Chương 650: Chắp Cánh Ước Mơ (1)

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 650: Chắp Cánh Ước Mơ (1)

Chương 650: Chắp Cánh Ước Mơ (1)

Chương 650: Chắp Cánh Ước Mơ.


_ _ _ __ _ _ _ __

Anh em ơi, tôi lại cần anh em cứu, anh em vào line hoặc để lại comment cho tôi nhé, tôi để link bên ngoài

Bù lại từ giờ đến hết ngày 18, mỗi ngày 2c free + 2c thu phí, ae giúp với:">

(Anh em yêu thương thì để lại comment bên link bên dưới giúp mình, yêu thương hơn nữa thì cho xin 1 shere, hứa sẽ chăm chỉ:">)

_ _ _ __ _ _ _ _

Minh cũng không ở lại quá lâu với Trần Thiên Kiều, lại nói thêm chút chuyện với đối phương sau đó trở về là được.

Candy Crush tất nhiên chưa thể lập tức đến tay Tencent, đại khái cần đợi vài ngày mà vài ngày cũng không sợ sinh biến.

Nông Trại Vui Vẻ như một quả boom trực tiếp thả xuống còn Candy Crush càng giống như boom hẹn giờ, ban đầu nó hiển nhiên sẽ không gây ra quá nhiều chú ý.

Trước Nông Trại Vui Vẻ cũng không có tựa game nào tương tự, sự rung động trò chơi này mang lại là rất lớn còn Candy Crush vốn là ‘Pikachu phiên bản web’, hiển nhiên không coi là sáng ý mới, độ rung động thua xa Nông Trại Vui Vẻ.

Mà nếu như vậy, nhanh vài ngày hay chậm vài ngày cũng sẽ trong khả năng khống chế, cũng không phải vấn đề lớn.

So với sự rung động của Nông Trại Vui Vẻ mang lại, Candy Crush sẽ chỉ thật sự toả sáng khi người dùng tạo thành thói quen với trò chơi này, khi người dùng tiến vào trạng thái ‘không có việc gì làm liền bật Candy Crush’ mới tính là thời điểm trò chơi này thật sự toả sáng.

Giải quyết xong Candy Crush, Minh đối với cái trò chơi này không có quá nhiều để ý nữa, hắn nhanh chóng trở về khách sạn bởi theo thời gian tính toán Hoàng Tú Trương cũng đến nơi.

Minh ở Bắc Kinh cũng không có nhà riêng, hắn cũng chỉ có thể gặp mặt đối phương tại phòng riêng trong khách sạn mà thời điểm Minh đang trên đường trở về thì Hoàng Tú Trương cũng đang được một phen kinh ngạc đến ngây người.

Chẳng là Minh cũng sẽ không gặp đối phương tại phòng khách sạn của chính hắn, hắn không có thói quen hẹn gặp người khác tại nơi ‘giường chiếu’ của chính mình cho nên hắn để Băng Băng thuê một căn phòng cách vách mà Băng Băng lúc này cũng đang vì Minh tiếp đón Hoàng Tú Trương.

Hoàng Tú Trương hiện tại cảm thấy rất hoang mang.

Tin tốt là hắn gần như chắc chắn quý nhân không phải Vương Truyền Phúc dù sao hắn cũng không có tí xíu tự tin nào từ chối yêu cầu của Vương Truyền Phúc.

Tin xấu là hắn cảm giác... mình thà nhìn thấy Vương Truyền Phúc còn hơn.

Hoàng Tú Trương sao không nhận ra Phạm Băng Băng, gần như chỉ cần là người có sử dụng Internet giai đoạn này đều sẽ nhận ra Phạm Băng Băng, nữ nhân đứng đầu Weibo.

Lẽ dĩ nhiên như rất nhiều người khác, Hoàng Tú Trương có thể tin tưởng địa vị của Băng Băng trong Weibo tương đối cao nhưng hắn sẽ không tin Băng Băng là chủ sở hữu của Weibo, sau lưng Weibo chắc chắn có người.

Sau lưng Phạm Băng Băng cùng Weibo có ai, nghiệp giới gần như không ai đoán được nhưng có một việc có thể dùng tham chiếu.

Trần Thiên Kiều cùng Thánh Đại có địa vị như thế nào?, ấy vậy mà tự Trần Thiên Kiều ra mặt cũng chỉ có thể thu mua 50% cổ quyền của Weibo tức là Weibo vẫn có một nửa thuộc về nhân vật sau màn kia.

Điều này chứng minh cái gì?, chứng minh sau lưng Phạm Băng Băng có một nhân vật đủ sức ngồi ngang hàng cùng Trần Thiên Kiều và toàn bộ giới tư bản Thượng Kinh, nhân vật như vậy... chẳng trách có thể ảnh hưởng tới BYD, để Ngô giám đốc tự mình gọi điện cho hắn.

Hoàng Tú Trương cảm thấy mình như rơi xuống hố, trong lòng hắn còn suy nghĩ, hắn ngày hôm nay nhìn thấy nhân vật sau lưng Băng Băng, nếu làm đối phương phật ý hắn có bị xử không đây?.

Tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ thoáng qua trong đầu Hoàng Tú Trương, càng là trường hợp này hắn càng không thể tỏ ra thất thố.

"Hoàng tổng, người uống gì? ".

Hoàng Tú Trương nghe Băng Băng hỏi, hắn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt sau đó nói.

"Phạm tiểu thư, người để ta một ly nước lọc là được ".

Băng Băng nghe vậy mỉm cười gật đầu, nước lọc trong phòng tất nhiên là có, nàng liền đứng lên vì Hoàng Tú Trương rót ly nước mà lúc này Hoàng Tú Trương không nhịn được hơi cúi đầu xuống.

Hắn trong lòng có khổ tự biết, Băng Băng xác thật rất đẹp, hắn cho dù không đu giới giải trí, cũng không phải fan của nàng nhưng không thể không thừa nhận nhan sắc của Băng Băng, có điều Hoàng Tú Trương cũng không dám nhìn nhiều.

Đây là nữ nhân của ‘quý nhân’, hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ đắc tội người, hắn hiện t ại chỉ cầu nhanh nhanh chóng chóng được thả về Thẩm Quyến.

Không thể không nói, người này cũng có chút ‘kỳ hoa’.

Băng Băng tất nhiên cũng nhìn thấy hành động này của Hoàng Tú Trương, trong lòng nàng không khỏi bật cười, nàng cũng không hiểu tại sao bạn trai mình lại cần chiêu mộ đối phương?.

Băng Băng đi theo Minh đủ lâu để biết bạn trai nàng rất ít chủ động chiêu mộ ai, tính cẩn thận ra từ đó đến giờ cũng chỉ mới ‘một người rưỡi’.

Đầu tiên đương nhiên là giám đốc kỹ thuật Trương Tiểu Long của Weibo hiện tại, người này tính là một người.

Nửa người còn lại chính là Dương Mịch dù sao Dương Mịch cũng là do Minh chỉ định chẳng qua hắn cũng không có tự mình đi liên lạc hay tiếp xúc với Dương Mịch mà thôi.

Về phần Hoàng Tú Trương, rất có thể lại tính thêm một người nữa.

Vì Hoàng Tú Trương rót một ly nước sau đó Băng Băng khẽ ngồi xuống, hướng về hắn trao tặng một nụ cười tương đối ấm áp.

"Hoàng tổng, ta là Phạm Băng Băng ".

Băng Băng đưa tay ra mà Hoàng Tú Trương có chút thụ sủng nhược khinh, có chút ngắc ngứ nhưng hiển nhiên vẫn đưa tay ra, hai người cứ như vậy bắt tay chào hỏi.

"Phạm tiểu thư, Phạm tiểu thư đối với Hoàng mỗ nhưu sấm bên tai, cũng không ngờ có ngày được Phạm tiểu thư đích thân chào đón ".


Hoàng Tú Trương cực kỳ khách khí nói ra mấy lời này đồng thời trong lòng càng đang toan tính có nên vì Băng Băng thêm vào vài tính tứ khen ngợi vẻ đẹp của nàng không.

Rất hiển nhiên, Hoàng Tú Trương lựa chọn từ bỏ dù sao hắn tương đối nhát.

Khen ngợi nữ nhân xinh đẹp có tỷ lệ rất lớn làm nữ nhân vui vẻ nhưng cũng có tỷ lệ rất lớn khiến nam nhân của nữ nhân kia không vui, cho dù chỉ có một mình Phạm Băng Băng ở đây hắn cũng không đi thử đạp vào cái ranh giới kia.

"Hoàng tổng, lần này hẹn gặp người ở Bắc Kinh thật sự phiền phức Hoàng tổng quá chỉ là phía Weibo chúng ta nhất thời cũng không thể rời khỏi Bắc Kinh được ".

Băng Băng tuỳ tiện lấy một cái cớ mà Hoàng Tú Trương cũng gật đầu, hắn cảm thấy hợp lý.

Tạm không nói cái khác, hiện tại Weibo có một nửa thuộc về Thánh Đại hơn nữa sự việc thu mua này mới bắt đầu được vài ngày, cao tầng Weibo không thể bứt ra cũng là hợp tình hợp lý.

"Phạm tiểu thư, cái này Hoàng mỗ hiểu, được hợp tác với Weibo xác thực là việc Hoàng mỗ mong đợi ".

Hoàng Tú Trương cũng hết cách, hắn hiện tại liền nhận mệnh, chỉ cần Băng Băng báo cái giá thích hợp, hắn lập tức bán ra Meizu.

Cũng không biết trong quá khứ mấy năm qua Hoàng Tú Trương rốt cuộc gặp những việc gì mới dẫn đến hắn sợ ‘quyền quý’ như vậy?.

Hoàng Tú Trương có lẽ rất có tài nhưng mà kẻ này lại có chút sợ đầu sợ đuôi, điểm này Băng Băng có thể cảm nhận được, trong lòng nàng cảm thấy khó hiểu nhưng mặt ngoài cũng không tỏ ra cái gì, nàng chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được.

Minh thật ra không giao nhiệm vụ cụ thể cho Băng Băng, toàn bộ đều để nàng tự do phát huy, mục tiêu nhiệm vụ chỉ là để Hoàng Tú Trương không cảm thấy Minh nhắm đến hắn mà thôi.

Với sự thông tuệ của Băng Băng, nàng tất nhiên cũng có thể nhanh chóng nghĩ ra kịch bản sau đó sáng nay liền thoải mái đón tiếp Hoàng Tú Trương.

"Hoàng tổng, nếu Hoàng tổng đã nghe danh Băng Băng cũng biết Băng Băng cùng Weibo rất quan tâm đến các hoạt động từ thiện ".

Hoàng Tú Trương nghe vậy gật đầu, thật tâm cũng được, diễn cũng được nhưng xác thực Băng Băng đang gắn với hình ảnh từ thiện, ở điểm này Hoàng Tú Trương cũng sẽ hướng về nàng đưa ra ngón tay cái.

Làm màu cũng được, chí ít còn coi như là làm, còn coi như có thể giúp đỡ xã hội.

Như đã nói, Hoàng Tú Trương cảm thấy hắn là một người tốt, có giới hạn đạo đức, có chuẩn mực xã hội.

"Weibo chúng ta lần này muốn kết hợp cùng Meizu, đẩy mạnh một quỹ từ thiện cho học sinh nghèo ".

Hoàng Tú Trương vốn còn đang đợi Băng Băng tiếp tục dẫn chuyện đột ngột nghe nàng nói thẳng vào vấn đề chính, cái cổ của hắn trực tiếp nghẹo sang một bên, đầu đầy dấu ‘?’.

Vì cái gì hoạt động từ thiện lại đi tìm Meizu?, đây là đùa sao?, thấy hắn rảnh quá sau đó gọi hắn tới đây trêu đùa?.

Cho dù bắn ba bảy tầm đại bác thì Meizu cũng chẳng liên quan quái gì đến từ thiện cả.

Ai lại hy vọng một xưởng sản xuất máy nghe nhạc Mp3 đi làm từ thiện?.

Như phát hiện được sự khó hiểu của Hoàng Tú Trương, Băng Băng không khỏi mỉm cười.

"Hoàng tổng, ngài có quan hệ tốt với rất nhiều trường đại học cùng trung học tại Thẩm Quyến đi? ".

Hoàng Tú Trương hơi kinh ngạc sau đó gật đầu, hắn xác thực có quan hệ không tệ với rất nhiều trường học tại Thẩm Quyến, đương nheien không phải với nhà trường mà thiên hướng hội học sinh.

Meizu cũng không chỉ là một công ty sản xuất, Meizu có một trang web chăm sóc khách hàng mà một phần lớn những nhân viên này của Meizu đều là sinh viên đại học thậm chí cá biệt có cả học sinh cấp 3.

Học sinh sinh viên quả thực là lao động giá rẻ hơn nữa Hoàng Tú Trương còn có thể khiến những sinh viên này cực kỳ vui vẻ đi làm cho hắn.

Niên đại này còn đi học đã có việc làm là một cái gì đó khá đáng để khoe,khá đáng để tự hào hơn nữa bộ phận chăm sóc khách hàng cùng khảo sát thị trường vừa nghe đã cảm thấy cao cấp, cũng không giống như nhân viên phục vụ, thuộc về hoạt động có t rí não.

Hoàng Tú Trương dùng những học sinh sinh viên này quảng bá sản phẩm của chính mình, cũng để bọn họ giúp hắn để ý ngôn luận trong trường học về sản phẩm của Meizu, hướng về các bạn trong lớp đề cử Meizu, thậm chí tự mình đẩy ra một loại xu hướng trong trường học.

Cũng không phải ngẫu nhiên Meizu đặc biệt được đón nhận trong giới học sinh, ở tbene trong còn một loạt động tác võ thuật.

Hoàng Tú Trương không hiểu vì sao Phạm Băng Băng biết nhưng hắn cũng không quá tò mò dù sao cái gì không hiểu cứ đẩy hết lên người ‘quý nhân’ là được đồng thời hắn cũng không phạm pháp, điều này không có gì đáng nói.


Băng Băng thấy Hoàng Tú Trương gật đầu, nàng không khỏi nhoẻn miệng cười, chủ động nói.

"Vậy thì tốt rồi, Weibo hiện tại cũng muốn chọn thành phố Thẩm Quyến làm thí điểm dự án mới, dự án này gọi là ‘Chắp Cánh Ước Mơ’, Weibo thật sự hy vọng sử dụng mối quan hệ của Hoàng tổng đối với các hội học sinh tại khu vực Thẩm Quyến ".

Hoàng Tú Trương lại một lần nữa ngẩn người, trong lòng hắn vẫn cứ khó hiểu.

Hắn có rất nhiều đầu mối trong các trường trung học cùng đại học tại khu vực Thẩm Quyến là thật nhưng hắn không phải là duy nhất, hắn vẫn chưa hiểu lý do vì sao Weibo phải tìm hắn.

Nếu Weibo muốn mở hoạt động từ thiện, trực tiếp chạy đến nói với chính phủ Thẩm Quyến chẳng phải nhanh hơn?, có chính phủ thành phố Thẩm Quyến bật đèn xanh có phải bớt đi nhiều đường ngang ngõ tắc hay không?.

"Phạm tiểu thư, thứ cho Hoàng mỗ không hiểu, vì sao Weibo lại chọn Meizu? ".

Weibo có nhiều lựa chọn tốt hơn, vì sao lại cần tìm đến Meizu?.

Băng Băng nghe vậy lại ung dung mỉm cười, nàng đưa ra hai ngón tay nhẹ nói.

"Hoàng tổng cũng không cần lo lắng hay hoài nghi mục đích của Weibo, chỉ là kế hoạch từ thiện này tương đối quan trọng với Weibo, Weibo muốn nắm hoàn toàn quyền chủ động, Weibo không muốn tìm hợp tác mà cần tìm đơn vị phối hợp, ở điểm này Meizu thích hợp hơn nữa sản phẩm của Meizu có danh tiếng rất tốt ".

"Thứ hai, Weibo cũng không muốn công khai hoạt động từ thiện này trước mặt truyền thông cho nên càng không đi tìm một công ty lớn nào khác hay nói đúng hơn hoạt động lần này không lấy danh nghĩa Weibo mà là lấy danh nghĩa cá nhân Băng Băng hoặc trực tiếp lấy danh nghĩa của Meizu càng thêm thích hợp ".

"Đương nhiên cũng bởi chúng ta cực kỳ coi trọng dự án này, muốn nằm toàn bộ quyền chủ động cho nên Băng Băng cũng có ý đầu tư Meizu, chúng ta nhất định sẽ cho Meizu một cái giá thích hợp ".

Băng Băng nói rất chậm rãi mà giọng của nàng cũng rất dễ nghe, không có cái vẻ cao cao tại thượng càng không nghe ra ý ‘ép mua ép bán’, điều này làm hình ảnh của nàng trong mắt Hoàng Tú Trương tốt đẹp hơn không ít.

Ngoài ra Hoàng Tú Trương cũng chấp nhận lý do này của Băng Băng, tuy chưa biết toàn bộ kế hoạch từ thiện ‘Chắp Cánh Ước Mơ’ kia là gì nhưng Băng Băng nói có đầu có đuôi, có lý do đàng hoàng, có thể tin.


Chỉ là Hoàng Tú Trương cũng không nỡ bán Meizu, càng không biết ‘cái giá thích hợp’ trong miệng Phạm Băng Băng là bao nhiêu.

Người khác khi biết Weibo vừa có một khoản tiền lớn từ Thánh Đại chỉ sợ sẽ hung hăng làm thịt Weibo nhưng Hoàng Tú Trương không có ngu đần như vậy, cuộc điện thoại của Ngô giám đốc hôm qua đến hiện tại vẫn mang tính uy hiếp rất lớn với hắn.

Bán... hắn không đành lòng, hắn cũng không tin Weibo có thể cho hắn cái giá hợp lý ra sao.

Không bán?... hắn cũng không có tự tin để Meizu tồn tại trước sức ép của Weibo.

Cái này quả thật có chút tiến thoái lưỡng nan.