Chương 116:Kinh nghiệm non cạn

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 116:Kinh nghiệm non cạn

Băng Thần cười rất vui vẻ hóa ra còn có chuyện như thế,có điều ngay sau đó hắn liền nhăn mày.

"Rốt cuộc làm sao các người để ý đến ta?"

Đạo Tinh cứ ngỡ mấy cố nàng kia phải nói rõ cho Băng Thần biết rồi.Hắn ta chậm rãi giải thích:

"Ngươi có nhớ lúc mình thức tỉnh thể chất xảy ra di tượng thế nào hay không?"

Băng Thần lắc đầu hắn ta hoàn toàn không biết,có điều hắn ta vẫn có nghe kể về nó.

"Không lẽ ta thức tỉnh lại gây chú ý lớn như vậy."

Đạo Tinh lắc đầu hắn biết Băng Thần vẫn không rõ chuyện gì xảy ra.

"Ngươi có lẽ nghĩ phạm vi xảy ra chỉ ở trong một tòa thành thôi ư?"

Băng Thần mở to mắt gằn giọng:

"Không lẽ?"

Đạo Tinh gật đầu chăm chú nói:

"Đúng như ngươi nghĩ thậm chí có thể ngươi còn chưa biết tới.Một vạn dặm,dị tượng bao phủ một vạn dặm ngươi có biết điều đó tượng trưng cho cái gì không? Những người thường xem ngươi như thần linh giáng thế.

Các đại môn phái với kho tàng kiến thức chắc chắn tỉnh táo hơn.Một vị tiền bối đã ngừng bế quan ra quan sát dị tượng.Nghe sư phụ cũng lão tổ thì có đến hơn một trăm cái Vũ Thần theo dõi dị tượng."

Băng Thần tay nắm chặt lon nước đến mức làm nó biến dang,nước còn trong lon đổ ra hắn ta cũng không biết.Một trăm vị,nếu một người hành động cũng sẽ khiến hắn ta ăn đủ.

"Ta tại sao còn bình yên đến lúc này."Nghi vấn lớn nhất của hắn lúc này chỉ có thế.

Đạo Tinh đặt lon nước ngọt qua một bên,ngón tay gõ gõ bàn suy nghĩ một chút rồi nói:

"Như ta nói lúc nãy có một vị tiền bối tiên đoán nếu hại ngươi sẽ dẫn đến thiên đạo nổi giận.Ngươi tình hình lúc này rất tệ,hai thế lực đối đầu Thánh Điện cùng Ma Môn đều có ý định giống nhau.

Một họ sở hữu sự phục tùng của ngươi còn nếu không họ sẽ hủy diệt ngươi.Ta nếu đoán không sai chỉ sau vài tháng hai cô nàng này biến mất sẽ có một số người trực tiếp ra tay."

Băng Thần cũng đã đoán ra người hắn ta nói có những ai,vấn đề của hắn cũng ở đây.Bọn họ nếu có thể lần theo chắc chắn đến nơi này.Hắn ở nơi này có tới vài Vũ Thần cũng không làm gì được hắn.Có điều sử lý làm sao cũng khó nói, giết họ thi sẽ nguy hiểm cho Thiên Nguyên.

Để cho họ sống với sức mạnh của Vũ Thần hoàn toàn vượt trội.Hắn ta khi ấy tình mạng luôn luôn thuộc về ngàn cân treo sợi tóc.Băng Thần nghiêng người qua hướng Đạo Tinh rời hỏi:

"Tại sao ngươi nghĩ chỉ có Thánh Điện cùng Ma Môn sẽ can thiệp?"

Đạo Tinh mỉm cười rồi trầm thấp nói ra:

"Tất nhiên chỉ có hai tổ chức đó bởi họ không hiểu được trung gian.Đối với bọn họ chỉ có thể chọn phe,một theo họ hai theo đối phương.Đại môn phái như Quỷ Điện sẽ không sợ bọn họ nhưng ngươi chỉ yếu ớt như kiến trong mắt họ.

Bản Thân ngươi bị vị kia minh họa quá đáng sợ khiến cho đối với những kẻ có dã tâm giữ lấy tất cả quyền lực rất khó chịu.Dù cho ngươi có về đến đó cũng sẽ bị kiểm soát để không có năng lực gì quá lớn ngoài tầm kiểm soát của họ."

Băng Thần hơi rùng mình mọi chuyện không ngờ lại tệ đến thế,ngón tay hắn không thể kiềm chế tự động gõ từng nhịp một.Quá nhiều thứ cần phải để ý,còn vài tháng nữa hắn ta sẽ thông qua thể giới bên kia được.Có lẽ cần thuyết phục những người kia chuyển sang Trái Đất sinh sống,hắn ta cần có không gian của riêng mình.

Bỗng giọng nói của Lâm Thư tuyên bố cặp đấu tiếp theo

"Lam Thiền sẽ đấu với Thiên Huy..."

Băng Thần không còn tâm trí để theo dõi chiến đấu hắn cần một kế hoạch.Bỗng nhiên hắn ta nảy ra một ý tưởng nhưng ngay sau đó lại tắt lụi.Nếu bọn họ giúp mình kết cục họ cũng sẽ không tốt.

Vũ Tình cùng Lâm Thiến Thiến khi thấy Băng Thần suy nghĩ thì trong đầu cũng có chút bế tắc.Họ cần một cách để giải quyết ổn thỏa tất cả,nếu không thể tất cả suy tính sẽ vỡ thành bọt nước.Kẻ ác lại hay có tính đa nghi,muôn đời chuyện vẫn như thế.

Thánh Chủ những người kia nghi ngờ chắc chắn sẽ có,có lẽ các nàng cũng lên lo lắng trước thì hơn.Ba người không biết vấn đề lớn hơn sắp tới họ sẽ phải gánh chịu.

Trong phòng riêng của Thánh Cô nàng ta lấy ra một quả cầu thủy tinh trong đó hiện ra hàng loạt những con số lớn đến mức khủng khiếp.Thứ này được được gọi Sinh Mệnh Cầu,Thánh Điện Thánh nữ mỗi người sẽ có một cái.

Thứ này sẽ luôn hiển thị một con số cùng với với hướng đi của Thánh Nữ hiện tại.Nàng ta luôn nắm bắt được hướng đi của Lâm Thiến Thiến nhưng từ hai hôm trước nàng hoàn toàn mất dấu.Con số cùng hướng đi chỉ thẳng lên trời cao khiến nàng không thể hiểu được.

Mặc vào áo ngoài nàng hết sức căng thẳng đi tới điện thờ, ngọc sinh mệnh của Lâm Thiến Thiến không vỡ ra.Nàng ta còn sống nhưng rốt cuộc ở đâu,Lâm Thiên Linh lo lắng vô cùng.Sở liễu cũng đang trong tình trạng tương tự.

Quỷ kiếm vỏ luôn có một đường nối với thanh kiếm tuy nhiên chỉ chủ nhân của nó mới thấy được.Hai hôm trước đường nối hướng thẳng lên trời,nàng ta đã thử lần theo nhưng khi vào không gian nàng bất lực hoàn toàn.Vũ Tình một tay nàng nuôi từ khi còn bé xíu đến tận bây giờ yêu thương hết mực lý nào lại như thế.

Sự tức giận lên đến đỉnh điểm,ngón tay của nhẹ gồng lên một cái,chiếc bàn bị nguyên khí hóa thành hư vô.Cả toàn nhà hơi có chút rung động,nàng vẻ mặt âm trầm như nước đi lại trong đại điện.Nàng không thể chờ đợi được nữa,nàng ta gào lên:

"Người đâu! "Từ phía ngoài tiếng bước chân vội vã vang vọng.

Rất nhanh trước mặt nàng có ba người quỳ trước mặt nàng,thấy vẻ mặt âm trầm của nàng ba người bắt đầu hoảng sợ.

"Các ngươi có biết Thánh Nữ đang ở nơi nào không?"

Một người nhanh chóng tiến lên trình ra một tấm bản đồ cung kính nói:

"Thưa đại nhân nơi cuối cùng Thánh Nữ tới tại vị trí này,nơi đó còn phát hiện Thánh Điện Thánh Nữ cũng ở nơi đó.Nhân chứng cuối cùng nhìn thấy nàng ta biến mất trong một mảnh rừng,mục tiêu bị truy đuổi cũng biến mất vào bên trong cánh rừng đó."

Sở Liễu đi qua đi lại sau đó khó chịu phân phó:

"Các ngươi lo cho bổn điện lần này ta có thể ra ngoài khá lâu đấy."

Những người khác không nói gì,Quỷ Mẫu ra ngoài vài năm quay về cũng quá bình thường họ làm tốt việc của mình thôi.Sở Liễu lần này nàng muốn đi ra ngoài tìm Vũ Tình nàng biết Quỷ kiếm không có vấn đề gì cả.

Có khi nàng ta lạc vào một bí cảnh nào đó không ra được ngay,giống như sự kiện Quỷ Tinh.Hồn ngọc cũng không gãy vỡ chứng tỏ nàng vẫn sống.Bản Thân nàng vẫn tự nhủ như thế,có điều nàng ta cứ cảm giác có thứ gì đó thúc đẩy mình phải đi tìm.

Trái Đất

Lam Thiền đúng như trong dự đoán hoàn toàn áp đảo đối thủ,nàng chỉ mất ba phút để xử lý xong đối thủ của mình một cách dễ dàng.Thấy nàng đi về chỗ dù đang lo lắng Băng Thần vẫn cố gắng tươi cười với nàng ta một chút.

Trận thứ năm Băng Thần lên sân,bởi quá mệt mọi vì suy nghĩ lại gặp thêm đối thủ khó chịu khiến hắn ta vô cùng bực mình.Băng Thần lạnh lùng nhìn Lôi Vũ,hắn ta cần một nơi phát tiết,Lôi Vũ cũng cảm nhận được sư lo lắng của hắn ta.

Nàng tướng hắn ta sợ mình thế lên cảm giác tự tin đến tràn trề.Lâm Thư cao giọng nói:

"Trận đấu thứ năm bắt đầu."

Lôi Vũ không tán dóc lập tức lao lên trước, trong tay ma pháp dũng động.Một quyền chứa đầy lôi điện thẳng hướng Băng Thần.Khi sắp trúng đích Băng Thần lại chỉ hơi né quay qua một cước khiến cho nàng ta lui ra vài mét.

Băng Thần mỉm cười không chút nào chậm trễ vào đạo Phong Nhận bắn ra,Lôi Vũ cũng né đi một cách dễ dàng.Hai người chiến đấu thì mọi người quá rõ ràng khi thấy Băng Thần có vẻ như đang chơi đùa nàng ta.

Nàng được dạy dỗ đến nơi đến chốn thế lên cũng nhận ra sự coi thường của đối thủ.Những cước liên tục khiến cho Băng Thần thật sự gặp khó khăn một chút.Những tuyệt học nhanh chóng được nàng thi triển.

Lôi điện trên chân được gia cố một cách đáng sợ,từng cước nang theo dòng điện như những con rắn đang cuộn mình đánh tới.Băng Thần cảm thấy mọi chuyện bắt đầu có chút thú vị hơn.

"Thủy Nhận "

Vài đạo thủy nhận được Lôi Vũ tận dụng khiến cho Băng Thần phải né tránh đến khi mất đi vị trí thuận lợi. Nàng ta bỗng nhiên biến mất trong sự ngạc nhiên của mọi người,phía sau lưng có dị động Băng Thần biết trước.Ám thuộc tình không phải chỉ mình nàng mới có,trong lúc nàng đang ẩn thân Băng Thần bỗng nhảy ngửa ra sàn.

Từ trong hư vô hắn ta tay nắm ngay chân của Lôi Vũ bật người dậy ném nàng văng đụng vào rào chắn của sàn đấu.Lôi Vũ kinh nghiệm chiến đấu quá ít, dù sức mạnh tương đương nhưng thất bại có vẻ đến với nàng một cách quá chóng váng.Không cam tâm nàng ta đứng lên tiếp tục muốn chiến đấu.

Nhìn lên sàn đấu Băng Thần lúc này đã hóa về dạng bán yêu,tay hắn Thủy Thần lôi điện chớp giật.Lôi Vũ tuyệt vọng,hóa ra từ nãy đến giờ đối phương chỉ trêu đùa nàng.Niềm tự hào gia tộc không cho phép nàng thua hôm nay,Băng Thần ngồi xuống giữa sàn chống cằm xem nàng ta muốn làm gì.

Nàng lấy ra một thanh kiếm từ ma giới chỉ thẳng vào hắn,nhanh như chớp nàng đã tiến tới trước mặt Băng Thần.Tấn công mạnh mẽ khiến Băng Thần phải tránh né,có điều sau đó sơ hở của nàng khá nhiều.Một cước ngang hông khiến cho nàng lại một lần nữa văng đụng vào màn bảo vệ nhắm mắt bất tỉnh.

Nhưng đúng lúc này khi đội y tế chuẩn bị tới thì nàng ta đứng dậy trên trán một con mắt mở ra.Lần nữa nàng lao tới nhanh như gió,khác biệt duy nhất nàng ta đã đỡ được đòn đánh của hắn.Băng Thần biết nàng 25 vạn đánh giá không phải từ trên trên trời rơi xuống.

Con mắt kia có lẽ do huyết mạch của nàng,Băng Thần chiến đấu rất dũng mãnh quyền pháp nhanh chóng thực hiện khiến cho cô nàng lui vài bước.Thủy Thần vung mạnh khiến cô nàng phải đưa kiếm đỡ.Nhưng khi vừa chạm nhau nàng gạt kiếm dọc theo thân lưỡi hái muốn chặt chân Băng Thần.

Khống muốn đồng quy vu tận hắn ta đành phải lui ra,nàng ta đuổi theo rất xát.Hai người kiếm cùng lưỡi hai va chạm liên tục cho đến khi Băng Thần thấy chán.Hắn ta đôi mắt chuyển thành bông tuyết đồ án nhìn thẳng vào đôi mắt thứ ba của nàng ta.

Thứ kia bị khắc chế mất đi tạc dụng,đã sức cùng lực kiệt Lôi Vũ ngã xuống sàn đấu hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.Hai người của Lôi gia không tin vào mắt mình,thiên tai siêu cấp ngã xuống trong gục ngã.Nàng ta đã bị đối thủ đùa chơi đến khi không còn chút giá trị luyện tập.