Chương 43: Nghi thức.

Phản Địa Đàng

Chương 43: Nghi thức.

Chương 43: Nghi thức.

"Sự hỗn loạn, đó là điều mà Thần của chúng ta mong muốn."

***

Chiếc ghế sofa vỡ tan tành, hằng hà sa số vết tích Trypophobia khiến người nhìn vào cảm thấy da gà nổi từng cục. Thành ghế, thứ mà đem lại cho nó cái vẻ hấp dẫn mà chỉ cần nhìn thoáng qua thôi ta cũng đã muốn tựa lưng vào, nay đã bong tróc và chằn chịt kẻ hở. Cạnh bên chiếc ghế sofa vốn dĩ là chiếc bàn làm bằng kính đã từng là bàn tiếp trà đãi khách của Harris Gary, thì nay nó cũng chịu chung số phận đen tối mà "người bạn" của nó – chiếc ghế sofa. Nó nay đã vụn vỡ và miểng kiếng vung vãi khắp mặt sàn.

Đây là hệ quả từ cuộc tranh đấu của hai Mạo Hiểm Giả kì cựu: Harris Gary cùng Yagiri Seiji.

Tiếng động từ việc diễn ra pha giao tranh khiến cho nơi đây trở thành chiến trường thật sự. Và hoạ may chính vì chiếc lồng được làm bằng quầng sáng hào quang vĩ đại đã che dấu đi chiến trận này, cho nên ở thế giới bên ngoài chẳng ai có thể quan khán được nó.

Tuy vậy có thể nói nhờ vào quầng sáng bảo vệ, các thành viên còn lại của Party JabbawOkeez xuất hiện phía bên ngoài căn lều của Harris Gary đã không bị dư âm của trận đánh này làm trọng thương.



"… Kế hoạch đã thay đổi thưa ngài Harris. Tôi rất lấy làm tiếc khi phải thông báo điều ấy."

Sau lời nói ấy, Yagiri Seiji biến mất tại chỗ, bỏ lại sau lưng là chiếc ghế sofa đã không còn bóng người.

"Nhà Du Hành" là Sub Class của Yagiri Seiji, đây thuộc về Class Trinh Sát, và cũng là vai trò có năng lực hữu dụng nhất trong các trận chiến chóng vánh.

Việc bạn có thể dịch chuyển liên tục, thay đổi vị trí liên tục có thể khiến cho bản thân trở nên vô cùng khó lường. Điều ấy không chỉ giúp bạn có thể ra vào một cách hợp lý ở giữa đội hình địch, mà qua đó còn giúp bạn có thể dễ dàng tiếp cận các vị trí trọng yếu của đối phương.

Trong quá khứ, Yagiri Seiji đã từng thể hiện năng lực tiềm ẩn đặc biệt của mình khiến cho toàn thế giới phải trầm trồ. Và điều đó đã đem tới cho ông danh vị Ranker2 vào năm 1260. Có thể nói đây là một con người tài hoa tuyệt trác và là một Mạo Hiểm Giả nổi trội hiếm ai sánh bằng.

Tất nhiên khi đối đầu với một kẻ địch lúc nào cũng thoắt ẩn thoắt hiện sẽ gây ra muôn vàn khó khăn cho bạn, đặc biệt là đòn tất công bất ngờ không báo trước như thế này.
Yagiri Seiji ngay lập tức biến mất tại ghế sofa và xuất hiện phía đằng sau lưng của Harris Gary, điều này làm cho thủ lĩnh JabbawOkeez cảm thấy sững sờ.

Nhưng rất nhanh, bàn tay trái của Harris chỉ vung nhẹ và quyển sách phép hiện hữu. Nó chặn lại một cú đấm từ trên giáng xuống từ Yagiri.

Nếu không có quyển sách cản trở, có thể cú đấm sẽ khiến Harris rất đau đớn. Quyển sách phép cũng thật cứng cáp, chặn một đấm rất mạnh mẽ nhưng nó chẳng si nhê một tí nào.

"Này, ngài nên cho tôi một lời giải thích đấy, ngài Seiji!"

Harris Gary gần như gằn giọng lên để đối đáp. Trong khi đó Yagiri Seiji chỉ đáp lại bằng cái nhấc môi cười khẩy. Rồi lão nói.

"Ta đã nói kế hoạch có chút thay đổi. Vì vài lý do, có lẽ JabbawOkeez phải đứng ra chịu mũi sào tại bãi săn này một khoảng thời gian tới. Ngài thấy sao?"

Đôi mắt Harris Gary sau khi nghe lời "giải thích" kia thì chuyển dần sang vẻ bất thiện, hẳn đây là điều mà ngài ấy không thể chấp nhận rồi, đừng nói tới phải giải thích với đội viên Jabba ra làm sao.

Quyển sách phép mở ra và nhanh chóng hiển thị trang sách cần thiết, đấy là khẩu súng ngắn ổ quay trông giống khẩu súng Anaconda. Khẩu súng này tên là Peacekeeper và là món vũ khí ưa dùng của ngài Harris.

Nhanh tay cầm nhấc cây súng lên, Harris Gary kéo cò và nã thẳng viên đạn về phía Yagiri Seiji, nhưng gã "Nhà Du Hành" còn lẹ chân hơn đã biến mất ngay tại chỗ. Viên đạn chỉ kịp đi thẳng vào găm vào một góc của căn lều khiến nó thủng một lỗ, và điều này làm cho tiếng còi báo động vang khắp từng ngóc ngách.

***

Ngu Lan đang có mặt tại một căn phòng tối tăm trong khu phía đông của kết giới, quỳ gối và phía dưới cô/bà hiện đang là một chiếc vòng tròn phép thuật.

Các kí hiệu cùng hoa văn vẽ nổi lấp lánh khiến cho vòng tròn phép thuật trở nên huyền bí, thâm sâu và khó lường.

Ngu Lan thấp giọng "trò chuyện", và điều này làm cho những ánh nến xung quanh cô/bà ta lúc nào cũng chập chờn như thể ánh nến đang treo mình trước ngọn gió lớn.

Căn phòng này bề rộng là khoảng sáu mét, bề dài hơn khoảng chín mét, chính giữa căn phòng là vòng tròn phép thuật và Ngu Lan ngồi tâm điểm vòng tròn kia.

Cánh tay trái bằng máy móc của cô/bà ta vươn nhẹ nhàng, lòng bàn tay thì úp lại, các ngón tay khép sát vào nhau một cách nhẹ nhàng. Dòng Ki hiện hữu trên từng khớp đốt tay chỉ thẳng về một trong các cây nến, nó khiến cho ánh lửa nhẹ nhàng bập bùng và điều đó cũng làm dao động tới bầu không khí xung quanh căn phòng.

Theo từng nhịp đọc "trò chuyện" từ Ngu Lan, không khí xung quanh đây trở nên càng ngày càng vô cùng quỷ dị và biến ảo.

Một cảm giác cấp bách hiện hữu trong tim của Watanabe Saiichi ngay lúc này, anh chàng đã có mặt tại căn phòng này đúng một phút trước và đã cố gắng xông vào trong bằng mọi nỗ lực của mình, tuy vậy bằng lý do không tên nào đó, lúc này anh chàng chỉ có thể đứng im và trong về bà lão đang quỳ gối làm phép tại trung tâm vòng tròn.



Đi ngược lại với dòng người hối hả đang tiến tới căn lều của thủ lĩnh JabbawOkeez, chỉ duy nhất Watanabe Saiichi đủ tỉnh táo để nhắc nhở bản thân rằng có điều gì đó bất ổn tại đây, anh chàng tiếp tục tiến bước về trước.

Riêng khu vực dành cho Kĩ Sư, ngài Harris đã lệnh cho các căn phòng sẽ được xây dựng bằng xi măng cùng bê tông, sau đó sẽ được dịch chuyển tới bằng thuật chuyển đổi. Do đó khu vực của Kĩ Sư JabbawOkeez có thể nói là nhà nhà san sát lẫn nhau. Điều này giúp cho các Kĩ Sư vừa có không gian riêng tư, vừa có thể hỗ trợ cho công việc của họ.

Bãi săn thuộc về thiên nhiên, do đó nơi đây hoàn toàn không có nhà cửa hay thành trì. Để đội Party có thể có chốn quay về cũng như nơi tập kết đầy đủ tiện nghi, nhóm Thuật Sư cùng nhóm Kĩ Sư đã họp bàn với nhau và cùng nhau xây dựng lên "khu vực kết giới".

Khu vực kết giới mà JabbawOkeez đang hiện diện chính là loại hình phép thuật được tại ra như trên.

Bề ngoài nhìn vào ta chỉ có thể nhận ra có một quả cầu thật lớn đang bao phủ thứ gì đó bên trong. Nhưng khi xuất hiện tại bên trong của quả cầu, toàn bộ căn lều cũng như căn phòng từ đội viên JabbawOkeez sẽ nằm trong tầm mắt của ta.

Watanabe Saiichi đã tốn một lúc để đi thăm dò hầu hết căn phòng ở nơi đây.

Hầu hết đều không có gì đáng nghi ngại, điều này làm cho anh chàng cảm thấy kì quặc.

Linh Cảm của anh chàng đang được bật công tắc ở chế độ nhạy cảm nhất.

Watanabe Saiichi có thể cảm nhận rất rõ ràng dòng Ki đang chuyển động linh hoạt trong bầu không khí, nó khiến anh trở nên ngạt thở. Tại sao bản thân lại trở nên mẫn cảm như vậy? Đây là điều mà đến cả Watanabe Saiichi cũng không thể hiểu rõ tại sao. Tuy vậy việc bỗng dung Linh Cảm trở nên thật nhạy bén, nó khiến cho anh chàng cảm nhận rõ hơn rằng bản thân mình đã đi tới đúng nơi cần đến.

Càng tiếp cận cánh cửa nằm ở cuối cùng dãy bên trái, trái tim Watanabe Saiichi càng nặng chịch, như thể nơi trái tim đang treo lơ lửng một quả tạ.

Cánh tay run run bật nhẹ nhàng cánh cửa, Watanabe Saiichi nhìn rõ ràng rằng căn phòng dài chín rộng sáu này vô cùng tối tăm, gần như thứ ánh sáng duy nhất đến từ căn phòng chính là từ những cây nến sắp xếp đầy trên mặt đất.

Chính giữa căn phòng, nơi mà lấp lánh từng dòng chữ kì dị và hoa văn không rõ nguồn gốc khiến cho anh chàng phải hít một hơi lạnh.

Và rồi Watanabe Saiichi nhận thức được người đang quỳ gối ở chính giữa vòng tròn phép thuật. Đây chính là bà Kĩ Sư đã tu sửa bộ chiến giáp cho anh trong lúc tập kết của đội JabbawOkeez trước khi tham chiến tại bãi săn này.

"Vòng tròn kết giới."

Câu nói của Watanabe Saiichi đánh tan sự im lặng từ nghi thức của Ngu Lan.



Ngu Lan hé mở dần đôi mắt.

Tròng mắt màu vàng kết hợp cùng con ngươi màu đen sâu thẳm đem tới cảm giác bức bách cho kẻ đối diện – Watanabe Saiichi.

Đôi bàn tay của Ngu Lan vẫn tiếp tục từng động tác vươn lên cùng hạ xuống trong nhịp độ nhất định, dòng Ki luân chuyển cũng theo nhịp độ đấy mà tán đi khắp vào không khí.
Đôi mắt vẫn mở nhưng cơ miệng thì vẫn cử động, Watanabe Saiichi đôi mắt lịm dần, anh chàng vẫn chỉ biết đứng đấy, tại nơi cánh cửa phòng mở ra nhưng chẳng thể tiến lên nổi một bước chân.

"Ảo cảnh!" Tâm thức của Watanabe Saiichi cố gắng liên hệ với các chi khớp trong cơ thể. Anh chàng hiểu rõ rằng mình đã rơi vào ảo cảnh mà đối phương tạo thành.
Có lẽ từ khoảnh khắc tiếp cận cánh cửa phòng này, anh chàng đã vô tình dính phải một loại hoá chất nào đấy khiến cho bản thân không thể cử động cũng như làm trái đi suy nghĩ thực của bản thân.

Các ánh nến xung quanh người Ngu Lan càng lúc càng trở nên rực rỡ, màu sắc của chúng đã dần ngã sang màu xanh.

"Chết tiệt." Watanabe Saiichi chỉ có thể gầm lên trong tiềm thức.

Lúc này chính là lúc cần phải tiến lên và ngăn chặn điều sắp sửa diễn ra. Dẫu cho Watanabe Saiichi chưa biết được rằng điều gì sẽ xảy đến, nhưng chỉ nhìn thoáng qua cách mà nghi thức đang thực hiện, anh ta đảm bảo điều đó sẽ không phải điều lành.

Cảm giác bức bách nhưng bất lực khiến cho Watanabe Saiichi tê dại đôi chân, chúng run bật và cả thân người của anh cũng bắt đầu run lên.

Dùng dòng Ki đối lập để thoát ra tình cảnh này là suy nghĩ từ phía Watanabe Saiichi, đó là điều hợp logic nhất mà anh chàng có thể thực hiện. Tuy vậy để thực sự trao trả lại quyền kiểm soát bản thân, anh chàng cần hơn thế nữa, đó chính là một cái tác động nào đó đủ mãnh liệt để kết nối tiềm thức cùng não bộ của anh. Một cái tát, nó có thể có tác dụng ngay lúc này!

"… Nhân danh chủ nhân bóng tối, ánh sáng cùng hỗn độn. Nhân danh vị thần không tên tại vùng đất không tên, người đã từ bỏ ngai vị để phiêu diêu chốn phàm trần. Hãy mở cánh cổng. Hãy dẫn dắt. Hãy hiện hữu."

Thứ âm thanh phát ra bằng ngôn ngữ của bộ tộc người lùn Kra mà Ngu Lan khiến cho ánh nến dần dần đổi màu.

"Sẽ không kịp mất!"

Đôi mắt trợn lên khiến cho bản thân càng run rẩy hơn nữa, Watanabe Saiichi bấm chặt bàn tay lại khiến cho móng tay ép chặt tới mức làm cho lòng bàn tay phải đổ máu. Và rồi tiếp đến sau khi đã có thể lấy lại phần nào sự kiểm soát ở cánh tay, anh chàng triệu hồi ngay lập tức cây thương chiến đấu, cầm chặt nó và quăng về phía Ngu Lan.

Phía Ngu Lan, cây thương bị ném quăng thẳng về phía cô/bà, nhưng không hề ảnh gì tới nghi thức, bởi nó đã sắp được hoàn thành.

Bàn tay phải già nua của Ngu Lan kết thúc nghi thức bằng động tác đập mạnh xuống mặt nền đất, vị trí nơi đó có một tấm bùa chú. Và rồi chỉ bằng một cái xoa nhẹ bàn tay phải về hướng thuận chiều kim đồng hồ, câu thần chú cuối cùng phát ra từ Ngu Lan cũng trở nên ngừng hẳn.

Ánh nến toàn bộ đã hoá thành màu xanh, ngọn lửa màu xanh và không gian nơi đây ngưng tủa lại vẻ đẹp huyền huyễn làm cho ta có cảm giác rằng một điều gì đó sắp xảy đến.
Lúc này ngọn thương đã bị ném thẳng và nó lao tới Ngu Lan, nhưng bà ta đã dùng cánh tay máy móc của mình va chạm vào cây thương khiến nó không thể làm tổn hại tới phần yếu hiểm của mình.

"Này chàng chiến sĩ, ngươi thật dũng cảm. Nhưng đã muộn, bữa tiệc thịnh soạn đã được bắt đầu."

Bà Ngu Lan dùng đôi môi khẽ liếm quanh vùng cánh tay trái bị thương chấn do hành động cản trở từ Watanabe Saiichi, rồi bà cất tiếng nói. Tuy nhiên giọng nói lúc này lại không phải chất giọng già nua như lúc thực hành nghi thức, mà đó lại là chất giọng của một người còn trẻ.

Watanabe Saiichi hít một hơi thở thật mạnh và nhìn về phía người đối diện – lúc này từng lớp thịt trên cơ thể già nua đã rơi rủ xuống và hiển lộ ra chân diện mục. Đó là diện mạo thật sự của Ngu Lan.

Cái vẻ mặt này Watanabe Saiichi đã từng thấy qua, đó chính là người đàn bà đã xuất hiện trong lúc anh chàng tham gia buổi phỏng vấn đầu tiên cho chiến dịch.

Đó là quý bà La Rosa Selena.

***