Chương 38: Berserker.

Phản Địa Đàng

Chương 38: Berserker.

Chương 38: Berserker.

Giữa tình huống mặt đối mặt giữa ngài Harris cùng con Wyvern chúa, trận chiến có thể nổ ra bất kì lúc nào chỉ cần một kích thích nhẹ từ môi trường bên ngoài.

Bỗng nhiên "Berserker" Vương Nhất Thông xuất hiện làm môi trường trở nên dị thường.

Con Wyvern đầu đàn có chiếc mõm dài réo lạnh, quát thẳng về phía tên chen chân phá đám.

Nó không đồng ý cho cái hành động của kẻ trông như đô vật Mỹ này. Hẳn nó cũng muốn tham chiến nhưng vì tôn trọng Wyvern chúa cũng như tôn trọng cường giả, nó đã đứng hẳn bên ngoài trận chiến lớn. Ấy vậy mà cái tên mặt người này dám can thiệp, thật đáng tội chết. Không chần chờ sự cho phép từ thủ lĩnh, con Wyvern có cái mõm dài đập vỗ đôi cánh, nó muốn xông vào điên đảo Vương Nhất Thông.

Phía gã họ Vương, hắn trông thấy hành động khiêu chiến từ con thằn lằn bay, thuận chân gã đá nhẹ tên đang nằm ói phía dưới chân mình sang một bên.

"Hự." Tình hình của "Nhà Du Hành" Takeru càng lúc càng không ổn. Nếu có thể đủ sức để mắng nhiếc hẳn anh ta sẽ làm như thế ngay lúc này.

"Berserker" cầm chặt hai cây rìu trong tay, bằng thân hình có phần đồ sộ của mình gã lao thẳng vút một mạch vào tên kẻ địch trước mắt.

Cổ tay bên trái cầm chiếc rìu hơi xoay và cây rìu được ném vung ra bằng tất cả lực lượng của nó. Cây rìu bay chốc lát thì đâm sầm vào con Wyvern mõm dài khiến cho nó la ó lên.

Cảm nhận vẻ không ổn vì chiếc rìu hẳn nặng hơn suy tính của bản thân, con Wyvern mõm dài lập tức bay vọt lên không trung. Nó tránh đối đầu trực diện với gã điên liều lĩnh này.
Cây rìu được phóng ra thì lúc này va vào không khí, nó lại lần nữa cắm thẳng xuống mặt đất.

Từng vết nứt be bét hiển hiện, mặt đất lúc này trông mềm như cọng bún khi không chịu nổi một kích từ song cây rìu kia.

Gã lực lưỡng họ Vương chớp mắt, hai quả cầu lửa từ trên không trung lao về hướng gã. Thật không tệ, gã nghĩ như vậy.

Lập tức gã nhảy sang một bên tránh đi luồn hoả thiêu từ con Wyvern. Nhưng do quán tính vẫn còn đó nên góc độ né tránh của gã không được như ý. Quả cầu lửa vẫn kịp bắt theo tốc độ né của gã.

"Thiêu chết ta, con khốn." Gã bực tức la ó lên.

Tư thế tiếp đất một gối khuỵu cùng một gối hơi co lại, gã quan sát địa điểm mà chiếc rìu trước đó gã ném ra.

Dồn hết trọng tâm và rồi đột ngột bùng phát, gã phóng thẳng qua chỗ cây rìu thứ hai.

Tay không nhắc chặt cây rìu, gã bắt chéo nó trên đầu hình chữ X.

"Bổ thiên."

Luồn sáng đôi bay ra và nó chém về phía con Wyvern mõm dài, nhưng không được. Bộ đôi bán nguyệt từ hai cây rìu phát ra thứ ánh sáng Đỏ rất đậm trông vô cùng mạnh mẽ, nhưng trên không trung thì loài Wyvern nắm lợi thế.

Trời vẫn mưa làm tăng thêm độ điên cuồng, con Wyvern mõm dài dư sức tránh được đòn tấn công từ gã Mandi đáng sợ. Nó lại tiếp tục cất tiếng rít rào chửi bới.

Mưa.

Mặt đất trở nên trơn trượt, thảm cỏ không ủng hộ cho các cuộc chiến lâu dài.

Nhưng loài Wyvern thì khác, mưa chính là đồng minh của bọn chúng.

Tiếng rít rào của loài Wyvern khá giống tiếng mưa rơi, đây hẳn là lý do bọn chúng thích yêu thích trời mưa.

"Con Wyvern này lắm mồm nhỉ?" Gã họ Vương nói thầm.

Gã phải công nhận, đối với một Tiên Phong thì trận chiến bè lũ bay lượn thoải mái chính là điểm làm gã chán ghét vô cùng. Gã ước gì mình cũng có thể mọc thêm cánh rồi bay lên vả cho cái mõm con thằn lằn kia dài thêm.

Bỗng mí mắt gã giật giật.

Gã quay đầu nhìn về phía thanh niên đang nằm la liệt vì kiệt sức trên mặt đất kia.

Ánh mắt gã như có điều ngộ ra.

"Ồ. Này tên yếu đuối, ngươi còn dịch chuyển được bao nhiêu lần nữa hả?"

"CÁI GÌ? *ọc Ngươi tính làm gì ta?"

Không chờ không đợi Takeru trả lời trả vốn, Vương Nhất Thông đã xuất hiện cạnh gã và một tay bắt lấy Takeru.

"Ta đếm đến ba, khi kết thúc thì ngươi dịch chuyển lên gần con Wyvern, ta tặng nó món quà."

Nghe tới "dịch chuyển", Takeru không kìm nổi, tay phải đưa lên bụm miệng lại, mặt tái xanh. Anh chàng cố ra sức lắc đầu.

"Một …"

Vương Nhất Thông đưa bàn tay còn lại về phía cây rìu ở một vị trí cách gã hơn mười bước chân.

Cây rìu như bị chi phối bay thẳng về phía gã.

Rồi bỗng, trên bàn tay của cánh tay đã kêu gọi cây rìu đó xuất hiện thêm một cây rìu khác.

Song rìu xuất đấu.

Cánh tay cầm rìu của gã xoay tròn hạ dần xuống, cây rìu bay kia vẫn lao về phía gã với vận tốc không đổi. Tiếp cánh tay cầm rìu xoay tròn ngược hướng dần cong vút lên. nó vẽ lên một đường cong mãn nhãn.

Lần lượt hai cây rìu chấn động vào nhau rồi cả hai bay thẳng lên bầu trời.

Con Wyvern mõm dài to hơn 7 mét giật mình, nó vẫn chưa khai mở linh trí hoàn toàn cho nên chẳng thể hiểu cái gã này đang làm cái quái gì.

Nó chỉ thấy hai cây rìu đang hướng tới nó.

Phía dưới mặt đất gã họ Vương đã đến tới "Hai …"

Hai cây rìu quay tròn đều ba trăm sáu mươi độ hướng thẳng lên không trung.

Còn gã họ Vương – chủ nhân của chúng – thì khuỵu cả hai đầu gối xuống, tư thế bật nhảy trong lúc tranh chấp trái bóng rổ. Cánh tay phải của gã vẫn ôm chằm lấy Takeru, buông siết không rời. Takeru trông vẻ mặt vô cùng tuyệt vọng.

"Thôi tiêu rồi, kì này bất tỉnh là cái chắc."

Cố kìm nén suy nghĩ mông lung, Takeru cố vận toàn bộ Ki trong người, anh ta chuẩn bị nén ép để nhảy vào không gian thứ nguyên.

Phía trên không, con Wyvern tránh rất dễ hai cây rìu nọ, nó không tốn miếng sức lực nào, đằng khác đôi mắt nó ráo riết quan sát lấy gã họ Vương.

"Hắn đang làm cái gì?" Nếu như đã khai mở linh trí hẳn nó sẽ nghĩ như vầy đi.

"Ba!"

Âm thanh đóng chốt thốt ra. Takeru cắn răng vận lực, một vòng xoáy hiển hiện ngay tại vị trí của Kakeru rồi nó xoắn ốc vặn liên hồi và cuốn cả hai cùng biến mất.
Vùng đất nơi họ vừa đứng chẳng còn lại bóng người nào, cả hai như bị xoắn ốc kia mang đi vậy.

Con Wyvern mõm dài bất ngờ.

Nó quan sát chung quanh, không hề có bóng người nào cả.

Trái không có, phải càng không có, nó thật sự cảm thấy ngờ vực.

Nó vỗ vỗ đôi cánh và đảo mắt, không hề có khí tức sinh mạng toả ra quanh đây, tên bặm trợn đã biến mất vào không khí.

Bỗng, nó cảm thấy có luồn sóng lạnh trên đỉnh đầu. Nó quay đầu lên không trung. Bóng mờ đen thui che khuất tầm nhìn của nó. Một gã đàn ông cao to trong thô kệch vô cùng tay hai cây rìu đang nhảy về cái lưng của nó.

Con Wyvern mõm dài hốt hoảng.

Nó đã không thể kháng cự.

"Tiêu mày rồi con à. Ăn một rìu của bố!"

Âm thanh bén ngọt từ nhát rìu quật thẳng vào đầu con Wyvern mõm dài.

Nó đã trúng đòn.

"Hẳn là hai cây rìu của bố thì mới phải đạo."

Khoảng cách từ chỗ con Wyvern cách mặt đất là hơn 20 mét.

Con Wyvern mất máu và rồi ngã tự do xuống mặt đất.

Một tiếng "rầm" thứ nhất, con Wyvern trúng đòn chí tử đã gục, một – không cho gã họ Vương.

Một tiếng "rầm" thứ hai, trước tiếng này thì là thanh âm "bịch" như một vật gì va đập một vật gì.

Đằng vị trí cây đậu cách con Wyvern chúa vài bước, Takeru xuất hiện trong một tư thế vô cùng chật vật. Khuôn mặt không còn vệt máu, vùng má và miệng phình to hệt như sắp nôn mửa tới nơi, đôi mắt dại đi. Anh chàng đã va đập vào cây đậu và đã trượt xuống mặt đất. Chính Vương Nhất Thông đã ném Takeru từ trên không trung xuống và khiến anh va đập vào cây đậu.

Theo kế hoạch thì Takeru sẽ dịch chuyển cả hai sát bên con Wyvern, do đó gã họ Vương sẽ tay không bắt giặt. Tuy nhiên vì đã mất tỉnh táo cho nên khả năng phán đoán của Takeru bị giảm đi, vị trí dịch chuyển lúc nào ở trên không trung trùng khớp với khoảnh khắc hai cây rìu lao tới. Và thế là vì không để đồng đội phải rơi tự do, gã họ Vương đã ném anh chàng tội nghiệp về hướng cái cây đậu khổng lồ, còn bản thân thì nhào bổ lên lưng kẻ địch.

Hai – không cho gã họ Vương.

Gã họ Vương tiếp đất bằng một vụ nổ, bụi đất đá bay tứ phía. Mặt đất lõm đi một vùng rộng lớn. Giữa tâm vùng lõm, Vương Nhất Thông xuất hiện. Gương mặt gã lạnh tanh, không biểu thị cảm xúc. Tiếp đất cùng với gã là hai cây rìu lần lượt chạm khắc từng đường nét nứt gãy lên mặt đất.

Đây là phong cách chiến đấu của "Berserker".

Thô bạo, điên cuồng và chẳng ngại bất cứ điều phi lý trí nào.

Kẻ điên thì không đáng sợ, kẻ điên mang trong mình lý tưởng mới là kẻ đáng sợ.