Chương 118:Rắc rối đến

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 118:Rắc rối đến

"Ta đi đây,chả có gì thú vị cả." Nàng đi không quay đầu lại.

Lâm Thiên Linh cũng bám theo nàng phải làm cho rõ mọi chuyện,Sở Liễu lại không chút để ý thẳng theo đường nối tiến tới.

Hôm qua đến tòa thành này thì đường nối của Quỷ kiếm chuyển sang phía rừng cây,nàng ta vẫn chưa hề manh động.Có điều sợi tơ bỗng chốc dày lên trông thấy,Vũ Tình đang ở rất gần,nàng ta nhanh chóng tăng tốc.

Nói nghe lâu nhưng tất cả chỉ diễn ra trong một vài khắc,vượt qua biên giới hai người ngơ ngác nhìn xung quanh.Nhưng khác với mấy bạn trẻ,thực lực hai nàng quá cao thế nên dễ dàng né tránh.Hai người quay qua nhìn nhau,không biết đây là loại nào di tích.

Cũng không giống di tích lắm vì có quá nhiều nhân loại,Quỷ Kiếm vỏ kiếm có thể dẫn tới chỗ người cầm kiếm không phải bí mật gì.Lâm Thiên Linh đưa cho Lâm Thiến Thiến thánh kiếm thì Sở Liễu cho đệ tử mang Quỷ Kiếm.

"Ngươi đi theo ta làm gì? "Sở Liễu khó chịu vô cùng gắt gỏng nói.

Lâm Thiên Linh chọn chiến thuật giả điếc nàng ta nhìn trời nhìn mây,Sở Liễu thấy thế không thèm để ý nàng ta nữa phi hành về phía Thiên gia.Đến ngoài cổng thì hai người dừng lại,Sở Liễu bắt đầu ẩn thân lẻn vào trong Thiên gia.Khi đến cửa ngoài phòng khách thì núp đi.

Thiên Thanh cùng Lâm Thư hai người bỗng nhiên dừng ăn cơm mắt nhìn về khoảng không ngoài cửa phát động công kích.

"Hai người là ai sao lại tự tiện xông vào Thiên gia."

Lâm Thiên Linh cùng Lâm Thư lạnh mặt nhìn hai người, Sở Liễu cùng Lâm Thiên Linh quá bất ngờ.Cả hai đều không kịp phòng bị,quần áo các nàng đã bị tổn hại,Sở Liễu giật xuống khăn che mặt đang cháy của mình xuống.

"Sư phụ " Hai tiếng kêu sửng sốt từ Lâm Thiến Thiến cùng Vũ Tình,họ nhìn thấy sư phụ đứng ngoài sân.

Băng Thần đôi đũa ghìm chặt đến mức gãy nát,hắn tính đông tính tây cũng không tính ra hai người này tới nơi đây.Đạo Tinh cùng Pháp Tâm lúc này rất muốn bỏ chạy nhưng có chạy cũng đã quá muộn.Nghĩ tới bên mình cũng có hai Pháp Thần thì họ bình tĩnh lại tiếp tục gắp đồ ăn trong sợ hãi.

"Các ngươi ngồi ăn cơm chúng với nhau."Lâm Thiên Linh ánh mắt dại ra nhìn chuyện không thể nào xảy ra.

Băng Thần lắc đầu lên giọng nói với hai cô nàng:

"Các ngươi mang nàng về phòng riêng giải thích kỹ càng vào,hai người các nàng làm ra chuyện gì thì sẽ bị các vị Pháp Thần vây công giết chết đấy."

Lâm Thiến Thiến cùng Vũ Tình biết sự nghiêm trọng của vấn đề,bảy ngày các nàng đã biết rất nhiều thêm về Trái Đất cũng như Thiên gia.Với lượng đồng minh trong thành phố lên tới bốn mươi tám vị Pháp Thần thì hai người nếu làm gì sẽ chết chắc.

Hai người chạy nhanh đến bên sư phụ của mình,Lâm Thiên Linh sửng sốt nhìn đệ tự muốn mở miệng nói gì đó thì bị Lâm Thiến Thiến lên tiếng chặn miệng.

"Xung quanh đây có đến bốn mươi tám người có thực lực Vũ Thần sư phụ đi theo ta về phòng,đệ tử sẽ giải thích cho ngươi tường tận."

Lâm Thiên Linh vẫn còn rất tin tưởng Lâm Thiến Thiến thế nên bình tĩnh đi theo nàng.Vũ Tình cũng làm tương tự nhưng nàng chẳng cần nói gì vì Lâm Thiến Thiến đã nói dùm rồi.Băng Thần trên ngón tay đôi đũa đang xoay tròn,hắn cần động não.

Đạo Tinh cùng Pháp Tâm thì chỉ biết ăn,không ngờ tai bay vạ gió lại đến lúc này.Hai người vừa thở dài vừa ăn cơm.

Lâm Thiến Thiến dẫn Lâm Thiên Linh về phòng đóng của lại thở dài một hợi rồi nói:

"Sư phụ ngươi muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi."

Lâm Thiên Linh không hề khách sáo liền hỏi:

"Đây là nơi nào?"

Lâm Thiến Thiến cũng ị sự nghiêm túc của sư phụ lây nhiễm:

"Nơi đây gọi là Trái Đất,nó không thuộc về Thánh Nguyên đại lục.Nhân loại tại đây sử dụng một loại năng lực khác tên gọi Ma pháp.Ta đã chiến đấu thử với Pháp Sư tại nơi đây,cùng cấp họ không thua gì chúng ta cả."Nàng rất nghiêm túc trả lời sư phụ.

Trầm ngâm một chút Lâm Thiên Linh mói hỏi tiếp:

"Thế ngươi cùng Vũ Tình sao lại có mặt tại nơi này,đã thế hai ngươi các ngươi còn ngồi cạnh nhau ăn cơm."Lâm Thiên Linh có vẻ rất cố chấp với chuyện ăn cơm chung.

Lâm Thiến Thiến thở dài ngồi xuống giường rồi bắt đầu nói:

"Sư phụ có thấy người thanh niên mặc bạch y ngồi cạnh Đạo Tinh cùng Pháp Tâm hay không?"

Gật đầu,nàng có thấy người này.

"Người này có vấn để gì sao?"

Lâm Thiến Thiến tụt hứng nói:

"Người này chính là Băng Thần,sư phụ đã giao nhiệm vụ cho ta đi tìm hắn."

Lâm Thiên Linh nghe đến chuyện này thì lập tức trở lên tập trung,nàng ta ngồi xuống cạnh nhỏ giọng với Lâm Thiến Thiến.Nhưng nàng thấy đệ tử có vẻ yểu xìu thì lập tức rõ chuyện không tốt.

"Hắn ta không đồng ý hay sao?"

Lâm Thiến Thiến gật đầu lấy ra một bịch ngọc thạch tìm lấy một viên rồi ném xuống sàn nhà.Cảnh tượng Thanh Chủ cùng Sở Liễu nàng lại được xem,ngay lúc này trạng thái của nàng ta cũng không tốt hơn Lâm Thiến Thiến ban đầu bao nhiêu.

"Chuyện này rốt cuộc thế nào?"Nàng sắc mặt tái nhợt hỏi Lâm Thiến Thiến.

"Không quan trọng,người yêu của Băng Thần tên Tống Ảnh Liên đại tiểu thư của Tống gia.Hắn ta cần chúng ta trả lại một câu trả lời hợp lý."Lâm Thiến Thiến lạnh giọng nói với Lâm Thiên Linh.

Thấy đệ tử của mình hạ giọng lạnh lùng nàng có dự cảm không tốt:"Hắn ta muốn cái gì?"

"Một mạng đổi một mạng,cái đó hắn gọi là đồng giá trao đổi."Lâm Thiến Thiến không chút tình cảm nói ra.

Lâm Thiên Linh đứng dậy không thể tin nhìn đệ tự của mình:

"Ngươi rốt cuộc làm sao?"Nàng quát lên

Lâm Thiến Thiến không nói gì,nàng vung tay bịch ngọc thạch toàn bộ rơi xuống sàn.Từ trong giới chỉ lại thêm một bịch nữa vung ra,càng ngày càng nhiều hơn.Những hình ảnh như lưỡi dao cứa vào tim của nàng,cả người ngồi bệt xuống đất nàng ta run rẩy lắp bắp hỏi:

"Ngươi lấy được chúng từ đâu?" Cả người nàng ta run run khiến cho Lâm Thiến Thiến rất khó chịu.

Lâm Thiến Thiến đứng lên thu hồi sau đó nói:

"Vũ Tình nàng đưa cho ta."

Lâm Thiên Linh lúc này đã hiểu tại sao Sở Liễu lại nói Thánh Điện người giúp Quỷ Điện lấy lòng dân chúng.Rõ ràng Thánh Điện đám người đều điên hết cả rồi,bọn họ trở lên điên cuồng đến mức nàng không thể tưởng.

Phu quân của nàng cũng là một tên đồ tể máu lạnh,làm sao nàng có thể bị che mắt như vậy cơ chứ.Nàng trở lên mất kiểm soát, mở cửa sổ nàng ta lao vút ra ngoài mất tăm tích.

Một bên khác Sở Liễu vỗ vai Vũ Tình cười nói:

"Ngươi làm tốt lắm."

Thấy phía bên ngoài có tiếng lao ra thì nàng ta biết ngay là ai.Nàng cười gian đệ tử đã lót đường cái sư phụ như nàng phải làm gì chứ.

Mở ra cửa sổ nàng bay theo Lâm Thiên Linh.

Vũ Tình đi ra đóng của sổ lại thì sau lừng nàng Lâm Thiến Thiến đã đi tới.

"Thế nào sư phụ ngươi vui chứ."Lâm Thiến Thiến ngồi xuống chiếc ghế sa lông ngửa mặt lên trời hỏi.

Vũ Tinh không hề lừa dối nàng cười vui vẻ nói:

"Nàng ta rất vui,sư phụ ngươi trước khi tới cũng điều tra sơ bộ rồi có lẽ chính vì thế nàng ta không bất tỉnh."

Vũ Tình lấy một lon nước ngọt ướp lạnh ném cho Lâm Thiến Thiến.Lấy lon nước đặt lên trán Lâm Thiến Thiến cảm giác dễ chịu hơn một tý.Khoác vai nàng ta Vũ Tình nói:

"Đau ngắn còn hơn đau dài,ngươi lên nghĩ thoáng hơn một chút.Nàng ta đã tự điều tra thì sớm muộn gì cũng biết thôi, hị vọng nàng ta thông suốt giống như ngươi."