Chương 2: Nữ Nhi Của Huỷ Diệt Và Sinh Mệnh (1)

Ta Là Tân Sáng Thế Thần !

Chương 2: Nữ Nhi Của Huỷ Diệt Và Sinh Mệnh (1)

Trong năm vị Thần tối cao của Thần Giới Uỷ viên hội, Huỷ Diệt chi thần, Sinh Mệnh nữ thần đều sở hữu địa phương của riêng mình.

Huỷ Diệt chi thần là Huỷ Diệt Thành, mà Sinh Mệnh nữ thần là Rừng Sinh Mệnh.

Thiện Lương chi thần, Tà Ác chi thần hay Tu La chi thần cũng đồng dạng có địa phương của tiêng mình.

Chỉ là ba người này sau khi kế thừ Thần Vị, liền để nguyên Thần Vị môn, đây cũng là sự tôn trọng của họ đối với bậc tiền bối đi trước, nếu như họ quay trở lại, nơi đó vẫn thuộc về những vị Thần tiền nhiệm.

Vì lẽ đó, hiện tại ba người đó đều ở bên trong Thần Giới Uỷ viên hội.

Sinh Mệnh nữ thần ngụ tại Rừng Sinh Mệnh, nơi này cũng đồng dạng thuộc Thần Giới biên giới.

Sinh Mệnh nữ thần vốn ưa thích yên tĩnh, đó là thiên tính của nàng, nên Rừng Sinh Mệnh là lựa chọn hoàn hảo nhất.

Hơn nữa nàng chủ ý về sáng tạo, còn muốn quan sát sự biến đổi từng ngày của Thần Giới.

Phía trước bầy trời ở đây là màu xanh lục, khắp nơi đều nồng đậm sức sống tràn vào cơ thể, khiến cho Thiên Địa lực vận chuyển rõ ràng hơn, tốc độ nhanh hơn, tinh thần càng thêm thả lỏng.

Quả không hổ là nơi ở của một trong ba vị Thần Chấp pháp giả, vị thần Quang Minh mạnh nhất a.

Thần lực của Sinh Mệnh nữ thần, so với Thiện Lương chi thần còn muốn hơn nhiều lắm, dù sao thời gian mà Thiện Lương chi thần đến đây cũng tương đối ngắn ngủi.

Dưới nền trời xanh nhạt, một mảng xanh lục của rừng rậm bày ra ở nơi đó, cũng là nơi mà sức sống nồng nặc tản mát ra.

Xuyên qua tầng sương mù, có thể thấy ẩn bên trong lớp lá xanh của rừng rậm, có vô số hào quang kỳ quái, lạ lùng lúc ẩn lúc hiện.

Đây mới là chân chính Thần Giới biên giới, hay nói cách khác, nơi ở của Sinh Mệnh nữ thần ở đây vài phần cũng là để bảo vệ nó.

Ngay khi gần tới Rừng Sinh Mệnh, một đạo tử kim sắc cột sáng phóng thẳng lên trời, giống như trự của Thần Giới vậy, phi thường đồ sộ.

Khoảng cách với Rừng Sinh Mệnh càng gần, càng thấy khí tức sinh mệnh ở đây quá mức nồng đậm, đối với bất cứ Thần chi nào, tuyệt đối chỉ có lợi chứ không có hại.

Nồng nặc khí tức sinh mệnh gột rửa thân thể, giúp cho tinh khí của bất cứ ai dù hư nhược đến trình độ nào cũng trở về trạng thái tốt nhất.

Cây cối ở trong Rừng Sinh Mệnh đều rất kì dị, thân một màu bích lục giống như được ngọc bích điêu khắc thành vậy.

Thế nhưng lá cây lại màu xanh sẫm, nhàn nhàn hơi thở của sinh mệnh tản ra, kì dị khiến người ta cảm thán.

Thảm cỏ ở đây phi thường mềm xốp, làm cho người ta không nỡ giẫm đạp lên chúng, chỉ có thể trôi nổi trong không trung.

Đặt chân đến đây, toàn thán đều có cảm giác trở về thiên nhiên, khắp nơi đều là hương thơm tản mát từ thực vật, thấm gan thấm ruột, mùi vị không thể diễn tả bằng lời.

Huỷ Diệt chi thần nôn nóng tiến vào trong, không quên làm cho bản thân trôi nổi, lơ lửng trong không trung, đây đã là thói quen của hắn rồi.

Hắn không bận tâm việc các loại cây cỏ hoa lá lằng nhằng gì đó không ngừng đong đưa, làm cho khí tức sinh mệnh càng thêm dày đặc.

Phía trước cảnh vật đột nhiên trở nên rộng rãi sáng sủa, bên trong Rừng Sinh Mệnh lại có một khoảng đất trống phi thường rộng lớn, mọc đầy cỏ nhỏ màu xanh biếc, muôn hoa nở rộ vô cùng mỹ lệ, phảng phất trong không khí mỗi hạt bụi đều giống như là từ sức sống ngưng tụ mà thành.

Cách đó không xa, đó là một cây đại thụ sừng sững, toàn bộ chu vi đất trống đều bị tán lá của nó che phủ.

Thân cây kia chỉ sợ một trăm người ôm cũng không xuể, che kín bầu trời, trên có một mảnh vân phi thường to lớn, trên mỗi cái cành cây đều chi chít lá cây mang theo khí tức sinh mệnh.

" Tiểu Lục, lão phu đến với muội đây. "

(Cái này là dựa vào truyện tranh Thần Giới Truyền Thuyết, tình tiết mấy chương này dựa vào nó cũng khá nhiều.)

Hắn tiến vào bên trong một căn nhà vô cùng rộng lớn, khắp nơi đều là màu lục, đến đây, hắn thấy cũng không ít Thần chi đang tụ họp ở đó.

" Huỷ Diệt chi thần, ngươi không cần quá lo lắng a, Lục muội nhất định sẽ ổn thôi, cả đứa bé nữa. "

Một nữ tử xinh đẹp tiến lên phía trước, dung mạo phi thường mĩ lệ, không giống Thiện Lương chi thần ưu nhã, Sinh Mệnh nữ thần ôn hoà, nhất là đôi mắt vô cùng linh động. Một đầu tóc dài tết đuôi sam thả dài sau lưng, y phục màu hồng phấn càng tôn lên dụng mão mĩ miều.

" Tiểu Vũ, đa tạ. "

Huỷ Diệt đáp lại bằng giọng nói trầm thấp đặc trưng.

" Chủ thượng, ngài yên tâm đi, nữ chủ nhân cùng tiểu chủ nhân chắc chắn thập phần sẽ mẹ tròn con vuông! "

Đám người Thất Nguyên Tội đồng dạng nói, dù vậy sau lưng họ bắt đầu chảy mồ hôi ướt đẫm lưng.

Có khi nào chủ thượng mần thịt họ vì lỡ đến đây trước không nhỉ?

Thực ra thì họ đã lo lắng thừa, Huỷ Diệt làm gì có tâm trạng để ý đến mấ thứ nhỏ nhặt đấy.

Kể cả thường ngày hắn cũng trực tiếp cho qua.

Huỷ Diệt chi thần là ai? Là một vị thần cực kì kiểu ngạo a, đi xét mấy thứ đó làm hao tổn hình tượng của hắn vô cùng.

Nhưng chung quy thì khi đám Thất Nguyên Tội mắc lỗi lầm gì đó to tát hơn, hắn sẽ gộp cả mấy lỗi nhỏ nhặt vào mà xử một thể.

Tham Ăn biết, Tham Lam biết, Đố Kỵ biết, Dâm Dục biết, Kiêu Ngạo biết, Phẫn Nộ biết, Thù Hận biết, nhưng cạy miệng bảy người đó cũng sẽ không nói một lời.

Họ chưa muốn bị mần thịt a.

Mà kể cả có nói, có chết Huỷ Diệt cũng kiên quyết không nhận việc mình có hơi nhỏ nhoi!

Từ phía bên trong phòng vọng ra tiếng hét thống khổ của một người nữ tử mà Huỷ Diệt rất quen thuộc.

Sắc mặt Huỷ Diệt bỗng chốc tái nhợt, lắp bắp nói không nên lời

" T... Tiểu Lục... "

Hắn đột ngột lao lên phía trước, chạy vọt vào trong phòng.

" Ài, kệ hắn, hắn lo cho vợ mình quá thôi. "

Một nam tử tóc dài màu xanh sẫm nói, ngũ quan hắn vô cùng tuấn mỹ, đây đúng là Hải Thần của chúng ta.

" Tam ca, chẳng phải trước đây huynh cũng thế sao? Không cho bàn luận. "

Tiểu Vũ trừng mắt nhìn hắn, Huỷ Diệt chi thần có bao lo lắng cho Sinh Mệnh nữ thần a, nàng cảm động muốn khóc.

" Được rồi được rồi, ta sẽ không nói gì hết. "

Hải Thần tự biết thân biết phận mà ngậm chặt miệng, không hó hé nửa lời.

Thiện Lương chi thần một thân bạch y thanh khiết đứng bên cười khúc khích

" Tiểu Vũ, cô thật uy vũ a! "