Chương 9: Bắt gặp

Thời Đại Quỷ Dị

Chương 9: Bắt gặp

Chương 9: Bắt gặp


"Cạch cạch..."

Kéo quy-lát để đảm bảo không còn viên đạn sót lại nào nữa, Thiên Ân bật chốt an toàn của khẩu AK lên rồi đặt lên bàn. Thở ra một hơi dài, hắn chộp lấy bình nước tu ừng ực. Khà một tiếng đầy sảng khoái, hắn lấy khăn lau hết mồ hôi trên người rồi hí hoáy tháo từng khẩu trong bao chứa đồ ra để lau chùi, vệ sinh định kì.

Vừa chọc chọc nòng súng nhằm loại bỏ phần thuốc cặn còn đọng lại, hắn vừa tranh thủ suy tính cho thời gian sắp tới,

Số đạn dược dự trữ hắn mua cách đây một tuần đã bị sử dụng gần hết, nhưng bù lại tốc độ phản ứng thần kinh, độ chính xác, khả năng kiểm soát độ giật, khả năng điểm xạ của hắn đã được cải thiện đáng kể. Hắn sẽ cần nhập thêm một lô đạn dược mới hoặc tự mua máy sản xuất đạn mini tại nhà trên chợ đen nếu muốn duy trì phong độ hiện nay của mình hay thậm chí tăng thêm trình độ sử dụng vũ khí nóng.

Tiếp đó chính là luyện tập sử dụng vũ khí lạnh, đặc biệt là dao găm. Hắn biết thừa rằng trình độ bắn súng hiện tại của mình ra sao, trượt nhiều hơn trúng nên khi chiến đấu thật sự, hắn sẽ lãng phí rất nhiều đạn. Khi tham gia vào một nhiệm vụ dài ngày, nếu hắn không học được cách sử dụng dao kiếm thì án tử là chắc chắn - ai cũng hiểu là súng ống chỉ tương đương với một cây gậy không hơn không kém nếu cạn kiệt đạn dược dự trữ. Ngay trong ngày hắn tập bắn súng trở lại, hắn đã đăng kí một khóa dạy sử dụng dao để tự vệ nên hắn cũng không lo về vấn đề này lắm, chỉ cần luyện tập chăm chỉ và thỉnh thoảng giết thịt vài con gà vịt để thấy máu là được.

Thêm một điều khiến hắn chọn dao găm thay vì đao kiếm, đó là vì sự bất ngờ. Kinh nghiệm chiến đấu tay đôi của hắn gần như là con số 0 tròn trĩnh, nên dao găm với ưu điểm là nhỏ bé, ẩn nấp, sắc bén cùng với việc được bôi độc gây tê liệt thần kinh mua tại chợ hóa chất sẽ trở thành đòn sát thủ của hắn.

Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ kiếm về 20 quỷ dị bạc hoặc nộp tiền 'thực hành' rèn dao tại mấy khu du lịch làng rèn là hắn đã có trong tay một con dao chất lượng rồi. Nhưng trong thâm tâm thì hắn vẫn nghiêng về lựa chọn ra hàng rèn nộp tiền học phí hơn. Không phải lí do to tát gì ngoài việc bây giờ hắn thiếu quỷ dị bạc kinh khủng, rất nhiều món uy lực tuyệt luân vẫn còn đang nằm trong cửa hàng chờ hắn "thị tẩm" đây.

Việc thứ ba là liên lạc, tìm hiểu thông tin về những người chơi khác, nhiệm vụ và lí do trò chơi này vận hành. Con người là loài sinh vật mang tập tính xã hội, nên sự hình thành những tập hợp lỏng lẻo, những tổ chức liên kết bởi lợi ích là điều không thể tránh khỏi. Từ tầng trên cùng xuống cấp thứ ba của Internet, hắn không thể tìm thấy bất cứ thông tin gì về "Thời Đại Quỷ Dị" cả, nên hắn suy đoán mình phải xuống sâu hơn nữa để có thể gặp được hội nhóm do người chơi lập ra. Khổ nỗi deep web cũng bảo mật rất tốt nên tới giờ hắn vẫn cứ đơn cô một mình. Việc tìm kiếm thị trường giao dịch của những người chơi khác hắn để cho duyên số đưa đẩy, được thì được, không thì thôi. Nói gì thì nói chứ hắn cũng chỉ là một manh tân, một người chơi nghèo mạt rệp không có lấy một quỷ dị bạc trong tay, trao đổi bằng niềm tin à?

"Vạn sự tùy duyên đi. Gặp được trong nhiệm vụ chung còn tốt, lúc ấy xin gia nhập là được rồi."

Hắn thở dài một cái rồi đứng dậy thu dọn vỏ đạn và xóa hết chứng cứ còn sót lại....................................

Căn nhà số 13A phố Nguyễn Cương Trực nằm tận sâu trong ngõ nhỏ, lối vào từ đường chính thì chỉ vừa đủ cho một xe máy đi qua, chủ nhà hét giá thuê mỗi tháng khá cao so với vị trí 'đắc địa' thưa dân cư kèm với con số biểu tượng của xui xẻo cùng với truyền thuyết kinh dị nên căn nhà 'ma ám' này gần như không được ai hỏi thăm đến trên các trang cho thuê chỗ trên mạng xã hội. Nhưng hôm nay, nó đã được thuê bởi một cậu thanh niên sắp ra trường tìm việc.

"Bà chủ nhà dễ dãi thật đấy. Mình mới gửi ảnh căn cước công dân giả sang và chuyển ba tháng tiền đặt cọc mà đã đồng ý luôn rồi. Chẳng lẽ mình chọn ảnh trông già dặn đẹp trai quá?"

Thiên Ân đứng trước cổng sắt lẩm bẩm một câu rồi nhanh chóng lấy chìa khóa ra để mở cửa. Bởi hắn cần một nơi để tiến hành một số hoạt động chế tạo vũ khí nguy hiểm, cùng với việc muốn tìm một nơi gần như là một căn 'nhà an toàn' để dự trữ vũ khí, máy móc sản xuất súng đạn, thuốc nổ, hóa chất và thực phẩm của mình nên hắn đã cấp tốc lên mạng tra cứu. Kết quả là căn nhà đầy những tật xấu này đã lọt vào mắt xanh của hắn.

Đúng lúc hắn muốn đẩy cổng để vào, mấy đứa trẻ con chơi gần đó vốn nhìn hắn với con mắt tò mò bỗng chạy vội tới.

"Gì vậy mấy em?"

Hắn quay đầu, nhìn hướng bọn trẻ.

Cả bọn chỉnh lại quần áo hơi xộc xệch của mình, sau đó bắt đầu líu ríu bên tai hắn.

Hai đại thuộc tính cảm nhận và tỉnh táo đạt tới 7 đủ để giúp hắn phát hiện còn có một chút linh năng còn sót lại trên thân thể từng đứa bé ở đây.

Có nhiệm vụ tiết tấu.

Sắc mặt hắn tức thì thay đổi, bắt đầu chăm chú lắng nghe.

"Anh mới chuyển tới phải không ạ? Nếu không phải thì không sao, anh không biết chứ ai ở đây cũng biết nhà này có ma đấy."

Hắn hiền hòa xoa đầu thằng bé, sau đó lấy trong túi ra mấy cái kẹo thưởng cho cả bọn, ra hiệu đứa bé nói tiếp.

Cả lũ được kẹo nên khoái chí lắm, đứa nọ át đứa kia, tranh nhau giải thích cho hắn về lí do tại sao ngôi nhà lại có ma.

Qua một hồi, cuối cùng hắn cũng đã rõ đầu đuôi câu chuyện. Đưa tiễn lũ trẻ về sân chơi, hắn đứng trầm ngâm suy nghĩ.

Ngôi nhà này ba tháng trước xảy ra một vụ tự tử. Nguyên nhân thì hết sức củ chuối, một cô gái trẻ cãi nhau với bạn trai của mình về việc bản thân chỉ được tặng một thỏi son bình thường, không đắt tiền và cũng không của hãng thời trang nổi tiếng nào cả trong dịp Valentine.

Mọi chuyện sẽ hết sức bình thường nếu cặp đôi này lại làm hòa với nhau sau khi cãi vã, tình yêu lại nồng cháy như xưa, nhưng không.

Cô gái này vốn có lòng hư vinh rất mạnh, việc không nhận được quà đắt tiền từ bạn trai để đăng lên Eyebook cũng như khoe với đám bạn đã khiến cô nàng nổi điên. Và để chứng minh cơn giận của mình sẽ không bao giờ có thể nguôi ngoai, tình yêu giữa chúng ta sẽ đổ vỡ nếu anh không tặng em thỏi son hay bất cứ thứ gì đắt tiền hơn, nàng ta đã chạy lên tầng thượng tòa nhà, dọa nạt chàng người yêu tội nghiệp rằng em sẽ nhảy xuống thật, không đùa.

Và đùa không vui, lực ma sát đã căng. Khi anh chàng còn đang mỏi mồm thuyết phục thì cô gái đã trượt chân ngã xuống mặt đất, đầu tan ra thành từng mảnh trong khi tay vẫn đang nắm chặt thỏi son được tặng lúc trước. Anh người yêu được phán vô tội và vụ án này dần chìm vào trong quên lãng, chỉ để lại bà chủ nhà cuồng nộ vì có người chết trên đất nhà mình nên giá thuê cũng sẽ phải giảm.

Trong một lần dọn dẹp, tân trang lại căn nhà, cũng như để chứng minh những tin đồn thất thiệt về tòa nhà cho thuê của mình là vô căn cứ, bà chủ nhà đã bị ma nhát cho đến chết ngất. Tất nhiên, sau đó bà ấy đính chính là do mình bị tụt huyết áp mà không có đường bổ sung nên ngất xỉu, nhưng cũng không ai tin nữa. Căn nhà mang danh ma ám từ đó đến nay.

[Nhiệm vụ phát động điều kiện đã thỏa mãn]

[Nhiệm vụ loại hình: cơ sở nhiệm vụ]

[Tên nhiệm vụ: Làm đẹp]

[Nhiệm vụ mục tiêu: hoàn thành chấp niệm của oan hồn hoặc phá hủy vật kí gửi của oán linh]

[Thời gian hạn chế: 60 phút]

[Ban thưởng 1: vật phẩm cấp E ngẫu nhiên]

[Ban thưởng 2: 100 điểm kinh nghiệm]

[Ban thưởng 3: 100 quỷ dị bạc]

[Đồng ý / Không đồng ý]

Hắn cười dài rồi quay bước ra ngoài ngõ.

Sau một hồi, hắn quay trở lại, bước chân vào trong nhà.