Chương 08 - Nhiệm vụ Đột xuất

Phú Bà Thuê Tôi Chơi Game

Chương 08 - Nhiệm vụ Đột xuất

Chương 08 - Nhiệm vụ Đột xuất

Trịnh Hiếu không còn là Trịnh Hiếu của ngày hôm qua. Chỉ vì hụt hẫng khi mất đi cơ hội được vào một vùng đất bị lỗi mà cậu chẳng còn tí tâm trí nào để cày game. Nhưng, phải, những thông tin đằng sau từ "nhưng" mới là thứ đáng quan tâm. Hiếu có một tuần để đạt cấp 20 theo yêu cầu của cô chủ, với tiến độ hiện tại thì cậu không thể nào chạm tới yêu cầu đó trong thời gian gấp rút như vậy được, trừ khi trò chơi này có thể nạp tiền vào mà đẩy nhanh tiến độ.

Cơ mà cái chuyện này lại được xem như là một giấc mộng đêm hè tại Fantasia, bởi Ufotable tuyên bố rõ ràng rằng họ không thiếu tiền để vận hành trò chơi mà còn trả tiền ngược lại. Có lẽ phần lớn là do họ đã thu được lợi nhuận lớn từ việc bán Stress-Link và Fantasia rồi nên chẳng cần tiền của người chơi làm gì, hoặc đằng sau đó là cả một thuyết âm mưu gì đó. Nhưng ai mà quan tâm cơ chứ, chúng ta chẳng thể dạy cách nhà giàu tiêu tiền được.

Sau khi những hoạt động cần thiết ở đời thực được hoàn tất tuyệt đối, Hiếu đã nằm ngay ngắn trên giường mà kết nối đến Fantasia.

Cũng chính vì vậy mà Hiếu hiện đang nằm trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Cậu đang bị một nhóm Slime ba con săn lùng. Ban đầu Hiếu chỉ định đùa giỡn với lũ Slime một chút rồi thực hiện săn bãi vượt cấp tại vùng của lũ Mộc tinh. Nhưng chính lũ Slime sống tại khu rừng có bức tượng đá bỗng dưng nổi điên, Hiếu đã giết được gần như toàn bộ bọn chúng cho đến khi một đội quân ba con Slime tím xuất hiện với hào quang cùng màu, chỉ một cái cụng người nhẹ từ chúng mà giáp của cậu đã mất đi một phần ba. Hiếu đã cố tấn công lại nhưng chỉ là vô ích, bọn chúng thông minh đến đáng sợ bởi mọi cú vung kiếm của Hiếu chẳng nhằm nhò gì với trình độ tránh né của chúng cả.

May mắn rằng tốc độ của Hiếu nhanh hơn nên cậu đã bỏ chạy xa chúng một đoạn.

Nhưng cái sự nhục nhã này là thế nào? Một người chơi với trang bị yểm phép giết Slime lại bị chính chúng đuổi đánh như thể hành động bắt trộm gà ở một thị trấn nào đó.

'Chết tiệt, dù máu của chúng chỉ là hai trăm, thế mà sát thương mình gây ra còn chưa được 10%.'

Hiếu tặc lưỡi, cậu ngoi lên khỏi hòn đá nhằm xem chúng đã đuổi kịp chưa, có vẻ lũ Slime này không có khứu giác nên việc đánh hơi cậu sẽ không xảy ra.

Hiếu kiểm tra lại trạng thái cá nhân, máu vẫn còn nguyên và giáp đã mất một phần ba. Độ bền vũ khí hiện vẫn còn mức 40%, tiêu hao không nhiều so với số lượng Slime mà cậu đã tiêu diệt. Mặc dù lượng kinh nghiệm nhận được ít đáng kể nhưng vẫn không phải gọi là thất thu vì vật phẩm rơi ra từ chúng bán ra có thể kiếm được kha khá, đủ để cậu nâng cấp trang bị cho dễ thở.

Nhẫn nại một lúc thì Hiếu cũng rời khỏi vị trí, con Slime đuổi theo cậu có lẽ vì mất dấu kẻ địch nên đã quay về vị trí xuất hiện của nó.

Suy đi tính lại thì Hiếu thật sự không muốn mãi như thế này, số tiền hiện có đã hơn 2000, vũ khí cậu đang sử dụng cũng đã chạm ngưỡng của độ bền, nếu sử dụng tiếp thì có khi đang chiến đấu lại mất đi vũ khí nữa thì chẳng biết phải giải quyết như thế nào. Vì vậy mà cậu quyết định quay trở lại thành tân thủ, cụ thể là sẽ đến thẳng cửa hàng vũ khí.

Chủ cửa tiệm khi thấy cậu thì mừng rỡ ra mặc, Hiếu thầm nghĩ có vẻ ông ta đã xem cậu là một khách hàng tiềm năng nên mới chào đón với vẻ mặt hào hứng như thế, mà thật ra thì cũng có phần trăm nào đó là ế khách quá chăng?

'Đúng là ế thật.'

"Chẳng phải là cậu Bình Phàm đó hay sao? Sao nào? Hôm nay có phải muốn tậu một món vũ khí mới đúng không?" Ông chủ cửa tiệm xoa xoa tay chào đón cùng gương mặt của một tay buôn thèm thuồng kim tiền.

Hiếu gật đầu. "Tôi cần một cây kiếm có thể giết lũ Mộc tinh, ông có cây nào không? Giới hạn ở hai nghìn, tôi không có hơn đâu nên đừng đưa ra những thứ quá mắc tiền."

"Hai nghìn sao? Thật ra với cái giá này cậu dư sức mua được một thanh 『Trảm Mộc Yêu Kiếm』, đúng là nó được tạo ra chuyên để tiêu diệt lũ quỷ cây đó. Nhưng mà cái giá thì một nghìn tám, giá trị chỉ trong vòng mười cấp độ, không có khả năng sử dụng lâu dài cũng như có ích hiệu quả trên những loài khác. Cậu có thực sự muốn mua không?"

Một nghìn tám cho một thanh kiếm dùng được trong một khoảng thời gian ngắn như thế quả thực là Hiếu cũng không muốn tậu về cho lắm. Cậu đã tìm hiểu kỹ càng về phần thưởng nhận được khi giết lũ mộc tinh, chỉ nhận được tối đa 5 đồng cho mỗi con, vật phẩm rơi ra từ nó bán rẻ như cho vì hiện tại chẳng ai có nhu cầu sử dụng chúng cả, quả nhiên là không kinh tế cho lắm nếu đầu tư một loại vũ khí chỉ hiệu quả nhất cho một loài quái vật.

"Làm một giao kèo không ông chủ?" Hiếu nở nụ cười ma mãnh.

Ông chủ như đã đợi chờ từ trước nên liền chộp lấy thời cơ. "Cậu Bình Phàm đây đúng là suy tính kỹ lưỡng, tôi có một thanh kiếm đặc biệt đây, nó mới được gửi từ hiệp hội thợ rèn, từ sáng đến giờ bán cũng đã hơn nghìn thanh, còn mỗi cây này là tôi để lại cho cậu."

'Nghe cứ như một gã đa cấp, nhưng cũng đúng, dù sao buông bán thì cũng phải nâng tầm quan trọng của người mua lên.'

Hiếu thầm cười rồi tiếp tục xem xét.

Thanh kiếm này theo như ông chủ giới thiệu thì nó là lựa chọn tốt nhất cho người mới bắt đầu, là thanh kiếm có thể nâng cấp với giá rẻ nhất cho người mới chọn lựa. Không giống như thanh diệt slime mà cậu đang dùng hay diệt mộc tinh mà ông ta giới thiệu ban đầu. Thanh kiếm này có thể nâng cấp lên đến mức cộng hai mươi. Chưa kể còn có thể thêm thắt tận ba hiệu ứng vào bên trong để củng cố sức mạnh.

"Tôi sẽ lấy món này."

Hiếu không chần chừ, bởi một thanh kiếm như thế này quá tốt dành cho cậu. Trong trò chơi này chỉ cần có trang bị mạnh là làm bố, nói thế cho vuông cho tròn. Một thằng gà mờ như cậu nếu đập cây này lên vài cấp thì có khi săn bãi vượt cấp mình một hay hai bãi còn được chứ nói gì là đi săn lũ mộc tinh quèn.

Cơ mà có một chuyện...

"Thanh này trị giá 5.000."

"Không phải chứ? Như vậy thì lại quá mắc với một đứa như tôi rồi ông chủ?"

"Thật ra tôi biết cậu chỉ có hai nghìn theo ban đầu đã nói, nhưng đâu phải khi không tôi muốn đưa thanh này ra bán cho cậu đâu. Đổi lại đó cậu phải giúp tôi một chuyện. Đồng ý chứ?"

"Thì ra ông đã toan tính ngay từ ban đầu. Thôi được rồi, nói đi tôi sẽ giúp."

Ông chủ cười nham hiểm, thì thào thâm độc nói. "Tôi sẽ tặng không cậu cây này. Đổi lại thì cậu giúp tôi đưa món quà này cho Tiểu Mỹ Nữ nhỏ bé của tôi sống trong rừng Mộc Tinh."

Khi đó một bảng thông báo nhiệm vụ hiện lên, Hiếu chuyển sự chú ý sang mà bắt đầu xác nhận.

__________♝__________

Nhiệm vụ ngẫu nhiên

Tiến trình: 0/1

Mục tiêu: Vận chuyển món quà từ Oliver Kafka đến với Sara Kafka.

__________♦__________

Phần thưởng

Kinh nghiệm: Không có

Tiền: 100 Đồng

Vật phẩm: Không có

__________♝__________

Xem ra nhiệm vụ lần này không có thử thách, chỉ là đóng vai một người chuyển đồ mà thôi. Hiếu đồng ý với ông chủ tiệm với cái tên hay hay Oliver này và nhận lấy cây kiếm như đã được hứa từ trước.

Hiếu rời khỏi cửa tiệm và đánh dấu vị trí Rừng Mộc Tinh trên bản đồ và đi đến đó.

Hệ thống bản đồ của Fantasia có chút đặc biệt, nếu một kẻ mù phương hướng thì có thể phải liên tục mà mở bản đồ ra để xem mình liệu có đi đúng đường hay không. Bởi không như trò Vạn Giới Kỵ Sĩ mà Hiếu từng chơi, mỗi khi đánh dấu hướng đi thì trước mặt sẽ hiện ra một dấu hiệu chỉ phương hướng di chuyển. Fantasia thì không, người chơi phải tự mình nhớ phương hướng mà di chuyển hoặc phải vừa đi vừa nhìn bản đồ, nó khá là bất tiện nhưng với cậu thì nó không cản trở nhiều lắm, dẫu sao cậu cũng không phải một kẻ mù đường.

Đối với người mới như Hiếu thì chắc chắc sẽ không thể đào đâu ra những thứ gọi là Tọa kỵ, hay gọi phổ thông hơn là phương tiện di chuyển. Cậu đã tìm hiểu trên diễn đàn, hiện toàn bộ trò chơi chỉ có những công hội lớn mới sở hữu Tọa kỵ trong trò chơi, hơn nữa nó còn là đồ dùng chung của Công Công hội bởi cái giá sở hữu nó không hề rẻ và cách có được cũng không hề dễ.

Cho nên mà nói, Hiếu chỉ có thể dùng đôi chân của mình mà đi khám phá cái thế giới rộng lớn này ở giai đoạn trò chơi chỉ vừa được mở cửa này mà thôi.

Hiếu băng qua khu rừng của Slime thì đến được khu rừng của Mộc tinh.

Quái vật trong Fantasia vốn không cố định sinh ra ở một chỗ mà chúng sẽ đi lang thang đây đó trong khu vực mà chúng được nhà phát triển chỉ định trước đó. Ví dụ khu vực Đồng bằng đầu trò chơi có thể thấy được hàng đống Slime nhảy nhót xung quanh, chúng không cố định một vị trí nào cả mà sẽ lang thang ở cả một đồng bằng rộng lớn đó.

Và lũ Mộc tinh này cũng vậy, khu vực xuất hiện của chúng cũng không hề nhỏ, theo đường biên giới hạn sự di chuyển của chúng theo một nghiên cứu tập tục của Sinh vật trên diễn đàn từ những người chơi từ thuở Beta-Test vẫn đúng ở thời điểm hiện tại, lũ Mộc tinh hoàn toàn xuất hiện ở những vị trí có ánh nắng chiếu sáng nhiều nhất.

Dẫu sao đó cũng là cách mà bọn chúng cần để phát triển như ngoài đời, cây thì cũng cần phải có nắng để phát triển.

Theo trí nhớ mà Hiếu lần theo cho đến khi phát hiện một con Mộc tinh đang thỏa mãn dưới cái ánh nắng chiếu thẳng từ trên trời xuống. Cậu nhanh chóng mà dũng kỹ năng của mình kết liễu con quái này trước khi nó kịp tỉnh giấc và nhận được phần thưởng tương ứng.

Hiếu cứ thế mà vừa đi dạo quanh săn Mộc tinh, vừa tìm vị trí của Tiểu Mỹ Nữ yêu quý của lão Oliver trong khu vực này.

Cho đến khi số lượng cậu giết được đã vượt qua 40 con Mộc tinh, một bẳng thông báo khác hiện ra.

__________♝__________

Nhiệm vụ Đột xuất

Miêu tả: Bởi vì sự tàn sát không điểm dừng của bạn đã sinh ra sát khí quá nặng, Mộc Vương đau xót vì cái chết của những bề tôi mà nó bảo vệ nên đã tỉnh giấc sau giấc ngủ sâu và quyết tiêu diệt kẻ mang sát ý xâm phạm đến lãnh địa của mình.

Mục tiêu: Tiêu diệt Mộc Vương.

__________♦__________

Phần thưởng

Kinh nghiệm: Không có

Tiền: 100 Đồng

Vật phẩm: Mảnh vỡ Mộc Vương (x1)

__________♝__________