Chương 131: động thủ

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 131: động thủ

Khang Ngọc nhìn thấy Hà Tuyết Vân đi ra khiêu chiến sắc mặt liền trầm xuống.

Một nữ võ giả chưa đột phá Tam lưu cao thủ cũng dám khiêu chiến nàng?

Đã biết nàng là Tam lưu cao thủ còn không sợ, đối phương cảnh giới rõ ràng thua kém mà vẫn tự tin như vậy chẳng lẽ đang khinh thường nàng, cho rằng vượt cấp khiêu chiến nàng rất dễ dàng sao?

Nàng nhìn giống quả hồng mềm?

Khang Ngọc giận, triệt để giận.

" ta nghe nói Hà gia đại tiểu thư là thiên tài tu luyện của Hà gia, ở Liễu Thủy Thành cũng có danh tiếng không nhỏ.

Không ngờ hôm nay gặp mặt cũng chỉ là bất nhập lưu võ giả, vậy mà còn dám đứng ở trước mặt ta huyênh hoang khoác lác.

Hôm nay nếu ngươi đã muốn tự chuốc lấy nhục vậy thì ta sao lại không dám chỉ giáo ngươi chứ?"

Khang Ngọc hừ lạnh một tiếng nói ra, bước chân nhanh nhẹn đi ra ngoài cổng sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Hà Tuyết Vân, hiển nhiên muốn gọi Hà Tuyết Vân ra ngoài đánh.

Hà Tuyết Vân cũng không hề e ngại, bước ra ngoài ứng chiến.

Đám dân chúng vây xem thấy cảnh này vội vàng lùi ra tản về bốn phía, bọn hắn cũng biết võ giả chiến đấu tràng diện rất nguy hiểm, không nên tới gần nếu không bị chiến đấu dư âm ảnh hưởng tới thì chỉ có thể tự trách mình xui xẻo.

Khang Ngọc khóe miệng kéo ra một nụ cười khinh thường, hai tay bày ra chiến đấu tư thế, nàng sử dụng chưởng pháp.

Doãn Chí Bình có thể thấy được ở dưới làn da của nàng giống như đang có mấy con giun cực kì bé nhỏ bò qua bò lại, đây chính là Ngoại kình của Tam lưu cao thủ.

Ngoại kình của Tam lưu cao thủ có tác dụng tăng phúc lực lượng vô cùng to lớn, có thể khiến cho Tam lưu cao thủ có được sức mạnh xé xác hổ báo, so với bất nhập lưu võ giả hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhau.

Bởi vậy nếu như bất nhập lưu võ giả lỗ mãng khiêu chiến Tam lưu cao thủ như vậy kết quả thường sẽ rất thảm.

Hà Tuyết Vân ánh mắt sắc bén nhận ra tình huống của nàng, bởi vậy mới dám khiêu chiến Khang Ngọc.

Muội muội của mình bị người cho một bạt tai ở trước mặt mình, người đánh còn là loại tiểu thư mắt cao hơn đầu đỏng đà đỏng đảnh, nàng sao có thể nhịn.

Hà Tuyết Vân nắm chặt hai tay, ánh mắt chuyên chú nhắm chuẩn đối phương.

Từ trên người nàng Doãn Chí Bình lúc này đột nhiên cảm thấy được một cỗ khí tức vô cùng uyển chuyển hòa hợp chạy xung quanh nàng.

Cỗ khí tức này bắt đầu từ phía dưới hai chân, được hai chân hấp thu từ mặt đất sau đó uốn lượn theo cơ thể tập trung lên thân trên.

Hiển nhiên đây chính là thành quả của việc nàng đóng cửa tu luyện hơn một tháng.

Khang Ngọc đột nhiên quát lớn:

" Hôm nay ta sẽ cho ngươi mở mang tầm mắt để biết Như ý chưởng của Khang gia chúng ta lợi hại cỡ nào".

Nàng vừa nói xong dưới chân đạp mạnh một cái trực tiếp xông thẳng tới, một chưởng nhắm ngay ngực của Hà Tuyết Vân vỗ tới, tốc độ tấn mãnh khí thế như rồng, vừa ra tay liền xuất toàn lực, không hề có chút nào dữ lại.

Bàn tay đối phương giống như là xé tan một lớp gió, tạo ra một tiếng gió rít gào cực kì uy hiếp.

Hiển nhiên Khang Ngọc vô cùng tự tin vào chưởng pháp của Khang gia cùng với tu vi của mình, chắc chắn Hà Tuyết Vân không thể nào đỡ nổi một chưởng này.

Hà Tuyết Vân nhìn đối phương dũng mãnh xông tới không hề sợ hãi, tay trái của nàng đột nhiên hóa thành ưng trảo bắt lấy cổ tay của Khang Ngọc sau đó đẩy mạnh xuống phía dưới.

Khang Ngọc đột nhiên cảm nhận được một cỗ cự lực không thể chống cự, ánh mắt tràn đầy khó tin cùng kinh hãi.

Còn chưa kịp hoàn hồn Hà Tuyết Vân tay phải đã xông tới, tốc độ nhanh đến mức hóa thành tàn ảnh khiến nàng cũng không kịp nhìn.

Đoàng~

Một tiếng nổ to như là pháo nổ vang lên, Khang Ngọc chỉ cảm thấy hai tai mình đột nhiên ù ù không rõ, trước ngực đau nhức vô cùng, sau đó bay tung tóe về phía sau, miệng mãnh liệt phun ra một đoàn sương máu.

Chỉ một quyền, chỉ dùng đúng một quyền Hà Tuyết Vân đã đem một vị Tam lưu cao thủ cảnh giới cao hơn mình đánh bại, hơn nữa còn đánh thổ huyết như mưa, quả thật thực lực rất đáng sợ.

Hà Tuyết Vân đem Phách Không quyền tu luyện đã vô cùng nhuần nhuyễn, một quyền vừa rồi đạt tới cảnh giới viên mãn, đã đem lực lượng của nàng phát huy ra tối đa.

Một tiếng pháo nổ này cũng làm cho toàn bộ người xem kinh hãi, tiếng hô sợ hãi ở bốn phía vang lên không ngớt.

Không ít người vội vàng lấy hai tay che tai của mình lại, ánh mắt sợ hãi quan sát Hà Tuyết Vân.

Bọn hắn cảm giác được quyền này rất khủng bố, giống như Hà Tuyết Vân đấm ra một quyền này có thể đem một con trâu trực tiếp đánh chết chứ đừng nói là người.

Bịch~

Khang Ngọc ngã lăn ra đất, cuồn cuộn lăn mấy vòng mới dừng lại được, khóe miệng tràn đầy máu tươi, ánh mắt trợn trắng như muốn ngất đi.

Khang Long nhìn thấy cảnh này kinh hãi gần chết, thân hình lóe một cái liền chạy lại đỡ lấy nàng, sợ hãi hô to:

" Muội muội, ngươi không sao chứ?"

Khang Ngọc run rẩy nói ra:

" không thể nào.. ta là Tam lưu cao thủ, nàng chỉ là một cái bất nhập lưu võ giả, nàng sao có thể có lực lượng lớn như vậy?
Như Ý chưởng của Khang gia chúng ta rất lợi hại, sao ta lại có thể thua nàng được chứ?"

Hà Tuyết Vân nghe vậy lạnh lùng nói:

" đừng quá tự cho là đúng, Khang tiểu thư.

Ngươi cũng chỉ vừa đột phá mà thôi, Ngoại kình đối với ngươi tăng phúc cũng không nhiều như ngươi tưởng.

Gặp một ít người tuy là bất nhập lưu võ giả nhưng nội tình thâm hậu liền có thể đánh bại ngươi, giống như việc ta làm ngày hôm nay.

Đây chính là bài học cho việc ngươi dám đánh muội muội của ta".

Khang Ngọc nghe vậy cảm giác vô cùng nhục nhã, nàng hai mắt tràn đầy tơ máu quát:

" ta đánh nàng thì thế nào? Hai chị em các ngươi chỉ là hai nữ nhân đê tiện mà thôi, các ngươi dám động vào ta hôm nay các ngươi chết chắc rồi.

Anh, giúp ta giết chết nữ nhân, nàng nhất định phải chết".

Khang Ngọc giống như phát điên quát lên, vừa quát xong lại nôn ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lần nữa tái nhợt xuống.

Khang Long nghe vậy ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Hà Tuyết Vân, hắn đột nhiên đứng lên, khí thế trên người bộc phát.

Nhị lưu cao thủ, nội kình!

"Hừ".

Khang Long còn chưa kịp ra tay, một cái hừ lạnh nặng nề chợt vang tới.

Hắn đột nhiên cảm giác được phía bên cạnh có mấy đạo hắc ảnh đang cực tốc đánh tới.

Khang Long vội vàng tung chưởng, đánh tan nhưng hắc ảnh này.

Cheng cheng cheng~

Tiếng bình sứ bị đánh vỡ liên tục vang ra, một đám nước ướt át đột nhiên xối đầy người hắn cùng Khang Ngọc.

Là rượu?

Doãn Chí Bình ra tay đánh lén?

Khang Long rất nhanh liền nhận ra thứ xối trên người mình là gì, nhưng để hắn kinh ngạc hơn chính là tốc độ bay của đám bình rượu này.

Phải biết vừa rồi hắn đánh nát bình rượu mỗi bình đều nặng khoảng 50 cân, Doãn Chí Bình vừa rồi chỉ dùng một tay liền có thể cầm một bình, sau đó ném đi với tốc độ cực kì kinh khủng.

Bởi vậy hắn không thể không quay đầu đánh nát đám bình rượu, tránh cho bản thân bị trúng ám khí.

Nhưng mà cho dù đem toàn bộ bình rượu đánh nát thành công, hắn vẫn bị rượu xối ướt cả người.

Khang Long nổi giận đùng đùng quát to:

" Doãn Chí Bình, ngươi muốn chết?"

Doãn Chí Bình trên tay không biết lúc nào đã xuất hiện một que đóm, hắn lạnh nhạt nói ra:

" Khang Long, rượu của Tiên Hạc lâu nổi tiếng là có số độ lớn.

Ta chỉ cần hơi điểm một mồi lửa, ngươi cùng em gái ngươi ngày hôm nay rất có thể sẽ biến thành gà quay.

Thế nào, muốn nếm thử mùi vị bị quay chín sao?"