Chương 132: tin tức Khang Dực

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 132: tin tức Khang Dực

Khang Long nhìn thấy cảnh này hai mắt bắn ra sát ý quát lớn:

" ngươi dám?"

" muốn biết ta có dám hay không cứ thử xông lên một chút".

Doãn Chí Bình không hề nhượng bộ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ngược lại đối phương.

Khang Long ánh mắt híp lại, hắn không tin Doãn Chí Bình dám giết chết hắn, đột nhiên bước ra một bước xông về phía Hà Tuyết Vân.

Nhưng đúng lúc hắn vừa động Doãn Chí Bình lập tức ném ra que đóm ở trên tay, mục tiêu nhắm tới chính là lượng lớn rượu đang nằm trên đất.

Chỉ cần que đóm hơi châm lửa một cái, nói không chừng ngày hôm nay Khang Long cùng Khang Ngọc có thể biến thành một đôi gà quay.

Khang Long thấy cảnh này kinh hãi muốn chết vội vàng ôm lấy Khang Ngọc nhảy lùi về phía sau, khuôn mặt vừa giận vừa sợ nhìn về phía Doãn Chí Bình nộ hống:

" Doãn Chí Bình, ngươi khá lắm.

Ta là nhị công tử Khang gia con trai của tri phủ Lục Hòa thành.

Ngươi vậy mà dám công khai ở trên đường phố muốn giết ta, ngươi biết đây là tội lớn cỡ nào hay không?"

Doãn Chí Bình ánh mắt khinh thường hừ lạnh một cái, hắn còn chưa kịp trả lời một giọng nói ở bên ngoài chợt vọng tới:

" thế nào, tội rất lớn sao? Ta không thấy vậy a, theo ta nhìn thấy là Khang Long ngươi thua không chịu nhận thì đúng hơn".

Một vị công tử mặc áo màu xanh từ giữa đám người đi vào, Doãn Chí Bình cùng Khang Long đều quay đầu nhìn lại, người tới vậy mà là Mộc Lam.

Khang Long nhìn thấy Mộc Lam ánh mắt hơi co rút lại:

" Mộc Lam, sao lại là ngươi? Ngươi ở đây chẳng lẽ nói lời đồn Bạch Lộc bá tước phủ bá tước đại nhân sức khỏe không tốt là thật sao?

Bởi vậy ngươi tới chữa bệnh cho hắn?"

" ha ha, cái vấn đề này không hề quan trọng, quan trọng là ta chính mắt nhìn thấy Khang Ngọc cùng Hà tiểu thư tỉ võ, sau đó ngươi thẹn quá hóa giận muốn giết người mà thôi.

Thế nào, Nhị công tử của Khang gia rất ghê gớm sao?

Chỉ có ngươi được đánh người khác mà không cho phép người khác đánh ngươi?

Người khác đánh ngươi ngươi liền muốn giết người ta?"

Khang Long nghe vậy hừ lạnh một tiếng nhưng lại không tiếp tục phát tác.

Hắn là con trai của tri phủ, Mộc Lam lại là con trai của bá tước, thân phận cũng không hề thấp hơn hắn.

Ở Lục Hòa thành Khang Long có thể làm mưa làm gió, khinh thường rất nhiều người nhưng trong đó không bao gồm Mộc Lam.

Hắn không hề muốn cùng Mộc Lam kết thù một chút nào, hơn nữa ở đây hắn thân cô thế cô, đánh cũng không đánh lại Mộc Lam.

Đừng nhìn Mộc Lam thân hình thon gầy đơn bạc nhưng ẩn dưới lớp quần áo chính là một cơ thể khỏe mạnh cơ bắp, lực lượng rất đầy đủ.

Tuy lực lượng không lớn như Doãn Chí Bình nhưng ở trong đám người có hình thể bình thường đã rất mạnh.

Khốn nạn, nếu biết hôm nay va phải đám người này hắn nhất định sẽ đem nhiều hộ vệ một chút.

" Mộc Lam, ngươi hôm nay nhất định phải nhúng tay chuyện này sao? Ngươi muốn làm địch nhân của ta?"

Mộc Lam nghe vậy chợt cười ha ha:

" ta chỉ nói một câu công bằng mà thôi, chẳng lẽ không được sao?
còn về muốn làm địch nhân của ngươi hay không, ta từ trước giờ chưa hề có ý nghĩ này, bởi vì ngươi không xứng".

Mộc Lam nói đến câu sau cùng thì thái độ đã lành lạnh xuống, trong ánh mắt lóe lên vẻ xem thường.

Khang Long nghe vậy khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, nắm tay nắm lại phát ra rung động ken két.

Hắn là Nhị lưu, Mộc Lam cũng là Nhị lưu.

Nhưng hắn chỉ sơ nhập Nhị lưu cao thủ mà thôi, muốn so với Mộc Lam còn kém nhiều lắm.

Mộc Lam lúc này lại nói:

" ở trong Khang gia có thể làm đối thủ của ta chỉ có anh của ngươi, ngươi Khang Long còn chưa xứng".

Khang Long nghe vậy giận quá hóa cười:

" tốt tốt tốt, Doãn Chí Bình ngươi ngày hôm nay rất may mắn, hôm nay ta tạm tha cho ngươi một mạng.

Một cái bộ khoái cỏn con mà thôi cũng dám ở trước mặt ta nhảy nhót? Hà gia các ngươi mới phát triển được bao lâu?

Khang Long ta để lời lại đây, ta nhất định sẽ để cho ngươi mất đi tất cả mọi thứ, trở lại thân phận nghèo hèn nhục nhã trước đây. Hừ".

Khang Long nói xong ngoan thoại nổi giận đùng đùng phất tay áo rời đi, trên thân hắn bây giờ tràn đầy rượu, nếu trong chiến đấu phát sinh tia lửa rất có thể sẽ để bản thân gặp nguy hiểm.

Doãn Chí Bình cùng Mộc Lam chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội nhắm vào nhược điểm này của hắn.

Hơn nữa Khang Ngọc cũng cần trở về điều trị, hôm nay hắn tạm thời nhịn nhục một lần vậy.

Nhìn thấy Khang Long đi xa, Mộc Lam lúc này chợt chắp tay cười nói:

" ha ha chúng ta thật là có duyên a Doãn công tử.

Vừa vặn định nếm thử tay nghề đầu bếp ở Liễu Thủy Thành không ngờ lại gặp ngươi.

Thế nào, ba người các ngươi chuẩn bị tiến vào Tiên Hạc lâu ăn cơm sao?"

Doãn Chí Bình chắp tay chào lại:

" đúng vậy, ta vừa được làm bộ khoái đang muốn chúc mừng một chút, không ngờ lại gặp hai người đáng ghét này.

Mộc công tử nếu không chê vậy liền cùng chúng ta lên ăn một bữa?"

" từ chối thì bất kính".

Hai người vui vẻ đi lên tầng hai, rất nhanh thức ăn liền được tiểu nhị đưa lên.

Mộc Lam lúc này nhìn Hà Tuyết Vân nói:

" Hà tiểu thư tuy chưa đột phá Tam lưu cao thủ nhưng thực lực thật không đơn giản a.

Xem ra ngươi hẳn là phá công trọng tu chứ? Đã đột phá cực hạn mấy lần rồi?"

Hà Tuyết Vân nghe vậy hơi kinh ngạc nhìn hắn một chút sau đó nói:

" đúng vậy, vì một số lí do mà ta trọng tu, đột phá cũng không nhiều, nói ra sợ công tử chê cười".

Mộc Lam nghe vậy cũng không hề hỏi nàng đến cùng đột phá mấy lần mà cười nói:

"không trách, ta cũng cảm giác Hà tiểu thư được đồn là thiên tài tu luyện của Hà gia không thể chỉ là bất nhập lưu võ giả đây.

Doãn công tử thực lực cũng không tệ, hai người các ngươi đúng là một cặp đôi không đơn giản nha".

Hà Tuyết Vân nghe vậy hơi đỏ mặt nhìn Doãn Chí Bình một chút, Doãn Chí Bình khuôn mặt như thường, hắn nhìn Mộc Lam hỏi:

"Mộc công tử, ngươi vì ta mà đắc tội Khang Long sẽ không có vấn đề gì chứ?"

" ha ha, Doãn công tử nghĩ nhiều, ta cũng không sợ bọn hắn.

Khang gia ỷ vào Khang Dực liền làm mưa làm gió ở Lục Hòa thành, bởi vậy ta đã nhìn bọn hắn khó chịu từ lâu rồi.

Hôm nay vừa vặn gặp nói một câu nói công bằng mà thôi".

" ồ, Khang Dực người này lợi hại không?"

" lợi hại, lợi hại hơn ta.

Hắn năm nay hơn hai mươi tuổi có thể làm được ngoại kình hóa thuẫn, so với Diệp Thanh Hà cũng không kém bao nhiêu đâu.

Hơn nữa hắn đột phá Nhị lưu cao thủ đã mấy năm Doãn Chí Bình tốt nhất là nên cẩn thận một chút".

Doãn Chí Bình nghe vậy sắc mặt hơi trầm xuống, xem ra hắn cùng Khang gia ngày hôm nay kết thù đã là chuyện chắc chắn, không cách nào điều giải.

Đương nhiên hắn cũng không sợ.

Đối với loại công tử ca thích khi nam bá nữ ỷ thế hiếp người này hắn cho dù không chọc đối phương đối phương cũng sẽ tự tìm lí do đến chọc hắn.

Giống như Lương Hán Vũ, trước đây hai người thù hận cũng không sâu như vậy.

Nhưng Lương Hán Vũ vì nịnh bợ lấy niềm vui của Liên Mộc Y mà cùng hắn đối đầu đến chết, cuối cùng bị bắt về kinh thành chém đầu.

Đã là địch vậy không bằng tiên hạ thủ vi cường, xác định đối phương là kẻ địch rồi tìm cơ hội ra tay trước như vậy sẽ đỡ bị động hơn rất nhiều.