Nước Mắt Cương Thi

Chương 13

Mộc Thành đến chỉ là do bắt buộc, hắn cũng ko quan mấy những cuộc hữu nghị như thế này nhưng vì là con trưởng lại là độc đinh nên hắn đành phải đến. Hắn đang ngồi ở bàn góc tường nhăm nhi chén rượu 1 mình và chờ mong buổi sinh nhật nhàn chán này sớm kết thúc thì tiếng ồn ào bỗng dứt. Mộc Thành nhìn ra ngoài cửa thì thấy 2 người con gái bước vào,hắn ngơ ngác nhìn 2 người. Thật sự là hắn đã bị hớp hồn vì vẻ đẹp của cả 2. Hắn tự nhận mình đã quen với sắc đẹp,kể cả các nữ diễn viên trên màn ảnh cũng ko ít người qua tay hắn nhưng với 2 chị em thì lại khác. 1 vẻ đẹp từ bản chất ko phải do phấn son. 1 vẻ đẹp thanh nhã mà hắn chỉ tượng tưởng qua mấy bộ tiên hiệp mà lúc rảnh rỗi hắn đọc qua. Chỉ cần 1 cái nhìn này hắn đã bị chinh phục,hắn thề trong lòng phải có được các cô dù chỉ là 1 trong 2 cô hắn cũng cảm thấy hạnh phúc. Hắn thật ko ngờ buổi sinh nhật này tưởng như nhàn chán lại cho hắn kinh hỷ như vậy. Trong cả buổi tiệc,hắn ko thể rời mắt 2 người.
Hôm sau,Thời Thiên vừa đến lớp thì bị 2 chị em kéo ra ngoài. Hắn đang ngơ ngác ko hiểu gì thì nghe thấy Cát Tường hỏi
-Thời Thiên! Em ko muốn bị lừa dối! Xin anh hãy trả lời thật lòng được ko?
-Ừ!
-Chuyện vụ bắt cóc ngày trước anh có liên quan gì ko?
-Ơ! Anh chỉ đi ngang qua và nhìn thấy vậy nên hô lên kêu thôi. Có chuyện gì xảy ra à?
-Anh họ Phong,vậy anh với Phong gia có quan hệ như thế nào?
-Anh....! Mà Phong gia nào? Em đã hỏi anh về gia đình anh rồi còn gì. Anh ko biết em đang hỏi gì nữa!
-Anh nói là sự thật?
2 người nhìn hắn chăm chú như muốn tìm trên mặt hắn có sự dối trá. Nhưng thật sự chia buồn cùng 2 cô vì hắn là cương thi nên các cô chả tìm ra được gì ngoài vẻ mặt cứng ngắc của hắn. Ko tìm ra dấu hiệu của sự nói dối các cô thở phào nhẹ nhõm. Hắn cũng tỏ ra ngơ ngác nhưng trong lòng thì...
-Thật sự là có chuyện gì xảy ra vậy?
Cát Tường chạy đến ôm tay hắn mỉm cười
-Hông có gì đâu mà! Anh đừng suy nghĩ nhìu hì hì!
Nhìn Cát Tường trở lại như ngày thường 2 người nhìn nhau lắc đầu cười.
Khoảng thời gian tiếp theo đối với hắn coi như hạnh phúc. Hắn đã rủ Cát Tường đi chơi cũng mấy lần. Hắn rất vui nhưng hắn cũng ko biết tại sao trong lòng hắn có sự trống trải và buồn lo...