Chương 45: Ngày 13 tháng 09 năm 1286

Phản Địa Đàng

Chương 45: Ngày 13 tháng 09 năm 1286

Chương 45: Ngày 13 tháng 09 năm 1286



"Này, cậu có cảm nhận được gì không? Những chiếc lồng, chúng – bầy Wyvern – chúng đang kêu gào."


Chàng trai là thành viên của nhóm canh giữ những chiếc lồng cũi giam giữ Wyvern, anh nói với người đồng nghiệp của mình, mắt của anh ta dán chặt vào chiếc lồng trước mắt. Chiếc lồng đang run rẩy, thanh âm phát ra bên trong tựa như đang cất chứa một cỗ máy công nghiệp hạng nặng đang hoạt động. Chẳng có thứ ánh sáng nào bên trong những chiếc lồng cũi này, vẫn chỉ là một màu đen, và bầy Wyvern vẫn bị giam giữ. Khác biệt có lẽ tới từ cảm giác, rằng bên trong từng chiếc lồng là tiếng gào thét.



Khung cảnh này diễn ra ở sáu chiếc cũi được đặt tại khu vực kết giới bãi săn nơi Party JabbawOkeez cắm trại.





Và thật trùng hợp – hoặc đã được sắp đặt – những chiếc lồng chứa đựng tiếng gào thét kia chính là những chiếc lồng mà Watanabe Saiichi đã kiểm tra qua, chúng đã bị thay đổi mã code.





Nghi thức mà quý bà Selena đã thực hiện đã không thể bị cản trở, lúc này đây những chiếc lồng đã liên kết cùng vòng tròn ma pháp. Có lẽ sẽ có một cánh cổng được mở ra. Và điểm đến của cánh cổng kia là gì? Đây hẳn là kế hoạch mà Daybreaks cùng với tập đoàn gia tộc Yagiri đã cùng nhau thực hiện.





Chàng trai trẻ canh giữ chiếc lồng cũi soi chiếc đèn pin vào bên trong, thứ mà anh nhận được là một lời nói lắp bắp.


"Không thể tin nổi! Bọn Wyvern/chúng/đã/biến mất!"




Tay trưởng nhóm kinh hoàng không nói nên lời, gã cố giật lại chiếc đèn pin và rồi đắm đuối quan sát điều kinh khủng nhất mà có nằm mơ gã cũng chẳng nghĩ nổi. Hơn hai trăm con Wyvern trong chiếc lồng cũi trước mặt đã biến mất, thứ còn đọng lại là tiếng gào thét thống thiết cùng màn đen sâu thẳm.




"Ôi Chúa tại thượng! Điều gì đã xảy ra thế này? Bọn chúng đi đâu cả rồi?"




Gã chỉ biết lắp ba lắp bắp vài câu cho qua với cái gương mặt xám xịt như tro.




Bỗng có tiếng bước chân và gã tỉnh lại gương mặt đăm chiêu, gã quay phắt đầu. Hướng về gã là thành viên cùng đội có thân hình mập mạp, tên này vừa chạy vừa thở gấp và miệng thì cố hết hơi để nói.




"Tiêu… Tiêu rồi trưởng nhóm… Sáu, sáu chiếc lồng cũi đều trống trơn!"


Đôi bàn tay gã mập run lên từng hồi và không thể kìm nén, đối diện với gã là tay trưởng nhóm canh gác mặt sắc mặt trắng ngắt, đôi mắt trắng dã sững sờ như thể điều mà gã nghe chính là tin diễu cợt. Phải gã muốn tin đó là một tin diễu cợt, thậm chí gã sẽ bật cười phá lên nếu tay lính lác kia đùa cợt với gã.


Gã cố trợn tròn cặp mắt của mình về phía gã mập đang đứng đối diện, bàn tay phải đặt lên vai và bóp một cái thật mạnh mẽ, miệng thì nói thật to rằng ngươi đùa vui đấy. Ấy vậy mà cái tên mập chết tiệt ở trước mắt gã lại như mất đi lực hấp dẫn ở đôi chân, hắn mềm nhũn người và dần rơi lả tả xuống nền đất.

Gã mập khuỵu hẳn gối xuống với cặp mắt mất dần tiêu cự.

Tất cả mọi người đều cảm thấy có điều gì đó không ổn, bao gồm cả tên trưởng nhóm vẫn đang cố gắng tỏ ra mọi thứ trong tầm kiểm soát kia.

Và rồi bất ngờ một thanh âm nổ mạnh ngay tại cánh cổng của Party, thanh âm đánh đổ mọi sự ảo mộng rằng cơn ác mộng vẫn chưa tới. Nó tới, tới thật rồi. Thứ thanh âm đại diện cho thứ mà tôi đã nói tới: loạn lạc.



***



Cùng thời điểm/tầng giữa Hoa Linh lục địa/ánh hoàng hôn đã buông xuống



Tiếng thì thào của màn đêm dần lui tới, thời khắc bình thản sau một ngày dài làm việc đã lại sắp trôi xa.





Ánh đèn được thắp lên trên từng ngõ ngách các con phố, và người dân lại bắt đầu một cuộc sống mới, cuộc sống về đêm.





Tầng giữa của Hoa Linh phát triển vượt bậc và rực rỡ nhất trong cả năm tầng lục địa, nơi đây được cho là vùng đất thánh mang lại sự thịnh vượng cho người dân tại xứ sở hoa Trà này.





Tầng giữa được chia thành hai vùng, gồm Tohoku và Kanto. Giữa hai vùng được phân cách bởi bức màn gồm nhiều điểm D, cho nên được người dân ở đây gọi là "ranh giới D".





Tại "ranh giới D" tập trung rất đông Mạo Hiểm Giả, họ hoặc đã có chuyến thám hiểm trong các bãi săn vào ban sáng và tụ hội nơi đây để nghỉ ngơi, hoặc họ đến nơi đây để trao đổi buôn bán. Chính vì đặc thù khá đặc biệt mà khu vực này không có hộ dân cư sinh sống. Các căn nhà hoặc căn lều được dựng xây ở đây chủ yếu là để dành cho các Mạo Hiểm Giả nói trên.





Một gã đang khoác trên mình bộ giáp nặng đang săm soi thanh kiếm, gã đang trả giá cho món hàng mà mình mong muốn. Ra sức mặc cả và cuối cùng gã cũng có được món hàng của mình. Cầm ngang thanh kiếm đưa lên ánh lửa và quan sát kĩ càng, gã trông khá tự tin khi cuối cùng có được món vũ khí thuận tay.





Ấy vậy, tiếng gào thét từ không trung vọng xuống cắt ngang cái suy nghĩ của gã Mạo Hiểm Giả. Hướng về phía gã là một con Wyvern cỡ lớn với chiếc mõm dài, nó bay cắt mặt đất chỉ tầm ba đến bốn mét.





Gã Mạo Hiểm Giả giật mình kịp tránh thoát khỏi nơi mà con quái vật kia sắp va chạm. Chiếc đuôi của con nó đã quật thẳng vào sạp đồ của tên thợ rèn mà ban nãy gã đã mặc cả.





Thanh kiếm cắm trên mặt đất còn gã mang giáp nặng thì lộn nhào tậi một vị trí khác. Gã ngước nhìn lên không trung và gương mặt tái sầm lại. Đôi môi run rẩy không thốt lên lời nào, đôi mắt thì nheo khép lại quan sát vòng tròn kết giới được tạo ra ở một góc nơi bầu trời.





Tại vòng tròn kết giới này, hàng trăm con Wyvern được thả ra, đây chính là lũ quái vật được nhốt trong sáu chiếc lồng mà JabbawOkeez đã bắt giữ. Chúng gào thét gầm gừ khiến toàn bộ Mạo Hiểm Giả tại "ranh giới D" phải ngước nhìn.





Ai đó đã thốt lên. "Wyvern đã thoát khỏi bãi săn, thật không thể tin nổi."









Hansen Anos là một thành viên cấp cao trong gia tộc Hansen, trách nhiệm của hắn là duy trì cũng như trông coi "vạch D" lối vào của bãi săn Wyvern mà gia tộc nắm giữ. Đây là công việc đã gắn liền với thường nhật của hắn tới đây đã hơn 20 năm.





Hầu như ngày qua ngày chỉ là một cái vòng lặp và không có gì thay khác, cho tới ngày hôm nay.





Tiếng Wyvern gầm thét trên không trung, gần ngàn con vật với khuôn mặt của loài Rồng cùng đôi cánh dơi to lớn đang điên đảo chen chút tới mức che khít bầu trời.





Hắn ngắm nhìn cảnh tượng có một không hai với đôi bàn tay run rẩy đang cố gắng quay số chiếc điện thoại bàn.





Giọng nói run run và cuối cùng gã cũng có thể báo cáo với cấp trên. "Bẩm. Wyvern đã thoát khỏi vạch D và cả ngàn con đang ở tầng giữa thưa sếp."





Bên kia đầu dây không một thanh âm trả lời, phải mất một khoảng thời gian thì mới đáp lại bằng chất giọng không thể nào tin được. "Hả? Ngươi vừa nói cái gì?"





***