Chương 127: Mộc Lam cũng hiếu kì

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 127: Mộc Lam cũng hiếu kì

Mộc Lam nghe câu hỏi này xong sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên cười to:

" ha ha ha, Doãn công tử quả nhiên là rồng phượng trong loài người, vô cùng bất phàm, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi.

Câu hỏi này của ngươi liền nói rõ ngươi có lí tưởng rất vĩ đại nha.

Được rồi, để ta trả lời câu hỏi của ngươi đi.

Có thể nắm trong tay một tòa thành trì, như vậy chắc chắn không phải là bá tước phủ, bởi vì chúng ta tuy thân phận cao quý, nhưng cũng chỉ là quan to một chút thôi, không có cách nào tham dự vào việc vận hành một tòa thành.

Nhiều lắm quan phủ xử án chúng ta đến tham gia tam ti hội thẩm, đóng vai người quan sát để xử án được công bằng công chính, như vậy cũng là cực hạn của chúng ta.

Giống như Bạch Lộc bá tước phủ cùng Hoa Sen bá tước phủ của chúng ta, chúng ta mạnh ở chỗ tước vị cùng tư binh, mà không liên quan tới thành trì.

Có thể ảnh hưởng một tòa thành trì vận hành chỉ có quan phủ cùng phủ thành chủ.

Nhưng quan phủ so với phủ thành chủ yếu thế rất nhiều, cũng không xem như nắm trong tay một tòa thành trì.

Như vậy đáp án là gì, Doãn công tử đã hiểu rõ?"

Doãn Chí Bình nghe vậy gật đầu, hắn đột nhiên hỏi Mộc Lam vấn đề này không phải là đột nhiên ngu ngôc hỏi lung tung, mà là vì bọn hắn lúc này cũng đã khá thân thiết, cho dù hỏi vấn đề này cũng không ai có thể dựa vào nó nói gì hắn.

Mà Doãn Chí Bình đối với nhiệm vụ của Hệ thống cũng không quá rõ ràng phải làm sao mới có thể xem như nắm giữ Liễu Thủy Thành.

Đúng vậy, Doãn Chí Bình đúng là không rõ như thế nào mới có thể hoàn thành Nhiệm vụ này, bởi vậy vừa vặn có Mộc Lam ở đây hỏi hắn thử xem.

Quả nhiên Mộc Lam liền có câu trả lời cho hắn, sau đó Doãn Chí Bình liền có chút khó khăn nói:

" như vậy muốn nắm một tòa thành trì phải trở thành thành chủ, mà muốn trở thành thành chủ phải gia nhập phủ thành chủ, từ đó làm lên.

Nhưng mà không dám dấu Mộc công tử, ta cùng phủ thành chủ quả thực là thù sâu như biển".

Mộc Lam nghe vậy sửng sốt một chút, đúng lúc này Diệp Đại Phúc ngồi ở bên ngoài chợt cười to nói ra:

" ha ha, Mộc công tử vừa tới Liễu Thủy Thành lạ nước lạ cái, không rõ Liễu Thủy Thành gần nhất xảy ra việc gì, không bằng để lão nô kể cho ngươi nghe một lần đi".

Diệp Đại Phúc rất nhanh liền đem sự tình của Liễu Thủy Thành kể một lượt cho Mộc Lam nghe, Mộc Lam nghe sắc mặt cực kì đặc sắc:

" ta rốt cuộc hiểu vì sao ngươi cùng phủ thành chủ thù sâu như vậy, Doãn công tử quả nhiên không tầm thường a.

Có điều cũng con đường ngươi muốn đi chưa chắc đã bị chặn mất, còn có cơ hội".

" xin Mộc công tử chỉ điểm".

Mộc Lam cười nói:

" ngươi bây giờ nếu gia nhập vào phủ thành chủ chắc chắn sẽ bị Liên Mộc Lâm chơi chết, như vậy trước tiên không bằng gia nhập vào nha môn đi, ngươi cùng Chương tri phủ quan hệ không tệ hắn chắc chắn sẽ đồng ý, chưa kể Hà gia của các ngươi bây giờ đại thế đang lên, Chương tri phủ cũng không có lí do gì từ chối.

Ngươi ở trong nha môn làm bộ khoái nhất định phải gây dựng tiếng tăm cho bản thân, đồng thời cũng nâng cao tu vi.

Một ngày nào đó Liên Mộc Lâm đột nhiên xảy ra đại sự bị cách chức, như vậy ngươi nếu có người đề cử ngồi lên vị trí này rất có thể sẽ có cơ hội trở thành thành chủ mới, nắm giữ Liễu Thủy Thành trong tay".

Doãn Chí Bình nghe Mộc Lam nói lời này cảm giác lượng tin tức rất lớn, hắn lập tức truy hỏi:

" Liên Mộc Lâm bị cách chức?"

" không sai, không cần cảm giác ngạc nhiên.

Thiên An tuần sát sứ trở về kinh thành đã một tháng, mệnh lệnh của Hoàng Thượng cũng sẽ ban xuống.

Đến lúc đó hắn chắc chắn phải xuất binh dẹp loạn sơn tặc, là Hắc Sơn Trại cùng Hổ khiếu trại.

Hắc Sơn Trại bây giờ đã là rắn mất đầu, dẹp bọn hắn không chút tốn sức.

Nhưng Hổ khiếu trại cũng không đơn giản, trại chủ của bọn hắn nghe nói nhiều năm trước ở trong Nhị lưu hàng ngũ cũng đã rất mạnh, nói không chừng mấy năm ở trên núi đóng cửa tu luyện đã đột phá đây.

Một khi Phủ thành chủ không cách nào dẹp loạn sơn tặc, ngươi nói xem sẽ xảy ra chuyện gì?"

" hắc hắc, làm việc bất lực, Hoàng Thượng một cái ý chỉ giáng xuống hắn lập tức mất chức, còn có thể gặp phải nguy cơ vào tù".

"không sai, chính là như thế. Lúc này nếu như Bạch Lộc bá tước phủ đột nhiên đứng ra giới thiệu ngươi với Hoàng Thượng, nói không chừng ngươi liền có cơ hội đây.

Tiền đề là ngươi phải có đủ thực lực để đảm nhiệm chức vị thành chủ.

Mà ngươi biết chức vị thành chủ yêu cầu thấp nhất là gì sao?
tu vi ít nhất phải đạt tới Nhị lưu cực hạn, gần đột phá Nhất lưu.

Đa số thành chủ ở trên Tấn quốc đều là Nhất lưu cao thủ".

Doãn Chí Bình nghe vậy gật gù, nhưng hắn chợt nhíu mày hỏi:

" đợi một chút, nếu như dùng quan viên địa phương không sợ Phủ thành chủ cùng quan phủ cấu kết làm bậy sao?"

Sở dĩ rất nhiều quan viên sau khi được bổ nhiệm làm quan phủ hoặc thành chủ đều không được quản lí thành thị nơi mình sinh ra là vì sợ bọn hắn quen với các mạng lưới thế lực ở đây, từ đó làm xằng làm bậy.

Giống như Doãn Chí Bình trước đó đánh tan lợi ích nhóm ở Cự Kình bang vậy, hắn đem đám người kia phân tán ra nhiều nơi, từ đó khiến bọn hắn lạ nước lạ cái, không cách nào tham ô kiếm túi tiền riêng.

Mộc Lam cười hì hì:

" thế nên mới cần có người như Bạch Lộc bá tước phủ đề cử ngươi.

Bạch Lộc bá tước phủ nếu đề cử ngươi tự nhiên cũng sẽ chịu một phần trách nhiệm đảm bảo ngươi làm được việc, ngươi sẽ không làm loạn.

Cũng vì có bọn hắn đề cử tên của ngươi mới có cơ hội xuất hiện ở trước mặt Hoàng Thượng, nếu không cho dù ngươi ở Liễu Thủy Thành có chút danh tiếng cũng vô dụng".

Doãn Chí Bình nghe vậy gật đầu, đối với Mộc Lam chắp tay nói:

" đa tạ Mộc công tử chỉ điểm.

Diệp quản gia, tới thẳng nha môn đi".

" được, Doãn công tử".

Diệp Đại Phúc đánh xe ngựa rất nhanh liền hướng nha môn đi tới, Doãn Chí Bình đi xuống nói:

" không cần chờ, ta lát nữa sẽ tự mình trở về, nha môn cũng gần Hà gia thôi".

" vậy Doãn công tử bảo trọng".

Diệp Đại Phúc quay xe, rất nhanh liền biến mất ở cuối con đường.

Mộc Lam ngồi trong xe ngựa ánh mắt lấp lóe, đối với Diệp Đại Phúc nói:

" Diệp quản gia, Doãn công tử quả nhiên rất thú vị a.

Không trách Diệp huynh lại không hề bận tâm thân phận của hắn mà cùng hắn kết giao, nhiều lần giúp đỡ hắn".

Diệp Đại Phúc nghe vậy cũng thở dài nói:

" quả thật Doãn công tử rất đặc thù.

Công tử nhà ta cùng hắn kết một ít thiện duyên, không ngờ cuối cùng ngày hôm nay thu lại được thiện quả lại có thể cứu Bá tước một mạng, quả thật đúng là khiến người ta cảm thán không thôi".

Mộc Lam cũng cười ha ha:

" xem ra ta muốn ở Liễu Thủy Thành chơi thêm mấy ngày, tiếp xúc vị Doãn công tử này nhiều một chút, hắc hắc".