Chương 124: Khắp nơi rúng động

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 124: Khắp nơi rúng động

Băng Thần tiến cấp dị tượng hấp thu đến rất nhiều người, trong đó có cả những thế lực thù địch.Thế nhưng ngay khi bọn họ tiếp cận phạm vi hai cây số thì đã thấy một đám Pháp Thần đứng bên ngoài xanh chừng.Những người này bây giờ dù liều mạng cũng khó có thể can thiệp vào việc tiến cấp của Băng Thần.

Nhưng có vẻ lần này tiến cấp không đơn giản như Băng Thần nghĩ

Tính danh:Băng Thần

Huyết mạch:Thập Vĩ Thiên Hồ (Thần thể)

Thể chất:Thất Linh Hội Tụ (Thông Linh cấp có thể thăng cấp)(Đang tiến hóa)

Nguyên tố: Hỏa,Băng (Đang tiến hóa),Lôi,Phong,Thủy, Bóng tối,Thổ (Đang đợi nguyên liệu, 2/7 Tinh Chi Lôi)

Tu luyện: Pháp thuật, Nguyên khí

Nguyên khí: Vũ Đế tam trọng

Pháp Thuật:Pháp Đế nhất trọng

Lực chiến đấu: 36 vạn - 40 vạn

Sinh mệnh: 400

Công pháp:Khai Thiên Quyết, Băng Tinh Ma,Hắc Long Luyện Thể Quyết

Chiêu thức: Băng Tộc Cấm Chiêu,Truyền thừa vũ kỹ Vô Danh

Vũ khí: Lưỡi Hái Thủy Thần (Thông Thiên khí)

Đánh giá:Thiên phú siêu việt,thực lực vẫn yếu.

Khi dòng chữ đang tiến hóa hiện lên thì toàn bộ xung quanh Băng Thần không khí lại một lần nữa đông cứng lại. Mọi người ở bên ngoài cũng chứng kiến nhưng không ai có ý định xông vào can thiệp.Mười cái lỗ hổng không gian vặn vẹo xuất hiện, không biết từ nơi đâu hơi lạnh bỗng chốc xuất hiện.

Băng Thần đang trong quá trình tiến hóa băng nguyên tố thế lên luồng khí lạnh này xuất hiện thân thể hắn liền tự động hấp thu một cách vô tội vạ. Hắn ta há hốc mồm không thể tin vào mắt mình, vốn bị Cực Băng đông cứng vừa mới ra băng thân thể lại có dấu hiệu đông cứng lại.Không biết đây là loại lạnh giá gì nhưng cho hắn ta một cảm giác rất quái lạ, cả thân thể tuy lạnh lẽo nhưng bên trong lại nóng như lửa đốt.

Tất nhiên Băng Thần không biết cũng phải thôi từ trước tới nay chưa từng ai qua được Băng Kiếp của thiên đạo sống sót.Thứ này chỉ có chính người trong cuộc mới cảm nhận được thế nên chưa từng có bất cứ ghi chép nào về nó.Dùng chút suy nghĩ mơ hồ cuối cùng hắn ta mở ra bảng chỉ số một lần nữa thì phát hiện thân thể băng nguyên tố vốn hấp thu đầy đủ lại quay về trạng thái hấp thu.

Thứ hắn ta hấp thu lại không hề phải Cực Băng bình thường nữa

Tính danh:Băng Kiếp

Tuổi:Sánh cùng thiên địa

Đặc điểm:Lạnh giá hóa nóng nảy, vô thanh vô sắc.

Tác dụng: Trừng phạt những người nghịch thiên mà đi, băng vương trong các loại băng khiến cho người chạm phải chết trong đau đớn.Át chủ bài của Thiên Đạo chưa từng thất bại.

Đẳng cấp:?????

"Tại sao lại là dấu chấm hỏi không lẽ thứ này phẩm chất còn vượt qua tất cả những phẩm chất có trên đời này.Thiên Đạo đã bảo bọc ta sao lại còn mang át chủ bài ra để giết ta, không ta không thể nào chết dù nó có bá đạo ra sao ta cũng phải hấp thu cho bằng hết." Trong lòng hắn ta gào thét nhưng nét mặt đã vì lạnh giá trở lên cứng đờ thế nên không ai biết hắn đang đau đớn thế nào cả.

Tính danh:Băng Thần

Huyết mạch:Thập Vĩ Thiên Hồ (Thần thể)

Thể chất:Thất Linh Hội Tụ (Thông Linh cấp có thể thăng cấp)(Đang tiến hóa)

Nguyên tố: Hỏa,Băng (15/100 Băng Kiếp),Lôi,Phong,Thủy, Bóng tối,Thổ (Đang đợi nguyên liệu, 2/7 Tinh Chi Lôi)

Tu luyện: Pháp thuật, Nguyên khí

Nguyên khí: Vũ Đế tam trọng

Pháp Thuật:Pháp Đế nhất trọng

Lực chiến đấu: 36 vạn - 40 vạn

Sinh mệnh: 400

Công pháp:Khai Thiên Quyết, Băng Tinh Ma,Hắc Long Luyện Thể Quyết

Chiêu thức: Băng Tộc Cấm Chiêu,Truyền thừa vũ kỹ Vô Danh

Vũ khí: Lưỡi Hái Thủy Thần (Thông Thiên khí)

Đánh giá:Thiên phú siêu việt,thực lực vẫn yếu.

"Chỉ mười năm thôi sao? Lẽ nào ta chỉ đến thế? " Băng Thần khi gần mất đi ý thức thì tự hỏi hai câu sau đó mắt hắn ta nhắm lại. Trong người hắn nội tạng như bị người ta thiêu sống khiến Băng Thần hô hấp cũng muốn dừng lại.Khi hắn ta quá chán nản buông xuôi thì hình ảnh những người đã khuất của Băng gia hiện ra.

Cha cùng mẹ của hắn đồng thời đưa tay ra mỉm cười với hắn ta nói:

"Con trai ngươi đã quá mệt mỏi rồi theo chúng ta đi, gia đình chúng ta cũng đã đến lúc phải đoàn tụ rồi."

Băng Thần vốn chỉ từng nhìn thấy hai người thông qua những tấm hình hay các đoạn video nhưng giọng nói trầm ấm của cha cùng nụ cười ấm áp của mẹ hắn ta luôn ghi nhớ.Hắn cũng cảm giác được mình rất mệt nhưng bỗng trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh của ông bà ngoại đang dỗ dành.

Rồi Từ Tuấn kích động khi hắn thành công thức tỉnh, cả người hắn ta như đóng băng trong chớp mắt.Sau đó hắn ta nắm lấy tay hai người rồi cười nói:

"Cha, mẹ con trai rất muốn cùng đi với hai người nhưng lúa này thì chưa thể.Ta không thể làm ông bà ngoại thất vọng cũng không thể làm những người thương yêu của ta thất vọng.Quan trọng nhất nếu có một ngày ta thực sự phải chết đi, hi vọng khi gặp được hai người ta cũng có thể ngẩng cao đầu.

Nhưng lúc này thì chưa được, ta còn muốn có người nối dõi cùng ta khai chi tán diệp cho Băng gia.Ta còn cần tiêu diệt kẻ thù của Trái Đất,còn rất nhiều lời hứa với những người khác chưa hoàn thành.Có những người ta hứa sẽ bảo vệ suốt đời thế nên ta bây giờ chưa phải lúc để con trai đoàn tụ cùng hai người.

Nếu hai người có linh thiêng hãy phù hộ cho ta thành công thực hiện những gì mình còn mong ước.Rồi một ngày xa xôi nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau."

Băng Thần dứt lời thì buông tay họ ra, hai người nhìn nhau lại nhìn hắn mỉm cười rồi quay đầu đi về phía bống tối.Quay đầu lại đi thẳng về phía trước chưa bao giờ Băng Thần cảm giác mình minh mẫn như lúc này, thế gian mọi chuyện diễn ra đều có nguyên do của nó.Hắn ta đã hứa thì phải làm, đã gây ra thì phải biết chịu trách nhiệm.

Một lúc sau khóe môi hắn rung rung ý thức đã trở về thân thể, đau đớn đối với hắn bỗng nhiên trở nên không đáng kể.Mí mắt mở ra nhìn bảng chỉ số hắn ta khó khăn nở nụ cười thầm nghĩ:

"Ta cuối cùng cũng làm được."

"Òanh "Một tiếng nổ lớn từ phía ngoài vang tới, một quả bom nguyên tử bị ném vào bên trong.

Băng Thần nhìn ánh lửa lan nhanh rất bình tĩnh mỉm cười, chính hắn cũng không biết vì sao mình mỉm cười, điều này lại làm cho hắn ta hơi buồn cười.Những lỗ hổng không gian đột nhiên mở rộng quét sạch tất cả những thứ trong phạm vi một dặm.Tất nhiên bao gồm cả quả bom kia cũng cùng không gian hợp nhất sau đó biến mất.

Thiên Thanh vốn trái tim nhấc lên lại để xuống nhưng trong nháy mắt hắn ta mặt mũi tràn đầy âm trầm.Bom nguyên tử tuy đồi với nhiều Pháp Thần không có nhiều uy lực nhưng đối với Băng Thần có thể giết đi hắn ta.Từ Tuấn sắc mặt cũng không khá hơn nhìn lấy xung quanh những người kia đang đứng ở phía xa biểu cảm cứng ngắc tứ đại gia tộc.

Trong lúc trái bom được phóng tới hắn ta đã vô tình nhìn thấy bốn vị tộc trưởng của từ đại lánh đời gia tộc mỉm cười.Tuy không có bằng chứng nhưng hắn có thể chắc chắn là bọn họ muốn làm, Lôi Vũ nhìn thấy vẻ mặt của Từ Tuần thì biết mấy người bọn họ thất thố.

Nếu lần này giết chết Băng Thần thì bọn họ cũng không có nhiều lo lắng Thiên gia sẽ làm ra điều gì.Nhưng Băng Thần củng Từ Tuấn thì khác ngay ở trước mặt bọn họ hắn ta cười gằn lấy ra điện thoại bắt đầu gọi điện:

"Đại ca có chuyện gì?"

Một giọng nam từ trong điện thoại vang ra, Từ Tuấn không thèm trả lời mà lập tức vào chuyện chính.

"Dùng toàn bộ tài nguyên chèn ép các nơi kinh doanh của tứ đại lánh đời gia tộc, treo phần thưởng toàn bộ thành viên gia tộc của bọn họ.Ai giết chết được người của dòng chính có thể liên hệ với chúng ta lấy tiền 1 tỷ một mạng.

Mỗi cửa hàng họ buôn bán đều xây một cái tương tự rồi bán cái gì cũng thấp hơn, các nơi còn làm ăn với bọn họ thì ra tối hậu thư.Một ngừng hai thì liên hệ với bên trên giúp bọn họ kiểm tra thuế đến khi đáo ra lỗ hổng thì bắt giam hết.Bọn họ hắn ai dám mua thì cũng cho vào danh sách đen cho người bắt hết.

Quan trường có người của họ bất kể có sạch sẽ hay không cũng tìm tôi gán cho rồi bắt giam hết. Phản kháng người thì trực tiếp giết chết ghép vào tội phản nhân loại."

Sau đó hắn cười nói thẳng trước mặt mấy vị gia chủ kia:

"Các ngươi nghĩ thật tốt cho rằng Băng gia cùng Thiên gia vẫn còn giống như hai mươi năm trước ư.Lũ ngu ngốc lại cho rằng mình thật thông minh thật sự nực cười, bọn ta sẽ không tiểu diệt các ngươi ngay mà sẽ giống như nấu nước sôi luộc cá.Các người sẽ chỉ giống như con cá bơi trong nồi nước gần sôi chờ đợi cái chết đến với mình."

Lôi gia chủ muốn nói gì biện minh nhưng Từ Tuấn đã quay đầu đi mất, mấy vị Pháp Thần xung quanh đưa tay lên cổ làm ra động tác cắt cổ sau đó cũng bay đi.

Lôi Vũ thầm nghĩ có khi nào gia gia bọn họ thật sư quá quả đoán Băng Gia cùng Thiên gia đã không còn giống như hai mươi năm trước, khi đó họ lo trước tính sau.