Chương 133: Khang Long bắt đầu ra tay

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 133: Khang Long bắt đầu ra tay

Phủ thành chủ.

Sau khi bố trí người chữa thương cho Khang Ngọc, Khang Long đi gặp Liên Mộc Lâm.

Quá trình gặp mặt vô cùng thuận lợi, Liên Mộc Lâm cũng không hề làm gì khó xử hắn, còn sắp xếp cơ hội gặp mặt Liên Mộc Y cho hắn.

Lúc này Khang Long đang ngồi cùng bàn với Liên Mộc Y, ánh mắt lóe lên tham lam háo sắc thần thái nhìn đối phương.

Liên Mộc Y là con gái của thành chủ tự nhiên nhan sắc hơn người.

Tuy không thể so với Hà Tuyết Vân nhưng nhìn cũng không tệ.

Nàng gần nhất bởi vì gặp phải đả kích không nhỏ bởi vậy sắc mặt lúc này có hơi tái nhợt suy yếu làm người ta có cảm giác nhu nhược cần được bảo vệ, khiến cho Khang Long trong lòng có một cỗ cảm giác muốn đem nàng chiếm làm của riêng, để ở trong lòng mạnh mẽ an ủi một trận.

Liên Mộc Y có chút khó chịu với ánh mắt của đối phương nhưng vẫn không hề nói gì, nàng hỏi:

" hôm nay nghe nói Khang công tử có xích mích với đám người Doãn Chí Bình?"

Khang Long lấy lại tinh thần gật đầu nói:

" không sai, tên tiểu tử Doãn Chí Bình kia quả nhiên rất đáng ghét.

Ta cũng biết Liên tiểu thư cùng hắn có thù, không bằng để ta giúp tiểu thư trả thù để xả mối hận trong lòng?"

Liên Mộc Y nghe vậy trong lòng hừ lạnh một tiếng, nói giúp ta trả thù thực chất cũng là giúp ngươi trả thù mà thôi, còn muốn dựa vào nó lấy lòng ta?
Tuy trong lòng nàng vô cùng rõ ràng nhưng ngoài mặt vẫn là thể hiện ra thần sắc hận Doãn Chí Bình muốn chết:

" không sai, nếu như Khang công tử có thể giúp ta trả mối thù này ta trong lòng chắc chắn sẽ khắc sâu ân tình này".

" ha ha ha, Liên tiểu thư quá lời.

Chúng ta đều sắp thành vợ chồng, ta đương nhiên sẽ giúp ngươi trả mối thù này, ngươi chỉ cần chờ là được".

Nói xong hắn liền đứng dậy chào từ biệt, rất nhanh liền rời đi Phủ thành chủ.

Nhìn Khang Long bóng lưng biến mất, Liên Mộc Y trong ánh mắt tràn đầy chán ghét:

" hắn cùng Lương Hán Vũ là một loại người, nhưng so Lương Hán Vũ buồn nôn hơn quá nhiều.

Ít nhất Lương Hán Vũ ra tay với Doãn Chí Bình cũng là vì ta, mà hắn là mượn hoa hiến phật còn làm bộ như ta được lợi to lớn.

Nhất là ánh mắt của hắn cứ liên tục ở trên người ta quét qua quét lại, cực kì khiến ta chán ghét, xem ra ở Lục Hòa thành tên này cũng là một tên công tử háo sắc mà thôi.

Có điều nếu hắn làm việc này ta cũng được lợi không nhỏ, còn có thể trả thù, cớ sao phải từ chối hắn đây.

Hừ hừ".

Liên Mộc Y trong lòng hừ lạnh một tiếng, nàng lúc này chợt nhớ tới hình ảnh Doãn Chí Bình, trong lòng không nhịn được lại bắt đầu nghiến răng nghiến lợi lên............

Khang Long rời khỏi phủ thành chủ rất nhanh liền tìm tới địa bàn của Hắc Lang Bang.

Có câu nói rất hay, cự long khó ép địa đầu xà.

Hắn ở Liễu Thủy Thành lạ nước lạ cái muốn chơi chết Doãn Chí Bình chỉ có thể tìm một ít đồng minh.

Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, bởi vậy Hắc Lang Bang không nghi ngờ gì chính là đối tượng được hắn chọn đầu tiên.

Đừng nhìn Hắc Lang Bang chưa cùng Doãn Chí Bình có bao nhiêu va chạm liền tưởng bọn hắn không phải là địch nhân của Doãn Chí Bình.

Hắc Lang Bang trước đây là đối thủ cũ của Cự Kình bang bởi vì sản nghiệp của hai bên có trùng lặp va chạm, cạnh tranh rất khốc liệt.

Hà gia hấp thu Cự Kình bang, sản nghiệp tự nhiên sẽ cùng Hắc Lang Bang xung đột, hai bên đã là kẻ địch ẩn hình, chỉ cần hơi chọc một chút liền sẽ lộ ra ánh sáng.

Khang Long thân phận cao quý, muốn gặp Hắc Lang Bang bang chủ vô cùng dễ dàng.

" Dư Khánh Chi Dư bang chủ, cuối cùng cũng có thể gặp ngài một lần.

Ta chính là Khang Long, nhị công tử của nhà tri phủ Lục Hòa thành".

Khang Long tự mình giới thiệu, Dư Khánh Chi cũng chắp tay nói:

" lần đầu gặp gỡ, Khang công tử mạnh khỏe.

Không biết hôm nay Khang công tử đến đây có việc gì chỉ giáo hay không?"

" ha ha, ta cũng không lòng vòng.

Nghe nói Dư bang chủ muốn mở rộng buôn bán đến Lục Hòa thành, nhưng ngươi muốn thuê cửa hàng mãi mà không được?"

Dư Khánh Chi nghe vậy ánh mắt chợt sáng lên.

Hắc Lang Bang của hắn gia đại nghiệp đại, sản nghiệp rộng khắp, tự nhiên muốn mở rộng buôn bán.

Nhưng muốn ở thành thị khác mở cửa hàng cũng không đơn giản như vậy, Lục Hòa thành cũng không phải địa bàn của hắn, không cách nào dùng sức mạnh của hắn ở Liễu Thủy Thành ảnh hưởng tới chỗ này.

Mà đập tiền thì lại quá tốn kém, đám quan phủ ở đây đều là một đám động không đáy, đập xuống bao nhiêu cũng cảm giác không đủ.

Lục Hòa thành rất nhiều cửa tiệm có vị trí tốt đều đã sớm có chủ, bây giờ muốn có cửa tiệm chỉ có thể mua lại nhà dân.

Mà cái này cần nha môn ra mặt làm việc, cần đền bù cùng giải phóng mặt bằng, cần cấp chứng từ, đủ loại thủ tục rắc rối phức tạp.

Bởi vậy Dư Khánh Chi cho dù đã cố gắng liên lạc chạy chọt nửa năm cũng không cách nào ở Lục Hòa thành mở cửa hàng, cái này khiến hắn vô cùng đau đầu.

Mà hôm nay Khang Long đến đây hỏi vấn đề này tự nhiên không phải chỉ để hỏi cho vui, hắn chắc chắn có chỗ cần hỗ trợ.

" không biết Khang công tử có việc cần ta ra tay sao? Công tử cứ việc nói thẳng, chúng ta đều là người thông minh".

Khang Long cười ha ha:

" nói chuyện với Dư bang chủ quả nhiên bớt rất nhiều sức lực.

Ta muốn chơi chết Doãn Chí Bình cùng Hà gia, hắn cũng là kẻ địch của ngươi, không bằng chúng ta hợp sức.

Hà gia sản nghiệp xung đột với các ngươi, Hà gia ngã xuống ta cũng không nhúng tay, toàn bộ sản nghiệp của bọn hắn các ngươi ăn được bao nhiêu liền tự xem bản lĩnh của các ngươi, ta chỉ muốn chơi chết bọn hắn mà thôi.

Ta sẽ làm chỗ dựa cho Dư bang chủ, sau khi hoàn thành chuyện này Dư bang chủ ở Lục Hòa thành cũng sẽ có được một vị trí tốt mở tiệm buôn bán.

Thế nào, không biết Dư bang chủ có đồng ý hay không?"

Dư Khánh Chi nghe vậy hai mắt sáng lên, hắn còn cần phải nghĩ hay sao?
đương nhiên là đồng ý a, chơi chết Doãn Chí Bình mà thôi, hắn dám làm...........

Nguyệt hắc phong cao, là thời điểm tốt để làm việc xấu.

Từ trong Hắc Lang Bang hàng loạt hắc ảnh đột nhiên xông ra, hướng về bốn phương tám hướng chạy ra.

Trong đêm nay không ít nhà dân ở Liễu Thủy Thành đều xuất hiện án trộm cắp, không ít người bị ăn trộm sạch toàn bộ số tiền tích lũy, tiếng kêu trời oán đất kêu rên một mảnh.

Quả nhiên không có gì đặc biệt, sáng ngày hôm sau Doãn Chí Bình vừa lên tới nha môn liền đã thấy được một đống lớn người tập trung ở trước nha môn.

Hắn đối với Điền Vĩ bộ khoái hỏi:

" điền đội trưởng, bọn hắn mới sáng sớm tập hợp ở đây đông như vậy làm cái gì?"

Điền Vĩ khó chịu nói:

" tri phủ đại nhân mới sáng sớm gặp phải cảnh này đã vội vàng triệu tập chúng ta đến đây, chúng ta cũng chưa kịp ăn sáng gì đây.

Tối qua ở Liễu Thủy Thành chúng ta đột nhiên xuất hiện một loạt án trộm cắp, không ít người đều bị trộm sạch tiền tài tích lũy mấy năm, bọn hắn sáng nay liền chạy tới đây kêu oan, bắt Chương tri phủ mau chóng tìm ra kẻ trộm".

Doãn Chí Bình nghe vậy nhíu mày nói:

" chuyện này chắc chắn là có vấn đề, đột nhiên xuất hiện nhiều án trộm như vậy chắc chắn là do người có võ công cao cường hoặc là một tổ chức có nhiều người mới có thể làm ra được.

Đây không phải là việc của Phủ thành chủ nên quản lí sao?"

Điền Vĩ bộ khoái gật đầu nói:

" Chương tri phủ cũng không ngốc, hắn đương nhiên nhìn ra chuyện này.

Nhưng hắn phái người tới Phủ thành chủ hỏi thăm, bên kia liền lập tức từ chối, nói những vụ án nhỏ như bắt trộm tiền này chính là việc của nha môn chúng ta, bọn hắn không quan tâm.

Nha môn chúng ta vốn ít người, sao có thể tra ra cái gì?

Chưa kể bọn hắn nếu như là một tổ chức nhiều người làm, như vậy chúng ta cũng có thể sẽ gặp nguy hiểm a.

Đám dân chúng thì liên tục gào khóc kêu chúng ta tìm trộm, chúng ta rất khó khăn nha.

Nói chung bây giờ không chỉ tri phủ đại nhân đau đầu mà đến cả ta cũng cảm giác đau đầu đây".

Điền Vĩ bộ khoái thở dài lắc đầu nói ra, xem ra hắn cũng bắt đầu cảm giác được nguy cơ.

Doãn Chí Bình ánh mắt híp híp lại, hắn đột nhiên ngửi thấy được một mùi âm mưu ở trong chuyện này.

Tác: hôm qua bận không up chương, sr anh em, sẽ bù cho 3c và 1 chương bạo mốc Like. Đang sửa lại cốt truyện cho thêm đặc sắc một tí, tác cũng đang cố nghĩ nội dung đây:))