Chương 113: Vũ Tình ra sân

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 113: Vũ Tình ra sân

Lâm Thư thấy thế ngắt quãng bọn họ,nàng quay sang Băng Thần nói:

"Tiết chế một chút đây không phải nơi để hồ nháo."

Sau đó nàng quay qua Lôi Vũ khó chịu nói:

"Ngươi bây giờ đang giữ vị trí giám thị nhưng không hề hợp cách sau hôm nay ta sẽ đề nghị lên trên đình chỉ công tác của ngươi.Lúc này chiến đầu sắp bắt đầu ngươi đi trước chuẩn bị.Còn nữa nếu ngươi dám một lần nữa hồ nháo ở đây ta sẽ phế đi ma pháp của ngươi cùng hai người kia.

Tứ đại gia tộc lánh đời quả thật bây giờ không còn có vị thế như trước kia.Đừng có hành động điên rồ nếu không chúng ta không ngại khiến chúng biến mất.Ta cần nói cũng nói ngươi suy nghĩ kỹ lưỡng một chút rồi cố gắng làm sao để thắng đi.Con cháu lánh đời gia tộc thua thiếu niên trẻ hơn tám tuổi,ngươi không hi vọng chuyện đó chứ."

Băng Thần quay qua các nàng rồi nói ta:

"Trận cuối ta sẽ ra còn trận đâu ai đi trước."

Vũ Tình lắc mình đi ra sau đó nói:

"Ta muốn thử trước các ngươi đi sau đi."

Không ai giành với nàng cả Băng Thần chỉ lo lắng bên kia chơi không đẹp trận đầu đã phái Lôi Vũ ra xuất chiến thì phiền.Nhưng có vẻ hắn ta coi thường sự căm ghét của Lôi Vũ đối với hắn ta.Khi nghe được hắn sẽ xuất chiến cuối cùng nàng ta đã chốt luôn vị trí của mình.

Thằng nhóc hỗn láo nay nàng phải dạy cho hắn ta một bài học chứng tỏ thứ học lỏm sao hơn được bản chính.Băng Thần nếu nghe được chắc cười bò mất,hắn ta ăn chắc nàng cũng phải đến chín phần mười.Nàng đánh nhau với hắn ta như trứng chọi đá vật hắn muốn nhào nặn như thế nào đều được.

Tuy lực chiến đấu ngang Bằng nhưng Băng Thần biết cách bắt nạt một người như nàng.Trong thời gian này hắn ta luyện tập được không biết bao nhiêu thứ,hắn không tin nàng có thể đỡ được.

Phạm Linh Lung lão sư xuất chiến lần này,Vũ Tình cũng nhanh chóng xuất hiện trên đài.Lâm Thư bắt đầu lên tiếng nói:

"Hai bên lưu ý,các lão sư sử dụng pháp thuật hoàn toàn thiên về điều khiển nguyên tố.Còn bên kia chiến tuyến sức mạnh thân thể rất lớn.Ta đếm đến ba trận đấu bắt đầu"

"Một,hai,ba.... bắt đầu "

Vũ Tình lập tức nhanh chóng lao tới rút ra Quỷ kiếm một chém tới.Vị lão sư kia bất ngờ vì tốc độ của đối thủ nhưng vẫn kịp phản ứng một lớp khiên kim loại thật dày đã hiện ra chắn lấy phát chém.

"Mưa Tên."

Hàng ngàn mũi kim loại bắn ngược về phía vừa lui ra Vũ Tình.Vung lên Quỷ kiếm Vũ Tinh gầm nhẹ:

"Quỷ Trảm "

Nguyên lực dồi dào từ bên ngoài tụ tập nhanh chóng trên lưỡi gươm một chém đi ra nguyên lực phong bạo phá không đi thẳng về phía Linh Lung lão sư.Nhưng nàng ta cũng nhanh chóng bấm pháp quyết gằn giọng:

"Kim Hộ Vệ "

Một bức tường kim loại được dựng lên,chớp mắt sau đó hai thứ va chạm vào nhau.Nguyên khí phong bạo bị cản lại nhưng lớp tường kim loại bị thổi bay.Linh Lung né tránh mảnh võ nhưng bỗng nàng cảm giác bên người mình có gì đó.

Bỗng nàng cảm giác đau đớn ở bụng Linh Lung nằm xuống sàn bất tỉnh nhân sự.Chiến đấu xảy ra quá nhanh đến mức mọi người chưa kịp quan sát những gì xảy ra một cách kỹ càng.Nhưng giám thị luôn mạnh mẽ đã thua dưới tay nữ nhân trẻ tuổi làm cho nhiều người đang quan sát giật mình.

Tuy nhanh nhưng ít nhất bọn họ thấy được Vũ Tình nắm giữ ưu thế tuyệt đối về tốc độ lên mới nhanh chóng kết liễu đối phương như thế.Y tế đội ngũ rất nhanh chóng có mặt sau đó dùng ma pháp cứu tỉnh Linh Lung lão sư.Hai người cúi đầu chào nhau sau đó mới đi xuống đài,Vũ Tình lúc này cả người thư sướng.

Đối thủ chiến pháp quá kỳ lạ nhưng nàng đủ thông minh nhận ra yếu điểm về tốc độ thế nên mới chiến thắng.Lâm Thư nhìn về phía Vũ Tình nở nụ cười mình cái này cháu dâu thực lực không tệ một chút nào.

Trong khi chiến đấu dữ dội như thế vẫn có thể bình tĩnh phân tích điểm yếu mạnh của đối thủ.Tu chất cường giả của nàng ta không thể đo đếm,có khi còn mạnh cơn cháu trai của mình.Mấy cô nàng kia cũng có chút hâm mộ nhưng các nàng muốn xuất chiến thì đã có một người ở sẵn trên đài.Pháp Tâm không biết khi nào đã leo lên bên trên đài im lặng đợi chờ đối thủ tiếp theo mặc dù hắn không có lượt xuất chiến.

Thế nhưng hắn biết chắc đám người kia sẽ không lên lôi hắn ta xuống thế lên ngồi lì tại chỗ đó đợi đến lúc chiến đâu diễn ra.Lâm Thư thấy lúc này cảm giác cả hai bên còn đang bất ngờ về nhau thì ra một quyết định.

"Tất cả các tuyển thủ có thời gian mười năm phút để hội ý chọn người xuất chiến cũng như người đã chiến đấu cho biết kinh nghiệm."

Băng Thần nhìn lên trên đài tên kia thì cười khổ người này nhìn không có một chút nào đáng tin cả. Đội hình của đối phương vẫn quá mạnh so với hắn ta tất nhiên nếu hắn ta may mắn đụng chúng con gà còn sót lại.Thế nhưng các lão sư sẽ không để điều đó xảy ra,thua học sinh hai trận liên tục thì không tốt cho lắm.

Thiên Sư bước lên trên đài khiến cho Băng Thần biết trước được kết cục của Pháp Tâm.Nhưng Pháp Tâm thiền định trên sàn đấu nhìn hắn ta lúc này mới có chút hơi thở của cao tăng đắc đạo.Băng Thần từng dễ dàng hạ gục hắn ta bây giờ cũng sẽ thua Thiên Sư nhưng trong tâm khảm vẫn nghĩ hắn sẽ không thua dễ như thế.

Thời gian nghĩ giải lao chưa hết hai thí sinh cũng không vội đi chiến đấu làm gì.Cả hai đều có một phong cách chuẩn bị chiến đấu rất chậm rãi. Thiên Sư đứng im trên sàn đấu không có một chút gì có vẻ đang chuẩn bị chiến đấu cả.

Tay hắn ta chắp sau lưng ánh mắt nhìn chăm chú về vẫn còn đang thiền định Pháp Tâm.Các học sinh phía dưới cũng cảm thấy vô cùng hồi hộp.

Một người đã chứng minh sức mạnh của mình nhiều lần. Còn người kia thì hoàn toàn như một ẩn số không có lời giải vậy. Chứng kiến sức mạnh quá kinh khủng của Vũ giả khiến họ hơi khó chịu.

Thế nên hầu hết mọi người đều mong muốn lão sư sẽ đả bại tiểu tử kia. Lâm thư nhìn đồng hồ thấy thời gian đã điểm thì đứng lên.