Chương 114:Sức chịu đựng phi phàm

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 114:Sức chịu đựng phi phàm

"Trận chiến thứ hai chuẩn bị bắt đầu hai vi tuyển thủ chuẩn bị chiến đâu.Trận chiến sẽ bắt đầu sau ba tiếng đếm của ta."

"Ba, hai,một....Bắt đầu "

Hai người không ai vội vã bắt đầu chiến đấu cả,Thiên Sư giám thị tay liên tục bấm pháp quyết giăng ma pháp ra để phòng thủ.

"Phong Hộ,Thủy Khiến "

Hai tầng phòng thủ dựng lên nhưng Pháp Tâm cũng bắt đầu phát công

"La Hán Kim Thân "

Cả người hắn ta như một bức tượng vàng nhìn vô cùng bắt mắt.Dưới ánh nắng sáng sớm chói trang nhìn hắn khiến người khác có chút mỏi mắt.Sau khi hoàn thành biến thân hắn ta lao tới Thiên Sư nhưng tốc độ lại chậm hơn Vũ Tình rất nhiều.Thấy được đối thủ tiết tấu chiến đâu chậm rãi Thiên Sư cũng bắt đầu công kích tới.

"Phong Nhận "Từng lưỡi dao sắc bén lướt nhanh tới hướng Pháp Tâm đang lao tới

Pháp Tâm nhíu mày một cái nhưng không hề chuyển hướng.

"Keng,keng,keng"

Tưng mũi phong nhận dồn dập đập vào người của hắn ta nhưng lại giống như va phải kim loại vậy.Thiên Sư biết phong nhận của mình có thể cắt đứt sắt thép thế lên da của Pháp Tâm lúc này cứng rắn hơn sắt thép rất nhiều.Lôi Vũ ngồi quan sát cũng nhíu mày bởi nàng biết thứ nàng đang đòi hỏi chắc chắn không từ phía bọn họ ra.

Tốc độ của Vũ Tình nhanh đến mức khó tin dù không có dùng chút nguyên tố nào thúc đẩy.Còn sức phòng thủ của Pháp Tâm rất giống một loại công pháp của gia tộc nàng.Nhưng nó mạnh hơn quá nhiều,nàng bây giờ cũng hoài nghi có phải gia tộc mình mới đi trộm của người ta hay không.

Pháp Tâm lao tới phạm vi của phong hộ nhưng dù sức gió thế nào vẫn không cản được hắn ta lao tới.Một quyền thẳng vào lớp thủy khiến trước mặt của Thiên Sư nhưng rắc rối lúc này mới tới.

"Cái gì?" Ta của Pháp Tâm bị nước giữ lại thân thể cũng mất đi động lực khiến cho công kích không thể tiến tới.

"Đại Thủy Thương "Một mũi nước khổng lồ từ trong màn nước hình thành, dưới hông của Pháp Tâm tới cuối phần chân.

Thiên Sư kết ấn gào lên:

"Đi "

Cả người của Pháp Tâm bị lôi ra xa trăm mét đập vào tầng phòng hộ sau đó mới từ từ trượt xuống.Nhưng khi mọi người tưởng hắn ta đã thua.Pháp Tâm đứng dậy mỉm cười nhìn về phía Thiên Sư tiếp tục lao tới.

Một cột gió khổng lồ từ trên trời giáng xuống lôi Pháp Tâm bay lên sao đó lại giáng xuống như sao rơi.Mắt đất nứt nẻ một hố sâu hình người được tao ra sau công kích của Thiên Sư.Nhưng Pháp Tâm vẫn bò lên một đấm xuống mặt đất nguyên khí theo đại địa hóa thành sóng xung kích hướng về phía Thiên Sư công kích.

Nhưng hắn ta chỉ bay lên công kích của Pháp Tâm trở thành vô ích.Ngay lập tức trả đòn

"Đại Phong Nhận " Hai lưỡi gió khổng quét tới nhưng Pháp Tâm không chậm bay lên không trung né tránh.

Nhưng điều này làm hắn không tránh được một Đại Thủy Thương tiếp theo.Một lần nữa bị đánh dính màn bảo vệ.Trận chiến diễn ra nửa tiếng với sự áp đảo của Thiên Sư.Không biết lần thứ bao nhiêu Pháp Tâm đứng lên nhưng có vẻ hắn ta cũng có giới hạn của mình.

Pháp Tâm nằm giữa một cái hố hai mắt nhắm nghiền đã hoàn toàn bất tỉnh.Đội ngũ y tế nhanh chóng tiến tới Pháp Tâm năm phút sau đã tỉnh táo đứng dậy.Hắn ta lễ phép đi đến trước mặt Thiên Sư chắp ta nói:

"Tiền bối rất mạnh mẽ ta thua tâm phục khẩu phục."

Thiên Sư đi tới vỗ vai Pháp Tâm,tuổi trẻ lại mạnh mẽ tính tình rất biết tiết chế.Quan trọng nhất phải biết cấp nhận thua cuộc,người này cái gì cũng có tất nhiên tiền đồ vô lượng.Hắn ta bậc tiền bối tất nhiên không tiếc lời khen tặng cùng khuyên bảo.

"Ngươi tài năng như thế này tuy nhiên mạnh mẽ dựa vào quyền cước thì chưa đủ.Băng Thần Pháp Sư có thể học Vũ đạo chữa khỏi bện cùng tiến bộ nhanh chóng.Thiếu niên cũng lên thử học tập ma pháp biết đâu có thể khiến ngươi trở lên hoàn hảo hơn.

Nhìn ngươi ta đã biết ngươi thuộc Phật giáo,phía nam thành phố có một ngôi chùa trên đó có năm vị cao tăng tu năm lại nguyên tố.Ta không biết ngươi thuộc loại nào nhưng nếu được hãy đến đó bọn họ sẽ chỉ dạy cho ngươi."

Pháp Tâm nghe thể cảm giác rất hợp lý nhưng lại cau mày cười khổ:

"Ta không quên không biết đến đó liệu có đường đột quá hay không."

Thiên Sư thấy cũng phải,không lẽ tự nhiên đến đó muốn học sẽ được.

"Ngươi đợi ta đến sau giờ chiều ta sẽ mang ngươi đến đó."

Pháp Tâm rất vui mừng cúi đầu cảm tạ Thiên Sư,hai người sau đó tiếp tục đàm đạo với nhau.Khi ngồi xuống bàn thì một cô gái xinh đẹp ăn mặc mát mẻ mang nước tới khiến cho Pháp Tâm không thể chớp mắt được.Người này thấy thế liền trêu chọc Pháp Tâm bằng cách hơi chỉnh lại áo trước ngực khiến cho hắn ta tròng mắt muốn đi ra ngoài.

Thiên Sư thấy thế thì lắc đầu,quả nhiên trên đời không có người nào hoàn mỹ cả.Người mỹ nữ này trước khi đi còn để lại cho Pháp Tâm một mảnh giấy nhét vào trong áo của hắn ta.Đạo Tinh phía xa xa thấy thế thì bĩu môi tu luyện đạo tâm không vững như thế làm sao có thể thành chính quả.

Hắn ta nhấp một ngụm nước ngọt sau đó lên đài,một lần nữa không cần sự đồng ý vẫn đi lên.Phía Lôi Vũ vừa nãy đã đề nghị thêm hai người nữa chiến đấu thế nên không ai ý kiến gì nếu hắn ta lên đài cả.Phía bên các lão sư người xuất chiến được chọn đã có,Thi Phong lão sư bước lên đài bình tĩnh chờ đợi.

Những lão sư thổ hệ dùng ma pháp bắt đầu phục hồi lại sàn đấu khiến thời gian nghĩ ngơi kéo dài thêm mười năm phút nữa.Đạo Tinh nhàm chán lắc lon nước đã trống trông bỗng phía sau một giọng nói mềm mại vang lên.

"Đại ca ngươi dùng nước."

Từ Hoa mang nước phát cho mọi người cuối cùng mới để ý đến trên đài Đạo Tinh.Đạo Tinh quay lại thì bỗng nhiên như đứng hình rất cơ giới tiếp lấy lon nước xong quay mặt lên.Từ Hoa cảm thấy người này rất bất lịch sự nàng vất vả mang nước tơi ít nhất hắn ta cũng phải nói một tiếng cảm ơn chứ.

Đằng này hắn ta cư im lìm quay lên khiến nàng ta không thích nhưng hai người không quen biết.Thế lên nàng cũng mang thùng đá đi xuống phía dưới kiếm chỗ ngồi xuống đợi xem tên này chiến đầu thế nào. Đạo Tinh lúc này đang tưởng nhớ đến lời tiên đoán của sư phụ rằng những người thống trị thời đại mới ai cũng sẽ vướng phải tình kiếp.

Hắn ta nghĩ mình lúc nào cũng có thể bình tâm thế nhưng sau hai mươi ba năm cuối cùng sụp đổ.Ngẩng mặt nhìn trời hắn ta thở dài một hơi sau đó quay về hướng Từ Hoa vừa đi xuống nhìn thấy nàng tươi cười nói chuyện.Tự đặt tay lên trái tim hắn cảm giác tim mình chưa bao giờ mất kiểm soát như thế có lẽ mình thật động tâm.

Nhưng lúc này hắn chưa biết mình lên làm gì nữa.Thế nên hắn quyết tập trung vào trân đấu này.Thi Phong lão sư cũng có vẻ khá để ý đến Đạo Tinh bởi bộ đạo bào trên người hắn quả thật quá bắt mắt.Hắn có dạy môn lịch sử lên đạo gia hắn ta cũng biết, tiểu tử này còn trẻ như thế này không biết thực lực ra sao.

Thắng hay thua không quan trọng cứ đánh hết sức mình thi coi như thua cũng thua tâm phục khẩu phục,không có gì phải oán trách.Tui sửa nơi chiến đấu hoàn tất hai người tiếp theo cũng đã lên đài.Lâm Thư đứng lên chuẩn bị bắt đầu trận đấu,Đạo Tinh uống hết lon nước thu nó vào trong giới chỉ rồi đứng lên chuẩn bị vũ khí.

Tụ Tâm kiếm được rút ra, vỏ kiếm được hắn ta thu hồi,nguyên khí trong cơ thể dũng động.Thi Phong cũng kiểm tra lại lần cuối ma pháp cũng bắt đầu dũng động.Lâm Thư lại bắt đầu nhiệm vụ của mình.

"Trận chiến thứ ba chuẩn bị bắt đầu hai vi tuyển thủ chuẩn bị chiến đâu.Trận chiến sẽ bắt đầu sau ba tiếng đếm của ta."

"Ba, hai,một....Bắt đầu "

Thi Phong không cần thăm dò bất cứ cái gì phong nhận như mưa rơi về phía Đạo Tinh.Nhưng Đạo Tinh cũng không chậm trễ dùng nguyên khí tạo ra một lưỡng cực trận pháp.

"Nhập Âm Dương "

Tụ Tâm kiếm như gió tạo ra một vùng xung động khiến cho những đạo phong nhận kia tất cả đều lệch ra hướng khác.Sau đợt công kích đầu tiên xung quang hắn ta đã bị cày nát như tương khiến người khác nhìn thấy sợ hãi.Mấy người khác nhìn Thi Phong lão sư lắc đầu,hắn ta luôn chiến đấu hết sức mình ngay từ những giây đầu tiên.

Đạo Tinh hết sức tập trung thế lên tìm ra điểm trống lập tức thi triển bộ pháp nhanh như điện chém tới.Thi Phong lấy gió giữ người thân thể dùng để khiến gia tăng tốc độ,rất dễ dàng né tránh những nhát chém từ Đạo Tinh.

"Âm dương phân cách "

Một đạo kiếm khí bay ra cắt ngang sàn đấu thẳng hướng Thi Phong.

"Tường Gió "

Đang lơ lửng trên không Thi Phong rất nhanh chóng thi triển tường gió khiến cho kiềm khí đổi hướng rơi xuống sàn đấu.Nhưng khi gần chạm đất chúng tự phân thành vô số lưỡi kiếm nhỏ khiến mắt đất bị cày nát.Hai người chiến đấu rất dữ dội không chút khoan nhượng đuổi bắt nhau trên sàn đấu.

Sàn đấu trở lên rách nát vô cùng nhưng nó vẫn tiếp tục bị cày sâu bởi hai người.Những trận chiến dần chuyển lên không trung khiến cho người ta lác mắt nhìn xem.Hai người đều quá nhanh khiến khiên cho trận đầu nhìn vô cùng hấp dẫn.Ngang tài ngang sức được dùng để diễn tả hai người đang chiến đấu.

Thế nhưng do ngang sức khiến cho trận đấu lâm vào bế tắc không ai thắng được ai cả.