Chương 570: Không Đề (1)
Đạt là con nhà giàu thậm chí là con nhà siêu giàu mà hiển nhiên những người như Đạt trời sinh đã có khí chất riêng biệt.
Thật ra loại khí chất này Hương cũng có, ví như hôm Hương đến nhà Minh chơi không phải mấy cô hàng xóm gần nhà Minh đều xuýt xoa không thôi sao?, nàng quá khác biệt với những cô gái gần nhà hắn.
Nói thì hơi xấu hổ nhưng mà Hương cho mấy người hàng xóm của Minh cảm giác 'sạch'.
Cũng không phải nói mấy cô gái quanh nhà Minh đều bẩn mà là... hầu hết cô gái quanh nhà hắn sống từ bé đều đã phụ bố mẹ rất nhiều thứ, chưa đến nỗi đi làm việc đồng áng nhưng mấy việc như tách hạt ngô, rửa củ cải hay nấu cơm rửa bát gì gì đó là quá thường xuyên cũng quá đỗi bình thường.
Còn Hương thì sao?, nàng hiện tại cùng lắm cũng chỉ vào bếp mà thôi hơn nữa nàng cũng chỉ vì Minh vào bếp, nhưng việc khác nàng cơ hồ không phải đụng tay.
Nói nàng xứng đáng với mấy chữ 'Bạch Phú Mỹ' cũng hoàn toàn không sai.
Mà so với Hương, anh Đạt chỉ sợ càng giống 'Bạch Phú Mỹ'.
Dáng người tương dối cao, làn da trắng, khuôn mặt có vài phần thanh tú đồng thời anh Đạt còn là người làm âm nhạc lâu năm, trời sinh cũng có khí chất riêng thêm với cặp kính mắt khiến cái chất 'thư sinh' cái chất 'nghệ thuật' của anh Đạt càng thêm rõ ràng.
Loại khí chất này, loại dung mạo này thêm cái hào quang của nhóm The Mountain, các em gái trẻ tuổi không mê như điếu đổ mới lạ.
Mà đối với mấy cô bé cuồng nhiệt này, Đạt vừa dở khóc dở cười lại cũng vừa cảm thấy nhẹ hơn nhiều lắm.
Chí ít mấy việc tiếp theo không phải dễ dàng sao?.
"Mấy cô bé nhận ra anh? ".
Đạt giả vờ ngạc nhiên mà rất nhanh Lan đã không kịp chờ đợi, từ trong cặp sách lấy ra quyển vở của mình mà chạy tới.
"Anh Đạt, cho em xin chữ ký với ".
Cô nàng này cũng dong dỏng cao, còn cao hơn Hương một chút nhưng hiện tại cái đầu một mực cúi xuống, nhìn có chút buồn cười.
Lan đi đầu, Phương Anh cũng không suy nghĩ lập tức lấy quyển vở của mình ra dù sao nàng cũng như Lan, từ trường chạy thẳng đến đây.
"Anh Đạt, ký cho em với ".
Nhóm nhạc The Mountain còn lâu mới có thể coi là nhóm nhạc quốc dân nhưng mà trở thành nhóm nhạc Idol trong mắt giới trẻ thì thừa sức.
Nhìn hai cô bé chạy đến trước mặt mình đầu tiên, Đạt giữ đúng phong độ của Idol, có chút hiền lành mà cười nói.
"Mấy đứa cũng đừng coi anh là thần tượng gì gì đó, xin chữ ký của anh làm anh ngại đấy ".
"Mấy đứa là bạn của Hương mà Hương với bọn anh cũng là em gái trong nhà vậy thành người nhà cả rồi, câu nệ làm gì ".
"Chưa kể hiện tại xin chữ ký của anh cũng không để làm gì, một hơi xin chữ ký cả nhóm The Mountain không phải tốt hơn sao, bật mí cho mấy đứa lễ đính hôn của Minh với Hương hôm nay, cả nhóm The Mountain đi làm phù rể ".
Anh Đạt nói ra câu này không khác gì một quả boom hướng về mấy cô bé trẻ tuổi khiến tất cả mọi người ở đây kích động không thôi thậm chí bao quát cả Dương.
Nhìn mấy cô bé vui vẻ như vậy, anh Đạt cũng cảm thấy vui vẻ... chung quy vẫn là trẻ con, vẫn dễ 'giải quyết'.
_ _ _ __ _
Đạt là người lớn nhất ở đây chưa kể trên người còn mang theo vầng sáng minh tinh, rất nhanh đoạt được quyền nói chuyện.
Ở trước mấy cô bé 16 tuổi nếu Đạt còn không thể trở thành 'leader' chỉ sợ hơn ba mươi năm qua hắn sống uổng rồi, việc này căn bản không có gì.
Mà Đạt lúc này cũng đang hướng về mấy cô bé tâm sự.
"Hôm nay là lễ đính hôn của Hương đúng không, vậy lịch trình của chúng ta sẽ thế này ".
"Đầu tiên, anh dẫn mấy đứa đi chọn quần áo, cũng không thể ăn mặc như thế này ở lễ đính hôn đúng không?, đặc biệt là Hương còn phải chọn áo cưới nữa ".
Nghe đến hai chữ 'áo cưới' mọi người đều xuýt xoa mà cả Hương cũng chậm rãi cúi đầu, sắc mặt đỏ lên nhưng trái tim nàng đập thình thịch.
Cho dù nàng năm nay mới 16 tuổi nhưng nàng cũng vài lần mơ mộng chính bản thân mình bộ váy cưới, không phải rất tuyệt vời sao?, không phải rất đáng để mong đợi sao?.
"Nhưng mà bọn em cũng không có tiền ".
Ở mô bên, chẳng biết thế nào Dương lại lên tiếng.
Nghe Dương nói vậy, mấy cô bé khác cũng giật mình, bọn họ xác thực không có tiền mà cho dù có tiền cũng không mang theo người nhiều như vậy chứ?, đi đám cưới Hương sao lại thành đi mua quần áo rồi?.
"Sao có thể để các em trả tiền, việc này truyền ra ngoài mặt mũi bọn anh mất hết, đương nhiên là hoàn toàn miễn phí, các em cứ thoải mái chọn quần áo, tất cả đều miễn phí, đừng nói quần áo mà bao quát mũ, giày dép thậm chí túi sách cũng miễn phí, cứ thoải mái chọn, bao trên người anh ".
Đạt cực kỳ bá khí nói ra câu này khiến mấy cô bé đều dùng ánh mắt long lanh nhìn hắn, chỉ có Hương có chút muốn nói lại thôi, nàng rất muốn nói để nàng trả tiền dù sao bạn bè là nàng mời nhưng mà cũng không biết đánh gẫy lời của anh Đạt thế nào.
Về phía anh Đạt như cảm nhận được suy nghĩ của Hương, Đạt hướng về Hương nhẹ cười nói.
"Cô bé cũng phải cho bọn anh cơ hội thể hiện chứ, bọn anh coi Minh như em út trong nhà, nay Minh làm lễ đính hôn, bọn anh là người lớn cũng không thể không có quà cho cậu em đi? ".
Đạt nói như vậy Hương còn có thể nói gì?, chỉ có thể gật đầu đồng thời nàng cũng âm thầm ghi nhớ ân tình này.
"Anh Đạt anh Đạt, anh nói Minh là em út trong nhà, vậy cậu ấy cũng là thành viên trong The Mountain sao? ".
"Em nghe nói The Mountain có 5 thành viên, thành viên thứ 5 rất bí ẩn, các bài hát của The Mountain đều qua tay thành viên thứ 5 ".
"Minh là thành viên thứ 5 của The Mountain sao? ".
Lần này đến phiên Ngọc, trong mấy cô gái ở đây Ngọc vẫn tương đối có thể nói mà một nói liền đúng chỗ.
Ngọc lúc này lên tiếng xong, trong ánh mắt thậm chí mang theo không thể tin được bởi vì ai cũng biết các bài hát của The Mountain đều là do OV sáng tác.
Thành viên thứ 5 của The Mountain không phải việc bí mật gì dù sao trên truyền hình anh Cương cũng đã rất nhiều lần phát biểu như thế, The Mountain có 5 thành viên chứ không phải 4 như trên TV.
Ngoài ra cũng như Ngọc nói, nhóm The Mountain nhiều lần khẳng định bài hát của nhóm đều qua tay thành viên thứ 5, mọi người chỉ cần lên sân khấu biểu diễn là được.
Điều này khiến cho rất nhiều người hoài nghi OV chính là thành viên thứ 5 của The Mountain mà sự hoài nghi này hiển nhiên không phải không có căn cứ bởi bất kể kiểm tra thế nào thì The Mountain cũng chỉ hát nhạc OV sáng tác.
Thời điểm này, nghe những lời anh Đạt nói về Minh, Ngọc không thể không nghĩ Minh là OV nhưng càng nghĩ Ngọc càng cảm giác... không thể nào.
Điều này quá mức vô lý, cảm giác bạn học cấp 2 của mình là đại thần âm nhạc hiện tại thậm chí người bạn này năm cấp 2 còn cực kỳ bình thường, như vậy Ngọc tin tưởng mới lạ.
Việc này còn khó tin hơn cả việc Minh cùng Hương thành một cặp dù sao tình yêu nhiều khi rất khó nói nhưng làm sao để biến một học sinh tương đối bình thường, tương đối trầm trong lớp thành đại thần âm nhạc?.
Âm nhạc là cảm xúc, là nghệ thuật, là thiên phú nhưng thiên phú cũng chỉ có hạn, cảm xúc hay sức sáng tạo cũng chỉ có hạn.
Một hai bài thì thôi nhưng OV có đến mấy chục bài, nói OV là Minh, Ngọc là người đầu tiên không tin.
"Cô bé thật thông minh bất quá vừa đúng lại vừa sai ".
Đối với chuyện này cả nhóm thật ra cũng đã đạt thành thống nhất, Minh không muốn lộ ra hắn là OV, anh em tất nhiên tôn trọng suy nghĩ cùng quyết định của hắn.
"Minh đúng là thành viên cuối cùng trong nhóm bọn anh, tất nhiên em ý không phải là OV nhưng có thể coi Minh là học trò OV ".
"Các bài hát của OV thật ra không đi theo thể loại Rock, những bài hát của The Mountain vốn là sáng tác của OV nhưng phối khí cùng chuyển thể đều là từ tay Minh, cô bé hiểu chưa? ".