Chương 568: Mấy Cô Gái (3)

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 568: Mấy Cô Gái (3)

Chương 568: Mấy Cô Gái (3)

Hương sẽ không ở trước mặt mấy cô bạn này nói về Lotus dù sao nàng cũng không biết mở miệng thế nào.


Bạn trai nàng là nhạc sĩ, như vậy đã khó tin lắm rồi chứ giờ chẳng nhẽ lại nói hắn 16 tuổi gây dựng Lotus?.


Người ngoài nghĩ gì Hương không biết nhưng chính những bạn học cũ của Minh sẽ không tin bởi vì mọi người dù sao đều là bạn học, thành tích câp 2 của Minh như thế nào ai cũng biết, giờ nói hắn gây dựng Lotus vậy thì tin được mới là lạ.


Cho dù là Hương, nếu không phải nàng ở bên cạnh Minh đủ lâu cũng đủ gần gũi với hắn nhiều khi nàng cũng sẽ không tin hoặc tưởng như nàng đang biết hai người khác hẳn nhau.


Mà câu chuyện Hương nói đến mức này quả thật khiến mấy cô gái xung quanh bắt đầu thay đổi cái nhìn về Minh.


Ban đầu từ một cậu bạn không có đặc điểm gì nô bật, sau nửa năm không thấy mặt nhau, Minh hoàn toàn lột xác.


Sự lột xác của Minh khiến cho mấy cô gái cảm thấy tò mò mà tò mò chính là bắt đầu của rất nhiều thứ sau này.


Lan – Ngọc cùng Ngân đều chỉ là nữ sinh cấp 3, ở mặt này không hiểu lắm nhưng Phương Anh thì khác biệt một chút, ở mặt tình cảm nàng không sánh được với Ly nhưng không phải một trang giấy trắng.


Nàng hiểu, nếu thay nàng vào vị trí của Hương, nàng đại khái cũng sẽ sinh ra hứng thú với cậu bạn này đi?, cho dù chưa gặp Minh nhưng qua lời kể của Hương, Phương Anh xác thực cảm thấy Minh có điểm hấp dẫn, cũng dần tạo thành lý do hợp lý cho việc Minh có thể theo đuổi Hương.


"Không nghĩ ra Minh lại còn có tố chất như vậy, lớp mình vậy mà sinh ra một nhạc sĩ ".


Phương Anh là người trở lại với thực tại sớm nhất, nàng cười khổ nhìn mấy cô bạn bên cạnh như người còn chưa tỉnh hồn, không khỏi cười nói.


Tại Đại Nam không có khái niệm 'idol' bởi vậy cũng sẽ không có khái niệm thực tập sinh.


Minh năm nay mới 16 đã ký hợp đồng chuyên nghiệp với Sony, vừa nghe đã cảm thấy rất lợi hại, chưa kể trở thành nhạc sĩ đối với mấy cô bé này vẫn là cái gì đó lớn lao lắm, tài năng lắm, phải biết đây mới là năm 2004, hai chữ 'nhạc sĩ' vẫn còn cực kỳ chất lượng, hàm kim cực cao chứ không như mấy chục năm sau, nhạc sĩ xuất hiện nhiều như nấm sau mưa, đi kèm theo đó là cái logic 'cứ cầm mic lên là thành ca sĩ'.



Hiện tại vấn đề duy nhất làm Phương Anh hay mấy cô bạn gái khác không hiểu ở chỗ... nếu Minh có năng lực như vậy hắn ít nhất cũng phải thể hiện ra chút gì chứ?, vì sao nguyên hồi cấp 2 bản thân hắn trầm như vậy?.


Một cây đàn Guitar, nghêu ngao hát là có thể thu được thiện cảm của không biết bao nhiêu bạn học, Minh không nên trầm như thế mới đúng.


Về phần Hương, nàng quan sát tất cả sau đó nhoẻn miệng cười nói.


"Hôm đó Minh dẫn mình đi xem một Studio âm nhạc là như thế nào, thú thật Hương chỉ có thể ngồi một chỗ nhìn mọi người làm việc thôi, không hiểu gì cả nhưng cảm giác rất chuyên nghiệp cũng rất lợi hại ".


"Đặc biệt là Minh khi ấy, cậu ấy rất có mị lực ".


Ở một bên, chẳng biết tại sao Ngọc liền bồi thêm một câu.


"Xác thực, mình nghe nói khi đàn ông con trai tập trung làm một việc gì đó, bọn họ trở nên rất hấp dẫn ".


Ngọc vừa nói xong, Phương Anh lại tiếp lời.


"Có phải Hương bị thần thái của Minh khi làm nghệ thuật hấp dẫn không?, tại trường của Anh, các chị khóa trên cũng nói y như Ngọc vậy đó, mà mấy ông anh khóa trên thích nhất cũng là cầm Guitar thể hiện vẻ phong trần lãng tử ".


Ngọc học Chuyên Tổng Hợp mà Phương Anh học Chuyên Sư Phạm, tuy hai trường này đều là trường cấp 3 nhưng lại nằm trong không gian đại học, cơ hội tiếp xúc với các anh chị đại học thật ra nhiều lắm.


Nghe được hai cô bạn nói vậy, Hương bất giác nghĩ lại hình ảnh hôm đó.


Ngày hôm đó, nàng chỉ ngồi im một chỗ quan sát mọi người làm việc đặc biệt.. là Minh, tất nhiên cái này Minh không nhận ra, hắn cũng không biết.


Một hoàn cảnh xa lạ, một nơi nàng không quá hiểu gì vậy ánh mắt của nàng sẽ hướng về đâu?, đương nhiên hướng về người thân thuộc nhất với nàng, điều này cũng như một đứa trẻ được mẹ đưa đi chỗ làm vậy, bất kể các cô ở chỗ làm tốt thế nào thì ánh mắt đứa bé vẫn sẽ tập trung trên người mẹ mình.


Thời điểm đó, Hương càng nhìn Minh càng cảm thấy trong lòng có một loại cảm xúc khó nói xuất hiện.


Minh xác thực rất hấp dẫn, thời điểm hắn cùng mọi người làm việc, cùng mọi người nói nói cười cười.


Giây phút hắn đeo tai nghe, lặng im đung đưa theo điệu nhạc hoặc cúi đầu chăm chú chỉnh từng âm lượng trên bàn điều khiển, một bàn điều khiển mà đến giờ Hương vẫn không hiểu gì dù sao trên đó có quá nhiều 'nút'.


Minh chỉ là một học sinh cấp 3 thậm chí là năm nhất nhưng mà hắn có thể hòa vào đoàn đội của Doãn Hà, cùng Doãn Hà nói chuyện Album, cùng Doãn Hà nói cao độ, nói luyến láy.


Hương không hiểu nhiều về ngành nghề này nhưng Hương có thể cảm nhận được sự nghiêm túc của Minh, cũng có thể cảm nhận được hắn không phải đang diễn cho nàng xem, hắn xác thực đang làm việc, hơn nữa còn cực kỳ nghiêm túc.


Mà từ đó về sau, Hương... thích nhìn Minh làm việc, thích nằm bên cạnh nhìn nửa bên mặt của hắn, thích cảm nhận sự tập trung cao độ của Minh.


Đây là bí mật nho nhỏ trong lòng nàng... cũng không phải chỉ có hắn mới được quyền ngắm nàng chứ?.


_ _ _ __ _


"Tiếp sau đó, Minh lại hát tặng Hương một bài hát hơn nữa bài này còn lấy tên Hương, Minh nói hát tặng cho Hương, ca khúc mang tên Quỳnh Hương ".


Nhắc đến ca khúc này, trái tim của nàng lại nhẹ đập, đến tận bây giờ nàng vẫn sẽ không quên hình ảnh hôm đó mà có lẽ một đời này nàng cũng sẽ không quên được.


Trừ 'Quỳnh Hương' ra, Minh còn sáng tác cho nàng một ca khúc khác gọi là 'Sao Cũng Được' nhưng bất kể thế nào nàng vẫn yêu thích Quỳnh Hương hơn.


Có lẽ do trùng tên nàng, có lẽ là do ấn tượng đầu tiên không thể nào phai nhòa nhưng xác thực từ thời điểm ấy nàng đã 'đổ' rồi.


"Oa, Minh còn sáng tác bài hát lấy tên cậu?. Hương có bản thu âm không ".


"Đúng đúng, Hương có bản thu âm không? ".


"Nếu không có bản thu âm hay Hương thử hát lại vài câu đi ".


Hai câu đầu, một của Ngọc một của Phương Anh mà câu tiếp theo của Ngân.


Ngân biết giọng hát của Hương cũng rất tốt hơn nữa Ngân còn biết, Hương có thể vừa đàn vừa hát.


Cái bí mật này của Hương thậm chí Minh không biết, trong lớp cũng rất ít người biết nhưng nghĩ lại thật ra khá đơn giản.


Rất nhiều con em nhà giàu từ bé đã bắt đầu học âm nhạc, coi như một loại giải trí, một dạng học tập.


Ích lợi của việc này thì tạm không cần bàn nhưng xác thực có tác dụng làm tăng khí chất.


Hương từ 5 tuổi đã tiếp xúc Violin, 10 tuổi tập Piano, mà đến năm 13 tuổi tức là vào cấp 2 thì nàng cũng có học tập qua Guitar.


Để mà nói, Hương cũng không phải thiên tài âm nhạc gì, càng chưa từng có suy nghĩ thành ca sĩ hay thành người nổi tiếng nhưng tự mình biểu diễn một bài hát với Hương cũng không tính khó chẳng qua từ ngày quen Minh... nàng cũng không muốn khoe điểm này ra, nàng sợ mất mặt.


Trước mặt bạn trai khoe khả năng âm nhạc cảm giác cũng giống như ở trước mặt hắn khoe nàng có bao nhiêu tiền trong tài khoản ngân hàng vậy, da mặt nàng mỏng, nàng cũng không tiện nói mấy việc này.


"Bản thu âm Hương không có, hát lại vài câu có lẽ cũng được nhưng nơi này không có đàn, hay là để khi khác đi ".


"Mà mấy bà nghe nốt này, đoạn thú vị còn ở sau, tính ra là mình truy ngược người ta luôn đó ".


So với bài hát kia, câu nói này của Hương mới càng khiến mấy cô gái rung động cùng tràn ngập khó hiểu.


Hiện tại mọi người dần dần tưởng tượng ra Minh làm sao theo đuổi Hương, so với lúc không biết gì thì lúc này chí ít trong nội tâm mấy khuê mật của Hương cũng không còn quá nhiều vấn đề với Minh.


Minh theo đuổi Hương là cả một quá trình hợp tình hợp lý, vậy còn có thể nói gì?.


Nhưng mà Hương theo đuổi ngược lại Minh là chuyện gì xảy ra?.


"Ngày hôm đó, Minh đưa mình về nhà, hai đứa gọi một chiếc Taxi ".

"Trên xe khá im lặng, cả hai đứa đều không biết nói gì, như kiểu sợ ý ".

"Mình khi đó sợ nhất là Minh lại hướng về mình tỏ tình, mà anh ấy có lẽ sợ nhất là bị mình lần nữa từ chối, không khí trong xe nặng nề lắm ".


"Cho đến khi xe Taxi đi qua nhà anh ấy, anh ấy hỏi mình có muốn xuống xe đi với anh ấy một đoạn không ".


Hương nói xong, trong ánh mắt hiện ra đầy hồi ức, nàng thậm chí đôi lần từng nghĩ nếu hôm đó nàng không theo Minh xuống xe thì sao?.


Nếu nàng nói xin lỗi Minh, lấy lý do đã muộn mà về nhà thì sao?.


Khi đó chỉ sợ hai đứa sẽ... không còn gì cả.


Minh vẫn sẽ gây dựng Lotus, hắn cùng Thanh có lẽ càng thêm thân mật còn nàng?, nàng cũng sẽ có nhân sinh của nàng, có cuộc sống của nàng.


Đại khái đến thời điểm hiện tại, Minh vẫn sẽ làm thủ tục đi du học mà nàng cũng chuẩn bị chuyển trường.


Khác biệt có lẽ chỉ là thời gian đi du học của Minh, có nàng ở Đại Nam đợi hắn, Minh nhất định sẽ trở về thậm chí mỗi tuần chỉ cần có thời gian đều sẽ về thămg nàng dù sao chính miệng hắn nói, nàng tin tưởng hắn.


Nhưng nếu hai đứa không là gì của nhau, Minh có lẽ sẽ không quay về Đại Nam nữa, ít nhất trong một thời gian không ngắn nữa mà tương lai của hai đứa cũng rất rõ ràng, sẽ thật sự trở thành hai đường thẳng song song, mỗi người đều sẽ có nhân sinh của chính mình.


Hương đặt tay lên ngực, nàng nhẹ nhàng thở ra, cũng may hôm đó nàng lựa chọn xuống xe bởi tính đến tận thời điểm này, nàng không hối hận... nàng hạnh phúc.