Chương 34: "Cái gì là Kì Tích?"
Đôi mắt con Wyvern chúa dán chặt vào Harris Gary. Nó muốn nhìn thật kĩ dung mạo của kẻ đã gây ra thương tích cho nó.
Bao nhiêu năm rồi… đã bao nhiêu năm rồi mới có một tên loài người đứng ngang hàng và khiêu khích với nó.
Tại Hoa Linh lục địa có hai loại bãi săn, bãi săn chính chủ và bãi săn không chính chủ.
Bãi săn chính chủ là khi nó thuộc quyền sở hữu của một gia tộc hoặc quý tộc.
Bãi săn không chính chủ là khu vực chưa được khai phá hoặc khu vực săn nguy hiểm tiềm ẩn nguy cơ lớn.
Một điều khá nghịch lý chính là ở khu vực bãi săn không chính chủ, có người dân Hoa Linh sinh sống. Họ lập nên những căn chồi, căn hầm hoặc nhà cây rồi tổ chức nó thành những ngôi làng hoặc thành thị cỡ nhỏ.
Bọn họ chính là dân du mục.
Họ hoặc không muốn chịu sự ảnh hưởng từ gia cấp tầng cao của Hoa Linh lục địa, hoặc chấp nhận sống xuôi thuận theo tự nhiên.
Ở các bãi săn không chính chủ, họ vẫn sinh sống và tồn tại qua nhiều năm tháng, chính vì lẽ đó dần dần người ta gọi họ là dân bản địa.
Quay trở lại vấn đề, Mạo Hiểm Giả chỉ được cấp phép đi vào khu vực bãi săn chính chủ. Tức việc Yagiri cùng JabbawOkeez đang làm là công việc phạm pháp.
Họ đã xâm nhập vào lãnh địa của hai gia tộc Sou cùng Hansen.
Gia tộc Sou từng là một Đại gia tộc, còn gia tộc Hansen là một gia tộc gốc, nội bộ gia tộc bọn họ không có Mạo Hiểm Giả đạt cấp bậc Ranker.
Nửa Huân Chương mà ngài Harris sở hữu chính là tích luỹ hơn 20 năm từ ngày tốt nghiệp với tấm bằng phổ thông.
Hơn 20 năm cho chặng hành trình là Mạo Hiểm Giả. Hơn 20 năm làm bằng chứng cho thứ sức mạnh của cá nhân có thể chống chọi lại sức mạnh huỷ diệt của thiên nhiên tạo hoá.
Nửa Huân Chương chính là tiền đề đầy tin tưởng cho cuộc phản công mà Harris Gary đã sắp đặt.
Đôi mắt của Wyvern nhìn ngài Harris có chất chứa đôi lời tâm sự.
Một kích trí mạng, hẳn vẫn chưa đủ làm gã khổng lồ Goliath gục ngã, nhưng đó chính là bằng chứng cho việc chàng David có thể tạo nên kì tích.
Huân Chương chính là kì tích.
"Cái gì là kì tích?"
Russel Gustave đã từng hỏi Zarathu câu hỏi này, người đáp: "Khởi tử hoàn sinh chính là kì tích."
Phải, chết đi sống lại chính là một loại kì tích.
Kì thật đó chỉ là một loại trong nhiều loại kì tích mà thôi.
Dưới góc nhìn của một Mạo Hiểm Giả - kẻ đã dấn thân mình xuyên suốt trong các bãi săn, hầm ngục, ăn ngủ và tập luyện dưới môi trường đầy rẩy hiểm nguy – điều mà họ nói với nhau về "kì tích" chỉ có một.
"Còn sống sót và được sinh tồn chính là kì tích."
Huân Chương sẽ tương ứng Kì Tích, chứ nửa cái Huân Chương không hề tương ứng nửa Kì Tích.
Bởi chẳng ai lại đi gọi cái kẻ chỉ sống một nửa là "sống" cả.
Hành động sử dụng nửa Huân Chương để tại nên kì tích từ ngài Harris Gary có thể được xem là một loại Kì Tích, hẳn đây sẽ là điều được bàn tán tới tận 8 năm sau.
Cây giáo bóng loáng pha lẫn chút mùi tanh tưởi rất khó ngửi từ máu của loài Wyvern. Đôi bàn tay vẫn giữ chặt chuôi giáo và ra sức khoét sâu nó vào. Đã gọi là kích trí mạng thì phải lấy mạng.
Ở khoảng cách gần như vầy trong tình thế cả hai đều đang rơi tự do từ trên cao xuống, hoặc Harris Gary thành công trong việc đâm thủng chiếc cổ con thằn lằn bay hoặc anh ta sẽ thất bại.
Thành và bại, tất cả phải được quyết định trong thời khắc này.
"Khốn kiếp. Mạnh tay hơn nữa."
Harris Gary đã cắn nát môi để giữ sự thanh tịnh vào thời khắc quyết định, lúc này một lần nữa ông phải làm như vậy, cốt giữ bản thân tập trung sức lực vào ngọn giáo, để diệt kẻ thù.
Đôi bàn tay của một Thuật Sư chắc chắn không thể đủ lực cũng như cơ bắp để hoàn tất trọn vẹn công việc này. "Enchanter" tài giỏi như Harris đây cũng không thể.
Hàng rào chắn cuối cùng: lớp da cứng rắn và gân cổ của con Wyvern chúa phải nói là vô cùng chắn chắn.
Da ngoài của Wyvern giống da các loài bò sát khác (Trừ họ nhà Rùa), da chúng sần sùi và chi chít các lớp vảy.
Vảy Wyvern là nguyên liệu chế tạo giáp vô cùng hữu dụng, bởi đặc tính có thể kháng lửa cũng như nhẹ hơn hẳn khi so sánh với các loài bò sát khác.
Cũng chính vì giá trị của lớp da vảy này, loài Wyvern nếu không phải rất hung dữ và luôn sống theo bầy đàn thì chúng có lẽ đã tuyệt chủng và biến mất dạng.
Đặc biệt là Wyvern chúa, đã gọi là chúa tức nó là thành viên có DNA gần giống nhất với tổ tiên loài Rồng, lớp vảy của nó chắc chắn là quý hiếm và khó bị xuyên thủng nhất.
Cây giáo được tạo ra từ Ki của Harris phải nói là vô cùng vững chắc mới có thể làm được điều không thể kia.
Thế giằng co từ cả hai bên, con thằn lằn bay thì muốn sinh tồn bằng ép lui kẻ địch, còn tay thợ săn thì nhất quyết phải ghìm chặt ngọn giáo vào cổ con quái vật.
Một cuộc chiến sinh tồn.
Bọn họ dần đà rơi tự do xuống khu vực có vùng trời đang đổ mưa to.
***
Lúc này tại đội nhóm của Lo Sensi, anh chàng vẫn ngắm nghía bọn Wyvern đang tỏ vẻ hưng phấn vì được thời tiết ủng hộ.
Bỗng trong tầng không trung, tiếng động lạ vang lên, đấy hẳn là tiếng động của một con quái thú đang gầm gừ gào thét.
"Chuyện gì đang xảy ra?" Lo Sensi lo lắng trong lòng.
Cách đây năm phút trước Lo Sensi đã có màn đối thoại tay đôi với tên lính mới Vương Nhất Thông. Hắn là một gã bặm trợn, luôn miệng nói rằng đây là một nhóm không ra gì rằng Lo Sensi không đáng mặt làm đội trưởng nhóm. Sau màn cãi vã thì có một tay Đấu Sĩ đã lôi gã họ Vương đi ra xa.
Lo Sensi tức tối mắng nhiếc thầm trong bụng, rằng cái tay bặm trợn kia không biết trên dưới trái phải, thử đặt vị trí của anh ta mà suy nghĩ xem sẽ thấy khó khăn trong quyết định này ra làm sao.
Trong thời khắc anh suy nghĩ miên man cũng như rối trí tơ vò, định mệnh đã sắp đặt cho anh một cơ hội thứ hai.
Tiếng gào thét vang vọng bầu trời kia chính là từ bọn Wyvern trên không trung, bọn chúng đã không còn cuồng nhiệt bay khắp bầu trời. Thay vào đó lúc này chúng đã bay theo đàn để tiến về khu vực sát rìa biên giới.
Ngoài rìa biên giới có gì?
Không cần phải hỏi bởi chắc chắn bất kì ai tham gia kế hoạch cũng đều biết.
Chính là trận đánh giữa thủ lĩnh và con Wyvern chúa.
Lo Sensi nhìn thoáng qua khuôn mặt đồng đội của mình.
Một cái gật đầu.
Và tiếp là mệnh lệnh xuất phát về hướng rìa biên giới.
Linh cảm mách bảo cho tay quản lí nhóm rằng cho dù phía bên kia có sự việc gì xảy ra, đó chắc hẳn là nơi cần sự hiện diện của mình.
***
Vương Nhất Thông bị kéo đi bởi Watanabe Saiichi. Anh chàng Đấu Sĩ của chúng ta đã thoát khỏi tình huống tức cảnh sinh tình.
Sau khi thả hồn trên mây trở về, anh ta đã ngồi lại và phân tích tình hình. Quyết định tiến về rìa biên giới chính là quyết định sáng suốt nhất của tay quản lí nhóm.
Tuy vậy anh không thể hiện điều đó ra, bởi đồng đội của anh đã làm tất cả.
Lão Vương cứ bù xị cái mặt của mình sau pha cãi tay đôi với tay quản lí nhóm, rõ rành rành lão ta không ưa gì cái tên "chỉ được cái miệng" này.
Saiichi cười khổ trong lòng. Anh thực sự chẳng biết tại sao những kẻ lắm tài thường nhiều tật đến như vầy.
Mưa vẫn xối xả như trút đi mọi gánh nặng.
Đội Lo Sensi di chuyển dần về khu vực rìa biên giới. Lũ Wyvern bị náo nhiệt vì trời mưa đã không còn hiện diện trong bán kính 4 km gần đây. Đây là điều đã được sát nhận bởi Trinh Sát họ Bùi của đội.
Gã đã đi tuần tra khu vực xung quanh bằng kĩ năng của "Kẻ Lừa Gạt" và thật lạ rằng tất cả Wyvern ở khu vực này đều di chuyển cùng một hướng.
"Không có gì là trùng hợp ngẫu nhiên xảy đến, phía trước hẳn là có vấn đề." Tay quản lí nhóm vẫn thao thao bất tuyệt bằng thứ ngôn ngữ của một kẻ biết tuốt.
Trinh Sát thứ hai của đội nhóm đã tách đội và đi trước, bây giờ hẳn là lúc chờ đợi thông tin từ người này.
Hiroshi Takeru là tên của Trinh Sát thứ hai trong đội, anh là một "Nhà Du Hành". Một Sub Class khá hiếm gặp trong Trinh Sát, tất nhiên cũng rất khó để thuần thục.
Bằng khả năng dịch chuyển xuyên suốt thông qua các mặt cắt không gian, Takeru có thể từ vị trí hiện tại đến rìa biên giới chỉ trong vài giây.
Kĩ năng rất có lợi trong trường hợp dò thám tức tốc và rút lui an toàn.
Lo Sensi di chuyển mau về phía trước, lúc này đằng trước anh hiển hiện lên bóng người, đợi khoảnh khắc thì đó chính là Trinh Sát Takeru.
"Sao rồi?" Lo Sensi hỏi.
"Phía trước có biến. Ngài Harris đang vật lộn với con Wyvern chúa, bầy đàn Wyvern bao vây xâu xé hòng chia tách ngài." Takeru báo cáo nhanh tình hình.
"TẤT CẢ TÁCH ĐỘI NGŨ. DI CHUYỂN THEO TỪNG NHÓM. THẲNG RÌA BIÊN GIỚI. HỖ TRỢ TẬN LỰC CHO THỦ LĨNH."
Đây là mệnh lệnh khẩn cấp.
Thông thường một mệnh lệnh dạng báo cáo sẽ được nói theo kiểu lặp lại.
Tức: mệnh lệnh A tới B, nhắc lại mệnh lệnh A tới B.
Còn riêng với mệnh lệnh khẩn cấp, chỉ thông báo một lần duy nhất và phải ngắn gọn xúc tích đầy đủ.
Lo Sensi cùng đồng đội là một gã Đấu Sĩ chia tách đội nhóm rồi nhanh chóng chạy vượt lên phía trước.
Vương Nhất Thông cùng Watanabe Saiichi nghe thấy mệnh lệnh thì ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta. Cả hai cũng xác định rõ rằng câu truyện đang đi tới hồi gây cấn.
Vương Nhất Thông vừa chạy vừa cười sằng sặc. Gã nói với Saiichi.
"Săn bắt là phải vậy. Cầu phú quý trong nguy hiểm."
Không cùng mà hẹn cả hai cùng bắt nhiệt động cơ chân và lao vun vút thẳng tiến về chiến trường chính: rìa biên giới, nơi mà ngài Harris đang đấu đầu với bè lũ Wyvern.