Chương 06 - Trả thù Slime hách dịch

Phú Bà Thuê Tôi Chơi Game

Chương 06 - Trả thù Slime hách dịch

Chương 06 - Trả thù Slime hách dịch

Chưa bao giờ Trịnh Hiếu cảm thấy nhục nhã như thế này, cái danh hạng nhất Vạn Giới Kỵ Sĩ có lẽ cậu phải quăng nó vào thùng rác và bắt đầu thật nghiêm túc với Fantasia mới được.

Hiếu chẳng hiểu bằng một phép màu nào đó mà lại bị một con Slime khổng lồ đè đến mức không thể kháng cự mà chỉ biết nằm im chờ chết. Vừa đứng ở Thánh đường Hiếu vừa dậm chân giải tỏa bực tức, may mắn rằng các công trình bên trong thành là vật thể vĩnh cửu nên chẳng phá nát được, nếu không thì viên gạch lót đường mà Hiếu dẫm nên nãy giờ có lẽ đã nát ra nhiều mảnh rồi.

'Một con Slime nhưng lại khổng lồ, từ điển quái vật lại không có, chẳng lẽ là loài chưa được tìm thấy?'

Hiếu đã kiểm tra bách khoa Toàn thư Sinh vật, hiện đã có tầm 60 loài được phát hiện và cậu tìm tất cả từ khóa về Slime, chất nhờn hay màu đỏ, kết quả thì không có sinh vật Slime đỏ nào cả. Nhưng Hiếu chắc chắn là nó, cái cảm giác bị đè nhưng vẫn mềm mại trên lưng thì chỉ có Slime, chưa kể cậu cũng thấy rõ đó là một khối dung dịch đặc khổng lồ nhảy ra từ phía sau bức tượng đá hình Slime cơ mà.

Hiếu không biết nó mang cấp độ bao nhiêu, nó còn chỉ mới dùng chiêu lấy thịt đè ngươi nên chẳng có một thông tin gì về kỹ năng và đặc tính của nó.

Vẫn đứng dậm chân tại chỗ, Hiếu nhăn nhó suy nghĩ kế sách, việc con Slime khổng lồ xuất hiện đã làm Hiếu mất đi kha khá thời gian bởi chờ đợi hồi sinh tốn hết mười phút.

'Phải rồi-'

Hiếu sực nhớ một vấn đề quan trọng, cậu mở bảng trạng thái ra

__________♝__________

BẢNG TRẠI THÁI

Cấp: 1

Sinh lực: 100

Điểm kinh nghiệm: 0/200

Sinh mệnh: 2

__________♝__________

CHỈ SỐ TRANG BỊ

Tấn công: 18-20

Tỷ lệ bạo kích: 1%

Sát thương bạo kích: 10%

Hộ thể: 5

__________♝__________

Hiếu không tin vào mắt mình. Điểm kinh nghiệm của cậu mất hoàn toàn trong khi theo trí nhớ trước đó thì nó đã nhích được một khoảng trên tổng số. Sinh mệnh thì chỉ còn hai và hộ thể chỉ còn 5 điểm.

"Cái gì vậy trời!!!"

Hiếu bỗng hét lớn lên.

'Cái hệ thống chết tiệt gì thế này, chết là mất hết kinh nghiệm và danh vọng, Sinh mệnh thì chỉ còn có hai... vậy nếu mất hết thì ra sao? Hộ thể chỉ còn năm sao? Bộ đồ này cũng quèn quá rồi đấy!'

Hiếu không còn tiền, một cắt cũng không có. Máu thì yếu, hộ thể thì xem như chẳng tồn tại. Danh vọng, kinh nghiệm cũng mất. Chỉ may mắn rằng cấp độ không bị giảm, có vẻ rằng việc chết chỉ làm mất đi hết điểm kinh nghiệm, Hiếu không biết lên cao sẽ như thế nào, nhưng nếu giống như hiện tại thì thật sự cũng rất khó khăn.

Hiếu đắn đo suy nghĩ, xung quanh Thánh điện chỉ có vài người, nhưng hầu hết là họ đều đang ngồi để bàn chuyện hay làm thứ gì đó, chẳng có ai bước ra từ bên trong nơi hồi sinh từ mười phút trước. Điều này có nghĩa lượng người chết đi không nhiều, họ có vẻ rất giữ điểm Sinh mệnh.

Hiếu vẫn còn nhiều thắc mắc, nhưng xung quanh ai nấy cũng có vẻ đang rất căng thẳng bàn bạc như chuẩn bị đi đánh Boss vậy, thế nên cậu không muốn làm phiền họ.

"Trước tiên nên đi bán đống vật phẩm."

Hiếu nhớ ra rằng mình vẫn còn đống vật phẩm kiếm được từ việc giết Slime đỏ hay mấy quả và lá sóc thông qua việc chém loạn xạ vào những bụi cây trong rừng. Vì đang rất cần tiền nên Hiếu quyết định đi ngay, cậu mong rằng sau khi bán sẽ có một khoảng kha khá để mua trang bị mới để nâng cấp sức mạnh lên một chút.

Chỉ mất khoảng vài phút để Hiếu đến được nơi trung gian thu mua vật phẩm, tại đây người chủ sẽ thu mua và phân nó lại cho những cửa hàng con.

"Tất cả là 44 đồng cho 22 viên dung dịch Slime ác tính và 30 đồng làm tròn cho cả thẩy lá và quả sóc."

Người thu nhận đứng trước bàn lễ tân, bên trong một căn nhà nhỏ nói với Hiếu, cậu nhận lấy số tiền và rời khỏi.

"Vậy tổng cộng chỉ có 74 đồng, mình sẽ trả tiền cho ông chủ bán thanh kiếm này, sau đó sẽ mua một cái giáp rẻ tiền."

Hiếu lại tiếp tục di chuyển sang cửa tiệm bán trang bị ban đầu. Tại đó ông chú khi nãy vẫn còn đang đứng giữa giang hàng mà quan sát xung quanh. Ánh mắt ông chú ý đến Hiếu khi thấy cậu đang hướng về phía cửa hàng.

"Cậu đây đến sớm hơn tôi nghĩ đấy."

"Tất nhiên, nhưng để khoản nợ sau đã, ông có giáp ngực hay chân nào giá rẻ không, dưới 50 đồng là được." Hiếu ngó nghiêng vào bên trong cửa hàng nhưng chẳng thấy gì ngoài những thanh kiếm được treo trên giá.

"Dưới 50 đồng thì có, nhưng giá trị hộ thể của chúng không quá 30 đâu đấy, cậu có muốn mua không?"

"Sao cũng được, nếu ông có một bộ đồ vải để thay thế bộ đồ tôi đang mặc này tôi sẽ trả với nợ cũ, tổng là 74 đồng luôn."

Ông chủ đây thấy Hiếu đúng hẹn nên cũng sẽ tặng kèm cậu luôn một bộ đồ vải thô thay thế bộ đồ hiện tại bởi trông nó cũng thật xấu xí, ngoài ra ông cũng muốn có một mối quan hệ tốt với người này.

"Đây, một bộ trang phục miễn phí và một bộ giáp ngực, tay và chân. Đây là khuyến mãi, nhưng đổi lại cậu phải ủng hộ tôi sau này, giao kèo không?"

Hiếu bật cười.

"Thì ra ông có ý đồ. Thôi được rồi, nếu cần gì tôi sẽ nghĩ đến ông đầu tiên. Còn đây là tiền."

Hiếu đưa hết 74 đồng trong túi và đưa nó cho ông ấy, tiện thể mặc luôn bộ giáp trông có vẻ ngon nghẻ mà rẻ vào. Cậu cũng kiểm tra luôn bảng trạng thái và điểm hộ thể đã tăng lên 55, bằng gần nửa máu của cậu, việc còn lại chỉ là cẩn thận mà trả thù con Slime khổng lồ lấy thịt đè người mà thôi.

Với nồng độ cay tự tưởng tượng đang dâng trào trong miệng, Hiếu chạy một mạch đến bức tượng đá trong khu rừng mà chẳng thèm đánh lũ Slime dọc đường.

Đứng trước bức tượng Slime bằng đá, lần này Hiếu cảnh giác hơn. Cậu không chạm vào nó như ban đầu mà đi xung quanh kiểm tra, không có lấy một dấu hiệu về sự sống của con Slime khổng lồ, vết hằn trên đất cũng không. Hiện tại thì cậu đứng trước bức tượng đá, dù gần mười phút trôi qua nhưng không có gì xảy ra cả.

"Có lẽ phải chạm vào nó mới kích hoạt, một bẫy ma pháp chăng?"

Cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc chạm vào nó, Hiếu đã làm theo những gì mình nghĩ. Cái kết cục mà Hiếu muốn thấy lại không xảy ra.

【Hiệu ứng xấu】

【Tê liệt】

"Ơ, mới chạm thôi mà!!!"

Hiếu bất động, tứ chi chẳng thể di chuyển, chỉ mỗi mắt là có thể đảo qua lại. Khung cảnh trước mắt vẫn là một thứ ảm đạm với tiếng gió thổi qua lại.

【Đạt đủ điều kiện】

【Tiến hành dịch chuyển】

【Lãnh Địa Không Lối Về】

【Dịch chuyển hoàn tất】

Những tiếng nói thông báo vang vọng trong đầu Hiếu dù cậu đã tắt tính năng giọng nói này đi, cùng với đó là cơ thể cậu bị tan biến dần dần từ gót chân cho đến đỉnh đầu, cả quá trình chỉ xảy ra vỏn vẹn vài giây sau khi bốn câu nói kết thúc.

Và rồi Hiếu không biết chuyện gì xảy ra sau đó, cậu chỉ biết rằng mình đang ở một nơi khác hoàn toàn khu rừng ban đầu, chẳng có bức tượng nào trước mắt hay hàng đống cây bao quanh mà chỉ là một đồng cỏ trải dài tưởng chừng vô tận.

【Chào mừng Người chơi đã đến với Lãnh địa Ma Vương】

【Cảnh báo】

【Cảnh báo】

【Cảnh báo】

【Cấp độ quá thấp】

【Cẩn thận tính mạng】

【Xin hãy cẩn trọng】

Đó là những gì Hiếu nghe được từ hệ thống sau khi đến đây được tầm mười giây. Hiếu chẳng có lấy một thông tin gì về khu vực này.

'Cấp quá thấp so với khu vực? Hay là ai đó đã bẫy người mới để khiến ho mất điểm Sinh mệnh? Một lũ bắt nạt ma mới sao?'

Hiếu chẳng biết lý do thực sự là gì, nhưng điều trước tiên thì phải tìm hiểu xung quanh mới được.

Cậu bắt đầu di chuyển, rảo bước đã quá ba mươi phút nhưng dù đi đến đâu thì đây cũng chỉ là một đồng bằng đầy cỏ và hoa, chẳng có lấy một cái cây nữa, ánh nắng cũng chẳng quá gắt so với thời điểm giữa trưa thế này.

"Ô, Slime."

Hiếu mừng như vớ được vàng, một con Slime nhỏ bằng đầu của một người trưởng thành đang nhảy nhót trước mắt cậu, nó mang màu đỏ, cùng giống với kẻ thù của cậu, và theo cái tên cậu thấy được trên đầu thì nó là loài ác tính.

"Giết nó thôi."

Chẳng chần chừ, Hiếu vung kiếm và chỉ một nhát con Slime đã chết.

【Đã giết Slime đỏ Cấp 3】

【Kinh nghiệm hấp thu: 6】

Nhưng điều kỳ lạ xảy ra, bởi thời gian quái vật tái tạo của Fantasia thấp nhất là một phút. Nhưng con Slime này vừa chết chỉ mới hai giây đã hồi sinh ra một cá thể khác.

Hiếu thực sự kinh ngạc, giống như là một cơ hội cày cấp vậy. Cậu lại vung kiếm, lần này nó cũng chết ngay tức khắc.

"Không tin được."

Hiếu nhận ra được cơ hội không đến lần thứ hai, thế nên cậu đã bỏ ra hơn ba tiếng đồng hồ chỉ để giết Slime, qua bao nhiêu lần nghỉ rồi lại đánh, Hiếu đã dừng lại, do cả tứ chi cậu đã rã rời, nó cần thời gian để nghỉ ngơi. Cho dù đây là thế giới ảo nhưng cậu chẳng ngờ rằng cơ chế mệt mỏi lại được thêm vào.

Hiếu thả người xuống đồng cỏ xanh, cảm nhận ánh nắng đã dịu đi một chút và ngọn gió mát thổi vi vu. Trong lúc nghỉ ngơi, cậu quyết định kiểm tra bảng trạng thái.

__________♝__________

Bảng Trạg Thái

Tên: Bình Phàm

Cấp: 23

Sinh lực: 540

Điểm kinh nghiệm: 1900/2800

Sinh mệnh: 2

__________♝__________

CHỈ SỐ TRANG BỊ

Tấn công: 18-20

Tỷ lệ bạo kích: 1%

Sát thương bạo kích: 10%

Hộ thể: 55

__________♝__________

Sau ba tiếng thì Hiếu đã đạt được cấp 23 và điểm kinh nghiệm đã một nửa. Hiếu vui sướng đến tột cùng, ban đầu cậu nghĩ sẽ rất lâu để mình có thể đạt được cấp năm, ấy vậy mà đột ngột bị dịch chuyển đến nơi này cậu đã lên được nửa chặn đường. Mà điểm kinh nghiệm cần cho cấp này cũng không phải nhỏ. Chỉ vì Hiếu muốn trả thù con Slime khổng lồ kia mà đã giận cá chém thớt, hành hạ con Slime nhỏ nhắn này suốt ba tiếng đồng hồ, vì vậy mà thời gian trôi qua tựa như một giấc mộng, tỉnh giấc đã nhận được quá nhiều điểm kinh nghiệm.

"Chẳng thể nào cứ giết Slime mãi được."

Nếu mãi giết Slime và tốn hàng giờ vào việc thiếu hiệu quả này thì Hiếu sẽ bị cô chủ quát mất, bởi cậu không tiến triển nhanh, cho dù cậu chỉ mới vào game chưa được 8 tiếng nhưng tốc độ này là chưa được nhanh cho lắm. Nếu so với thời cậu chơi Vạn Giới Kỵ Sĩ, việc đạt tầm trung chỉ ngốn của cậu khoảng hai tuần, nhưng ở Fantasia này thì sau khi trải nghiệm hàng đống chuyện, tầm trung có vẻ là thứ gì đó phải chật vật lắm mới đạt được.

"Được rồi, tha cho mày."

Hiếu nhìn con Slime vẫn đang vui vẻ nhảy nhót kia mà đi về phía trước, cho dù vẫn có chút nuối tiếc.

Cứ đi mãi, đi mãi và đi mãi. Hiếu cứ bước về phía trước, không biết đích đến của mình là đâu cho đến khi thấy một nơi trông giống là doanh trại nằm giữa đồng bằng. Xung quanh được bao phủ bằng một hàng rào bằng những cọc nhọn sắp xếp so le nhau, nổi bật có vẻ là có cả thấy tám tháp canh ở tám hướng.

'Vậy là có NPC ở đây.'

Hiếu tăng tốc bước chân của mình, do nếu có công trình xây dựng thế này thì chắc chắn sẽ có người, mà công trình kiểu hàng đống tháp canh thế này thì có vẻ là một nơi mà các NPC sinh sống theo kiểu làng tộc nhỏ. Với ý nghĩ đó Hiếu càng đi nhanh hơn nữa.

Nhưng mà-

"Cảnh báo kẻ xâm nhập, tiến hành bắt giữ!"

Tiếng còi vang vọng ù cả tai cùng giọng nói to lớn phát ra từ bên trong doanh trại, cánh cửa mà Hiếu thấy đang đóng từ xa nay mở ra. Từ bên trong dần dà xuất hiện nhiều cá thể quái vật đi bằng hai chân xông ra bên ngoài với tốc độ kinh khủng hướng tới cậu.

Chớp nhoáng, Hiếu không biết chuyện gì xảy ra, cậu đã bị đè cổ mà nằm sấp xuống mặt đất, cảm giác khó thở tưởng chừng không có trong Fantasia nay cậu đã được trải nghiệm.

Một giọng nói hung tợn xâm nhập vào tai cậu.

"Ngươi là ai, có ý định gì với vương quốc của Đế Vương? Là tay sai của ai? Nói mau!"

Hiếu chẳng hiểu cái tên này đang nói gì nữa, cậu còn chẳng biết được hình dạng của hắn do gương mặt bị ép xuống đất chẳng thể cựa quậy, cả cơ thể cũng chẳng thể vùng vẫy bởi cả cơ thể bị giữ chặt bởi những cá thể khác.

"Giải vào tra khảo."

Lại cảm giác thoáng chốc đó, Hiếu không biết gì xảy ra trong vài giây vừa rồi, và giờ cậu đang quỳ trong một nơi có thể gọi là nơi ở của trại trưởng với hai tay bị trói chặt sau lưng cùng với chân.

"Kính thưa Đế Vương, kẻ này có ý định xâm nhập Vương quốc của ngài. Ngài muốn xử lý hắn như thế nào thưa Đế vương?"

Cái giọng nói trầm đầy uy lực ấy hướng về bề trên đầy tôn kính của hắn.

Ngự trị trên ngai vàng là một cá thể mang hình dáng con người đeo một chiếc mặt nạ đen thuần túy, duy là chỉ có một đôi mắt được lộ ra trên đấy với những đường nét màu vàng ánh kim bao quanh viền, ánh mắt của hắn nhìn xuống Hiếu đầy vẻ thương hại.

"Ngươi từ phe nào đến đây? Có phải từ bọn ruồi nhặn Mongolia không?"

Hiếu chưa kịp nói gì thì một bàn chân đã đạp sau đầu khiến trán cậu úp mạnh xuống bên dưới mặt sàn làm bằng đá, máu tung ra như thể đây là đời thực, cơn đau khi va đập mạnh khiến Hiếu rên lên thảm thiết.

Hiếu chắc chắn rằng mình đã tắt đi tính năng cảm nhận cơn đau trong thiết lập trò chơi. Hơn nữa, cho dù dù có bật thì những cơn đau đem lại cũng chỉ có mức độ hai mà thôi.

Bàn chân ấy không rời khỏi cái đầu mà hắn đang thích thú dẫm lên.

"Lilfang, để hắn ta nói."

Uy lực từ giọng nói chẳng mấy cảm xúc của bề trên làm Lilfang rời chân khỏi Hiếu.

"Thần xin lỗi thưa Đế Vương! Nói mau tên loài người!"

Lilfang hối thúc Hiếu, hắn không muốn bề trên lại phải tốn thời gian vào một sinh vật yếu ớt như thế này.

Hiếu không biết phải làm gì, theo cảm tính mà ngước đầu lên, cậu cảm thấy sợ hãi thực sự với cái sát khí bên kia mặt nạ của sinh vật đang ngồi trên ngai vàng trước mặt.

'Bình tĩnh, đây chỉ là game.'

Hiếu trấn an bản thân, cậu mở miệng, cơn đau từ cú đập đầu lúc nãy vẫn còn làm cậu choáng váng.

"Tôi chỉ là một thợ săn bình thường bị lạc vào đây-"

"Nói láo!"

Một lần nữa trán của Hiếu lại nằm sát xuống mặt đất, con đau khi nãy chưa dứt nay lại phải chịu thêm một lần nữa.

"LILFANG!"

Lilfang biết được rằng mình đã đi quá giới hạn, hắn thả chân mình ra khỏi đầu Hiếu.

"Thứ lỗi cho thần thưa Đế Vương!"

Thấy Lilfang có vẻ sẽ không làm gì nữa, người được gọi là Đế Vương lên tiếng với tay phải vẫn đang dựa tay ghế mà chống cằm.

"Ta hỏi lần cuối, vì sao ngươi lại đến đây?"

"Tôi bị lạc."

Hiếu chỉ biết nói sự thật.

"Lilfang."

Lilfang hiểu được ý của Đế vương, hắn rút thanh kiếm từ hông ra và vung nó xuống đầu của Hiếu, ngay sau đó cả cơ thể cậu biến mất.

【Bạn sẽ hồi sinh tại Thánh Điện】

"Thưa Đế Vương, hắn là một Pureya."

Lilfang báo cáo lại sau khi thấy những hiện tượng xảy ra đối với kẻ vừa bị mình hành quyết.

Ở trên ngai vàng, Đế Vương cũng đã thấy, buông ra một hơi thở chẳng mấy vui vẻ.

"Đẩy nhanh xây dựng Đế Quốc. Bọn Hầu cận thần linh có vẻ sẽ đến đây sớm hơn dự tính."