Chương 128: Về lại Thánh Nguyên

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 128: Về lại Thánh Nguyên

Băng Thần những ngày sau có thể nói là rất yên ả khi hai cô nàng kia không tỏ thái độ nữa, Thiên Linh Kính cũng sắp hồi rồi thế nên hắn ta chuẩn bị để đi về quá trình được thuận lợi, trước tiên những thứ để cung cấp cho Thiên Nguyên học viện tất nhiên phải đầy đủ trước đã.

Ông ngoại của Băng Thần với thân phận của mình cũng mang không ít thứ về cho hắn ta để chuẩn bị mang đi trao đổi, một số thứ bọn họ tiến hành trao đổi trực tiếp với Sở Liễu và Lâm Thiên Linh. Thế lực sau lưng các nàng không nhỏ đồ đạc cũng không phải dạng tầm thường.

Dù đang trên sân nhà nhưng Băng Thần không hề ép giá cũng làm các nàng tin tưởng hơn vào khả năng hợp tác trong tương lai gần của bọn họ. Sở Liễu là người tích cực nhất còn Lâm Thiên Linh thì có vẻ nhạt nhòa hơn khi nàng ta mục đích của lần trở về này chính là phá hủy giáo phái của mình.

Chiều hôm ngày trở về Thánh Nguyên đại lục.

"Thật sự không cần cái gì nữa sao?"

Băng Thần quay sang hỏi Lâm Thiên Linh, thấy hắn ta quan tâm thì nàng khẽ đáp:

"Ta lần này đi về chủ yếu là thanh lọc giáo phái, những thứ ta mua thì đã đủ để đào tạo vệ đội cũng như thành viên nòng cốt rồi.Các thứ khác thì rất quan trọng thế nên không thể mang ra trao đổi với ngươi được."

Khẽ gật đầu Băng Thần nhẹ giọng nói:

"Một chút nữa thôi thì chúng ta đi về Thánh Nguyên đại lục rồi không ai còn tiếc nuối gì chứ?"

Đạo Tinh nhìn về phía đối diện Băng Thần khẽ cười nói:

"Lần này coi như một trải nhiệm rất tốt trên con đường tu luyện của ta, với lại không phải không quay lại đây được đâu."

Băng Thần gật đầu nói:

"Các ngươi đều là người của các thế lực lớn, ta hi vọng khi quay trở về Thánh Nguyên đại lục thì sẽ không xảy ra thêm xung đột gì, nếu không những thứ ta cho các ngươi chẳng khác gì ta là một tên buôn vũ khí giết ngươi không chạm tay cả."

Lâm Thiên Linh chép miệng nói:

"Sau lần dọn dẹp này thì chúng ta sẽ lép vế hắn so với các thế lực khác ngươi không cần phải lo, ta đây chỉ sợ họ sẽ nhân cơ hội mà tấn công chúng ta thôi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cái này thì không cần phải lo lắng nhiều làm gì, ai mà dám tiến đánh giáo phái của ngươi thì ta sẽ nhanh chóng cho họ biết ăn hiếp người khác trong cơn hoạn nạn thì sẽ phải trả giá như thế nào."

Sở Liễu vỗ vai Lâm Thiên Linh nói:

"Trước khi ngươi thanh lọc xong Thánh Điện thì chúng ta vẫn là kẻ thù nhưng nếu ngươi thành công thì Sở Liễu ta lấy danh dự của mình đảm bảo rằng Quỷ Điện chắc chắn sẽ không ra tay.Nếu có thế lực khác ra tay với ngươi thì tuy không thể trực tiếp ra mặt hộ trợ nhưng những chuyện trong bóng tối để trợ giúp chắc chắn không thiếu."

Lâm Thiên Linh nhíu mày lại rồi hỏi:

"Ngươi không thể cho Quỷ Điện dọn dẹp Thánh Môn của ta thế nhưng Ma Môn ngươi chắc không có lý do gì để buông tha chứ?"

Sở Liễu tự tin nói:

"Chỉ cần ngươi xử lý được tên kia thì ta đảm bảo với ngươi rằng Ma Môn cũng sẽ bị xử đẹp, dù sao thì thực lực của cả hai chúng ta cũng tăng không ít, những kẻ khác có thể ngán những tên điên kia nhưng ta thì không hề."

Băng Thần nghe thế thì vui vẻ vô cùng, dù sao hắn ta cũng không muốn mấy người bọn họ suốt ngày tỵ nạnh nhau về mấy chuyện này khiến cho Vũ Tình và Lâm Thiến Thiến lâm vào tình huống khó sử. Hắn mong muốn họ không đi chung một con đường nhưng cũng không gay gắt với nhau làm tổn thương hòa khí khó khăn lắm mới có thể xây dựng.

Đạo Tinh quay sang phía Từ Hoa dùng giọng lo lắng hỏi:

"Từ Hoa ngươi có muốn sang thăm Thánh Nguyên đại lục hay không, đảm bảo ở nơi đó có rất nhiều điều vô cùng thú vị cho người tìm hiểu, cũng có rất nhiều nơi đẹp để để ta có thể đưa ngươi tới thăm quan."

Từ Hoa tuy đã quyết định đi sang Thánh Nguyên đại lục nhưng vẫn theo bản năng nhìn về phía đại ca của mình, Từ Tuần nhẹ nhàng gật đầu nhưng vẫn nghiêm giọng nói:

"Tuy ngươi có thể đi qua Thánh Nguyên đại lục nhưng phải hầu cận bên người thiếu chủ, phải luôn luôn nhớ nhiệm vụ chính của mình là gì."

Từ Hoa nghe thế thì vui mừng ra mặt, chỉ cần nàng đi qua được đó rồi thì tính gì thì tính, khi đó thì chỉ cần xin phép Băng Thần đoàng hoàng thì nàng chắc cũng sẽ thoải mái.Đạo Tinh hơi hụt hẫng một tý nhưng miễn cưỡng mỉm cười nói:

"Như thế đã là rất vui rồi."

Từ Tuấn nhìn Đạo Tinh rồi nói:

"Ngươi mà làm ta thất vọng thì liệu hồn."

Anh vợ đã dằn mặt rồi thì Đạo Tinh tất nhiên phải phản ứng lại ngay, hắn ta cười nói:

"Huynh cứ yên tâm ai muốn làm hại Từ Hoa muội thì nhất định phải bước qua xác của ta."

Từ Hoa tuy vẫn thấy Đạo Tinh thua Băng Thần thế nhưng hắn thể hiện ra chân tâm trong một thời gian dài như thế thì nàng không khỏi có chút cảm động. Băng Thần chỉ coi nàng như em gái thì có nghĩa Đạo Tinh chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Ông bà ta vẫn có câu " Thà lấy người yêu mình chứ tuyệt đối không lấy người mình yêu ", trước kia khi không có Đạo Tinh thì nàng còn khó nghĩ thế nhưng bây giờ thì dễ dàng rồi. Nếu Đạo Tinh mai này vẫn như thế này thì cuộc sống sau này của nàng chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.

Quan trọng nhất là nếu muốn cạch tranh Băng Thần với mấy cô nàng kia thì nàng không có cửa, chưa kể nàng không muốn phải phân chia với người khác, Đạo Tinh thì ngay từ bây giờ đã sợ nàng một phép thế nên tương lai không cần quá lo lắng.

Băng Thần ca ca và đại ca nhất định sẽ giúp nàng đòi lại công đạo nếu như có cái gì xảy ra, tổng hợp tất cả lại thì Đạo Tinh chính là sự lựa chọn tốt nhất cho tình yêu cũng như cuộc sống sau này của nàng.

Đạo Tinh bây giờ đang suy nghĩ làm sao để hắn ta có thể chuyển sang ở bên Thiên Nguyên học viện, chỉ có như thế thì hắn ta mới danh chính ngôn thuận để ở bên nàng, còn chuyện nàng phải đi theo phục vụ Băng Thần thì không ảnh hưởng cho lắm.

Băng Thần tên này nữ nhân đầy đàn thế nên chắc chắn sẽ không muốn bị làm phiền, hắn ta thì chỉ việc chớp lấy thời cơ để có thể bồi dưỡng tình cảm với nàng, có điều mấy vị sư phụ sẽ khó có thể yên tâm để hắn ta đi như thế nên lý do nhất định phải cực kỳ hợp lý.

Pháp Tâm thì buồn ra mặt khi mà Phật kinh của Trái Đất hắn ta vẫn chưa nghiên cứu xong hết, lần này quay trở lại Thánh Nguyên thì không biết bao giờ mới có cơ hội để đi tới Trái Đất nữa, hôm trước đã tạm biệt các nhà sư trước rồi thế nên hắn ta bây giờ chỉ còn cách thầm lặng rời đi thôi.

Lâm Thư thấy hắn ta cứ buồn buồn thì cười nói:

"Ngươi chừng nào muốn quay trở lại thì cứ đến thẳng chỗ này, Thiên gia luôn luôn chào đón các ngươi."

Nàng xoa xoa cái đầu trọc của hắn để khiến tâm tình hắn ta bình tĩnh lại, Pháp Tâm có chút vui vẻ khẽ hỏi:

" Ngài có nói thật không?"

Lâm Thư mỉm cười nói:

"Khoảng thời gian này các ngươi đã khiến cho ngôi nhà đầy sự buồn chán của chúng ta vui tươi hắn lên, bây giờ ta thấy các ngươi chẳng khác gì cháu mình thế nên Thiên gia đương nhiên luôn mở cửa chào đón các ngươi.

Khi về lại Thánh Nguyên nhớ chuyên tâm tu luyện và nếu được hãy cố gắng trợ giúp Băng Thần thay hai chúng ta, đáng nhẽ hai chúng ta muốn tới Thánh Nguyên trong lần này nhưng còn một số chuyện cần giải quyết thế nên vẫn phải nhờ các ngươi."

Pháp Tâm gật đầu lia lia nói:

"Ngài cứ yên tâm ta nhất định sớm ngày vượt qua các ngài, Băng Thần thì cứ để ta lo, tuy thực lực ta chưa đến đâu nhưng thế lực sau lưng ta tiếng nói cũng không nhỏ. Trong thời điểm quan trọng nhật định có thể giúp được Băng Thần rất nhiều chuyện."