Chương 04 - Slime lành tính

Phú Bà Thuê Tôi Chơi Game

Chương 04 - Slime lành tính

Chương 04 - Slime lành tính

Hiếu đã đến được bãi quái Slime, xung quanh cũng có kha khá người đang chiến đấu với chúng. Hiếu đã hỏi thăm vài lời và đa số đều nói rằng họ đang cày cấp bằng cách giết đám quái vật chất nhầy này và họ đều đã hoàn thành xong nhiệm vụ tân thủ cả rồi.

Hiếu đã đến đây được năm phút. Khung cảnh xung quanh không có gì đáng nói, bởi nó chỉ là một đồng cỏ xanh mướt, hàng đống cây khổng lồ mọc xung quanh, ánh mặt trời và gió tự nhiên như lẽ thường vào ban sáng. Slime thì nhảy tung tăng khắp đồng bằng mà mặc kệ đồng loại mình đang bị giết bởi những người khác. Có lẽ đây là do Slime không có trí thông minh, và là những sinh vật vô tính nhảy nhót làm tăng đa dạng giống loài trong thế giới giả tưởng.

Hiếu ngắm cảnh một lúc, dù sao cũng đã quá lâu cậu không thấy được mấy cảnh yên bình như thế này. Sau đó cậu tìm cho mình một con Slime để giết mà khởi động tay chân trước khi bắt chúng.

"Mày đây rồi."

Một con Slime màu xanh bầu trời đang nhảy nhót trước mặt và Hiếu lấy thanh kiếm gỗ của mình ra từ kho đồ, cậu nhận được nó từ Leo, khi mà bản thân đã chạy đã thật xa khu vực luyện tập, chính ông ấy đã đuổi theo mà đưa cho cậu. Đây là vật phẩm dành cho tân thủ, ai cũng sẽ sở hữu, có lẽ vì biến số trong nhiệm vụ mà Leo đã quên đưa nó cho Hiếu, cậu thấy thật may mắn vì ông ấy đã đuổi theo.

Thanh kiếm này không nhẹ hơn thanh kim loại mà cậu dùng khi đánh hình nhân cho lắm, bởi nó là dạng gỗ đặc và khá cứng, thứ này sẽ làm một người trưởng thành phải trẹo cả hông nếu vung không đúng thế đấy chứ, nhưng đây cũng chỉ là Game, Fantasia không có thiết lập chi tiết đến như vậy vì nó có thể sẽ làm phần lớn người chơi sẽ gọi đây là "Game rác" vì làm quá giống thật.

Hiếu vung cây kiếm cho quen tay một lúc trong khi quan sát hướng nhảy của con Slime, nó đơn giản chỉ là nhảy qua lại, không tiến cũng không lùi, đã vậy còn nhảy cũng khá nhanh như đang hưng phấn vì điều gì đó.

"Đủ rồi."

Hiếu lao đến và vung kiếm từ trên xuống vào con Slime, nó không chịu tổn thương gì cả mà chỉ tách làm đôi rồi gộp lại, nó vẫn đứng tại chỗ mà nhảy nhót sau đó như chẳng có gì xảy ra.

Lấy làm lạ, vì ở trong Vạn Giới Kỵ Sĩ hay các loại game nào có chúng, Slime là sinh vật chỉ cần chạm là sẽ chết với trang bị đầu game. Để giải đáp, Hiếu mở bảng Toàn Thư Sinh Vật lên mà tra, hiện có khoảng 30 loài đã được tìm thấy từ vật nuôi cho đến hoang dã, và cậu gọi tên Slime, một bảng thông tin về nó hiện lên.

"Loài sinh vật bất tử, chỉ có thể gây sát thương nếu dùng vũ khí có ma thuật hoặc dùng ma thuật."

Rồi xong!

Hiếu chưa nghĩ đến điều này. Một tân thủ thì chẳng có ma thuật mà dùng, để dùng được nó ai cũng phải thực hiện nhiệm vụ để mở khóa, dùng các cuộn ma thuật tìm từ phòng Boss hay mua của người chơi. Nhưng đây là giai đoạn hướng dẫn đầu game thì mấy thứ đó chẳng có được, Hiếu trầm ngâm suy nghĩ trong khi vẫn nhìn con Slime nhảy nhót.

"Chẳng lẽ phải từ bỏ mà đi bắt chúng hay sao?" Hiếu chán nản nói, nhưng cậu cũng không muốn bỏ cuộc. "Sỏi đá cũng thành cơm!"

Hiếu dẹp cái vụ suy nghĩ chán nản sang một bên, cậu là ai? Là hạng nhất của Vạn Giới Kỵ Sĩ, mấy con Slime đơn giản thế này mà làm khó đươc cậu sao? Không hề!

Hiếu vung kiếm tứ phía, con Slime xem đó như một con người đang chơi đùa với chúng mà hưởng ứng lại, cơ thể dù bị tách ra nhiều mảnh thì vẫn hợp nhất lại như nước động trong ao rồi lại tĩnh.

Con người ngu ngốc. Đó là những gì Hiếu tự tưởng tượng con Slime đang nói khi đường kiếm cậu vung ra đều vô dụng trước nó.

"Phải rồi, nên đi hỏi thăm."

Xung quanh có rất nhiều người chơi, ai nấy cũng đang giết Slime một cách dễ dàng, họ vung kiếm vài lần là chúng đã chết. Thế tại sao Hiếu lại không tiếp cận và xin chỉ dẫn từ họ nhỉ?

Liêm sỉ gì tầm này, cậu đã bỏ qua nó khi chơi Vạn Giới Kỵ Sĩ rồi, cứ thế mà Hiếu chọn cho mình một đối tượng đang ngồi nghỉ với thanh kiếm kim loại đặt dựa trên ngực.

"Chào cậu, tôi có thể nhờ một chút chuyện được không?"

Người này cũng mang trang phục người mới chẳng khác gì Hiếu, vẻ ngoài thì không quá cao ráo, cơ thể thì cũng ốm, gương mặt thì không quá nổi bật. Người chơi này cũng không phải kiểu quan tâm đến ngoại hình nhân vật như Hiếu, đều là dùng điều chỉnh mặc định của Stress-Link mà chỉnh sửa đôi chút cho nên thành ra ngoại hình của Hiếu bây giờ khá là đại trà, nếu nhìn sơ qua thì cũng không khác người mà cậu đang bắt chuyện là mấy, chỉ là thiết lập chiều cao có khác biệt, xem ra việc chọn tỷ lệ chiều cao như Hiếu là điều hiếm thấy trong các trò chơi trực tuyến này.

Khi thấy Hiếu tiếp cận, cậu ta bỗng dưng cảnh giác cầm lấy thanh kiếm, nhưng có vẻ đã cảm nhận người trước mặt không có ác ý nên đã thả lỏng và trả lời.

"Tôi giúp gì được cho cậu?"

"Chuyện là tôi cố giết một con Slime, nhưng thanh kiếm gỗ của tôi không có ma thuật, cậu có thể chỉ cho tôi cách tiêu diệt chúng được không? Làm ơn..."

"Hơi thất lễ, nhưng cậu là người mới có đúng không?"

"Cậu thật tinh ý."

Chàng trai này đã đoán được từ trước nên không bất ngờ với câu trả lời lắm. Cậu bật cười, xem ra đành phải giải thích cho người mới này rồi.

"Slime chỉ giết được bằng ma thuật đúng không? Đó chỉ là cách nhanh nhất mà thôi." Thấy Hiếu gật đầu, cậu trai tiếp tục." Thật ra toàn thư sinh vật chỉ nói một phần thôi, những hướng dẫn chuyên sâu sẽ nằm hầu như trên diễn đàn của trò chơi hay. Cậu muốn giết chúng thì phải ngăn chặn mảnh cơ thể đó không được hợp thành, đơn giản thì hãy chém nó thành mảnh nhỏ, sau đó thì đá hay làm bất cứ thứ gì để ngăn cản chúng hợp thành. Sau năm giây thì chúng sẽ tự động trở thành trạng thái không thể tái hợp."

Hiếu đã được khai sáng, cậu cảm ơn ríu rít rồi chạy về phía con Slime khi nãy, nó vẫn đang nhảy nhót qua lại với thái độ khinh thường cậu, mặc dù đó chỉ là cậu tự nghĩ.

"Cho mày chết!"

Hiếu vung thanh kiếm, theo nguyên tắc đã được học, cậu dùng chân và đá một nửa mảnh cơ thể con Slime sang một bên, nhưng có vẻ lượng dịch vẫn đủ lớn nên nó đã tách ra làm hai cơ thể. Hiếu mặc kệ mà tiếp tục với cơ thể đang ở trước mặt mình, nó đã nhỏ lại và đã quá ba giây cùng với khoảng cách xa nên việc hợp nhất không xảy ra.

Hiếu lại vung kiếm, lần này cậu thử chém ra làm hai và dậm chân giữ một nửa cơ thể bị cắt đôi của nó, lần này con Slime đã không thể cắt đôi, dịch từ phần cơ thể bị cậu dẫm lên cũng đã ngấm vào đất cỏ.

Với nhát kiếm tiếp theo, Hiếu dùng cả hai chân mà đạp lấy cơ thể con Slime, ngăn không cho nó có khả năng hợp nhất. Cứ đà đó mà cậu tiêu diệt luôn phần Slime bị đá văng khi nãy.

Và những dòng thông báo hiện lên.

【Đã tiêu diệt Slime X1】

【Kinh nghiệm hấp thu: 1】

Vậy là mỗi con Slime chỉ đem đến một điểm kinh nghiệm Hiếu cũng không lấy làm ngạc nhiên bởi chúng là sinh vật dễ giết nhất trong mọi trò chơi. Kể cả trong Fantasia thì cậu cũng giết được nó dễ dàng với vài thủ thuật mà chẳng cần trang bị xịn.

"Chín con nữa."

Mặc dù ban đầu cậu chỉ có ý định giết một con, nhưng Hiếu giờ đã tăng giới hạn làm mười cho chẵn vì cậu đang rất thích cảm giác hành hạ lũ Slime xem thường mình. Thế nên chín con Slime đã bị Hiếu tiêu diệt gọn lẹ sau đó, nhanh hơn hẳn lần đầu tiên rất nhiều vì kỹ thuật gom quái đánh một lần cậu có được từ xưa.

"Giờ thì kiểm tra thông tin."

Hiếu quyết định kiểm tra thông tin của mình sơ bộ một lần để xem có thay đổi gì sau khi đã tiêu diệt 10 con Slime hay không. Cậu làm vài thao tác và bảng thông tin hiện lên trước mặt.

__________♝__________

BẢNG TRẠNG THÁI

Tên: Bình Phàm

Cấp: 0

Sinh lực: 80

Điểm kinh nghiệm: 10/100

Sinh mệnh: 3

__________♝__________

CHỈ SỐ TRANG BỊ

Tấn công: 18-20

Tỷ lệ bạo kích: 1%

Sát thương bạo kích: 10%

Hộ thể: 10

__________♝__________

Hiếu cần 90 điểm nữa để lên Cấp 1, đó coi như là khởi đầu cho việc thám hiểm những vùng đất nguy hiểm hơn. Và cậu cũng cần phải giết thật nhiều quái để nâng cao cấp độ, bởi nó là thứ giúp người chơi có thể tiến vào được các tòa tháp mà đánh quái vật mạnh với nhiều phần thưởng ngon lành. Nếu giết quái ngoài trời thì kinh nghiệm và danh vọng sẽ không nhiều bằng việc chỉ giết một con quái mạnh trong tháp. Dẫu sao Fantasia cũng là trò chơi giết quái thăng cấp chứ chẳng phải làm nhiệm vụ nhận được kinh nghiệm, cho nên mà nói phần lớn thời gian người chơi sẽ dành để đi rà soát quái hay cắm đầu trong các Địa Cung - Cách gọi phụ bản của Fantasia, nơi tập trung một chuỗi thử thách đánh hàng tá quái vật cho đến khi thỏa điều kiện và giết được Boss của Địa cung đó để nhận được một loạt phần thưởng như trang bị tốt để nâng tầm sức mạnh.

Hiếu tắt bảng thông tin và bắt đầu dừng việc giết Slime, cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ bắt nó rồi kết thúc chương trình hướng dẫn tân thủ này.

Cậu chọn cho mình một con Slime ngu ngốc mà tưởng mình thông minh rồi lấy bộ dụng cụ ra, bao gồm một cái bao tay, và một cái lồng kính, chỉ có hai thứ đó.

Chiếc bao tay bắt Slime được phủ một lớp chất dính để giữ chúng lại, sau đó chỉ việc bắt rồi bỏ vào lồng là xong. Thế nên quá trình này chỉ ngốn của Hiếu chưa đến một phút, do đa số Slime quanh đây con nào con nấy đều ngu ngốc như nhau cả, gặp người chơi không chạy mà đứng đó nhảy tới lui khiêu khích.

Sau khi xong mục tiêu, Hiếu quay trở lại khu đất huấn luyện, khi đó ngài Leo vẫn đang ngồi quan sát như ban đầu.

"Chào ngài, tôi đã đem về rồi đây." Hiếu mở lời như ban đầu, cậu đặt lồng Slime lên bàn gỗ nơi Leo ngồi.

"Không phải hơi lâu sao? Cậu có thể nói cho ta nghe lý do được không?" Leo thấy kỳ lạ nên đã hỏi và tiện thể kiểm tra con Slime được đem về.

"Tôi dành ra chút thời gian để giết Slime, xem như khởi động trước cuộc hành trình dài. Nó không làm tốn quá nhiều thời gian chờ của ngài chứ?"

"Tất nhiên là không rồi. Còn nữa, con Slime cậu bắt có vẻ rất chất lượng bởi màu xanh trong của nó, ta rất hài lòng."

Hiếu cảm thấy như mình may mắn khi nhận được lời khen, bởi cậu còn chẳng phân biệt được màu sắc khác nhau của đám Slime này.

"Vậy là tôi đã kết thúc quá trình luyện tập đúng không thưa ngài?" Hiếu hỏi.

"Tất nhiên." Leo bật cười, vỗ vai Hiếu. "Cậu đã làm rất tốt, đây, phần thưởng dành cho cậu."

Bảng thông báo nhiệm vụ hoàn thành xuất hiện và Hiếu nhận lấy 100 đồng từ ông ấy rồi cất nó vào ngân khố ảo.

"Cảm ơn ngài vì mọi thứ."

"Tốt lắm cậu trai, vậy bây giờ cậu tính đi đâu, đã có hướng đi chưa?"

Leo hỏi, ông khoanh tay lại. Theo kinh nghiệm lâu năm làm huấn luyện thì ông biết được rằng đa số các tân binh đều không có hướng đi cụ thể cho mình. Hầu hết bọn họ sẽ đi tìm giết một vài loài côn trùng để bắt đầu vì lượng kinh nghiệm nhận được khá ổn định. Nhưng việc họ bị giết chết cũng có tỷ lệ lên đến 90%.

Sẽ thật không ổn nếu như một người có tiềm năng như Hiếu lại tốn thời gian vào những thứ không hiệu quả đã được kiểm chứng.

"Ngài có lời khuyên nào dành cho tôi không?"

Leo mừng ra mặt vì Hiếu đã hỏi như vậy.

"Nếu được thì tôi khuyên cậu hãy bắt đầu với việc săn Slime thuộc họ ác tính do giá bán dịch của chúng khá tốt và cậu cũng chẳng cần phải bắt từng con đem đi bán như Slime lành tính. Vì vậy, nếu siêng năng thì cậu sẽ có một bộ trang bị tốt cho mình trong thời gian ngắn."

Hiếu gật gù thu nhận thông tin. Ra là ngoài con Slime màu xanh trời còn có những loại Slime khác, Hiếu suy nghĩ một lúc rồi gật đầu cảm ơn.

"Cảm ơn ngài, tôi sẽ săn Slime vào thời gian đầu. Nếu có thời gian tôi sẽ ghé thăm ngài, xin tạm biệt."

Hiếu nói rồi bắt tay Leo, hai người cười với nhau rồi cậu đi đường mình, Leo tiếp tục quá trình túc trực khu luyện tập.

"Slime ơi, đợi ta nhé!"

Vừa đi, Hiếu vừa lẩm bẩm với nụ cười thích thú.

Xem ra bọn Slime phải khổ sở với Hiếu trong khoảng thời gian này rồi.