Chương 7: Dung Hợp Thống Khổ

Ta Là Tân Sáng Thế Thần !

Chương 7: Dung Hợp Thống Khổ

" A. "

U Lan khẽ rên một tiếng. Nàng chống tay nhấc người dậy. Khẽ xoa xoa hai thái dương, U Lan đảo mắt nhìn cảnh tượng xung quanh, có chút ngạc nhiên

" Là ta làm. Động tĩnh lúc nãy quá lớn, ắt hẳn mấy người kia cũng sẽ bị thu hút tới đây thôi. Hiện tại ngươi phải ra khỏi đây đã, có gì nói sau. "

Thanh âm của Băng Phách Bệ Ngạn vang lên, nó đã bớt suy yếu hơn rất nhiều, nhưng lại thêm vài phần mệt mỏi. Hẳn là sau lần dung hợp làm hồn hoàn đầu tiên của nàng, nó cũng tốn không ít sức lực.

U Lan không trả lời, nàng đứng thẳng dậy, nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây.

U Lan rời đi chưa được bao lâu thì trong rừng lại vang lên tiếng sột soạt.

Năm bóng người cao lớn, mang theo uy áp bức người xuất hiện. Đó là ba nam tử, hai nữ tử.

Nam tử mặc lam bào khẽ nhíu mày, nói

" Nơi này hoàn toàn không có dấu hiệu gì khác lạ cả. "

Đứng cách xa hằn vài thước, một nam tử mặc đại đấu bồng màu tím che kín mặt, giọng trầm xuống

" Chấn động là từ nơi này mà ra, không thể biến mất trong chốc lát như vậy được.

" Huỷ Diệt, ta không thể kết nối Thần lực với vị trí này. "

Bên cạnh hắn, một nữ tử mặc váy lục la nghi hoặc nói, mày nhíu chặt.

" Không thể nào. "

Nữ tử mặc bạch y lên tiếng, nàng nhẹ nhàng vuốt lọn tóc đỏ rực như lửa rơi trước ngực

" Ta có thể kết nối với cả khu rừng này, nhưng riêng trong bán kính một trượng ở đây thì không. "

Nữ tử váy lục la nhíu mày càng sâu. Cớ gì mà nàng không thể kết nối được với mình địa điểm này, lại còn là nơi xảy ra chấn động khác thường kia nữa.

" Hải Thần, huynh có ý kiến gì không? "

Một nam tử mặc hắc bào, tóc đen nhánh được cắt ngắn giờ mới lên tiếng. Nam tử lam bào thở dài, nói

" Nếu đã biến mất, chúng ta cũng không thể làm gì. Ta hi vọng đây không phải dấu hiệu xấu. "

---

U Lan đã về đến phòng của mình trong Sinh Mệnh Thụ, nàng cẩn thận đóng chặt cửa phòng vào, khẽ niệm cái gì đó.

Băng Phách Bệ Ngạn nhận ra ngay nàng đang niệm cái gì, cái này là một phép niệm ra kết giới, không phải quá khó nhưng muốn tạo ra một kết giới hoàn chỉnh, ngăn được không gian bị kết giới phong ấn hoàn toàn với bên ngoài thì cần có thời gian luyện tập rất nhiều, đồng thời năng lực cũng đủ cao.

" Yên tâm, ta mới học lỏm được của phụ thân đại nhân, ngay cả mẫu thân cũng không tiến vào được. "

U Lan đắc ý hất cằm. Băng Phách Bệ Ngạn càng ngày càng cảm thấy, nha đầu này yêu nghiệt đúng là không để cho người khác sống mà.

Không biết nếu hắn biết U Lan chỉ thử lần đầu tiên mà Nữ Thần Sinh Mệnh đã phải bất lực, và lần này mới là lần thứ hai thì hắn sẽ nghĩ gì.

Một đạo ngân quang loé lên từ bốn góc tường, chẳng mấy chốc đã nhanh chóng phủ toàn bộ không gian quang căn phòng, một tầng kết giới màu bạc mỏng manh được dựng lên. Nó sẽ ngăn cản mọi uy áp, chấn động và thanh âm không cho lọt ra ngoài. Đây đúng là thứ cần nhất cho hiện tại.

Thực chất nàng chỉ cần để cho không ai nghe thấy cuộc nói chuyện của họ thôi. Nhưng Băng Phách Bệ Ngạn nói rằng, họ có thể cảm nhận được khí tức của hắn, và đồng thời cũng nhận ra được nguyên do của vụ chấn động kia.

" Lấy trữ vật vật phẩm của ngươi ra, ta đã để sẵn hồn cốt vào đó rồi. "

Băng Phách Bệ Ngạn lười biếng nói, kèm theo một tiếng ngáp dài.

U Lan tháo một bên khuyên tai màu xám xanh xuống, đưa ý niệm vào bên trong.

Nàng sửng sốt một lúc, sau lấy ra một mảnh xương trắng tinh.

Mảnh xương này giống như một cái vương miện, lam quang như ẩn như hiện dưới ánh đèn.

Trên bề mặt nhẵn nhụi có vô số hoa văn vô cùng tinh xảo, U Lan nheo mắt nhìn kỹ, nó giống như hình bông tuyết vậy, phi thường mĩ miều.

Uy áp nổi lên như bão, vô cùng mãnh liệt. Hàn khí cũng tức tốc bao phủ cả căn phòng.

Từ đầu ngón tay truyền đến một cảm giác lạnh lẽo, U Lan hai mắt sáng rực lên, mừng rỡ nói, âm lượng to đến mức làm cho kết giới cũng hơi rung rung.

" Cái này là hồn cốt sao? "

Nàng từ trước đến giờ chưa nghe ai đề cập tới Hồn Cốt bao giờ. Chẳng lẻ tất cả hồn cốt đều đẹp đến mê hồn như này sao?

Băng Phách Bệ Ngạn cười cười, giải thích

" Có hai cách để có được hồn hoàn. Một là giết chúng, hai là để chúng tự nguyện hiến dâng sinh mạng của mình, hay còn gọi hiến tế. Trường hợp này ít đến đáng thương. Chắc ngươi cũng biết hồn thú hận nhân loại tới mức nào. "

U Lan gật đầu. Tại Thần Giới, vì trường hợp của Long Thần nên thần thú và con người mối quan hệ phi thường gay gắt. Có lẽ ở Đấu La Đại Lục cũng không khá hơn là bao

Như đọc được suy nghĩ của U Lan, Băng Phách Bệ Ngạn thở dài

" Mối quan hệ giữa hồn thú và con người còn gay gắt hơn ngươi tưởng. Tại Thần Giới, hầu hết mọi loại Thần Thú đều bị áp bức về mặt sức mạnh, nhưng tại Đấu La Đại Lục thì khác, phần lớn Hồn Thú đều lớn mạnh hơn con người. "

" Nói về hồn hoàn, nó chia thành các cấp bậc khác nhau theo màu sắc của hồn hoàn mà hồn thú cho. Màu trắng đại biểu cho hồn thú đẳng cấp mười năm, trăm năm là màu vàng, ngàn năm là màu tím, vạn năm là màu đen, mười vạn năm là màu đỏ. Thông thường họ nghĩ chỉ có vậy, nhưng thực chất còn một cấp bậc nữa. Hồn hoàn của nó là màu vàng kim, đại biểu cho cấp bậc trăm vạn năm. "

U Lan gật đầu tỏ ý đã hiểu, chợt nhớ ra cái gì đó, nàng hỏi

" Vậy cấp bậc của ngươi đâu? "

" Ngay cả bản thân ta cũng không nhớ ta đã tồn tại bao nhiêu năm. Nhưng đại khái là từ khi Sáng Thế Thần vẫn còn tại Thần Giới. "

Băng Phách Bệ Ngạn cười khổ lắc đầu. Hắn bây giờ còn chỉ nhớ mang mang về ngài, có lẽ đã quá nhiều năm ngủ say rồi.

" Đối với một hồn sư, hồn cốt thậm chí còn quý trọng hơn hồn hoàn. Tỷ lệ xuất hiện hồn cốt ở những hồn thú cấp bậc cao hơn thì đồng dạng cao hơn. Mười vạn năm trở lên có thể tự quyết định hình dạng hồn cốt. Từ cấp bậc vạn năm trở lên hồn thú mới có hồn cốt. Hơn nữa nếu có hồn thú tự nguyện hiến tế, tỉ lệ xuất hiện hồn cốt sẽ là 100%. Ngươi yên tâm, hồn cốt bản đế cho ngươi không gì sánh được, uy lực vô song, chỉ cần thả chút khí tức của ta ra là đám nhãi nhép kia sợ chạy mất dép. "

Băng Phách Bệ Ngạn tiến vào trạng thái hoang tưởng, U Lan thực chịu không nổi việc hắn cứ tiếp tục YY, ngay lập tức nói

" Ngưng. Không hỏi về nguồn gốc của nó nữa, dung hợp thứ này như thế nào? "

U Lan nhìn vào mảnh hồn cốt tinh xảo đang lơ lửng trong lòng bàn tay.

" Cơ thể nhân loại có thể dung hợp sáu mảnh hồn cốt. Một là ở đầu, cũng chính là mảnh hồn cốt ngươi đang nghịch ngợm trong tay. "

Băng Phách Bệ Ngạn đảo mắt qua U Lan, U Lan lập tức cầm nó thật tử tế.

" Một mảnh ở xương cột sống, hai mảnh ở hai tay, hai mảnh còn lại ở hai chân, đó là hồn cốt ở tứ chi. "

Đột nhiên, giọng nói của Băng Phách Bệ Ngạn trầm xuống, sắc mặt nghiêm trọng nói

" Hồn Cốt của ta năng lượng phi thường khổng lồ, cho dù ngươi có Vô Hạn Ma Thể, quá trình dung hợp chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi đau đớn. Nó không khác việc tháo dỡ xương đầu và lắp lại là bao. Chính vì vậy, ta cần ngươi thực sự tập trung, không được mất đi ý thức trong quá trình dung hợp. Thân thể của ngươi, năng lượng của ta sẽ tự khắc bảo vệ nó, nhưng tinh thần thì phải dựa vào chính bản thân thôi. "

Đối với một Hồn Sư, hồn cốt quý nhất ở đầu và xương cột sống. Có một thứ còn giá trị hơn cả hồn cốt, tỷ lệ xuất hiện còn thấp hơn, đó là ngoại phù hồn cốt.

Ngoại phù hồn cốt mang đến rất nhiều năng lực đặc thù, tuỳ thuộc vào tính chất của hồn thú cho ngoại phù hồn cốt. Nó so với hồn cốt mười vạn năm còn muốn hơn.

U Lan nhắm mắt lại. Nàng đã sẵn sàng cho quá trình này rồi.

Nhiệt độ trong không khí cấp tốc giảm xuống, đã là hơn -400⁰C rồi. Mảnh hồn cốt đầu nhẹ nhàng bay lên, dùng tốc độ nhìn thấy bằng mắt thường tiến vào giữa mi tâm của U Lan

Thân thể nhỏ bé của nàng chấn động manh liệt, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo, cảm giác đau nhức giống nhue bị người ta khoét từng khúc thịt.

Toàn thân cảm giác giống như một vật bén nhọn xuyên qua. Nó đi qua lớp da mỏng manh, tiến thẳng sâu vào khung xương.

Cơn đau nhức ập thẳng đến, nhưng U Lan vẫn không mở miệng kêu rên dù chỉ một tiếng, tinh thần của nàng ở trạng thái cao độ chưa từng có.

Một tia lam sắc hiện lên giữa trán của U Lan, lập tức cảm giác thống khổ lại truyền tới. Làn da trắng trẻo nay tái nhợt, môi bị bặm chặt đến chảy cả máu. Y phục trên người U Lan sớm đã biến mất, mái tóc đen tán loạn trên sắc da " khi sương tái tuyết " phi thường nổi bật.

Thân thể của U Lan bỗng dưng hiện lên từng lớp băng mỏng, rồi càng ngày càng dày hơn, cuối cùng toàn thân nàng đều năm yên vị trong khối băng tảng lạnh lẽo đấy.

Ngay cả Băng Phách Bệ Ngạn cũng không ngờ đến việc này, hắn đang định nói gì thì cảm giác mệt mỏi ập đến, hắn cũng ngủ quên trong Tinh Thần Hải.

Ngay lúc này, trên trán của U Lan hiện lên một đồ án quỷ dị màu xám xanh. Nếu Băng Phách Bệ Ngạn chứng kiến cảnh này sẽ há hốc miệng. Hồn cốt của hắn, thứ mà hắn tự hào đang tái tạo lại, chẳng mấy chốc thành một thứ phẩm chất cao chưa từng thấy.

---

Quá trình dung hợp thống khổ cuối cùng cũng đã kết thúc. U Lan khó nhọc đứng dậy.

Cơ thể nàng xảy ra biến hoá đúng là chỉ có thể hình dung bằng mấy từ " long trời lở đất. "

Làn da vốn đã trắng nõn nà bây giờ còn muốn trắng hơn cả tuyết, lại còn vô cùng mềm mại, sáng bóng như ngọc thạch.

Toàn thân U Lan toả ra khí chất cao quý của vương giả, thân thể giống như cao thêm một chút. Đồng tử màu tím di truyền từ phụ thân nay hoá thành màu bạc hơi nhiễm sắc lam, giống như một viên bảo thạch. Đôi mắt lạnh lùng quét xung quang, mang theo hàn khí lạnh thấu xương.

Hai cánh tay mảnh khảnh giống như phủ lên một lớp vảy rộng, trên người phủ lên một lớp ngân bào rực rỡ chói mắt, thật là một cảnh tượng chấn động nhân tâm.