Chương 03 - Hình nhân luyện tập

Phú Bà Thuê Tôi Chơi Game

Chương 03 - Hình nhân luyện tập

Chương 03 - Hình nhân luyện tập

"Chào mừng người chơi mới, cậu có muốn thực hiện hướng dẫn thao tác cơ bản?"

Hiếu được chào đón bởi một giọng nói nữ giới, phần lớn các thông báo quan trọng của trò chơi đều được báo bởi âm thanh vì nếu thông qua những bảng thông tin thì người chơi đôi lúc sẽ không quan tâm mà bỏ qua nó. Tất nhiên thiết lập này có thể thay đổi. Về vấn đề hướng dẫn thao tác thì tất nhiên là Hiếu bỏ qua bởi vì cậu đã đọc qua về những thao tác này trên trang chủ, nó cũng không quá khác so với Vạn Giới Kỵ Sĩ là mấy.

Hiếu sau khi tắt thông báo thì liền vào thiết lập chuyển nó về dạng thông báo bằng chữ, cậu không muốn bị làm phiền bởi cái giọng nói này suốt thời gian chơi Game tí nào.

Một tấm bảng nhiệm vụ xuất hiện lơ lửng trước mắt che mất tầm nhìn của Hiếu sau khi cậu xác nhận bỏ qua hướng dẫn thao tác cơ bản, nó là bảng nhiệm vụ dành cho người chơi mới với nội dung đơn giản là đến địa điểm nhận giấy giới thiệu đến khu vực luyện tập.

Chỉ vài giây sau khi kết nối, Hiếu đã bắt đầu nhận diện được những âm thanh rộn ràng xung quanh. Theo đó, Hiếu đưa mắt nhìn bốn phương, vậy là cậu đã đến với thế giới Fantasia thật rồi.

Xung quanh Hiếu đông đúc như thể một lễ hội thường niên với hàng đống người mặc trang phục với quần và áo màu nâu giống như cậu. Theo những gì Hiếu đọc được thì họ là người chơi mới, và cũng giống như cậu, họ chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ hướng dẫn tân thủ.

Ở Fantasia thì mọi người đều bắt đầu bằng việc hoàn thành một nhiệm vụ huấn luyện cơ bản, nội dung đơn giản chỉ là phá vỡ con bù nhìn luyện tập, bắt Slime và huấn luyện tân thủ sẽ kết thúc.

Chuỗi nhiệm vụ ngắn này chủ yếu giúp người mới làm quen với các cơ chế cơ bản của trò chơi, từ tương tác với NPC cho đến chiến đấu lẫn nhiệm vụ.

Theo bảng nhiệm vụ và ý định từ trước, Hiếu sẽ đến khu vực nhận giấy giới thiệu đến với cách khu luyện tập, nơi sẽ diễn ra nhiệm vụ tân thủ. Do số lượng người chơi nhiều nên có rất nhiều khu luyện tập được xây nên, vì thế mà cần phải có một quy trình phân chia người chơi đến các cử điểm khác nhau để tránh sự quá tải người chơi trong khu luyện tập. Và cũng vì lượng người chơi nhiều như thế nên có rất nhiều máy chủ được mở ra, không phải vì sự quá tải sức chứa mà là do để đảm bảo các bãi quái sẽ không bị quá nhiều người tranh giành nên một máy chủ chỉ có mười nghìn người mà thôi, và mỗi máy chủ thì sẽ có những kênh nhỏ, mỗi kênh như vậy sẽ chứa được tầm một nghìn người có sai số một chút.

Không quá lâu để Hiếu có thể đến nơi nhận giấy hướng dẫn bởi cậu đã nhớ được bản đồ của học viện này, và khi đến nơi thì hỡi ôi, Hiếu khóc thét vì có cả thảy năm hàng đang chờ đợi, Hiếu phải khó khăn lắm mới tìm được một hàng có đoàn người không quá nhiều. Tuy nhiên nó cũng ngốn mất của Hiếu cả tiếng đồng hồ làm cậu điên tiếc vô cùng, không phải vì thời gian chờ đợi mà bởi chính những người trước cậu, họ hoàn toàn là người chơi mới với kiến thức gần như bằng không, họ lải nhải bên tai những điều có sẵn hoàn toàn trên trang chủ của Fantasia và vẽ ra những câu chuyện phi lý, cậu phải chịu cảnh nhức óc đó cho đến khi lượt của mình đến.

Thoát khỏi đoàn người, đối diện Hiếu là một vị cao niên có vẻ đã qua ngũ tuần. Ông ấy lên tiếng hỏi:

"Cậu có chắc muốn tham gia buổi tập luyện không, dù nó sẽ rất khó khăn và cam go?"

Hiếu biết rõ là chẳng có khó khăn cam go gì ở đây cả, cậu gật đầu khẳng định với một câu trả lời lươn lẹo.

"Chắc chắn rồi thưa ngài, tôi luôn cố gắng hoàn thành mọi mục tiêu đề ra."

"Tốt, có chí khí. Ta trao cho cậu giấy giới thiệu của ta tới người được mệnh danh là một thợ săn lành nghề. Hãy nhận lấy và tiếp tục đi trên con đường mình đã chọn."

Ông ấy nói rồi đưa cho Hiếu một cuộn giấy có sợi dây đỏ quấn ở trung tâm cùng với một tấm bản đồ chỉ nơi luyện tập và một cái gật đầu thỏa mãn.

"Cảm ơn ngài, tôi sẽ giữ nó cẩn thận."

Ding-

Một chiếc bảng to lớn hiện lơ lửng trước mặt Hiếu khi cầm lấy tờ giấy, trên đó hiển thị thông tin nhiệm vụ, nội dung là đưa bức thư giới thiệu đến với người hướng dẫn, cậu tắt nó và rời đi trong khi vẫn còn hồi hộp. NPC ở Fantasia khác hoàn toàn với những gì cậu biết ở Vạn Giới Kỵ Sĩ, họ thật sự đem lại cho cậu cảm giác đây chính là nhân viên của Fantasia đang làm công việc này chứ không phải một NPC, bởi từ giọng nói hay khí chất phát ra nó đều đem đến cái khí chất vô hình mà cậu không thể diễn tả bằng lời nói được.

Hiếu gạt nó ra khỏi suy nghĩ, dẫu sao đây cũng chỉ là một phần của tiến trình hướng dẫn tân thủ.

Hiếu đã đọc qua nhiệm vụ này nên cũng biết được vị trí ở đâu nên đã bắt đầu di chuyển. Mất tầm bảy phút để đến được đích, đây là một tòa nhà khá lớn được xây không quá xa cổng của Thánh điện – nơi mà người chơi mới xuất hiện cũng như được hồi sinh sau khi chết.

Bên trong là một khu vực rộng lớn với rất nhiều hình nhân được đặt đều nhau và cả những người chơi đang làm nhiệm vụ này nữa. Ngồi không xa đám hình nhân là một người đàn ông đang khoanh tay, thẳng lưng mà quan sát. Nhìn dáng vẻ nghiêm khắc thì Hiếu cũng biết ông ấy là người giám sát.

Hiếu tiến lại, mở lời nhẹ nhàng.

"Xin chào ngài, tôi là Bình Phàm, được giới thiệu đến đây để học hỏi cách chiến đấu từ ngài."

Ở Vạn Giới Kỵ Sĩ thì cái tên Bình Phàm được Hiếu dùng để làm tên gọi trong game và ở Fantasia cũng vậy, sẽ chẳng có quá nhiều người dùng tên thật trong thế giới ảo này và Hiếu cũng thế. Dẫu sao bảo mật danh tính vẫn vẫn là hơn hết.

Quay trở lại với vị trí nhiệm vụ, người đàn ông ấy đang ngồi trên một cái thân cây đã bị chặt làm thành ghế ngồi mà quan sát những tên lính mới đang luyện tập cùng hình nhân, khi nghe thấy tiếng Hiếu thì ông liền đứng dậy.

Ngoại hình của Hiếu trong game cũng chỉ là một mẫu nhỏ nhắn tầm một mét sáu, cứ như anh chàng Lệ Vi trong bộ phim có người khổng lồ nào đó, với Hiếu thì ưu thế cơ thể thấp bé luôn tạo nên nhiều cơ hội trong chiến đấu hơn là bất lợi, nhất là việc né tránh các đòn tấn công sẽ linh hoạt hơn hay là tốc độ cũng nhanh hơn, nhưng khi người đàn ông này đứng dậy đã làm cậu cảm thấy mình thật nhỏ bé, cứ như đứng trước một con Boss dạng người vậy. Hiếu chỉ đứng đến ngực của ông ấy, thân hình thì cơ bắp cuồn cuộn với bộ đồ dày bó sát người, khác hoàn toàn với Hiếu bây giờ, ngoài cơ thể khỏe mạnh ra thì chẳng có gì.

"Ngươi không được cao ráo lắm, nhưng trông có sức sống và thật khỏe mạnh, nào, đưa ta xem giấy giới thiệu của ngươi."

Hiếu đưa ông ấy tờ giấy giới thiệu, bảng thông báo hoàn thành nhiệm vụ hiện lên biến mất sau vài giây như mọi khi.

"Thì ra là ông ta, được rồi. Lại đây ta sẽ chỉ cậu những đường kiếm cơ bản."

Người đàn ông di chuyển đến một hình nhân còn trống và đặt bàn tay to lớn lên đầu nó.

"Ta là Leonhard Rossmann đến từ Tây Thổ Quốc. Cậu đây có thể gọi ta là Leo, không phải nề hà, ta sẽ chỉ cậu những đường kiếm cơ bản để bắt đầu cuộc hành trình của mình."

"Tôi hiểu rồi." Hiếu gật đầu và đứng xa Leo một đoạn.

"Hây da-"

Leo vung những đường kiếm chắt nịt vào con hình nhân ở các vị trí trọng yếu cùng tư thế cầm kiếm vững chắc. Vai, hông, đùi và đầu. Ông chém liên tục nhưng vẫn giữ tốc độ để Hiếu có thể nhìn thấy. Và chỉ mất gần một phút con hình nhân đã hoàn toàn mất đi độ bền của mình và vỡ ra nhiều mảnh.

"Cậu sẽ hoàn thành giai đoạn huấn luyện này nếu phá vỡ được con hình nhân, nào, hãy bắt đầu đi!"

Leo hùng hục khí thế thúc đẩy Hiếu rồi đứng sang một bên quan sát cậu, ông không biết vì sao, nhưng cái cảm giác chàng trai này sẽ đem đến điều bất ngờ khiến Leo bồn chồn vô cùng, thế nên ông thật sự trông chờ vào kết quả của thanh niên này.

"Tôi hiểu rồi, sẽ hoàn thành nhanh thôi."

Hiếu nhận lấy thanh kiếm kim loại từ Leo và bắt đầu với nhiệm vụ tiêu diệt hình nhân đã được kích hoạt.

Cậu vốn không phải một đứa gà mờ trong việc chơi Game nên việc điều khiển cơ thể thế giới ảo quá là dễ dàng, cộng thêm tiền thân lại là một game thủ hạng nhất của Vạn Giới Kỵ Sĩ, việc cầm kiếm trong thế giới ảo cũng chẳng khác gì việc cầm đũa tại thế giới thực cả.

Thanh kiếm được Hiếu cầm ánh lên một tia phản chiếu, cậu thủ thế với hai tay nắm chặt kiếm, đưa chân phải ra sau và khụy người xuống một mức.

"Hây da-"

Cậu hét lên theo Leo trước đó để tạo khí thế, sau đó thì những đường kiếm được vung ra bởi Hiếu chạm đến từng điểm chí yếu của con hình nhân làm Leo trợn mắt kinh ngạc. Ông đã làm công việc này hơn hai năm kể từ khi nghỉ hưu ở Tây Thổ Quốc, cũng đã hướng dẫn hàng vạn người, nhưng ai nấy cũng đều phải chật vật khi phải cầm lấy một thanh kiếm nặng và điều khiển nó để chém lấy con hình nhân, dẫu có có làm được thì cũng khó mà chạm vào những điểm yếu của hình nhân như người tên Bình Phàm này. Chàng thanh niên trước mắt làm nó nhẹ nhàng tựa lông vũ rơi. Chưa đến một phút thì con hình nhân đã hoàn toàn vỡ ra từng mảnh, theo sau đó là hai bảng báo cáo về nhiệm vụ phá vỡ hình nhân hoàn thành và hướng dẫn tân thủ giai đoạn hai đã kết thúc.

Leo ngạc nhiên đến mức im lặng một hồi sau khi Hiếu hoàn thành, ông loay hoay kiểm tra lại tất cả những con hình nhân còn nguyên vẹn, bọn chúng sở hữu độ bền là 1.500. Thanh kiếm mà ông cung cấp có sát thương từ 20 đến 25. Nhưng theo đếm được, Hiếu mất đúng 60 nhát chém để phá vỡ con hình nhân, tức là những đòn đánh của cậu đều gây ra sát thương tối đa của vũ khí.

Điều này đã không ngăn ông khỏi bất ngờ thế nên đã buột miệng hỏi Hiếu.

"Chàng trai, cậu đã làm thế nào mà toàn bộ nhát chém đều đạt tối đa sát thương như vậy? Có thật sự cậu là một người mới hay không?"

Hiếu lắc đầu, bản thân cũng hiểu vì sao mà Leo lại hỏi như vậy. Cậu trả lời với thái độ thành kính.

"Tôi đã luyện tập kiếm thuật từ khi còn rất nhỏ, thế nên việc điều khiển kiếm là sở trường của tôi thưa ngài."

Hiếu chỉ nói dối, bởi cậu chẳng thể nói rằng tôi đã chơi một trò chơi khác và lúc đấy kiếm là vũ khí chính nên mấy việc này là trò trẻ con. Chắc chắn là không được, nếu cậu giãi bày kiểu đó thì không biết ông ấy có tin không nữa.

"Thật tuyệt vời." Leo tin lời nói dối của Hiếu tuyệt đối. Đôi mắt của ông ánh lên cái nhìn phấn khích. "Tốt lắm chàng trai, ta thích cậu rồi đấy. Tiếp theo sẽ là nhiệm vụ cuối cùng dành cho người mới. Cậu hãy bắt một con Slime lành tính về đây."

"Ý ngài là sinh vật nhầy nhớt sao? Nhưng bắt nó bằng cách nào cơ chứ?"

Leo hiểu vì sao thanh niên này lại bối rối. việc chạm vào Slime sẽ rất khó bằng tay không do chất nhầy trơn trợt, cả những thanh kiếm nếu chém chúng thì cũng chỉ xuyên qua chứ chẳng gây thương tích nào nếu không biết kỹ thuật.

"Tôi sẽ cho cậu mượn bộ dụng cụ cùng với hướng dẫn sử dụng. Tất nhiên là cậu cần phải hoàn thành nhiệm vụ này mới được công nhân là một Thợ săn."

Tại Fantasia thì đa số người chơi đều sở hữu danh xưng thợ săn lúc bắt đầu, khi đến cấp 20 thì sẽ tùy theo sở thích mà chọn làm gì và chức nghiệp sẽ thay đổi. Việc bắt Slime cũng có lẽ là một nhiệm vụ đúng với cái tên nghề nghiệp, khi mà thợ săn không phải chỉ có giết quái vật để lên cấp mà còn thu thập vật phẩm từ chúng mà bán đi để có tiền.

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức!."

Hiếu gật đầu xác nhận, bảng thông báo nhiệm vụ xuất hiện.

__________♝__________

Nhiệm vụ tân thủ

Tiến trình: 2/3

Mục tiêu: Bắt được Slime lành tính và giao cho Leonhard Rossmann.

__________♝__________

Phần thưởng

Kinh nghiệm: Không có

Tiền: 100 Đồng

Vật phẩm: Không có

__________♝__________

Hiếu lần này lướt qua bảng thông báo, bởi vì đây là nhiệm vụ thật sự của trò chơi, thứ mà cậu sẽ tiếp xúc thường xuyên. Những thông tin hiển thị được Hiếu nắm rõ ràng và cậu tắt thông báo đi.

Sau đó thì Leo hướng dẫn Hiếu cách dùng bộ dụng cụ, nó khá đơn giản vì chỉ phụ thuộc vào độ nhanh nhạy của người sử dụng nên Hiếu nắm được hoàn toàn chỉ sau một lần nghe.

"Tôi sẽ trở lại sớm trong ngày nên ông đừng lo. Vậy, tôi đi đây."

Hai người họ bắt tay giao hữu và Hiếu rời đi cùng với một bộ dụng cụ bắt Slime và tấm bản đồ đánh dấu vị trí chúng từ Leo.

Hiếu sử dụng tấm bản đồ và vị trí của nó hiện trên bản đồ của trò chơi.

"Slime à? Nhớ cảm giác bón hành cho tụi nó đầu game thật đấy!"

Bị kích thích với ý nghĩ đó, Hiếu cấp tốc chạy đến nơi mà Slime lành tính sinh sống, bởi trong đầu cậu đã ý định sẽ giết vài mạng rồi mới bắt chúng.