Chương 141: hoa khôi ra mắt

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 141: hoa khôi ra mắt

Doãn Chí Bình nghe vậy vội vàng ngăn cản trí tưởng tượng của hắn càng lúc càng đi xa:

" khụ khụ, cha vợ, ngươi hiểu nhầm rồi.

Ta chỉ là muốn khiến cho nàng ốm một trận để tối nay không thể biểu diễn mà thôi, ngươi đừng nghĩ bậy".

Hà Đại Nghiệp nghe vậy hơi nhẹ nhàng thở ra một chút, không ra ngoài trộm tanh liền tốt.

Con rể cùng con gái hắn ở nhà tình huống thế nào hắn còn không rõ ràng sao?
đến tận ngày hôm nay bọn hắn còn chậm chạp chưa có tin tức gì, hiển nhiên vợ chồng sinh hoạt cũng không thông thuận, Doãn Chí Bình nếu muốn ra ngoài trộm tanh cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng hắn là cha vợ không ngăn cản còn tiếp tay, còn phải hộ tống đối phương đi trộm tanh, như vậy khuôn mặt này của hắn thật sự chịu không nổi.

Da mặt hắn cũng chưa dày tới như vậy.

Được Doãn Chí Bình giải thích cặn kẽ, rất nhanh hai người liền rời khỏi nhà, bí mật tiếp cận Nguyệt Hoa lâu.

Nhìn Nguyệt Hoa lâu từ bên ngoài toàn phòng là phòng.

Một số ít phòng mở cửa sổ, một số thì đóng kín, nhưng cho dù là cửa sổ được mở ra cũng không nhìn rõ được người ở trong phòng là ai, tân hoa khôi rốt cuộc là ở phòng nào.

Hà Đại Nghiệp lo lắng hỏi:

" con rể, ngươi trước khi tới hẳn là đã điều tra kĩ càng tân hoa khôi ở phòng nào rồi chứ?"

Doãn Chí Bình không đáp, hắn ngày hôm nay mới nhận được tin tức của Dư Khánh Chi báo cho mới biết được kế hoạch của bọn hắn, vị Hoa khôi kia cũng chưa ai nhìn thấy mặt, hắn làm sao biết đối phương diện mạo thế nào, lại ở phòng nào?
Thời gian cấp bách muốn điều tra trước là chuyện không thể nào, nhưng hắn cũng không cần điều tra trước, bởi vì hắn có hack a.

Doãn Chí Bình lập tức vận dụng năng lực thấu thị của mình hướng Nguyệt Hoa lâu nhìn lại.

Nếu là trước đây đám kĩ nữ trong thanh lâu ban ngày đều ở thanh lâu nghỉ ngơi buổi tối lại ra tiếp khách, bởi vậy ban ngày thường rất đông đúc, khó mà phân biệt.

Nhưng từ lúc Hắc Lang Bang học theo mô hình kinh doanh của Hà gia một số lượng lớn kĩ nữ ban ngày chạy tới sòng bạc cùng phòng ăn tiếp khách.

Các nàng cùng đám con bạc chơi bạc cùng đám phú thương ăn uống rót rượu.

Bởi vậy cho dù là ban ngày nhưng lúc này trong Nguyệt Hoa lâu cũng không có bao nhiêu kĩ nữ đang ở lại.

Doãn Chí Bình nhìn một lượt, chỉ cần là hơi xấu kĩ nữ hắn đều bỏ qua, chuyên môn tìm những kĩ nữ có chút tư sắc, tuổi còn khá nhỏ, cũng có khí chất đặc biệt.

Dư Khánh Chi tự tin khẳng định nàng là hoa khôi đẹp nhất trong vòng mười năm trở lại tự nhiên không phải là nói láo, muốn có được mỹ sắc đến mức này vừa nhìn một chút liền sẽ nhận ra.

Quả nhiên không mất bao lâu Doãn Chí Bình liền tìm được một người phù hợp tưởng tượng của mình.

Hắn chỉ vào cửa sổ của một căn phòng nói ra:

" cha vợ, chính là căn phòng kia, còn lại liền xem ngươi".

Hà Đại Nghiệp gật đầu một cái, dưới chân đạp mạnh liền bay người lên tầng hai.

Nhị lưu cao thủ một cái khinh công có thể nhảy rất cao, không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được.

Hắn từ trong ngực lấy ra một cái ống trúc, nhanh tay cắm xuyên qua cửa sổ sau đó bắt đầu thổi một loại sương trắng vào trong phòng.

Đây chính là thuốc mê mà các loại sát thủ cùng hái hoa tặc thường dùng, chỉ cần người ở trong phòng kín hít phải một ít rất nhanh liền sẽ mê man ngất đi.

Hà Đại Nghiệp làm xong liền nhảy xuống, tránh bị người khác đi qua phát hiện.

Doãn Chí Bình cùng Hà Đại Nghiệp kiên nhẫn chờ đợi, quả nhiên không mất bao lâu thời gian thiếu nữ ở trong phòng đột nhiên ngã xuống, ngủ li bì.

Doãn Chí Bình thấy vậy liền ra hiệu cho Hà Đại Nghiệp hành động.

Hà Đại Nghiệp gật đầu, một tay cầm lấy Doãn Chí Bình dưới chân đạp mạnh một cái cả người liền bay lên tầng hai, hai người trực tiếp xông vào phòng, cũng không cần sợ hãi trong phòng có người sẽ la lên.

Doãn Chí Bình không đóng cửa sổ lại, hắn để không khí lùa vào hòa tan lượng thuốc mê còn sót lại, sau đó đi tới trước mặt thiếu nữ này.

Thiếu nữ thoạt nhìn khoảng 16 17 tuổi, da thịt trắng trẻo, ngũ quan tinh xảo.

Tuy so với Tiểu Huyên cùng Tiểu Thiện còn kém rất nhiều, nhưng ưu thế của nàng chính là ở độ tuổi thanh xuân, nếu muốn làm hoa khôi cũng đã đầy đủ.

Nhìn thiếu nữ độ tuổi 16 17 đã phải ra vào chốn trăng hoa để làm dụng cụ cho người tranh đấu, Doãn Chí Bình cảm thấy nàng đúng là có chút đáng thương.

Đáng tiếc thế giới này cũng không phải là thế giới hiện đại, nhân mạng ở đây quá rẻ tiền, bởi vậy hắn cũng không thể cứu giúp được, cũng không có lòng này.

Trên một mặt nào đó mà nói, nàng trợ giúp cho Hắc Lang Bang cùng Khang Long tự nhiên cũng sẽ là kẻ địch của Doãn Chí Bình.

Doãn Chí Bình đỡ nàng lên giường, lấy ra kim châm bắt đầu ở trên người nàng tiếng hành châm cứu.

Sau đó hắn ra hiệu cho Hà Đại Nghiệp, Hà Đại Nghiệp đi tới liền sử dụng nội kình của mình bắt đầu ra tay.

Nội kình có thể dùng để phá hư nội tạng của đối thủ cũng có thể dùng để chữa bệnh, nếu muốn làm một người bị ốm bệnh phải nằm ở trên giường một tuần mới khỏi cũng là chuyện đơn giản mà thôi.

Làm xong tất cả những thứ này Doãn Chí Bình được Hà Đại Nghiệp đỡ nhảy xuống nhưng hắn chưa hề rời khỏi, chỉ để cho Hà Đại Nghiệp tự mình trở về.

Nhìn bóng lưng Hà Đại Nghiệp biến mất ở cuối con đường, Doãn Chí Bình trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.

Không biết lúc nào hắn mới có thể vượt nóc băng tường một cách đơn giản như vậy đây, thật hâm mộ những cao thủ võ lâm này.

Hắn trước khi rời khỏi phòng cũng không đóng cửa lại để tạo giả tượng thiếu nữ quên đóng cửa sổ, từ đó mới bị nhiễm phong hàn.

Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, tiếp theo liền chỉ có thể dựa vào dị năng siêu âm thanh của Doãn Chí Bình để lừa dối qua ải.

Hắn biết tiếp theo người hầu ở bên ngoài sẽ tiến tới hỏi thăm thúc dục thiếu nữ này chuẩn bị trang phục để tham gia biểu diễn, bởi vậy nếu đối phương tiến vào phòng sẽ phát hiện thiếu nữ đã bị ngất đi, bởi vậy Doãn Chí Bình cần phải ngăn chặn việc này xảy ra.

Hắn đang muốn giả giọng thiếu nữ để đánh lừa người hầu ở bên ngoài, cho Dư Khánh Chi một cái bất ngờ.......

Trời tối, Nguyệt Hoa lâu cực kì náo nhiệt.

Ngày hôm nay lượng khách làng chơi đến Nguyệt Hoa lâu phải nhiều gấp bốn gấp năm lần bình thường bởi vì ở ban ngày toàn bộ khách làng chơi ở Liễu Thủy Thành đều đã biết được một tin tức.

Nguyệt Hoa lâu chuẩn bị xuất hiện một vị tân hoa khôi, nghe nói sắc đẹp của nàng trong vòng 10 năm trước trở lại đây chưa hề có ai sánh kịp.

Bởi vậy tất cả mọi người đều hiếu kì đổ dồn về phía Nguyệt Hoa lâu muốn xem vị tân hoa khôi được Nguyệt Hoa lâu hết sức quảng bá này rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào.

Lúc này Dư Khánh Chi cùng Dư Ngư, Dư Liệt đều tập trung ở đây, bọn hắn đứng trên tầng hai nhìn xuống đám người đông đúc lộn xộn ở phía dưới khán đài.

Dư Liệt liếm môi nói:

" ta thật sự muốn ngủ tân hoa khôi của chúng ta một lần a, nhìn dáng người mảnh mai của nàng cùng gương mặt xinh đẹp kia nếu như rên lên hẳn rất tiêu hồn".

Dư Ngư cười nói:

"đáng tiếc nàng là người của Khang Long đưa tới, chúng ta không thể động vào".

Dư Khánh Chi lạnh nói ra:

" đừng vì một nữ nhân mà làm hỏng đại sự.

Các ngươi những năm qua còn thiếu hơi phụ nữ sao?

Đáng tiếc đêm nay đông đúc như vậy lại không thể mời Doãn Chí Bình tới đây để cho hắn tận mắt nhìn Nguyệt Hoa lâu của chúng ta chèn ép Tân nương các của bọn hắn như thế nào, nếu không cảm giác kia mới thật sự gọi là sung sướng".

Dư Ngư cùng Dư Liệt nghe vậy đều hiểu ý cười khẽ một tiếng, trong lòng cũng rất đồng tình ý kiến này.

Dư Khánh Chi lúc này chợt nhíu mày lại, hắn gọi tới một thị nữ hỏi:

" sắp đến giờ rồi, nàng còn chưa chuẩn bị xong sao?"

Thị nữ sợ hãi cúi đầu nói:

" bang chủ xin chờ một chút, Thẩm cô nương nói nàng có chút đau đầu, không cần dục nàng".

Dư Khánh Chi nhíu mày:

" đau đầu? Cả ngày không đau đầu lại chọn đúng lúc này để đau đầu? Nàng rốt cuộc có định làm việc nữa hay không? Đêm nay chính là buổi biểu diễn của nàng, tất cả mọi ngưởi ở phía dưới đều đang chờ nàng xuất hiện kia kìa".

Thị nữ run rẩy nói:

" ta lập tức quay lại dục nàng, mong bang chủ bớt giận".

"hừ".

Dư Khánh Chi hừ lạnh một tiếng, lần nữa đưa ánh mắt nhìn xuống phía dưới.

Lúc này đám ca kĩ biểu diễn đàn hát đã không thể đè ép nổi đám đông nữa rồi, có không ít người đang kêu gào muốn nhìn thấy tân hoa khôi.

Đúng lúc này Dư Liệt tay chỉ xuống phía cổng kinh hỉ kêu lên:

" cha, ngươi mau nhìn.

Là Doãn Chí Bình, hắn vậy mà dám đến tham gia buổi lễ ra mắt của hoa khôi chúng ta.

Ha ha ha, tối hôm nay chúng ta nhất định phải hung hăng sỉ nhục Doãn Chí Bình một trận a".