vậy thông báo khơi khơi, cứ như lâm thời quyết định vậy mà như thế cũng không hợp với phong cách bộ văn hoá đã thế còn có thêm bộ du lịch Trung Quốc vậy càng khó hiểu.

Hai bộ ngành phối hợp với nhau đẩy ra một dự án đáng lẽ ra không nên yên lặng như vậy, không nên ‘vô thanh vô tức’ như thế.

Một điểm lạ nữa là thời gian, những sự kiện như vậy kéo dài vài tháng cũng hoàn toàn bình thường nhưng sự kiện lần này chỉ cho Triệu Gia Đạt 7 ngày hơn nữa càng thái quá hơn còn ở phía sau, 7 ngày nay chính là tính từ hôm nay.

Triệu Gia Đạt trong nội tâm không hiểu ra sao mà chính bản thân hắn cũng hoảng dù sao hôm qua hắn mới được giao nhiệm vụ này thế là hắn lập tức vận dụng toàn bộ đầu não,xin thủ trưởng ra áp lực mà ‘triệu’ Tưởng Hân lên kinh.

Ở nơi khác không cần nói nhưng ở Tân Cương đặc biệt trong mắt người trẻ Tân Cương, Hoa Đán đúng là sánh không được với Tưởng Hân, thân phận cùng danh vọng của Tưởng Hân tại Tân Cương xác thực có thể giúp đỡ hắn nhiều lắm.

"Nghe được câu nói này của Tưởng tiểu thư ta thật sự cảm thấy rất vui vẻ "

"Quốc gia cũng cần càng nhiều người trẻ tuổi như Tưởng tiểu thư ".

"Vậy Tưởng tiểu thư ngươi sắp xếp một chút, chiều này chúng ta lên đường tới Tân Cương ".

Tưởng Hân:????