Chương 8: Đường Vũ Đồng

Ta Là Tân Sáng Thế Thần !

Chương 8: Đường Vũ Đồng

" Không thể nào, Tiểu Vũ, cô nói sao, tiểu Vũ Đồng có chuyện sao? "

U Lan đứng ở bên ngoài, thấy Sinh Mệnh nữ thần trán chảy đầy mồ hôi cũng chả buồn lau đi, lo lắng nói.

Đứng trước mặt nàng là một nữ tử mặc y phục màu hồng phấn vô cùng xin đẹp, dung mạo kiều diễm lộ vẻ bi thương, mái tóc tết đuôi sam ủ rũ xoã chạm đất.

" Ta thật không biết phải làm sao nữa. Đột nhiên hồn lực của con bé ba động, rồi sau đó... sau đó... "

Tiểu Vũ khóc nức nở, nói không thành tiếng. Sinh Mệnh nữ thần mắt cũng đỏ hoe, nhẹ giọng an ủi

" Đừng khóc, đừng khóc. Hải Thần sẽ có cách lo liệu thôi. Ta đi với cô. "

U Lan giật mình, sắc mặt nhanh chóng tái đi, nàng chạy ra hỏi ngay Sinh Mệnh nữ thần

" Mẹ, Vũ Đồng tỷ làm sao? "

Sinh Mệnh nữ thần thở dài. U Lan chỉ kém Đường Vũ Đồng sáu tháng, một người sinh vào đầu năm, một người sinh vào gần cuối năm. Hai đứa chơi rất thân với nhau. Thần Giới các vị Thần Chi Cấp 1 đều vô cùng ưa thích hai đứa bé này, mặc dù cả hai đều là hai tiểu ma nữ. Ngay cả Thời Không Chi Thần luôn luôn mất tăm mất tích cũng thường xuyên đặc biệt quay về tặng quà cho U Lan.

Ba người lập tức dịch chuyển đến trước Thần Giới Uỷ viên hội.

Đứng trong thang máy, Tiểu Vũ tay nắm chặt gấu váy, bặm môi đến chảy cả máu, hai mắt đều đỏ.

" Dì Tiểu Vũ, Vũ Đồng tỷ sẽ không sao đâu. "

U Lan chạm vao tay nàng, ngước mắt lên nhìn Tiểu Vũ, cố gắng nở nụ cười.

Tiểu Vũ cười nhẹ, xoa đầu nàng

" Cảm ơn, tiểu U Lan. "

Rất nhanh chóng thang máy đã tiến đến tầng cao nhất của Thần Giới Uỷ viên hội.

Nơi này chính là nơi ở của vợ chồng Hải Thần. Tầng dưới là Thiện Lương Chi Thần và Tà Ác Chi Thần. Tầng cao nhất có thể quan sát gần như toàn bộ Thần Giới, chỉ cần sử dụng chút Thần Lực, đối với năm vị thần tối cao, một góc nhỏ của Thần Giới cũng nhìn rõ.

Tiểu Vũ nhanh chóng tiến vào mở cửa, hớt ha hớt hải lao vào trong.

" Tam ca, Đồng Đồng sao rồi? "

Hải Thần gương mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, cố gắng nhếch mép thành nụ cười

" Tiểu Vũ, ta e là với tình hình này, chỉ có thể để cho con bé đến Đấu La Đại Lục. "

" Không. "

Tiểu Vũ ngồi bịch xuống đất, nước mắt rơi như mưa, cố gắng kìm nén tiếng nức nở.

Có hai nữ tử tiến đến phía trước. Một người gương mặt lạnh lùng như băng sơn vạn năm, giờ mắt cũng đỏ hoe, nước mặt không kìm được mà rơi xuống. Nữ tử bên cạnh ôm chặt lấy Tiểu Vũ, nghẹn ngào

" Tiểu Vũ, tiểu Đồng Đồng sẽ không sao. Chỉ là chia cách một chút, một chút thôi. "

Ai nấy gương mặt đều tràn ngập vẻ bi thương. U Lan ngẩn người, sống mũi cay cay, nước mắt chỉ chực rơi xuống.

Thất Đại Nguyên Tố bảy vị Thần Chi Cấp 1 đang đứng bên cạnh Hải Thần, Tà Ác Chi Thần, Thiện Lương Chi Thần cùng Sinh Mệnh Nữ Thần an ủi Tiểu Vũ, vài vị thần nàng không biết tên cũng có mặt ở đây.

Ngày hôm nay, Thần Giới Uỷ viên hội u ám chưa từng thấy.

U Lan u sầu nhìn Đường Vũ Đồng mặt tái nhợt, hồn lực rối loạn không ngừng phóng thích. Đường Vũ Đồng không thể kiểm soát được hồn lực chạy trong cơ thể, Sinh Mệnh nữ thần có thể dễ dàng giúp cho nàng dễ chịu hơn đôi chút, nhưng đó chỉ là tạm thời, còn sau này thì sao? Nếu không có cách gì, e là tính mạng của Đường Vũ Đồng sẽ gặp nguy hiểm.

Huỷ Diệt chi thần, Sinh Mệnh nữ thần và vài vị Thần chi cấp 2 khác hiện tại trông bất đắc dĩ phi thường hoà hợp, không cạnh khoé, đả kích nhau như thường thấy.

" Hải Thần, chẳng lẽ tiểu Vũ Đồng sẽ mãi như vậy sao? "

Huỷ Diệt chi thần nói, ánh mắt nồng đậm thương tiếc.

Hải Thần lắc đầu nguầy nguậy. Hắn thực sự chưa tìm ra cách nào. Nhìn tiểu Đồng Đồng đang hôn mê, lòng hắn đau cắt. Thần khả năng sinh dục quá kém, có được tiểu Đồng Đồng, hắn từng vui đến suýt khóc, giờ lại phải nhìn hài tử của mình yếu nhược như này, bậc làm cha lại không thể làm gì, thật vô dụng.

Sinh Mệnh nữ thần trầm ngâm suy tư, vốn định lên tiếng rồi lại thôi. Hành động này lọt ngay vào mắt Tiểu Vũ, nàng như chết đuối vớ phải cọc, nắm chặt lấy tay Sinh Mệnh nữ thần, gấp gáp hỏi

" Tiểu Lục, ngươi có cách gì sao? "

Sinh Mệnh nữ thần thở dài, nhìn ánh mắt chờ đợi một tia hi vọng của Tiểu Vũ, cuối cùng cũng lên tiếng

" Có một cách, nhưng ta thật sự không chắc chắn. Hải Thần, huynh có thể dùng Thần lực của mình phong ấn bảo vệ cho tiểu Vũ Đồng. Hơn nữa, Thần Giới thần lực trong không khí phi thường nồng đậm. Tiểu Vũ Đồng đang bị hồn lực bạo động như vậy, thần lực ở đây không những không giúp ích gì mà còn gây tổn hại đến thân thể tiểu Vũ Đồng. Vì vậy... "

" Vì vậy, ta phải đưa tiểu Vũ Đồng đến một nơi khác, thiên địa nguyên lực ít hơn nhiều lần so với nơi này đúng không? "

Sinh Mệnh nữ thần dùng sức gật đầu. Tiểu Vũ vui đến phát khóc, mừng rỡ nói

" Tiểu Đồng Đồng được cứu rồi, tiểu Đồng Đồng được cứu rồi. "

Hải Thần và Tiểu Vũ lòng nhẹ nhõm hẳn. Bọn họ có vẻ đã quyết tâm đưa Đường Vũ Đồng đến vị diện trước kia của họ. Tuy phải xa nhau, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa. Chỉ cần tiểu Đồng Đồng an toàn, xa nhau một chút cũng không phải là vấn đề quá lớn.

" Hải Thần, vị diện trước kia của huynh ổn chứ? L

Sinh Mệnh nữ thần hỏi. Nàng chỉ biết Hải Thần đến từ Đấu La Đại Lục vị diện, chứ không có hiểu tường tận về nó.

" Sinh Mệnh nữ thần. Đa tạ muội đã giúp ta. Tiểu Đồng Đồng sẽ khoẻ mạnh trở lại nhanh chóng thôi, dù có lẽ phải xa con bé trong tương lai một thời gian. "

U Lan cũng đoán được là Hải Thần sẽ đưa Vũ Đồng tỷ đến Đấu La Đại Lục - nơi hắn từng sinh sống trước khi phi thăng thành Thần. Nàng hoàn toàn mờ mịt, làm như nào để có thể đến nơi đó được nhỉ?

---

" Ngươi đã nghĩ ra cách gì để đến Đấu La Đại lục chưa? "

Băng Phách Bệ Ngạn hỏi. U Lan ánh mắt mờ mịt. Cách đây ít lâu, mẫu thân đại nhân tình cờ thấy được cái dây chuyền hồng ngọc của nàng, ánh mắt lộ vẻ kinh sợ chưa từng có, không hỏi nàng lấy chiếc dây chuyền từ đâu, mà chỉ cười đầy thâm ý

" Người trở về rồi. "

Không hiểu câu nói đó của Sinh Mệnh nữ thần hàm ý là gì. Ngay cả Băng Phách Bệ Ngạn cũng mờ mịt chẳng kém. Nàng có xin mẫu thân để đến Đấu La Đại Lục lịch lãm, nhưng mẫu thân không nói gì khác, chỉ bảo

" Rồi tiểu U Lan của ta sẽ tự có thể đặt chân đến đó thôi, vì... không gì là không thể thực hiện. "

Nàng có cảm giác như mẫu thân đại nhân còn nói thiếu mất một cái gì đó, nhưng mấy ngày hôm nay đều không thấy bóng người, cả phụ thân đại nhân đồng dạng mất dạng.

U Lan lắc đầu, nói

" Ta đọc rất nhiều thư tịch rồi, những cách truyền tống trong đó đều bắt buộc ta phải là một vị Thần chi cấp 2 trở lên.

Thần chi cấp 3, hay nói thẳng ra là người bình thường, giống những nhân loại không có hồn lực giống Đấu La Đại Lục.

Họ thường là người được các vị Thần chi cấp 1 mang lên, hoặc là con cháu của Thần chi cấp 3. Vì năng lực của họ thấp, sinh dục phi thường dễ dàng.

" Rốt cuộc ý ngươi như nào? "

Băng Phách Bệ Ngạn không kiên nhẫn hỏi.

" Ta chưa nghĩ ra biện pháp. "

U Lan chán nản nói, rồi nàng lại ủ dột nghịch ngợm lọ hoa oải hương đang toả ra hương thơm nhàn nhạt trên mặt bàn.

Rầm

U Lan chợt đập bàn một cái, tiếng phát ra đinh tai nhức óc, Băng Phách Bệ Ngạn vốn đang định càu nhàu thì U Lan chợt tháo một bên khuyên tai xuống, nhanh nhẹn lấy ra một sợi dây chuyền mặt đá hồng ngọc đỏ thẫm như máu kết tụ thành.

Chợt toàn bộ không gian xung quanh nổi lên một cỗ khí tức quỷ dị. Băng Phách Bệ Ngạn kinh sợ nhìn vật trong tay U Lan, lắp bắp kinh hãi

" Ngươi làm gì nó mà trông nó đáng sợ vậy? "

U Lan chau mày, tim đập thình thịch. Nàng nhớ khi nhặt nó, nó đâu có toả ra khí tức quỷ dị bức người thế này đâu, cả ngày hôm qua cũng đâu có kinh dị đến mức này? Ít nhất nàng có thể chắc chắn đây không phải vật phàm vì nó có khả năng làm cho ngay cả Sinh Mệnh nữ thần cũng phải mất bình tĩnh.

" Đây là thứ biến từ quả cầu thuỷ tinh và tấm gương đồng dính máu của ta. Ngươi biết nó là vật gì? "

U Lan tiến vào trong Tinh Thần Hải, chống nạnh nhìn Băng Phách Bệ Ngạn.

Nó cứ mở miệng, muốn nói lại thôi làm U Lan mất sạch kiên nhân, quát to

" Ngươi có nói không? "

Băng Phách Bệ Ngạn giật mình, lí nhí

" Ta không biết. Chỉ nghe qua tên nó là cái gì Huyết Ngọc a. "

U Lan vô thức vuốt nhẹ mặt đá lạnh như hàn ngọc, chợt hồng quang từ chiếc vòng, nói chính xác hơn là từ viên hồng ngọc mạnh mẽ phát ra.

Hồng quang sáng đến chói mắt, U Lan không tự chủ nhắm chặt mắt lại, đưa tay lên che chắn.

Trong Tinh Thần Hải cũng chấn động mạnh mẽ. Băng Phách Bệ Ngạn bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ làm ngất đi, trước khi mất đi ý thức, nó chỉ kịp nghĩ

" Mẹ nó, ngươi lại động vào cái gì rồi! "

Chiếc dây chuyền bay lơ lửng trên không chung, gần chạm đến tường. Một dòng chất lỏng màu đỏ tươi chảy từ mặt đá xuống, từng giọt từng giọt chạm đất, mang theo mùi tanh khó tả.

Đúng vậy, đây là máu.

Máu rớt xuống mặt đất hoá thành một đám chú văn vô cùng kì dị. Nó giống như một thứ ngôn ngữ cổ xưa.

Huyết chú giông như có linh tính, tự động bao quang thân thể U Lan đang nằm dưới mặt đất lạnh lẽo.

Đám huyết chú chợt sáng rực lên, một tầng hồng quang bao phủ lấy thân thể của U Lan, rồi trong chớp mắt, U Lan đã biến mất không tung tích.

Trận pháp vẫn còn nguyên trên mặt đất, còn chiếc dây chuyền đồng dạng đi theo U Lan. Đây chính là pháp trận
truyền tống cổ xưa nhất. Cũng là thứ mà Sáng Thế Thần từng dùng để đi xuyên qua các vị diện.

---

Tinh Đấu Đại Sâm Lâm

Trên thảm cỏ có một thân ảnh nhỏ bé rơi từ trên trời xuống. Điều kì lạ là thân thể ấy giống như có một lớp giáp vô hình, hoàn toàn không có xước xát gì.

Một đám hồn thú không biết từ đâu tiến tới, đều là ngàn năm, còn có con là vann năm, nhìn từ vẻ ngoài liền biết đây là Tật Phong Ma Lang.

Chúng vốn đang định tiến đến cào xé thân thể mảnh mai, da thịt mềm mại kia thì hồng quang từ dây chuyền lại mạnh mẽ phát ra. Đám hồn thú lộ rõ vẻ kính sợ, lập tức tru lên vài tiếng rồi biến mất không thấy bóng dáng.