Nước Mắt Cương Thi

Chương 2

Nghe thấy câu hỏi hắn chợt tỉnh lại,nhìn vào con ngươi đen nhánh với tràn đầy sự tò mò của Cát Tường và nhìn sang cô gái bên cạnh đang hơi cúi đầu thi thoảng liếc nhìn hắn. Hắn gãi đầu cười ngây ngô
-Xin lỗi! Anh nhận nhằm 2 em với người bạn đã mất của anh. Anh tên là Phong Thời Thiên
"Sao lần đầu nào gặp cô ấy mình toàn bị thất thố thế nhỉ?Nhưng sao lại sinh đôi? Rõ ràng còn 1 người thôi mà? Ai mới thật là cô ấy?" Trong lòng hắn xoắn xít nổi lên những câu hỏi
-Oa! Tên anh cũng kép giống bọn em na!
Cát Tường nhảy cẵng lên vỗ tay hướng về Như Ý mà nói
-mãi mới quen người có tên kép như 2 chị em mình! Vui thiệt đó chị!
Rồi quay sang đưa tay ra định bắt tay
-cảm ơn anh đã giúp bọn em! Giới thiệu lần nữa,em là Cát Tường, đây là chị em Như ý. Rất vui được biết anh
nhìn cô ấy giống với nụ cười trong ký ức,hắn vô thức đưa tay ra bắt tay cũng giống như lần đầu 2 người gặp nhau 1000 năm trước. Bắt tay xong nhìn thấy vừa đang tươi cười Cát Tường lập tức nghiêm mặt
-Cảnh báo anh ko đc nhận nhầm 2 người chị em bọn em đâu đó
Hắn ngơ ngác mở to miệng nhìn cô và nghĩ " Mình làm gì? Chỉ bằng lỡ miệng cũng đã bị trách sao?" Nhìn mặt hắn ngơ ngác Như Ý ko kìm nổi che miệng cười khúc khích
-Mọi người luôn nhầm 2 chị em. Nhiều lần bị người ta tỏ tình nhằm nên Cát Tường rất ghét bị nhận nhằm. Anh đừng để ý hihi
-Chưa gì mới quen lần đầu mà chị đã nói xấu em rồi
Cát Tường quay sang lung lay tay chị tỏ vẻ hờn dỗi và quay sang hắn làm mặt quỷ
-2 chị em sinh đôi nên hay nhận nhằm là bình thường mà. Ko có gì đâu
hắn cố gâng mỉm cười với 2 người nhưng cơ mặt của cương thi làm gương mặt hắn có chút khó nhìn. "Anh ta cũng đẹp trai sao cười gượng gao vậy?" Cát Tường nhỏ giọng nói. Như Ý hỏi
-Anh có thể đưa bọn em về để gia đình em cảm ơn được ko?
-Được đưa 2 mỹ nữ về là vinh hạnh của Thời Thiên tôi
hắn đưa tay trước ngực và hơi cúi đầu xuống. Như Ý khẽ mỉm cười và lấy điện thoai ra gọi "đến đón chúng tôi nhé" Cát Tường quay sang hắn mắt chớp chớp với sự tò mò
-anh biết đây là thời đại nào ko mà làm giống như phim cổ trang vậy
Hắn mỉm cười ko đáp,sau mấy phút chiếc xe méc 3 khoang đỗ trươc mặt 3 người và lên xe. Đi khoảng nửa tiếng chiếc xe đến 1 biệt thự trên đồi. Xe đi vào trong sân, 3 người xuống xe,trước mặt hắn là ngôi nhà nguy nga và cổ kính làm chủ yếu bằng gỗ với phong cách cùng thời hắn sống trước đây. Tuy hắn đã thức dậy hơn chục năm và quen dần với thế giới bên ngoài nhưng khi nhìn ngôi nhà phong cách cổ hắn lại chột dạ " Xã hội bây giờ còn ngôi nhà xây kiểu trang viên thời đó sao? Họ Hàn? Ko lẽ...." Nhìn thấy hắn đứng đấy ko đi theo,Như Ý hỏi
-Thời Thiên,anh sao vậy?
-À! Anh hơi bất ngờ vì phong cách cổ xưa của ngôi nhà này
Cát Tường ngẩng mặt lên tự hào
-Ai lần đầu cũng thấy choáng ngợp khi nhìn nhà bọn em. Nói nhỏ anh biết nha. Ngôi nhà này ba em xây theo kiểu trang viên nghìn năm trước đó
Đi theo 2 người,hắn ko có tâm trí nghe 2 người giới thiệu cảnh đẹp khu vườn 2 bên dãy hành lang." Hàn gia sao? những kẻ đã giết chết người con gái ta yêu nhất giờ lại sinh thành và nuôi nắng cô ấy? Ông trời! Ông cần đày đọa tôi vậy ko?". Đến gần phòng khách, hắn nhìn thấy 1 người đàn ông trung niên ngồi trên ghế chủ tọa đang nhấm nháp tách trà. Bước chân zô phòng,người đàn ông chậm rãi thả tách trà xuống bàn và nhìn 3 người. Ông ta khoảng gần 50,dáng người hơi mập,khuôn mặt chữ điền nghiêm nghị với đôi mắt sáng rất có thần. Hắn cảm nhận được từ trong mắt ông ta sự uy nghiêm kẻ bề trên
-Như ý,Cát Tường 2 con về rồi đấy à? Còn đây là?
-Dạ thưa ba đây là Thời Thiên. Hôm nay ko có anh ấy thì bọn con bị bắt cóc rồi
Như ý trả lời. Cát Tường chạy đến và nắm lấy cánh tay ông ta với vẻ mặt ủy khuất
-Đúng vậy đó ba,hôm nay tý nữa bọn con bị đám người xấu bắt cóc. May có anh ấy nhìn thấy hô lên nên bọn con mới thoát đó