Chương 10: Hành Trình Đi Tìm Đệ Nhị Hồn Hoàn

Ta Là Tân Sáng Thế Thần !

Chương 10: Hành Trình Đi Tìm Đệ Nhị Hồn Hoàn

" Băng Tinh Ngân Cầu như ta đã nói, đó là vũ hồn thuộc tính băng. Là cực phẩm trong cực phẩm, đỉnh cấp khí vũ hồn, áp chế mọi nguyên tố. Muốn áp chế được nó, phẩm chất nhất định phải cao hơn, và thứ vũ hồn đó không tồn tại. "

U Lan thấy vũ hồn của mình thật quá bất hợp lý, bèn hỏi

" Vậy nó là vô địch sao. Chắc chắn phải có gì đó cản trở sức mạnh của Băng Tinh Ngân Cầu chứ? "

Ngân Ngân gật đầu, nói

" Đúng, đó là vũ hồn khẳng định cho sự bất khả chiến bại, đứng trên mọi thứ tồn tại. Cấp bậc hồn lực sẽ tăng nhanh đến mức không tưởng, nhưng đồng dạng căn cơ sẽ không vững chắc. Ngươi hiểu chứ? Hồn lực khổng lồ, thân thể khônh chứa nổi thì sẽ bạo tạc mà chết. Dĩ nhiên đây chỉ là vài phần mà ta phân tích được thôi, vì vốn chưa có ai có vũ hồn này tồn tại, ngươi là người đầu tiên. "

Ngân Ngân tiếp tục nói

" Ngươi đã đến bình cảnh hai mươi cấp rồi, đang là nguỵ Đại Hồn Sư. Hấp thu xong hồn hoàn thứ hai, ngươi sẽ là một cái chân chính Đại Hồn Sư. Đặc biệt, sau khi có hồn hoàn thứ hai, ngươi sẽ phải quen thuộc với từng hồn kĩ. "

Ngân Ngân nói rất có lí. Những điều vừa rồi nàng nghe chỉ là lý thuyết, phải cần có thực hành chứ? Thiếu kinh nghiệm chiến đấu là một sai lầm chết người.

" Vậy chúng ta sẽ đi đâu để tìm hồn hoàn thứ hai cho ta? "

Ngân Ngân cười thần bí, nói

" Cấm Địa của Cực Bắc Chi Địa. "

---

U Lan hiện tại đã đi qua phạm vi lãnh thổ của Thiên Hồn đế quốc, nhiệt độ ở đây phi thường lạnh lẽo, nhưng U Lan lại thấy thật thoải mái, giống như cá được trở về với nước vậy.

Nhiệt độ hiện tại đã phi thường thấp rồi, các hồn sư băng hệ tại đây còn phải xuýt xoa vì cái lạnh lẽo đến thấu xương này. U Lan thổi một cái, từng luồng khí hoá thành băng vụn bay lả tả tromg không khí trông thật thích mắt. Nhưng càng ngày U Lan lại càng thấy khó chịu, tay còn làm động tác quạt quạt.

" Đây là nơi được gọi là Cực Bắc Chi Địa, tử huyệt của loài người sao? Nơi này không thể mát hơn được chút nữa à? "

Ngân Ngân ở trong Tinh Thần Hải lười biếng đáp

" Ngươi mau tiến vào sâu nữa đi. Nóng quá. "

Nếu có ai đó ở đây nghe mấy lời này sẽ hộc máu mà chết mất. Hai người cường đại đến mức siêu cấp biến thái!

U Lan tiếp tục chạy sâu vào trong, nơi này tất cả đều là một màu trắng xoá của tuyết. Đi sâu hơn chút nữa U Lan mới biết, hoá ra vị trí lúc nãy mình đứng mới chỉ là rìa của Cực Bắc, trung tâm của Cực Bắc mới xứng đáng gọi là lãnh địa của băng tuyết.

Nhưng có một vấn đề cực kì nan giải là nàng đang đói muốn chết. Ở cái nơi khỉ ho cò gáy này không có gì để ăn sao?

" Ngân Ngân, có cách nào để đốt lửa ở đây không? "

Trên đầu Ngân Ngân chảy xuống vài đoạn hắc tuyến. Ngươi có biết ở đây nhiệt độ là bao nhiêu không mà đòi nhóm lửa?

Nàng lắc lắc cái đầu nhỏ, U Lan đói đến phát bực, hoả nộ đều trút hết lên người Ngân Ngân

" Vậy chẳng lẽ ta ăn thịt đông à? Con chồn xám xịt kia, ngươi không nghĩ ra cách tìm thức ăn thì chết với ta. "

Dù không có thực thể nhưng nghe U Lan nói mấy lời này, Ngân Ngân rợn hết cả sống lưng. Động vật ở đây toàn ăn mấy con bé bé, và dĩ nhiên là ăn sống. Chẳng lẽ bắt bừa một con Tuyết Thố (thỏ tuyết) rồi ăn sống chắc?

Lớp tuyết dưới chân càng ngày càng dày, U Lan ước chừng phải qua đầu gối của nàng. Nàng đang phủ lên tấm lông dày màu bạc của Ngân Ngân. Không phải là do nhiệt độ quá lạnh làm nàng chịu không được, mà là do khí tức. Thực lực của U Lan hiện tại ở vô cùng yếu ớt, nếu bắt gặp hồn thú vạn năm cấp bậc trở lên thì khó mà toàn mạng.

Đột nhiên Ngân Ngân trong Tinh Thần Hải hét lớn

" U Lan, trốn đằng sau tảng băng kia đi! "

U Lan hơi có nghi vấn nhưng cũng làm theo lời của Ngân Ngân. Nàng trốn ra phía sau tấm băng lớn trước mặt, im lặng truyền lời cho Ngân Ngân qua Tinh Thần Hải.

U Lan có thể cảm nhận được đó là một hồn thú vô cùng to lớn, cao hơn trăm mét, hơi thở cường đại không cần phải bàn cãi

Chừng hơn mười giây sau, uy áp kia cũng biến mất. Nhờ có lớp lông của Ngân Ngân nên nàng không cảm nhận được một chút áp lực nào.

" Sinh vật vừa đi qua là Thái Thản Tuyết Ma Vương, một trong Tam Đại Thiên Vương của Cực Bắc. "

Thanh âm của Ngân Ngân vang lên trong Tinh Thần Hải, có chút hời hợt, hiển nhiên là xem nhẹ con Thái Thản Tuyết Ma Vương này.

" Tam Đại Thiên Vương là cái gì? "

Ngân Ngân cười lạnh, khinh bỉ nói

" Chỉ là một vài hồn thú tu vi nhãi nhép xưng vương xưng đế xưng hoàng thôi. Chúng đều là hậu nhân của những tộc được Băng Thần sủng hạnh từ thời Thượng Cổ. Cái ả Băng Thần đó nếu còn sống còn phải gọi ta một tiếng tổ tông. Cực Bắc Chi Địa này cường giả vô biên. Con Thái Thản Tuyết Ma vừa rồi đi qua tu vi hơn 20 vạn năm, đứng cuối trong Tam Đại Thiên Vương. Còn một con Băng Bích Hạt gần 40 vạn năm và Băng Thiên Tuyết Nữ ngoài 50 vạn năm nữa. Ta cảm nhận được khí tức của Băng Thiên Tuyết Nữ rất yếu, chắc nó đang cố gắng hoá hình. "

Ngân Ngân dừng lại một chút, tiếp tục nói

" Không chỉ mình Tam Đại Thiên Vương là đột phá 10 vạn năm thôi đâu. Ta còn biết ở trong cái phạm vi Cực Bắc này, còn hơn 3 hồn thú nữa tu vi ngoài 50 vạn năm! Và một trong số đó sẽ làm hồn hoàn thứ hai của ngưoi! "

Ngân Ngân hùng hổ nói

" Đi, tiến hẳn vào khu trung tâm. Qua trung tâm, chúng ta ta sẽ đến được cấm địa, nơi mà hai trong năm hồn thú ta vừa nhắc tới ẩn cư ở đó! "

U Lan hiện tại đamg ở khu trung tâm rồi, bông tuyết ở đây thật cứng, ít nhất là chọc cái nó chưa vỡ tan tác. Từng đợt gió lạnh thổi qua, đem nhiệt độ hạ xuống tới mức không thể tin được, chí ít với U Lan và Ngân Ngâm mà nói, thế này được coi là đủ mát rồi.

Đáng tiếc là vì nhiệt độ quá thấp nên bầu trời cũng không nhìn rõ ràng xem là màu gì. Chỉ thấy thỉnh thoảng nhấp nháy ánh sáng bảy sắc cầu vồng.

Thỉnh thoảng U Lan cũng nhìn thấy vô số hồn thú vạn năm chạy tán loạn. Không có con nào cấp bậc ngàn năm ở đây cả. Trước khi vào sâu hơn thì có thấy, nhưng một đám vạn năm ở đâu lao ra rồi xâu xéo cả bầy rồi.

U Lan đã tìm ra một cách mới để nhóm lửa, đó chính là đào một cái hầm băng rồi mò vài mảnh gỗ nhóm lửa ở dưới, lại dùng tạm bộ lông của Ngân Ngân che chắn bên ngoài, cũng tương đối tạm ổn. Nước uống cũng không cần lo, bỏ tạm vài bông tuyết ngậm là tan ngay rồi.

U Lan cứ thong dong đi lại giữa trung tâm Cực Bắc này. Có cái bộ lông của Ngân Ngân, nàng có nằm ngủ trên mặt tuyết cũng không có thứ gì dám lại gần.

Từ lúc xuất phát đến nay đã gần hai tuần. Đột nhiên thanh âm Ngân Ngân từ trong Tinh Thần Hải vang lên, có chút gấp gáp

" U Lan, cho ta mượn thân thể. "

---

Đã sửa lại chương Đường Vũ Đồng cho hợp lý. Mấy hôm nay lười chảy mỡ ra, mãi mới viết được một chương