Nước Mắt Cương Thi

Chương21

"Tình yêu đâu cần phải những lời có cánh hay những quà tặng đắt tiền,đơn giản chỉ là 1 ánh mắt 1 nụ cười cũng làm 2 trái tim rung cùng 1 nhịp đập ". Anh hãy đối xử tốt với Cát Tường nhé. Tạm biệt.....
Khi nghe Cát Tường kể và đọc bức thư hắn cảm giác tim mình như vỡ vụn. Hắn biết rằng giờ này hắn thật sự yêu ai. Hắn đã cố gắng chối bỏ tình cảm của mình với Như Ý để theo đuổi 1 hình bóng quá khứ ẩn hiển trong Cát Tường. Hắn chạy nhanh đến Hàn gia,hắn thật sự ko muốn 1 lần nữa đánh mất tình yêu.
Hắn chạy vào sảnh đường nhìn thấy người con gái mà hắn yêu đang kết hôn với kẻ khác mà tim hắn nhói đau.
-Như Ý!
Hắn hô to làm tất cả quan khách và Như Ý quay đầu lại nhìn hắn.
Như Ý sững sờ,nước mắt ko tự kiềm nén được mà tuôn rơi.
-Sao anh lại đến đây? Anh hãy cùng Cát Tường đi thật xa khỏi nơi này lập hạnh phúc cho 2 người đi.
Cát Tường cũng đã chạy đến nơi. Hắn nhìn thẳng vào mắt Như Ý. Đã từ lâu hắn ko dám đối mặt đôi mắt ấy vì trước đây hắn sợ hãi,sợ mình yêu Như Ý mà quên đi hình bóng người vợ trước kia của mình. Nhưng giờ thì ko cần trốn tránh nữa,hắn thật sự yêu cô ấy.
-Anh đã trốn tránh lừa dối bản thân mình nhưng bây giờ anh biết mình thật sự yêu ai. Như Ý! ANH YÊU EM!
Cát Tường và mọi người có mặt trong buổi lễ sửng sốt không tin những gì mình đang nghe. Như Ý che miệng khóc và chạy đến ôm chằm lấy hắn. Nhìn thấy cảnh này Hàn Tùng Lâm mặt tối sầm co quắp,con mắt hiện lên sát ý nồng đậm. Ông vẫy tay gọi lão Ngô lại gần nói nhỏ. Lão Ngô gật đầu và lẩn ra ngoài.
Khi Như Ý mở mắt muốn nhìn hắn thì bất ngờ cô nhìn thấy lão Ngô đang cầm súng chĩa về sau lưng hắn. Cô hoảng sợ,thoát khỏi vòng tay của hắn và chạy ra sau lưng hắn. Hắn đang bỡ ngỡ ko hiểu cô làm gì thì:
-Đoàng....
Nghe tiếng súng và hành động khác thường của cô làm hắn có dự cảm hình ảnh của ngàn năm trước. Hắn khó khăn quay lưng lại nhìn thấy bóng lưng cô đang giang tay che cho hắn và đối mặt hắn là lão Ngô đang cầm súng hướng về hắn. Hắn đưa tay đỡ lấy cơ thể đang ngã xuống của Như Ý,ôm cô vào lòng và thấy trước ngực cô là mảng máu.
-Không...
-Chị....(Cát Tường)
-Như Ý... (Hàn Tùng Lâm)
-Đại tiểu thư....(lão Ngô)
Hắn nắm lấy tay cô mà giọng hắn nghẹn ngào.
-Sao em lại làm vậy?
-Em cũng ko biết,tự nhiên cơ thể em làm vậy. (cô mỉm cười nhìn hắn)
Nhìn khuôn mặt cô hiện lên sự đau đớn và cơ thể cô đang lạnh dần mà trái tim hắn dường như thất lại.
-Anh sẽ khóc vì em chứ? Anh ngốc,em cũng yêu anh,yêu anh ngay từ lần gặp mặt đầu tiên. Anh biết em rất buồn khi nhìn thấy anh theo đuổi Cát Tường không? Giờ em rất vui khi biết anh cũng yêu em,rất hạnh phúc khi được anh ôm em như bây giờ.
Cô đưa cánh tay lên sờ má hắn. Khi nói xong lời cuối,đôi mắt cô dần dần đóng lại và cánh tay rơi xuống nhưng trên đôi môi đó lại là 1 nụ cười hạnh phúc.
Hắn ngơ ngác,con mắt mở lớn,cánh tay run run đưa lên má Như Ý:
-Em....đừng...trêu ghẹo anh nữa mà, mở mắt nhìn anh đi. Ha...ha... mở mắt ra nhìn anh được ko? Anh...anh... đã phải chờ... chờ cả ngàn năm... để tìm kiếm tình yêu. Đừng... đừng rời xa anh...
Hắn nhìn cô,ánh mắt trở nên vô hồn,khéo mắt ko biết từ lúc nào chảy ra giọt nước mắt. 1 giọt lệ bằng máu chảy dài trên khuôn mặt đó rồi chậm rãi rơi xuống vết thương trên ngực cô. Hắn ôm cô vào trong ngực ngửa đầu lên trời mà gào to
-A....A....A.... cần phải đối xử với tôi vậy ko? Tôi chỉ muốn 1 tình yêu thôi mà! Tại sao? Hahahah
Hắn gục đầu vào trán cô cười 1 cách điên khùng nhưng những giọt lệ máu lại càng tuôn ra.
-Tôi đã mất 1 tình yêu vì cuộc chiến 2 gia tộc và bây giờ tôi lại mất em vì cuộc chiến vô nghĩa này... hahah