Nước Mắt Cương Thi

Chương 5

-Hahaha sợ bị ảnh hưởng? Các ngươi xem đây là ở đâu? Các ngươi tưởng gia tộc có sức ảnh hưởng ở đây sao? Dù các ngươi có bắt được thì cũng ko bao lâu thì Hàn Tùng Lâm cũng sẽ điều tra ra. Giờ mất cả trì lẫn chài rồi phải chùi đít cho các ngươi. Bọn nô tài các người tạo phúc cho chủ tử của mình thật đó.
Tên công tử lạnh lùng nhìn 6 người gằn lên từng chữ rồi đưa tay ra sau lưng lấy ra khẩu súng để lên bàn
-Các ngươi biết phải làm gì rồi phải ko? Ra xa 1 chút,ta ko muốn mùi máu ảnh hưởng ko khí quanh đây.
6 người hoảng sợ ngẩng mặt lên nhìn chăm chú khẩu súng trên bàn,lại nhìn vẻ mặt lạnh lùng ko cảm xúc của tên công tử. 6 người nắm chặt nắm tay vẻ mặt co quắp,trên trán thi thoảng xuất hiện mồ hôi. Trong phòng trở nên yên tĩnh lạ thường,qua 1 lúc lâu người đàn ông lớn tuổi nhất trong 6 người khó khăn đứng lên tiến về trước bàn cầm lên khẩu súng. Nhìn khẩu súng trong tay, người áo đen khó khăn nói ra
-Vâng!
rồi quay lại lưng bước những bước khó khăn đi ra cửa. 5 người khác nhìn thấy vậy cũng đứng lên đi theo. Nhìn 6 người bước đến cửa tên công tử nói
-Gia đình các người sẽ được chăm sóc và bảo hộ của gia tộc.
6 người đứng khựng lại cơ thể hơi run quay đầu cúi người xuống
-Cảm ơn thiếu gia đã quan tâm chiếu cố.
rồi cất bước ra khỏi phòng. Thấy người đi, tên công tử thở dài nhắm mắt ngửa đầu tựa zô ghế. Qua tầm 5 6 phút tên công tử lên tiếng
-Lão Hồng!
Ngay sau đó có ông lão đi đến trước mặt tên công tử
-Thiếu gia cho gọi!
Kiếm 6 cái quan tài đưa xác bọn họ gửi đến Hàn gia xin lỗi và giải thích đây là hiểu lầm đi. Nếu điều kiện ko quá đáng thì cứ đáp ứng
-Vâng! Thiếu gia!
Ko thấy tiếng bước chân tên công tử mở mắt nhìn lão Hồng
-Còn chuyện gì nữa sao?
-Vâng! Có điện thoại từ gia tộc gọi đến báo 3 ngày nữa trực hệ nhị thiếu gia Phong Thiếu Hoa sẽ đến đây
Tên công tử nhíu mày:
-Đây là hạch tâm địa bàn của Hàn gia sao gia tộc lại phái trực hệ đến đây? Mà lại là nhị thiếu gia Phong Thiếu Hoa,người được cả gia tộc coi trọng bồi dưỡng thành gia chủ đời sau. Gia tộc làm thế ko sợ đưa dê vào miệng cọp à? Bên gia tộc có chỉ thị gì nữa ko?
-Thưa thiếu gia,bên gia tộc chỉ báo nhị thiếu đến,ko nói thêm gì nữa
lão Hồng trả lời. Tên công tử càng nhíu chặt mày hơn.
-Ko có gì thêm? Ko hiểu mấy lão bất tử đó đang suy tính gì nữa. Được rồi! Chuẩn bị người 3 ngày sau đi đón nhị thiếu
-Vâng! Lão nô sẽ chuẩn bị đầy đủ. Lão nô xin phép lui.
Hơn 11h trưa,trước cửa trường đại học C,1 người thanh niên mặc áo vét trắng với quần dài trắng,trên tay là 1 bó hoa hồng. Hắn mắt chăm chú nhìn phía cổng trường chờ đợi:
-2 người giống nhau vậy,sao nhận được ra ai là Cát Tường đây? Hôm qua cô ấy nói rất ghét bị nhận nhầm,chẳng may mình tặng nhầm thì...... Đành vậy! Đến chân núi ất có đường
Hắn đang suy nghĩ thì cổng trường tóp 3 tóp 5 người ra về. Hắn nhìn chợt 2 mắt sáng lên rồi nhanh chóng mún tối sầm lại
-Đùa nhau à? Đã sinh đôi lại để kiểu tóc và cách ăn mặc giống nhau? Ko muốn nhầm cũng bị nhầm. Cần làm khó nhau vậy ko?
Mặt hắn nhăn nhó nhưng vẫn bước về phía 2 người, cố gắng nặn ra nụ cười. Đến trước mặt 2 người,hắn nhìn hết người bên trái rồi sang bên phải
"Thôi đành nhắm mắt chọn liều vậy "
-Cát Tường! Anh tặng em
Cô gái đứng trước mặt hắn nhìn hắn rồi nhìn pó hoa sau đó đưa tay nhận. "Phù!Chọn đúng rồi!" sự thấp thỏm trong lòng hắn vừa được buông xuống thì.....
-Hoa rất đẹp! Em cảm ơn! Nhưng... em là Như Ý!
cô gái ko nhịn được che miệng cười khẽ. Hắn sửng sốt nhìn sang bên cạnh thấy Cát Tường đang lườm hắn rồi quay mặt đi. Hắn cúi gầm mặt xuống đất " Thôi xong!" Mọi người xung quanh thấy thế tất cả ko nhịn được cười. Cát Tường kéo tay Như Ý đi qua. Lúc đi qua hắn Cát Tường nói
-Tôi ko quen anh!
rồi bước nhanh. 1 chàng trai trẻ đi đến bên hắn vỗ vai hắn nhìn hắn với ánh mắt đồng cảm
--Chúc mừng bạn đã đăng ký thành công vào hội những người đồng cảnh ngộ.