Chương 111:Pháp Sư vs Vũ Giả

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 111:Pháp Sư vs Vũ Giả

Băng Thần chán nản khiến cho mấy người nữ nhân thấy kỳ lạ.Tống Ảnh Liên kéo tay hắn nhỏ giọng hỏi:

"Ngươi trường học chán lắm sao? Nhìn ngươi có vẻ như sắp phải chịu cực hình thế?"

Hắn ta quay qua ôm lấy nàng thủ thỉ:

"Đối với người khác trường học rất vui nhưng đối với ta thì chán kinh khủng.Ngươi thử tưởng tượng tất cả giáo viên cùng bạn học đều nhìn ngươi với ánh mắt đầy tiếc nuối."

Tống Ảnh Liên cười vui vẻ cọ vào người hắn ta thì thầm:

"Ngươi trước kia thế thôi nhưng bây giờ không phải khác rồi sao?"

Băng Thần cười khổ nâng vuốt cằm nói:

"Bọn họ nào biết đâu,chẳng lẽ ta lại đi nói với từng người bản thân đã hết bệnh sẽ không chết đừng dùng ánh mắt như thế nhìn ta."

Lâm Thư từ đằng sau quay lại cười nói:

"Quá đơn giản, thực tế ta cũng muốn biết Pháp Sư cùng Vũ giả ở đẳng cấp cao chiến đấu với nhau sẽ như thế nào.Chút nữa ta sẽ sắp xếp để vài giám thị chiến đấu với các ngươi,ta sẽ có thêm chút dữ liệu nghiên cứu.

Vũ đạo cũng sẽ dần được phổ biến thế nên chúng ta cần một tượng đài.Ngươi tuy tuổi nhỏ nhưng Pháp Vũ song tu đến trình độ cao để ngươi làm hình ảnh cho Vũ Đạo cũng rất tốt.Đồng thời sẽ tuyên cáo với thế giới chuyện ngươi đã hoàn toàn khỏe mạnh.

Băng Thần hai mắt sáng lên, thoát khỏi ánh nhìn kia thì chuyện đánh một trận cũng không đáng kể.Còn mấy người nữ nhân ai cũng thắc mắc nếu quả thật mình cùng sức mạnh của thế giới này va chạm thì sẽ như thế nào.Các nàng không ai có ý kiến Băng Thần cũng không có thế lên tất cả vấn đề coi như xong.

Mười năm phút sau bọn họ có mặt tại trường học sân sau,Lâm Thư chuẩn bị cho trận giao hữu thế lên đi trước để lại năm người đứng đó.Băng Thần nhìn ngó xung quanh thấy không có nhiều học sinh qua lại thì nảy ra ý định tới căn tin.Ở nơi đó chờ đợi vẫn hơn chuyện phải vào lớp học rất nhiều.

"Đi theo ta " Băng Thần dẫn trước

Mấy cô nàng đang ở nơi lạ lẫm lên tất nhiên không có ý kiến gì cả ngoan ngoãn đi sau lưng hắn ta.Đi theo con đường tới căn tin thì rất nhiều người bắt đầu chú ý tới sự hiện diện của năm người.Cũng do bốn cô nàng này đẹp đến mức khó tả mới thu hút như thế. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Băng Thần thì tất cả đều dời mắt.

Cái tên tiểu bá vương này tưởng ngỏm củ tỏi rồi sao lại đi dạo trong sân trường thế này.Đã thế một năm không gặp tên này còn nhuộm tóc,để dài đến tận ngang vai bọn hắn còn tưởng Băng Thần là nữ.

Nhưng ký ức đau thương về Băng Thần khiến cho bọn họ rất nhanh chóng nhận ra hắn ta.Không ai có thể quên mỗi lần lỡ liếc hắn ta bị Từ Hoa nhìn thấy thì họ biết mình sắp chịu khổ.Đám thân vệ của Băng Thần ra về sẽ âm thầm hỏi thăm sức khỏe của người đó.

Tuy rằng nếu rất nhiều người nhìn mình có thể sẽ không bị làm sao nhưng vấn đề ở đây bọn họ sẽ bị lô tô.Người nào bị chọn trúng thì sẽ bị đánh đến bầm dập,về nhà chưa kịp than thở Thiên Thanh tướng quân đã đến nhà xin lỗi chặn họng.

Sự ức chế lan tràn khiến cho bọn họ khá ngán ngẩm Băng Thần.Tất nhiên nữ sinh thì trừ khi làm gì quá đáng lắm thân vệ đội mới ra tay còn không thì thôi.Nhưng điều đó vẫn không cải biến việc Băng Thần trở thành hàng để ngắm chứ không phải để ăn.

Sư việc diễn ra trong một thời gian quá dài mới khiến cho Từ Tuấn tầm sư học đạo để mong có ngày tiểu thiếu gia ra đời.Tuy thành quả chưa tới nhưng ít nhất chính hắn con trai cũng ra đời mai sau có thể hộ vệ tiểu thiếu gia.

Bốn cô nàng đến căn tin thì không thấy cái bàn nào trống cả.Băng Thần cũng nhíu mày nhìn xung quanh sau đó tập trung vào một cái bàn lớn.Chỗ đó có người đang ngồi ăn nhưng cả đám khi thấy Băng Thần nhìn qua thì nhẹ nhàng bưng bát đĩa rút lui.Băng Thần không có vẻ gì ngại ngùng quai lại với mấy người nữ nhân cười nói:

"Mấy vị bạn học kia có lẽ đã dùng xong bữa chúng ta vào ngồi thôi không thì người khác ngồi mất."

Hắn sau đó chủ động ngồi xuống trước,sống tại địa bàn của mình làm cái gì cũng thoải mái hơn hẳn.Không đợi Băng Thần kêu gọi căng tin phục vụ đã đi ra đứng trước bàn chờ đợi hắn cùng mấy cô nàng gọi đồ ăn,thức uống.

Năm người sáng đã ăn no rồi thế nên hắn ta tự gọi cho mình một cốc cà phê sữa còn bốn người kia đều chọn loại nước ngọt mình yêu thích.Không biết vì lý do gì người của Thánh Nguyên đại lục có vẻ rất thích nước ngọt.Năm người kia cũng thế,bốn người này cũng vậy.

Nhưng cũng không ảnh hưởng dù cho họ có uống rượu đắt tiền đi chăng nữa hắn vẫn dư tiền để trả huống chi mấy lon nước ngọt.Còn hai sức khỏe cũng không,Vũ giả thân thể nào có yếu như Pháp Sư thế nên hắn để các nàng tự nhiên.

Bọn họ chờ được một lúc thì từ đằng xa một cô gái chạy tới ôm chầm lấy Băng Thần từ phía sau.Băng Thần cũng biết nhưng không có ngăn cản.Người này hắn coi như muội muội của mình,em gái của Từ Tuấn,Từ Hoa.

Tính danh:Từ Hoa

Huyết mạch:Hỏa Báo

Thể chất: Không

Nguyên tố: Thủy

Tu luyện:Nguyên khí,Pháp thuật

Nguyên khí: Vũ Sư ngũ cấp

Pháp Thuật:Pháp Vương tam trọng

Lực chiến đấu: 15 nghìn - 16 nghìn

Sinh mệnh: 200

Công pháp:Hỏa Báo Phiên Thiên

Chiêu thức: Thiên Gia Cấm Pháp

Vũ khí: Dây chuyền Thiên Tầm (Thánh cấp)

Trung thành: 90 (Thần tượng)

Đánh giá:Thiên phú yếu,thực lực bình thường.

Băng Thần thấy nàng tiến bộ khá nhanh thế nên rất vui vẻ,véo mũi nàng cười nói:

"Ngươi rất tốt một năm thôi tiến hai cấp đáng khen."

Sau đó hắn quay qua giới thiệu nàng với mấy cô nàng ở đây

"Nàng tên Từ Hoa em gái của Từ Tuấn chúng ta đã gặp hôm qua.Ta cùng nàng chơi với nhau từ bé đến lớn,nàng có thể coi như muội muội ruột thịt của ta vậy."

Tiếp đó hằn chìa tay ra phía bên kia rồi nói:

"Còn đây chị dâu của ngươi."

Băng Thần vốn muốn chỉ Tống Ảnh Liên nhưng mọi người cứ hiểu lầm đến bây giờ giấy kết hôn cũng có.Đợi về Thánh Nguyên cũng rã đám thôi lên hắn không có gì ngại ngùng nếu không lại lộ tẩy với người ngoài.

Thân phận người của Thánh Nguyên đại lục lúc này vẫn lên giấu đi thì sẽ tốt hơn.Ít nhất hắn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu lộ ra thế nên vẫn im lặng tốt nhất.Từ Hoa cũng biết nhưng hắn tin nàng đủ thông minh để không nói ra ngoài.

Từ Hoa nhìn mấy cô nàng thì liền biết tại sao đại ca lại đả kích mình như thế.Gương mặt bốn người đều đẹp đến mức nữ nhân như nàng còn thích.Thần thể mấy người cũng hoàn hảo,Tống Ảnh Liên đứng lên muốn bắt tay nàng làm quen.Chỉ đứng lên thôi đã ba đào dữ dội như thế thì đủ hiểu.

Nàng xấu hổ bắt tay Tống Ảnh Liên thân thể không khỏi mất tự chủ tự động lui ra đằng sau Băng Thần.Như thế này thì quá đả kích người khác,đại ca coi như đã nói giảm nói tránh rồi.

Mấy người đang nói chuyện rôm rả thì âm thanh của loa trường phát ra khiến các học sinh rất bất ngờ.

"Hôm nay có những người của một môn phái lánh đời đến thăm trường học của chúng ta.Bọn họ luyện thể chất rất mạnh,Băng Thần bạn học cũng nhờ thế đã khỏi bệnh.Ta lấy cương vị hiệu trưởng quyết định sẽ tổ chức một trận đầu dao hữu giữa giám thị cùng đệ tử của họ các học sinh lập tức tập chung về khu thực chiến."

Băng Thần nghe thế uống hết cà phê rồi đứng lên:

"Chúng ta đi thôi."

Mấy cô nàng cũng biết trước lên rất có quy củ đứng lên đi theo Băng Thần.Trong lòng các nàng tràn đầy háo hức.Không biết bọn họ sẽ chiến thắng hay những người kia sẽ chiến thắng.Dù sao thắng thua cũng không quan trọng lắm,các nàng có thể coi như mình đang trải nghiệm vậy.

Khu A cho chút xa nhưng thuộc đường tắt Băng Thần rất nhanh đáp xuống phía dưới.Từ Hoa cũng được hưởng thủ cảm giác phi hành dù nàng mới chỉ có Vũ Vương thôi.Những học sinh vốn ở khu A thì rất bất ngờ khi sau người hạ xuống,hoàn toàn không có dao động nguyên tố nhưng họ vẫn phi hành được.

Quả đúng như hiệu trưởng nói họ tu luyện một loại sức mạnh khác.Lâm Thư nhìn bọn họ đáp xuống cũng không tỏ ra cái gì ngạc nhiên.Ngược lại mấy vị giám thị chuẩn bị chiến đấu rất hiếu kỳ.

Lâm Thư vẫn chưa có dấu hiệu bắt đầu bởi bọn họ cần phải chờ đợi cho học sinh tập hợp đông đủ mới được.