Về đến nhà,Cát Tường chạy vào phòng sách nhưng chỉ thấy ngổn ngang là giấy tờ mà ko thấy ba đâu. Cô nhíu mày

Nước Mắt Cương Thi

Về đến nhà,Cát Tường chạy vào phòng sách nhưng chỉ thấy ngổn ngang là giấy tờ mà ko thấy ba đâu. Cô nhíu mày

---Ba hông biết đi đâu rồi?
Cô đi đến bàn định thu dọn giấy tờ ngổn ngang. Hiếu kỳ cô đọc thử mấy tờ nhưng càng đọc cô càng sững sờ. Đang chăm chú đọc,cô giật mình vì tiếng quát của ba mình
---Cát Tường! Sao con vào thư phòng của ba mà ko hỏi ý kiến ba?
Cô ngẩng đầu nhìn ba mình với ánh mắt ko tin
----Chuyện viết trong đây ko phải là thật đúng ko ba?
Ông nhíu mày nhìn cô và
----Lão Ngô! Đưa Cát Tường về phòng và cấm túc nó đến ngày sinh nhật
Lão Ngô tiến lên bên cạnh cô đưa ra tay mời
----Nhị tiểu thư! Mời cô vê phòng
Cô muốn hỏi nhưng nhìn thấy ba tức giận thì lại ko dám hỏi. Như Ý nhìn thấy em thất thần đứng trước cửa phòng mình,cô định tiến lên hỏi thì bị lão Ngô ngăn lại
----Đại tiểu thư xin dừng bước. Lão gia có lệnh cấm túc nhị tiểu thư đến ngày sinh nhật. Đại tiểu thư xin đừng làm khó lão nô.
---Cát Tường! Em làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với em vậy?
Nghe thấy tiếng chị mình Cát Tường tỉnh lại vội nói với chị
----Chị! Tối nay chị đóng giả em gặp anh Thời Thiên nhé. Nếu bị ảnh nhận ra thì thay em xin lỗi lỡ hẹn với anh ấy nhé.
Chỉ kịp nhờ chị của mình thì cửa phòng Cát Tường đã đóng lại. Như Ý đinh tiến vào thì lão Ngô đứng chắn trước cửa. Biết ko vào được cô đi tìm ba hỏi nhưng chỉ nhận được câu trả lời của ba là Cát Tường bị cấm túc. Cô ko hiếu thời gian gần đây gia tộc xảy ra chuyện gì mà ba cô rất hay tức giận. Nhiều lần cô hỏi ba nhưng ba toàn lảng tránh ko nói. Gần đây cô thấy ba già đi rất nhiều và rất ít cười. Đi qua phòng em mình,cô nhớ lại lời em cô nhờ cô mà trong lòng cô ngôn ngang. Có vui,có buồn,có cảm giác lừa dối. Về phòng, cô lấy điện thoại lên định gọi nhưng lại ko nỡ. Cô phân vân ko quyết định được, cô đi đến bên bàn trang điểm cầm lên bức tượng nhìn mà tự lẩm bẩm
---Như Ý! Ngươi làm sao vậy? Ngươi với anh ta chỉ là bèo nước gặp nhau thôi mà. Anh ta theo đuổi Cát Tường mà. Đừng tự đa tình lừa mình,lừa ngươi nữa được ko?
Buổi tối,hắn đứng chờ Cát Tường ở nơi 2 người đã hẹn nhau. Nhìn pó hoa trong tay mà hắn trầm tư. Hắn ko hiểu cảm xúc mình bây giờ như thế nào. Hắn vui mừng vì cuối cùng 2 người cũng có khoảng thời gian bên nhau nhưng hắn lại cảm giác mất mát 1 thứ gì đó rất quan trọng. Rồi 1 chiếc xe đỗ trước mặt hắn. Nhìn người con gái bước xuống xe hắn sững sờ
----Như Ý! Sao lại là em? Cát Tường đâu?
Như Ý cũng ko ngờ rằng cô mới bước xuống xe mà đã bị hắn nhận ra.