Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 135: ra tay

Hà gia, trong sân nhỏ Hồng Nhất Ngôn đang đứng trước bàn báo cáo tin tức cho Doãn Chí Bình.

"nói như vậy hôm qua ở bến tàu đám người Hắc Lang Bang bắt đầu có dấu hiệu gây sự với chúng ta rồi?"

" không sai, từ sau khi Khang Long đi vào địa bàn của Hắc Lang Bang trở ra chúng ta liền gặp phải sự quấy rối của bọn hắn".

" hừ, hành động đúng thật là nhanh.

Khang Long là một đầu ‘rồng qua sông’, còn chúng ta là địa đầu xà, hắn đến đây chân ướt chân ráo, không biết có mang theo hộ vệ nào có tu vi mạnh không, nhưng hắn thực lực cùng ảnh hưởng cũng không đủ để vây giết ta cùng Hà gia.

Bởi vậy hắn mới tìm đồng minh, mà Dư Khánh Chi chính là đồng minh đầu tiên hắn tìm được.

Tuy chỉ có một mình Dư Khánh Chi cũng đủ rồi, hơn nữa ở Liễu Thủy Thành ngoài Dư Khánh Chi cũng không có mấy người có thể trở thành đối thủ của chúng ta, có tư cách cùng Hà gia chúng ta đọ sức một trận".

"công tử, như vậy tiếp theo chúng ta cần phải làm gì?"

Hồng Nhất Ngôn vừa hỏi xong một người chợt tiến vào sân nhỏ.

Doãn Chí Bình nhận ra người này, hắn chính là một trong bốn người đi theo Hồng Nhất Ngôn, rất thân cận với Hồng Nhất Ngôn, hắn là Lang.

Bốn thiếu niên đi theo Hồng Nhất Ngôn chính là Sài, Lang, Hổ, Báo, tên đọc rất có vần, dễ nhớ.

Sau khi tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp của Cự Kình bang, tất cả những thứ này đều được Hà gia cùng người của Cái Bang phân nhau quản lí.

Lấy Hải Vương đổ tràng làm tổng bộ của Cái Bang do Hồng Nhất Ngôn quản lí, Thanh lâu do Sài quản lí, Bến Tàu do Lang quản lí, Quán ăn do Hổ quản lí, Dược liệu do Báo quản lí.

Trong đó Quán ăn của Hà gia tuy mới mở nhưng cũng là một nơi tụ tập nhiều tình báo, cùng Thanh lâu của Sài quản lí không hề kém bao nhiêu.

Bởi vậy bốn người quản lí bốn phần sản nghiệp không phân cao thấp quá nhiều, hỗ trợ lẫn nhau.

Mà bốn người nhân cơ hội được Doãn Chí Bình coi trọng liền chăm chỉ tu luyện, gần nhất đã có thể thấy được một ít thành quả.

Bọn hắn đều chưa đột phá Tam lưu cao thủ là bởi vì Doãn Chí Bình ra lệnh cho bọn hắn kìm nén lại, bồi đắp căn cơ cho vững chắc.

Lang vừa đi vào sắc mặt liền nghiêm trọng nói ra:

" Anh, công tử, bến tàu có biến. Hôm qua đám người của Hắc Lang Bang chỉ đối với chúng ta triển khai một ít cạnh tranh phương diện thương nghiệp như là trắng trợn cướp khách, mắng chửi ít người của chúng ta nhưng ngày hôm nay tình huống đã thăng cấp.

Vừa nãy đám người của Hắc Lang Bang đã xảy ra xô xát với người của chúng ta, hai bên đã động võ, bị thương không ít người.

Lúc này ở bến tàu còn đang giương cung bạt kiếm, cứ tình hình này không chừng người ở bến tàu của chúng ta cùng bọn hắn sẽ nổ ra chiến đấu trực tiếp, sẽ có đổ máu".

Doãn Chí Bình nghe vậy hừ lạnh một tiếng.

" quả nhiên, hôm qua bọn hắn không dám động thủ chỉ là đang thăm dò xem phản ứng của chúng ta thế nào mà thôi.

Hôm nay xem ra bọn hắn đã có đầy đủ tự tin bởi vậy mới quyết định ra tay với chúng ta".

Bến tàu không phải là muốn động thủ liền động thủ, đám người làm việc ở đây có tính liên kết rất mạnh, một khi động thủ liền sẽ dẫn tới phản ứng dây chuyền khiến cho hai bên lao vào ẩu đả tạo thành thương vong lớn.

Đến hiện giờ Hà gia cùng Hắc Lang Bang còn chưa đại chiến là nhờ có Lang ở phía trên ra lệnh cho đám người này nhịn xuống.

Doãn Chí Bình đứng lên nói:

" được rồi, đã vậy chúng ta tới bến tàu một chuyến, xem bọn hắn rốt cuộc là muốn làm trò gì".

Rất nhanh ba người liền hướng bến tàu phương hướng đi tới.

Vừa tới nơi Doãn Chí Bình liền thấy được một bầu không khí căng thẳng.

Địa bàn vốn đã được chia sẵn của Hà gia trước đây không hề có người của Hắc Lang Bang dám ở đây chèo kéo khách hàng của bọn hắn mà lúc này ở trước mặt của Doãn Chí Bình lại xuất hiện không ít người mặc đồng phục của Hắc Lang Bang đang mời chào khách từ trên thuyền xuống kéo bọn hắn qua bên của Hắc Lang Bang phục vụ.

Khách từ trên thuyền xuống có rất nhiều loại.

Nếu là thương nhân như vậy bọn hắn đã có người hợp tác từ trước, kho hàng cùng đội ngũ vận chuyển đã chuẩn bị xong, bởi vậy đám thương nhân thường sẽ cực ít chuyển qua sử dụng những dịch vụ của Hắc Lang Bang chỉ vì bọn hắn mời chào.

Đám thương nhân bình thường đóng tiền kho hàng đều tính bằng quý, một quý là ba tháng, bởi vậy trong thời gian ngắn bọn hắn chắc chắn sẽ không bị Hắc Lang Bang tranh mất, mà đám người này mới là người cung cấp số tiền lớn cho bến tàu của Hà gia.

Còn một đám du khách xuống tàu thì lại có nhiều thứ cần mua, bọn hắn không chỉ mua thổ sản của Liễu Thủy Thành còn sẽ di chuyển, ăn uống, nghỉ ngơi, đi chơi,... đủ các loại hoạt động.

Chỉ cần có thể kéo người qua, như vậy Hắc Lang Bang sẽ đem một dây chuyền phục vụ ném cho bọn hắn, đảm bảo từ trên người bọn hắn rút ra một số tiền lớn.

Cái này trước đây vốn là hai bên ăn chia đều, kéo được khách đều xem bản sự, không có chuyện khách đã đến bên Hà gia đám người kia còn dám cưỡng chế đem khách kéo trở lại.

Bây giờ thì khỏi cần nói, đám người Hắc Lang Bang vô cùng kiêu căng ngạo mạn trực tiếp chạy tới trên địa bàn của Hà gia cướp người, khiến cho đám người của Hà gia giận đến nghiến răng lại không thể làm gì.

Doãn Chí Bình không xuất hiện thì thôi, hắn vừa xuất hiện liền dẫn tới biến đổi.

Một người thanh niên mắt sắc nhìn thấy Doãn Chí Bình xuất hiện liền kinh hỉ kêu to:

" A, Doãn công tử tới.

Ha ha, có Doãn công tử ở đây chúng ta có thể đem địa bàn đoạt lại rồi.

Để xem đám người kia có dám hỗn láo ở trước mặt Doãn công tử hay không?"

một người nói xong liền nhanh chân chạy ra, nhắm thẳng tới một người của Hắc Lang Bang đang đoạt khách của bọn hắn chạy tới.

Không ít người cũng quay đầu nhìn sang, vừa nhìn thấy Doãn Chí Bình ánh mắt liền ào ào sáng lên, giống như thấy một nhanh đại quân viện binh vậy.

Doãn Chí Bình nhìn thấy cảnh này cũng hơi giật mình, hắn không nghĩ ra mình ở Hà gia lại có danh vọng cùng tín nhiệm cao tới mức này.

Hắn vừa xuất hiện đám người chiến ý vèo vèo kéo căng, cái này đã không khác gì một vị tướng quân trong quân đội rồi.

Cái này cũng không trách Doãn Chí Bình không biết rõ chính mình thế nào.

Hắn ở Hà gia làm ra một loạt động tác, đem Hà gia từ một cái tiểu phú gia biến thành gia tộc số một số hai trong Liễu Thủy Thành xếp ngang hàng với Hắc Lang Bang tất cả mọi người ở Liễu Thủy Thành đều có hiểu biết.

Nếu nói Hà Đại Nghiệp thân là Nhị lưu cao thủ đưa tới tác dụng to lớn cũng không sai, nhưng nếu không có Doãn Chí Bình nhiều lần bày mưu hiến kế, nhiều lần làm ra kì tích khiến cho Trương Đại Kình cùng đám con nuôi của hắn bại trận, đem những rắc rối cùng nguy hiểm của Hà gia hóa giải thì Hà gia cũng đã không đi được đến bước này.

Bởi vậy đám người đối với Doãn Chí Bình cũng rất sùng bái cùng sợ hãi, Doãn Chí Bình bây giờ ở Liễu Thủy Thành đã là một danh nhân, đám người xem hắn như định hải thần châm cũng không có gì lạ.

Người thanh niên đột nhiên xông tới bắt lấy cổ tay một người của Hắc Lang Bang quát:

" hừ, dám đến trên địa bàn của Hà gia chúng ta tranh ăn, các ngươi muốn ăn đòn sao?"

Người của Hắc Lang Bang bị tóm cũng không sợ hãi, đối phương đột nhiên trợn trừng mắt mắng ngược lại:

" thế nào? Muốn làm gì? Mau buông tay lão tử ra, nếu không đừng trách lão tử dạy cho ngươi một bài học nhớ đời".

Thanh niên tuổi trẻ nóng tính, nghe đối phương lên giọng xem thường mình liền nổi giận:

" còn dám xưng lão tử? Ngươi làm gì làm cho ta xem một chút?"

Người của Hắc Lang Bang cũng không lằng nhằng, đối phương đột nhiên vung tay tung quyền.

Bốp~

Một quyền đánh vào trên mặt của thanh niên, thanh niên lảo đảo ngã về phía sau, khóe miệng còn rướm ra một ít máu.

Người của Hắc Lang Bang đắc thế còn không tha người, chuẩn bị lấn người lên đè thanh niên xuống đánh tiếp.

Doãn Chí Bình nhìn thấy cảnh này cũng khó mà bình tĩnh, trong lòng một cỗ lửa giận đột nhiên cháy lên.

Hắn quát to:

" khốn kiếp, mau dừng tay cho ta.

Ngươi muốn chết?"