Chương 108:An ủi

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 108:An ủi

Thiên Thành cùng Lâm Thư hai người cũng vô cùng bất ngờ khi Băng Thần có thể thức tỉnh sức mạnh của tổ tiên mình. Sự đáng sợ của Thập Vĩ Thiên Hồ vẫn còn ám ảnh rất nhiều người trong qua các sách báo hay câu truyện truyền thuyết.

Băng Thần cũng thức tỉnh mạnh mẽ nhất khi sau lưng hắn hiện tại có bảy cái đuôi.Bữa cơm ấy mặt mũi lúc nào cũng nghiêm túc Từ Tuấn lại cười suốt cả buổi khiến cho mọi người trong nhà cũng vui theo.

Sau bữa cơm Băng Thần biết Lâm Thiến Thiến tỉnh lại hắn ta muốn vào an ủi nàng một chút. Đồng thời Vũ Tình cũng giải thích cho Pháp Tâm cùng Đạo Tinh để họ không lại xát muối vào vết thương của nàng.

Thấy nàng ta dựa lưng vào thành giường vẻ mặt mệt mỏi. Băng Thần đi lại bên cạnh ngồi xuống hỏi:

"Ngươi biết rằng sẽ như thế tại sao lại còn xúc động như vậy?"

Lâm Thiến Thiến dựa vào vai hắn thì thầm:

"Ngươi biết không, ta đâu có biết gì về những chuyện này.Từ trước đến nay ta đi qua dân chúng còn cứ ngỡ họ kính trọng lên không dám nhìn ta,nào ngờ bởi trong mắt họ ta chẳng khác gì một con quy hút máu."

Băng Thần mỉm cười rồi nói:

"Ngươi cùng ta quen biết nhau mới chỉ vài ngày nhưng cũng có thể coi như bằng hữu.Lấy vị trí của một bằng hữu ta khuyên ngươi phải nhìn về tương lai."

Hắn ta quay người về phía nàng hai tay giữ đầu nàng nhìn thẳng với mình rồi hỏi:

"Ngươi có chắc chắn mình sẽ lấy lại công đạo cho những người chết oan khuất hay không."

Lâm Thiến Thiến nhìn thẳng vào mắt hắn kiên định nói:

"Chắc chắn ta sẽ làm được,Thánh Điện không thể nào mất đi dân chúng kính yêu.Những người kia đã làm sai bọn họ phải trả một cái giá tương ứng cho hành động của mình."

Băng Thần buông nàng ra ngồi tựa vào tường rồi nói:

"Nếu ngươi đã kiên định như thế,người khác nếu cười nhạo ta mong ngươi có thể biến nó thành kiên định.Nếu người khác khinh bỉ ngươi thì thay vì than khóc hãy cho họ biết trong tim ngươi có chính nghĩa."

Lâm Thiến Thiến hai mắt sáng lên nhưng ngay tức khắc nhíu mày nói:

"Trong tâm ta tất nhiên có chính nghĩa thế lên ngươi có thể bỏ tay ra khỏi ngực ta được hay không."

Băng Thần hơi xấu hổ cười sau đó thu tay lại, có vẻ thiếu hơi gái một thời gian quá dài khiến hắn ta hành động theo bản năng quá nhiều.Bước xuống giường Băng Thần quay lại đưa tay ra rồi nói:

"Dậy đi ăn cơm thôi tuy Vũ Đế không cần ăn cơm nhưng đồ ăn ngon như thế nếu ngươi không thưởng thức thì thật phí phạm đấy biết hay không.Đi với ta ra ngoài nhanh không người làm dọn bàn thì hết ăn luôn."

Nàng từng không biết vì sao bên cạnh hắn từng có nhiều nữ nhân xinh đẹp như thế nhưng có vẻ bây giờ nàng đã hiểu một chút.Nhìn nụ cười ấm áp như nắng của hắn khiến nàng cũng cười theo,mọi u buồn đều thông suốt.Có vẻ như đối với hắn ta những sự việc xảy ra xung quanh chỉ cần chậm lại hơn một chút,nhìn kỹ hơn một chút thì tất cả sẽ giải quyết được.

Nàng đưa tay ra nắm tay của hắn sau đó được hắn dẫn ra bên ngoài.Nhưng ra đến bên ngoài bàn ăn thì nàng mới phát hiện mình không đeo dép cứ thế chân đất theo hắn ta đi ra ngoài.Đội ngũ xem ti vi ăn bánh lúc này thêm hai người nữa,Từ Tuấn thì đã rời đi.Bà ngoại cùng mấy cô gái đang ăn uống rất chậm rãi,thấy hai người đi ra thì các nàng đều mỉm cười.

Băng Thần đi gia nhập hội ăn bánh xem ti vi còn Lâm Thiến Thiến thì bắt đầu ăn uống chậm rãi.Nàng thở phào vì có vẻ không ai phát hiện mình đi chân đất cả.Nhưng nàng hơi mừng sớm,Vũ Tình ghé tai nàng hỏi nhỏ.

"Ngươi bị người lấy mất linh hồn hay sao lại không đeo dép đi ra ngoài bằng chân đất thế."

Nàng quyết định sử dụng chiêu thức đánh lạc hướng hơi nhăn mày hỏi Vũ Tình:

"Ngươi cùng ta muốn dọn dẹp những kẻ tàn ác của Thánh Điện ngươi đã có cách gì chưa?"

Vũ Tình lắc đầu rồi nói:

"Quỷ Điện người không thể ra tay chỉ có ngươi nếu ngươi điều tra thêm tội chứng của bọn họ thì sẽ dễ hơn.Nhưng dù bằng chứng có như thế nào đi chăng nữa cũng khó khiến cấp chấp sự trở lên gặp vấn đề gì cả."

Lâm Thiến Thiến ngạc nhiên hỏi Vũ Tình:

"Chẳng nhẽ quỷ điện chưa điều tra được hết bọn họ."

Vũ Tình bĩu môi bất mãn nói:

"Họ công khai làm chúng ta mới dùng nguyên ngọc để ghi chép lại còn việc trong tối nhiều không thể tả không lẽ cũng bỏ qua.Quỷ Điện bọn ta làm gò cũng không cần lý do nhưng ngươi sau khi ra tay với bọn họ liệu có thể không cần lý do không.

Ta nghĩ trong Thánh Điện không phải ai cũng đi theo con đường tà ác của bọn người kia.Đặc biệt nếu ngươi thuyết phục được Thánh Cô thì rất tốt.Nhưng ta lo lắng nhất mười vị giáo sứ kia sẽ nhúng tay vào,đồng thời trong số đó có ít nhất một người theo phe của Thánh Chủ."

Lâm Thiến Thiến nhỏ giọng hỏi:

"Sao ngươi biết?"

Vũ Tình thì thầm với Lâm Thiến Thiến:

"Sư phụ ta trước kia xuất thân Thánh Điện nhưng nghe kể bị một trưởng lão trực hệ Thánh Chủ muốn bắt nàng dâng lên cho một bị Giáo Sứ thế nên nàng mới trốn chạy gia nhập Quỷ Điện.Sự do bẩn của Thánh Điện cũng bắt nguồi từ hệ phái đó có điều ta chỉ biết được như thế còn lại có lẽ ngươi sẽ điều tra được."

Băng Thần thấy hay nàng thì thầm với nhau thì biết sắp tới sẽ có khối kẻ phải xui xẻo.Có điều chính hắn thì chẳng giúp được gì.Dù cho ông bà ngoại qua đó thì cũng chỉ có hai người Pháp Thần trong khi người ta không biết có bao nhiêu.

Pháp Tâm cùng Đạo Tinh thì hoàn toàn không hề quan tâm bởi bọn họ cũng không ưa gì Thánh Điện này Thánh Nữ của họ muốn dẹp loạn thì tốt quá.Bọn họ nếu giúp được gì thì chắc chắn sẽ giúp nếu không thì cũng chẳng chõ mõm vào làm gì cả.

Bọn họ rất có hứng thú với ti vi trên đó những chương trình không bao giờ dứt khiến họ đắm chìm vào bên trong.Băng Thần thấy bắt đầu chiếu chương trình người mẫu áo tắm nhưng hai tên kia vẫn chăm chú thì buộc phải lên tiếng.

"Bọn họ không mặc quần áo các ngươi vẫn nhìn sao?"

Đạo Tinh ngạc nhiên nhìn Băng Thần nói:

"Đạo sĩ đâu phải hòa thượng đâu,tránh nữ sắc làm gì."

Băng Thần lại nhìn Pháp Tâm rồi nói:

"Còn ngươi?"

Pháp Tâm vẫn nhìn tu vi chăm chú miệng nói:

"Đám ngươi kia ta nhìn sao cũng chỉ giống như một bộ xương trắng.Hồng trần đã cách xa ta từ rất lâu rồi thí chủ không cần phải lo."

Băng Thần cạn lời nhíu mày nói:

"Thế thì làm ơn hãy thôi chảy nước miếng đi đâu phải chưa bao giờ nhìn thấy đâu."

Pháp Tâm nghe thế liền lấy giấy trên bàn lau khóe miệng sau đó tiếp tục nhìn.Băng Thần gia đình cũng thờ phật người này đúng là sỉ nhục của phật gia.Không biết kẻ này kiếp trước có phải heo hay không sao lại nhìn gái chảy cả nước miếng như thế kia.

Băng Thần xem mấy cô gái này tuy không nhiều kích thích bởi họ còn lâu mới đẹp bằng mấy vị lão bà của hắn ta.Tốt nhất đợi Thần kính hoạt động về luôn Thiên Nguyên học viện giải tỏa bức bối trong người mới được.

Thấy Băng Thần nhìn đám hoa hậu bikini lại có vẻ lạnh nhạt không chú ý thì hắn ta có chút lo lắng có khi nào hắn ta thật sự.Nếu như thế Băng gia như thế nào truyền thừa tiếp được,hắn ta thở dài một tiếng mở tin nhắn điện thoại thì thấy tin nhắn của Từ Tuấn nhưng lúc này hắn ta không có tâm trạng để xem.

Ném qua một bên sau đó hắn ta tiếp tục ăn bánh uống trà.Nhìn vẻ mặt của Pháp Tâm hắn ta không muốn chuyển kênh.Nếu chuyển kênh không biết vẻ mặt của Pháp Tâm sẽ thành ra thế nào nữa,người trẻ tuổi không biết kiềm chế.

Hắn ta nhớ đến xưa kia tận một trăm tuổi việc tu luyện đình trệ quá lâu mới khiến hắn ta có hứng thú với nữ nhân.Sinh ra chỉ được một trai một gái,con gái thì bất hạnh sớm ra đi,con trai thì quá chung tình đến bây giờ dòng chính Thiên gia chỉ có đúng một đứa cháu trai nối dõi.Mong sao hắn ta không giống cha,phải cố gắng khai chi tán diệp cho Thiên gia chứ.

Bỗng nhiên hắn ta nhớ đến một chuyện sau đó ngắm nghía Băng Thần một chút rồi đi ra ngoài.Nhưng vừa đi ra ngoài xa một chút thì thấy bản mặt của Từ Tuần hắn ta rất muốn quay ngược trở vào.Thế nhưng Từ Tuấn lại rất nghiêm túc nói:

"Lão gia tử ngài gọi phu nhân ra đây ta có chuyện rất quan trọng về thiếu gia cần thông báo cho hai người."