Nước Mắt Cương Thi

Chương 12

Giữa 2 người luôn luôn là sư im lặng ngượng ngùng. Như Ý và hắn rất ít khi nói chuyện với nhau, hầu như chỉ trao đổi qua ánh mắt. Nhiều lần 3 người đi chơi chung,Như Ý luôn cố gắng biến thành người thứ 3,đi theo Cát Tường để giúp em mình có thêm dũng khí ko bị xấu hổ và ngượng ngùng mà thôi.
Khi nghe câu hỏi của hắn,cô cảm giác trong tim nhói đau. Cô nhanh chóng quay mặt đi để che giấu giọt nước mắt đang lăn trên má. Đang định bước trở lại xe thì cánh tay cô bị giữ lại.
Hắn ko hiểu tai sao mình lại giữ Như Ý lại. Nhìn thấy giọt nước mắt của cô khi cô quay lại nhìn hắn thì tim hắn lại nhói đau.
Nhìn vẻ mặt đau thương quan tâm của hắn,cô đưa tay lên lau đi nước mắt cố mỉm cười
-Gió to làm bụi bay zô mắt em thôi. Cát Tường đang bị ba cấm túc nên nhờ em đến báo với anh 1 câu.
Và cô mún quay về xe thì
-À....ừ....! À từ từ đã!
Cô đứng lại mà trong lòng chờ mong.
-Đã... đã đến rồi thì.... đi tản bộ với anh 1 lúc được ko?
-Coi như lại nhận nhầm nhé
-Ko.....! Ừ... lại nhận nhầm.
Vẫn ánh trăng đó,con đường đó,hàng cây bờ hồ đấy. 2 người đi song song với nhau mà cũng ko biết phải nói gì. Cuối cùng Như Ý hỏi:
-Anh yêu Cát Tường thật lòng chứ?
-Anh....
Hắn phân vân ko dám trả lời và hắn cũng thật ko biết phải trả lời như thế nào.
-Muộn rồi! Em cũng phải về đây.
Sinh nhật của 2 chị em được tổ chức rất hoành tráng. Người đến chúc ra vào tấp nấp. Ngoài sảnh mọi người vui vẻ nói chuyện nhưng trong phòng của Cát Tường thì 2 chị em đang nhìn nhau mà buồn rầu. Cát Tường đã kể cho chi nghe những gì mình đã đọc được trong phòng của ba. Cô hỏi Như Ý:
- Giờ em cũng ko biết phải làm sao nữa. Anh ấy cũng họ Phong. Chị có nghĩ chuyện 2 chị em mình bị bắt cóc và anh ấy cứu có liên quan gì đến nhau ko? Nếu thật sự anh ấy có liên quan thì như thế nào bây giờ?
Cát Tường nhìn chị mà đã rưng rưng nước mắt. Cô ko dám nghĩ đến nếu hắn ta có liên quan đến kế hoạch bắt cóc để tiếp cận 2 cô thì cô sẽ như thế nào. Hận hắn? Ghét hắn? Cô thật ko biết.
Nhìn em sắp khóc mà Như Ý cũng ko biết phải làm gì. An ủi em? Chính cô cũng đang rối bời ko tin những gì mình nghe. Cố gắng bình tĩnh,cô khuyên em mình:
- Mọi chuyện chưa rõ ràng nên em đừng suy diễn linh tinh được ko? Có gì mai gặp mặt hỏi thẳng anh ấy cũng chưa muộn mà. Giờ chúng ta còn phải ra tiếp khách nữa. Cười lên nào! Em ko muốn ba xấu mặt với mọi người đúng hông?
Nghe chị Cát Tường lau đi nước mắt cố gắng mỉm cười cùng chị đi ra sảnh ngoài.
Ngoài sảnh tiếng cười nói ồn ào,mọi người tum 5 tum 3 làm quen chào hỏi. Trong đó cũng có nhiều người đưa con cháu đi theo để ra mắt làm quen. Mộc Thành cũng là 1 người trong số đó. Mộc Thành là con trai cả của Mộc gia,tuy Mộc gia mới nổi lên gần 400 năm nay nhưng do biết nắm bắt thời cơ mà phất lên như diều gặp gió.