Chương 569: Đại Nội Tổng Quản.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 569: Đại Nội Tổng Quản.

Chương 569: Đại Nội Tổng Quản.

Hương ở bên trong kể chuyện xưa giữa hai người.


Nàng kể Minh hôn trộm nàng, sau đó cười ngây ngô nói 'môi nàng thơm hơn cả hương quỳnh'.


Nàng kể nàng cùng Minh tay trong tay như bị điên đi bộ vài Kilomet đi từ dốc đá nhà hắn về đến nhà nàng.


Nàng kể hắn cứ như vậy ở giữa đường ôm chặt lấy nàng.


Mà đây cũng là lần thứ ba, Minh tỏ tình với nàng, ở một mặt nào đó lần tỏ tình này cũng thất bại bởi Hương từ chối Minh.

Lần thứ ba bị từ chối, Minh khác với mọi lần, hắn khi đó trong mắt Hương bình tĩnh đến lạ thường, hắn còn chủ động gọi cho nàng một chiếc Taxi sau đó lững thững đi bộ về giữa tiết trời mua thu se lạnh.

Những hình ảnh này còn một mực lưu giữ trong đầu Hương, muốn quên cũng không được.

_ _ _ __ _

Hương nhớ khi đó nàng còn đang khoác lấy áo gió của Minh, ánh mắt lại nhìn Minh cách đó không xa, bóng lưng của hắn càng ngày càng xa dần mà cái bóng lưng đó tràn ngập cô đơn.


Đây là lần thứ mấy?, Hương tự hỏi.


Là lần thứ ba nàng từ chối hắn.


Khi đó, trái tim nàng rất loạn, nó cứ nhảy lên liên hồi mà không nghe lời chủ nhân mà nàng bỗng cảm thấy sợ.


Sợ đây có lẽ là lần cuối hai đứa còn có thể nói chuyện với nhau, sau ngày hôm nay chỉ sợ... chỉ sợ không ai trong hai đứa còn có thể cố làm ra vẻ tự nhiên khi thấy nhau.


Nàng sắp đi rồi, sắp chuyển trường rồi, cái suy nghĩ hôm nay là hôm cuối cùng của hai đứa lại càng rõ ràng, cái suy nghĩ này khiến trái tim nàng đau thắt lại.


Có nhiều việc đơn thuần chỉ là não nóng lên sau đó không có cách nào dừng lại được.


Nàng chưa từng yêu ai, chưa từng nói tình cảm nam nữ nhưng những cảm xúc của nàng khi đó sẽ không lừa nàng, Hương biết khi đó mình yêu rồi.


Nàng nhớ rõ nàng hướng về cái bóng lưng kia một mực chạy.


Mà theo tốc độ chạy của nàng, bóng lưng có chút xa kia bỗng trở nên gần hơn nhiều lắm, gần đến mức Hương có cảm giác mình đưa tay ra là có thể chạm đến được mà cảm giác này mới khiến nàng an tâm.


Nàng vừa chạy vừa gọi hắn còn hắn cũng như nghe được gì đó, chậm rãi quay đầu nhìn nàng.


Đây là lần đầu tiên trong đời Hương chủ động, nàng không có kinh nghiệm, nàng cũng không biết nói gì thậm chí lí trí cho nàng biết đây là hành động sai trái bởi Minh đã có người yêu.


Nàng sẽ yêu một người có người yêu sao?, một người không thể dành toàn tâm toàn ý cho nàng?, cho dù thế giới này có chấp nhận đa thê đi chăng nữa thì nàng vẫn tuyệt nhiên không đồng ý.


Chỉ tiếc lí trí đôi khi không đủ, con người vẫn là sinh vật tràn đầy cảm xúc.


Nàng không biết nói gì, ngôn từ của Hương khi đó thậm chí không đủ dùng, nàng chỉ biết chạy về phía trước, mà rất nhanh nàng lao vào lồng ngực của hắn, còn hắn vươn đôi tay kia ra ôm lấy nàng thật chặt.


Nửa khuôn mặt ép vào trong lồng ngực Minh, nàng có thể nghe được tiếng tim đập của hắn thật rõ ràng, nàng thậm chí không cần ngẩng đầu để mà cảm nhận ánh mắt của hắn hiện tại nóng như thế nào.


Hai đứa thời điểm đó vẫn là không nói gì nhưng hành động là đủ để chứng minh rất nhiều thứ rồi.


Ngày đầu tiên hai người xác lập quan hệ, trở thành bạn trai bạn gái.

Thứ sáu, ngày 9 tháng 11 năm 2003.

Kể ra cũng thật nhanh, hôm nay mới là 15/1/2004, tính ra hai đứa mới yêu nhau được... hơn hai tháng vậy mà chẳng biết trời xui đất khiến thế nào cũng đã quyết định đính hôn.


_ _ __ _ _


Bên trong phòng, Hương kể mối tình của mình cho mấy cô bạn nghe mà mấy cô gái nói chuyện cũng sẽ không tận lực hạ giọng, tận lực che đậy cái gì cho nên anh Đạt ở ngoài nghe được khá rõ ràng.


Ở ngoài cổng, anh Đạt có chút dở khóc dở cười bởi vì cái mối tình giữa Hương cùng Minh... cũng là lần đầu anh Đạt được nghe.


Chẳng hiểu sao anh Đạt cảm giác cái mối tình này có thể biên tập thành phim được, tất nhiên với gia tài của Minh hiện tại hắn cũng hoàn toàn có thể tự viết kịch bản dựa theo mối tình của hai đứa sau đó tự bỏ tiền làm phim.


Về phần thành công hay thất bại?, ai mà biết được.


Anh Đạt hiện tại coi như biết được một mặt khác của cậu em út nhà mình, hóa ra Minh cũng có thời điểm ngốc như vậy, cũng có thời điểm ngây ngô như vậy, đây là hình ảnh anh em trong nhóm rất khó thấy ở Minh.


Chơi với nhau lâu nhiều khi mọi người còn có ảo giác đang chơi cùng người bằng vai phải lứa chứ chẳng phải học sinh cấp 3 năm nhất.


Đứng ngoài của, khóe miệng anh Đạt dần dần cong lên, anh Đạt biết đến phiên mình ra sân, mà ông anh này của Minh cũng không nhịn được bật cười.


Nói một câu khó nghe, Đạt cảm giác mình hiện tại chính là 'đại nội tổng quản' trong mấy bộ phim Trung Quốc.


Minh đương nhiên là hoàng đế, Hương sẽ là hoàng hậu, ngày hôm nay coi như là đại lễ sắc phong đi?.


Thân là đại nội tổng quản, Đạt đương nhiên cần trù tính mọi việc, vì Minh cùng Hương sắp xếp công việc đâu ra đấy có điều đại nội tổng quản không phải như tai mắt của hoàng đế sao?.


Hiển nhiên còn phải để ý hậu cung, để ý các phi tần, để ý rất nhiều thứ.


Đạt lúc này không phải cũng đang để ý 'hậu cung ' sao?, chí ít qua đợt hóng hớt này Đạt hiểu thêm về Minh, cũng dần dần hiểu cái nhìn của bạn bè trong lớp với Minh.


Cảm thấy cái suy nghĩ này của mình tương đối buồn cười, Đạt âm thầm lắc đầu sau đó bước lùi lại một bước, chỉnh lại quần áo của chính mình cũng chậm rãi gõ cánh cửa.


Tất nhiên cửa gỗ của nhà thờ không thể gõ bằng tay cho mấy cô gái bên trong để ý được cho nên Đạt cũng tương đối tự nhiên mà lên tiếng.


"Em có trong ấy không Hương? ".


Tiếng Đạt vọng từ bên ngoài ra quả nhiên khiến mấy cô gái đang nói chuyện vui vẻ lập tức yên tĩnh lại, cũng hướng ánh mắt ra bên ngoài.


Trên thực tế, Đạt không phải từ Minh mới quen Hương, hai người trước đó không coi là thân thiết thậm chí hiện tại cũng chẳng thân thiết lắm nhưng xác thực biết nhau dù sao cái vòng này cũng chỉ nhỏ như vậy huống hồ đều là người Hà Thành?.


"Các cậu đợi một chút để mình ra ngoài xem ".


Hương nghe có người gọi mình hơn nữa lại là giọng nam thì hơi nghi hoặc, có phải giọng của bạn trai mình hay không nàng hiển nhiên vẫn sẽ nhận ra.


Hương chậm rãi đứng dậy đi ra ngoài mở cửa mà rất nhanh khuôn mặt của Đạt xuất hiện trước mặt Hương.


"Anh Đạt? ".

Hương nhìn thấy Đạt đúng là rất bất ngờ, nàng tuyệt không nghĩ đối phương lại xuất hiện ở đây.


"Cũng không cần bất ngờ thế chứ cô bé, anh bị thằng Minh điều đến đây, đúng là khổ cái thân già này mà ".


Đạt vừa cười vừa nói, điệu bộ cực kỳ thản nhiên còn Hương trong ánh mắt vẫn cứ mang theo chút gì đó... không tự nhiên cho lắm.


Khác với mấy ông anh của Minh, mấy ông anh của hắn ai chẳng biết Hương là bạn gái hắn?, ai chẳng coi Hương là em dâu trong nhà nhưng Hương không giống.


Hương không quá rõ mối quan hệ của Minh với mấy ông anh trong The Mountain, cùng lắm nàng chỉ biết hai bên đi lại rất gần nhưng gần đến độ để đối phương xuất hiện ở đây thì vượt ngoài suy nghĩ của Minh.


Cái này cũng như mấy cô bé bạn Hương vậy, phải cực kỳ cực kỳ thân mật, coi nhau như chị em trong nhà thì Hương mới có thể mời đến dự lễ đính hôn của mình.


Tất nhiên Hương rất nhanh cũng điều chỉnh cảm xúc, nhoẻn miệng tươi cười.

"Minh thật là, anh ấy không nói gì với em cả ".


Đạt gật đầu, cũng không tỏ thái độ gì mà nói.


"Minh hiện tại đang đi chọn Vest rồi dù sao nó cũng không có trang phục thích hợp ".


"Mà nhiệm vụ của anh chính là giúp nó giải quyết chút công việc hôm nay, dù sao em cũng không chuẩn bị cái gì đi? ".


Hương nghe vậy bất giác gật đầu, nàng lần này thuần túy là 'suy nghĩ nóng lên' nào có chuẩn bị gì.


Nàng cũng chỉ dám mời mấy cô bạn thân, không dám nói với họ hàng hay người lớn trong nhà, như vậy lễ đính hôn này làm thế nào toàn bộ ều cần Minh đến trù tính.


"Vậy anh Đạt vào bên trong ngồi đi, anh Đạt sắp xếp gì em đều nghe ".


Hương tươi cười, hơi nhu thuận mà đáp.


Nàng chỉ không nghĩ quan hệ của anh Đạt với Minh tốt như vậy mà thôi chứ không đến mức không tin người ta dù sao nơi này còn có Hoàng Linh, anh Đạt xuất hiện ở đây rõ ràng qua được cửa Hoàng Linh, vậy hiển nhiên có thể tin.


Chỉ có duy nhất một việc Hương không ngờ được là khi anh Đạt bước vào căn phòng này, rất nhanh liền có mấy âm thanh như thét lên.


Bất kể, Lan – Ngân – Ngọc hay Phương Anh đều che miệng mình lại, cực kỳ rung động mà nhìn anh Đạt... ánh mắt cứ như fan nhìn thấy minh tinh bằng xương bằng thịt vậy.


Điểm này đừng nói là Hương mà anh Đạt cũng không nghĩ tới bất quá... nếu nghĩ cẩn thận thì cũng chẳng có gì kỳ lạ, phải biết The Mountain hiện tại hot thế nào mà mỗi thành viên trong The Mountain thậm chí đều có nét đẹp riêng, đều có nhân khí riêng.


Ví như anh Đạt, không nam tính như anh Cương, không có cái vẻ đẹp trai như anh Thành cũng không có sự mạnh mẽ như anh Trung nhưng mà anh Đạt cho mấy cô gái cảm giác cực kỳ thư sinh mà hiển nhiên đây cũng là một loại đẹp, đặc biệt khi thấy Đạt bằng xương bằng thịt xuất hiện ở đây.


So với trên TV, Đạt thậm chí càng dễ nhìn, càng hấp dẫn.