Chương 02 - Thành phố Ufotable

Phú Bà Thuê Tôi Chơi Game

Chương 02 - Thành phố Ufotable

Chương 02 - Thành phố Ufotable

Hiếu sau khi ký hợp đồng với lại cô chủ lắm tiền xinh đẹp thì cậu hiện chỉ có một công việc duy nhất là chơi game. Theo thỏa thuận, mọi chi phí ăn uống hay thuê nhà cô ấy sẽ chu cấp cho cậu, thiết bị chơi game cũng sẽ được cung cấp sẵn.

Chỗ ở thì Hiếu đã không còn ở nơi cũ do chẳng còn gì để cậu vấn vương cả. Hiếu hiện đã chuyển sang thành phố Ufotable, nơi mệnh danh là thánh địa dành cho Game thủ. Và với số tiền một trăm nghìn nhận được, Hiếu đã thuê một căn hộ tại chung cư 200 tầng ngay trung tâm thành phố với cái giá lên đến gần ba nghìn mỗi tháng. Sở dĩ Hiếu dám chơi lớn như thế vì tiền lương mỗi tháng của cậu sẽ là năm nghìn, cộng thêm vào đó là việc chơi Fantasia cũng có thể kiếm được tiền nên Hiếu mới dám vung tay thuê căn hộ đắt đỏ thế này.

Vả lại người xưa có câu, an cư lập nghiệp, cho nên bỏ số tiền lớn như thế ra để thoải mái mà làm việc cũng rất là đáng.

Tất nhiên việc chuyển đi này cũng là do cô chủ của cậu bảo, cô ấy cũng chẳng nói gì nhiều hơn. Chỉ nhắn nhủ một điều đơn giản rằng cô sẽ đến thăm cậu bất ngờ, và cũng sẽ kiểm tra tiến độ tiến bộ của cậu thường xuyên. Còn lại thì cậu cứ tự do làm những gì mình thích, miễn trở nên thật mạnh là được.

Nói sơ qua về nơi sống thì phòng Hiếu ở tầng thứ 25, bởi vì nó là số tuổi của cậu hiện tại, và nếu cộng tổng lại thì sẽ là số 7 may mắn mà cậu thích. Tại chung cư này thì đầy đủ tiện nghi như phòng gym, cửa hàng tiện lợi, hồ bơi, spa và cả ba tầng thương mại với hàng đống cửa hàng và khu giải trí.

Với Hiếu, việc bỏ ra một số tiền lớn để sở hữu những thứ này quả nhiên là cảm giác khó tả, bởi từ lúc mới sinh ra đến giờ cậu chưa dành cho mình sự thư giãn mà cứ thúc đẩy bản thân làm việc như một con thiêu thân.

Dẫu đã qua nhiều ngày, nhưng Hiếu thật sự biết ơn cô chủ vì đã trao cho mình cơ hội này.

Sau một loạt hồi tưởng khi uống xong tách cà phê buổi sáng, Hiếu tiến hành công việc của mình theo bản hợp đồng, là chơi Game.

Hiếu về phòng, bật điều hòa nhiệt độ đủ mát rồi nằm xuống chiếc giường êm ái với bộ đồ ngủ hai lúa màu nâu thường ngày. Hít một hơi thật sâu rồi thở ra, Hiếu đeo chiếc vòng cổ để kết nối cậu với thế giới ảo.

Thiết bị này có tên là Stress-Link, được phát triển bởi tập đoàn Ufotable chuyên về các thiết bị dẫn nhập "linh hồn" thành dữ liệu ảo.

Stress-Link thì không quá xa lạ với Hiếu, bởi trò chơi định mệnh đã mang cậu đến với công việc hiện tại cũng sử dụng công nghệ này. Hiếu đã dành toàn bộ thời gian rảnh sau khi làm việc chỉ để chơi Vạn Giới Kỵ Sĩ, mặc dù lượng người chơi chỉ còn khoảng vài nghìn người nhưng nó thật sự rất hay và được cập nhật thường xuyên. Hiếu trước đó không hiểu lý do vì sao nó lại sụt giảm người chơi đột ngột như thế cho đến khi sở hữu công việc lắm tiền này.

Ít có ai phủ định Vạn Giới Kỵ Sĩ là một trò chơi hay. Nhưng những gì nó mang lại khá là giới hạn khi chỉ gói gọn với các nội dung như lên cấp, đánh quái và đi đánh nhau tại đấu trường, phần nhiệm vụ thì lại không mấy nổi bật với cốt truyện tuyến tính không có biến số. Mang danh là một game nhập vai thực tế nhưng nó lại không hề đầy đủ các yếu tố để mang đến tính "thực".

Cho đến khi Fantasia ra mắt, định nghĩa về một trò chơi nhập vai thực tế là thế nào được xuất hiện trở lại, kể từ khi trò chơi mang danh "Tượng đài trò chơi nhập vai của thời đại cũ" đóng cửa. Người chơi có thể tự do làm mọi thứ mình thích mà không bị giới hạn bởi một điều gì cả, bởi đây là thế giới ảo mô phỏng chân thực thế giới thực sự và thêm thắt những yếu tố kỳ ảo mà thôi. Có người sẽ chọn con đường luyện cấp, có người chọn con đường làm thợ rèn hay cũng có người chọn con đường làm nghề nông cho giải trí, tất cả nằm ở sự lựa chọn của người chơi. Nếu không nhờ quá trình dịch chuyển qua Stress-Link thì ai cũng có thể nhầm lẫn rằng mình đang thực sự sống ở một thế giới thực chứ không phải là ảo nữa.

Ngoài ra, Fantasia là trò chơi đầu tiên hợp thức hóa việc quy đổi tiền tệ giữa tiền ảo và tiền thật. Chính vì lý do đó mà trò chơi thu hút không chỉ những Game thủ mà còn có cả những hình thái người chơi khác như nông dân, dân buông hay các đội quân xây dựng. Đây là lý do chính mà Fantasia đã trở thành biểu tượng của thành phố Ufotable và trở thành trò chơi ăn khách nhất mọi thời đại với số người chơi tăng lên chóng mặt hằng ngày, và nó cũng chỉ mới ra mắt được hai tuần.

Đây cũng được xem là một thành phố công nghiệp không khói, bởi mọi thứ đều sinh ra từ thế giới ảo mà ra.

Hiếu cảm thấy thật thất vọng về bản thân khi mình không cập nhật tin tức gì mà chỉ cắm đầu đi làm rồi cày Vạn Giới Kỵ Sĩ.

Sau một lúc lướt qua lại những thông tin trong ký ức, Hiếu chạm vào dòng chữ Stress-Link của vòng cổ để tiến hành đăng nhập.

"Kết nối-"

Hiếu dần dần mất đi ý thức, hình ảnh trước mặt dần tối sầm lại và dữ liệu của cậu được chuyển dần vào Stress-Link. Quá trình này chỉ mất một phút và Hiếu đã chính thức đặt chân vào thế giới ảo.

[…]

"Mừng cậu chủ trở về."

Giọng nói quen thuộc chào mừng Hiếu khi cậu được đưa đến phòng của mình ở Stress-Link. Nơi đây được xem là trạm trung chuyển để người chơi chọn trò chơi sẽ dịch chuyển đến, tất cả những ai sở hữu Stress-Link cũng sẽ sở hữu một căn phòng giống vậy với khả năng tùy biến rất lớn. Và nơi đây cũng được xem là một nơi đốt tiền của những người thích sống ảo từ những vật dụng trang trí hay mở rộng căn phòng ra. Riêng Hiếu thì chẳng quan tâm những thứ đó, tất cả món đồ cậu có ở đây đều là hạng tặng kèm khi mua Stress-Link mà ra.

Phòng của Hiếu thì khá đơn giản với hình chữ nhật, diện tích mặc định, vỏn vẹn mười hai mét vuông với màu trắng là chủ đạo, trung tâm có bàn ghế và vài vật dụng trang trí như chậu hoa hay bộ ấm trà, giống như một căn cứ bí mật vậy.

Hiếu rời khỏi chiếc ghế sô pha mà đi đến bức tường đối diện, nơi những khung tranh được treo, nhìn thì có vẻ là vậy, nhưng nó chính là biểu tượng của các trò chơi mà Hiếu sở hữu. Và chỉ có hai khung tranh duy nhất, một là Vạn Giới Kỵ Sĩ, hai là Fantasia mà cậu chuẩn bị đăng nhập.

Hiếu chạm tay vào khung tranh có biểu tượng của Fantasia và một giọng nói vang lên.

"Cậu chủ có muốn chọn Fantasia chứ?"

Giọng nói nữ tính dịu dàng ấy hỏi xác nhận lần cuối.

"Xác nhận." Hiếu dõng dạc đáp.

"Nghe lệnh. Quá trình dịch chuyển bắt đầu..."