Chương 15: Trở về

Thời Đại Quỷ Dị

Chương 15: Trở về

Chương 15: Trở về


Hệ thống nhắc nhở thanh âm bên tai vang lên, Thiên Ân cuối cùng cũng có thể xác định ma lai đã chết hẳn.

[Ban thưởng 1: 100 điểm kinh nghiệm]

[Ban thưởng 1.5: 100 điểm kinh nghiệm từ việc đánh giết oán quỷ cấp D-]

[Ban thưởng 2: 500 quỷ dị bạc]

[Ban thưởng 3: kĩ năng cấp D ngẫu nhiên x1 đã chuyển vào túi đồ người chơi]

[Đánh giá tổng quát: A]

[Do người chơi đạt được đánh giá là A, tăng thêm 80% tổng số kinh nghiệm hoàn thành nhiệm vụ và quỷ dị bạc nhận được]

[Tổng ban thưởng: 280 điểm kinh nghiệm, 900 quỷ dị bạc, kĩ năng cấp D ngẫu nhiên x1]

Dựa theo hệ thống chú thích, kĩ năng có thể chia ra làm hai loại: tiêu hao và học tập.

Như cái tên đã nói rõ, tiêu hao kĩ năng là vật phẩm dùng một lần, người chơi có thể dùng xé bỏ, ngâm xướng, hiến tế,... các loại phương thức không thể nghịch chuyển mà phá hủy quyển trục, phóng thích quyển trục kỹ năng.

[Thiên Phạt] cùng [Quyển trục phong ấn] thuộc vào hàng ngũ này.

Mà kĩ năng loại học tập thì cho phép người chơi học tập kĩ năng đó, quá trình này sẽ khắc ấn cách phóng thích kĩ năng vào trong linh hồn người chơi.

Bình thường mà nói, tiêu hao kĩ năng cường độ cường đại hơn rất nhiều so với học tập loại.

Đến nỗi khái niệm kĩ năng lại tương đối rộng rãi.

Dựa theo sử dụng phương thức có thể chia làm chủ động cùng bị động.

Dựa theo chủng loại có thể chia làm cách đấu, linh năng, cơ giới, sinh hoạt, thông dụng năm loại khác biệt.

Cách đấu loại có thể kể tới như Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng, Giáng Long Thập Bát Chưởng, Đả Cẩu Bổng Pháp, Cự Kiếm Trảm Kích, Chiến Sĩ Xung Phong...

Hỏa Cầu Thuật, triệu hoán người chết, truyền tống thuật, ma pháp băng tiễn,...Tất cả các kĩ năng dùng tuy dùng hệ thống sức mạnh khác nhau như nội lực, ma lực, pháp lực, đấu khí, linh tính,... nhưng đều thuộc về linh năng.

Điều khiển xe tăng, lái tiêm kích, bảo dưỡng súng ống đạn dược đều thuộc về cơ giới.

Chế biến thức ăn nước uống, câu cá, sinh tồn trong tự nhiên, ca hát đánh đàn, chơi thể thao,... đều thuộc về sinh hoạt phạm vi.

Phân biệt vật phẩm, Luyện Kim Thuật, chế tác quyển trục, luyện đan,... đều thuộc về thông dụng.

Tất cả kĩ năng đều dựa theo ngũ đại chủng loại tiến hành phân chia, mà một bộ phận kỹ năng sử dụng thì yêu cầu tiêu hao thể lực giá trị, thậm chí cả lí trí giá trị, cụ thể phương pháp tính toán đều sẽ đánh dấu tại kĩ năng giới thiệu.

Học tập kỹ năng cần đạt tới nhất định yêu cầu, như học tập Đả Cẩu Bổng Pháp yêu cầu người chơi sức mạnh thuộc tính vượt qua 8 điểm, nhanh nhẹn đạt 9 cùng với trí lực đạt 5.

Ngoại trừ điểm thuộc tính đạt tiêu chuẩn bên ngoài, học tập cùng sử dụng kỹ năng còn có mặt khác ẩn tàng điều kiện.

Tỉ như nói mất đi hai chân người tàn tật không cách nào học tập hoặc sử dụng [Phật Sơn Vô Ảnh Cước] hoặc [Lăng Ba Vi Bộ], mất đi hai tay người tàn tật không cách nào học tập hoặc sử dụng [Cự Kiếm Trảm Kích] hoặc [Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng].

Kĩ năng, vật phẩm cấp độ F, E thường vô cùng rẻ, dao động từ 10 đến 100 quỷ dị bạc. Nhưng từ cấp E+ trở lên bắt đầu chạm tới ranh giới của siêu tự nhiên sức mạnh nên giá tiền cũng tăng theo cấp số nhân, không phải người chơi chăm chỉ đi làm nhiệm vụ, trải qua cửu tử nhất sinh thì không mua nổi.

Trò chơi bắt đầu thông báo tiếp,

[Kịch bản nhiệm vụ đã hoàn thành, khoảng cách truyền tống còn có 10 phút đồng hồ, phải chăng lựa chọn lập tức truyền tống?]

Hắn nhíu mày lại suy nghĩ, lập tức hiểu rõ khoảng thời gian này là lưu lại cho người chơi thanh lý hiện trường, chỉnh lý vũ khí, lục tìm chiến lợi phẩm trong kịch bản.

Đến nỗi chiến lợi phẩm... hắn liếc nhìn qua đống máu thịt bầy nhầy đã biến thành than cốc kia. Không cần phải nói cũng được.

Lấy ra túi hạt giống cỏ thức ăn cho bò cùng với cái cuốc, hắn bắt đầu chôn chỗ tro bụi ma lai để lại, bên trên nấm mồ cùng khu vực chiến đấu xung quanh rắc một ít hạt giống. Theo như hắn tính toán, chỉ cần khoảng 2 đến 3 ngày là cỏ sẽ mọc dày, những cơn mưa trên vùng đại ngàn vốn vô cùng thường xuyên sẽ xóa sạch dấu vết chém giết. Vỏ đạn hắn đã tạm thời thu vào túi chứa đồ về sau phi tang, còn về phần hai tên buôn bán trẻ em kia đã bị ăn cặn không còn thừa nên hắn cũng không cần phải lo lắng.

Trước khi truyền tống trở về, hắn liếc nhìn mảnh đất chôn cất tàn dư của con ma lai kia một lần cuối.

Theo như truyền thuyết kể lại, những người phụ nữ gặp quá nhiều bất hạnh trong cuộc sống, sau khi chết đi sẽ có cơ hội biến thành ma lai, sống để trả thù, sống để hưởng thụ mà cũng sống để chịu đựng sự giày vò vĩnh cửu. Nhưng hắn đã không quan tâm tới câu chuyện đằng sau của nó.

Mặc kệ trước kia nó có bất hạnh, có cơ khổ, có khó khăn tới đâu, bây giờ, nó đã yên giấc ngàn thu rồi. Mà lại, trên đời này ai mà không có nỗi khổ của riêng mình đâu......................

Trong một căn nhà nhỏ nằm heo hút cạnh quốc lộ, một tiếng kêu đầy giận dữ vang lên,

"Ai, ai giết chết quỷ nô của ta??!!"...................

Hắn đã trở lại phòng khách nhà mình.

Truyền tống quá trình bình ổn nhanh chóng, không có tốc hành thương khung thông thiên cột sáng, cũng không có khuynh thiên phúc địa chấn động, liền huyễn khốc âm thanh hiệu quả đều không có xuất hiện.

"Sao trò chơi lại gõ cho mình một gậy lúc truyền tống tới nhỉ..."

"Phân biệt đối xử người có giá trị à..."

Trở lại phòng khách, việc đầu tiên hắn làm chính là ngẩng đầu nhìn về chiếc đồng hồ treo trên vách tường.

2 giờ 12 phút sáng. Hắn nheo mắt lại.

Hoàn toàn trùng hợp với thời gian hắn lựa chọn truyền tống làm nhiệm vụ. Hắn nhớ rất rõ mình đã dành gần 6 tiếng để hoàn thành nhiệm vụ.

"Thời gian dừng trôi sao..."

Hắn rút điện thoại ra, bắt đầu tra tìm tư liệu. Nhìn vào hình ảnh xã Y Tú trên CocCocMaps, hắn lâm vào thật sâu hoài nghi.

"Không phải ngừng lại dòng chảy thời gian. Giống với tạo ra một không gian song song rồi ném mình vào đó thì đúng hơn."

"Sức mạnh của những kẻ làm ra trò chơi này thật khủng khiếp..."

Hắn nhìn ra bầu trời. Mây mù đã tan, lộ ra vầng trăng khuyết sáng tỏ.

"Liệu một ngày mình có thể trở thành một tồn tại vĩ đại như vậy không...".............................

"Chào nhé. Chúng mày cứ đi chơi nhá, tao về có việc trước."

"Có gì giữ gìn nhé, bọn tao thấy mày dạo này khác lắm đấy."

Nhìn vào bóng lưng Trần Thiên Ân dần đi xa, lũ bạn của hắn trầm ngâm.

"Chúng mày có thấy dạo gần đây thằng Ân thay đổi hơi nhiều không?"

Cả lũ bắt đầu phụ họa,

"Đúng rồi. Thời gian gần đây nó không đi cùng anh em mình nữa, cũng không tụ tập tán phét, lên lớp cũng chả nói chuyện với ai cả, toàn ngủ gật thôi."

"Con Linh bạn thân thiết thế kia nó cũng tảng lờ đi không quan tâm nữa."

"Tao nghi thằng này đang gặp chuyện gì đó khó xử hoặc thương tâm chúng mày ạ."

"Chúng mày nghĩ là bọn mình nên làm gì?"

Một đứa đẩy mắt kính lên, bình tĩnh nói,

"Theo tao thì không nên làm gì. Bọn mình nhúng tay vào khéo từ hay hóa dở, nó có nhờ gì thì chúng mày cùng tao giúp đỡ thôi."

"Thôi, tao về đây. Dạo này lắm người chết quá, bố mẹ tao cũng cấm không cho tao đi lang thang sau khi trời tối nữa."

"Nếu vậy thì tao đi cùng mày. Chết bình thường thì không sao, đằng này..."

"Ừ, toàn kiểu kì lạ mới sợ chứ. Nào thì cột điện xuyên qua mà chết, nào thì bị tách từng miếng ra rồi đem trộn bê tông trét lên tường, nào thì bị treo ngược trên cột điện, nào bị nghiền ra thành bánh tráng rồi trải trên đường chính,..."

"Dừng, dừng mau, đừng nói nữa, tao sắp nôn rồi đây này."

"À mà mày lấy đâu ra thông tin chi tiết thế? Trên báo đài giờ chỉ thông báo chung chung chứ không đi sâu vào điểm chính."

"Chạy sang Reddat ấy. Eyebook, Twetter, Anstagram,... bị chính phủ thế giới cấm không cho đưa tin dạng này lên rồi. Cố mà tìm đi, tao nghĩ Reddat chỉ trụ nổi trước cuối tuần này thôi."

"Loạn, thật quá là loạn..."

"Tao đang muốn đem tiền dành dụm đi mua vài món vũ khí tự vệ, có ai muốn cuối tuần này đi với tao không?"

"Thôi đi ông ơi, món rẻ nhất như bình xịt hơi cay giờ cũng phải 1000 EC rồi. Chỗ tiền ấy tương đương một khẩu súng lục bán tự động bán bên Đại Hoa Kì trước khi tăng giá đấy, một khẩu súng đầy đủ đạn đồng hẳn hoi chứ không phải thứ pha ke như súng bắn bi sắt đâu."

"Hay anh em mình đăng kí một khóa học võ tự vệ? Bố mẹ cũng chắc chắn ủng hộ bọn mình, có phải lấy tiền chơi net hay đi 'bê đồ' đâu mà sợ."

"Bạn ơi, như mình đã nói ở trên ấy. Đầu tiên là tiền đâu? Học võ bây giờ cũng có giá lắm chứ không rẻ như hồi trước đâu."

Cả đám nhìn nhau rồi thở dài.